#-Góc nhỏ có nắng-.

Tôi giật mình tỉnh dậy với ánh nắng ban mai đập thẳng vào mắt tôi. Tôi vô thức nheo mắt nhìn xung quanh, đầu tôi nặng trịch, như có cái gì đó đâm vào vậy.
Quang Anh
Quang Anh
Đây là đâu? Sao mình lại ở đây?
Đầu tôi lại nhói lên từng đợt, mắt mờ dần, lúc này thật sự tôi sắp ngất đến nơi rồi. Ngất vì cái đói, ngất vì sự hoang mang, ngất vì đống chuyện kinh hoàng đã xảy ra dồn dập đến tôi.
Trong cơn mệt mỏi, mắt tôi lúc đó dường như chẳng nhìn rõ thứ gì. Đột nhiên cánh cửa mở toanh ra, tôi chỉ thấy lờ mờ bóng dáng người ấy mặc chiếc áo màu đỏ. Mồ hôi tôi bắt đầu toát ra, tay chân run cầm cập, nhiệt độ cơ thể giảm dần, chắc có lẽ tôi đang sợ.
Quang Anh
Quang Anh
Hủm? Anh là…
Đức Duy
Đức Duy
Quang Anh! Em ở yên đấy, tao lại với em ngay, em tỉnh rồi à?
Đức Duy
Đức Duy
Không sao chứ?
Quang Anh
Quang Anh
D-Duy…
Quang Anh
Quang Anh
Em mệt…
Miệng tôi vô thức nói khẽ vài tiếng, chưa kịp hoàng hồn anh ta đã ôm chằm lấy tôi, anh ấy vừa ôm vừa xoa đầu, dành hết những lời mật ngọt để dỗ dành tôi, mong cho tôi đừng hoảng. Nhưng mà, những lời ấy đáng lẽ ra phải dành cho em bé chứ! Nhưng tôi đâu phải em bé!!
Đức Duy
Đức Duy
Ăn chút cháo rồi nghỉ ngơi chút nhé? Tao lấy thuốc cho em.
À đây rồi, anh ta là Hoàng Đức Duy, chàng trai đa tài đa sắc đã được tôi đề cập đến trong quyển nhật ký ấy chỉ mong anh là bạn trai của tôi, hơi vô lý nhỉ? Nhưng mọi thứ thật sự đang diễn ra trước mắt của tôi này.
Tay tôi vô thức níu áo anh ấy lại, rồi mè nheo nhẹ.
Quang Anh
Quang Anh
Duy… ở lại em, đừng đi đâu hết…
Quang Anh
Quang Anh
Em sợ…
Tay anh ấy vừa xoa đầu, vừa dỗ lưng trấn an tôi, tôi cảm nhận được hơi ấm và sự an toàn, nên tôi chọn vẫn tiếp tục làm nũng với anh ta💁‍♀️.
Quang Anh
Quang Anh
Duy ơi… Quang Anh muốn Duy mò… đừng bỏ Quang Anh nhaa!
Anh ta nhìn tôi với ánh mắt dịu dàng, tim tôi dường như chảy ra, giọng anh ta cũng bắt đầu mềm đi khi mắt tôi có rưng rưng đôi chút, anh ta đành bế tôi xuống bếp cùng anh ta.
Đức Duy
Đức Duy
Nhóc nghịch thật đấy!
Quang Anh
Quang Anh
Chả cóoo!
Anh ta véo nhẹ mũi tôi, xong hôn lên diện mạo của tôi những nụ hôn nhẹ nhàng như làn gió sương thoảng qua, từ mí mắt, thậm chí đến môi.
Đây chính là cuộc tình tôi hằng mong ước, khung cảnh nhẹ nhàng mà ấm áp đến lạ lùng, tôi chỉ mong nó kéo dài mãi mãi.
------End-------
🫶
🫶
👉👈🌝
🫶
🫶
cảm ơn mn đã ủng hộ hihi=) mặc dù thời điểm tớ viết bộ truyện này thì chả ai đọc
🫶
🫶
mong sau này đc viral hihi
🫶
🫶
phải cắt sớm tại hong cắt khúc này thì hong cắt đc khúc nào hớt vcaa trong truyện tớ xin phép truyền ít teencode trong đoạn hội thoại🫶
🫶
🫶
rất mong được góp ý về vấn đề truyệnn
🫶
🫶
h mình xin bbye ạa
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play