Minsung // Lee Know - Han Jisung // Người Lạ Thành Người Thương...🫂
Chap " Thoải mái hơn?.."
Tác giả
Cảm ơn vì đã like nhé😘
Han Jisung
// Mơ màng và dần dần tỉnh lại //
' Han định rời khỏi giường thì có bỗng cánh tay nắm chặt '
Lee Know
// Ôm cánh tay Han và thì thầm //
: Dậy sớm thế?... ngủ 1 chút đi...
Lee Know
// Dụi mắt //
: Dù sao nay thứ 7 mà?...
Han Jisung
// Bối rối và nhìn Lee Know //
: Tớ phải về nhà, cậu buông tớ ra đi...
Lee Know
// Dụi đầu vào tay Han //
: Ở lại chút thôi, đi mà tớ cô đơn lắm.
Han Jisung
// Nhìn Lee Know và suy nghĩ //
" Cậu ấy sao lại cứ như nhõng nhẽo mình vậy trời?... nhưng cậu ấy làm thế đáng yêu thật."
Han Jisung
// Bỗng nhiên cười //
: Được rồi, tớ ở lại 1 chút thôi nhé? Lát tớ về.
Lee Know
// Gật đầu và Nhìn Han //
: Tớ lạnh quá à...
Han Jisung
// Lấy Chăn //
: Vậy tớ đắp cho...
Lee Know
// Lắc đầu //
: Không... muốn ôm cậu.
Han Jisung
// Bất ngờ và ngại ngùng //
: Hả!?...sao cơ?..sao lại ôm tớ
Lee Know
// Cười //
: Bạn bè nhau hết mà, ôm tí có sao đâu?
Han Jisung
// Do dự //
: Vậy thì cũng được...
' Lee Know ôm Han thật chặt '
Han Jisung
// Đẩy nhẹ nhàng và ngại //
: Hơi quá rồi đó...
Lee Know
// Để cằm trên vai Han và ôm //
: Ôm vậy mới ấm...nãy tớ bảo lạnh mà.
Han Jisung
// Ngại ngùng và đỏ mặt //
Han Jisung
// Suy nghĩ //
" Cảm giác này là sao đây? "
Han Jisung
// Suy nghĩ //
" Mình cảm thấy như thoải mái và thân mật hơn..."
Han Jisung
// Suy nghĩ //
" Không phải! Mình với cậu ấy là bạn, không được nghĩ linh tinh Han à..."
Han Jisung
// Suy nghĩ và đỏ mặt //
" Nhưng...công nhận ấm thật còn thơm nữa, không biết cậu ấy dùng cái gì mà mùi thích thật..."
Han Jisung
// Ôm Lee Know //
Lee Know
// Ngẩng mặt lên //
: Giờ mới chủ động ôm lại à?
Han Jisung
// Ngại //
: Không phải!...chỉ là để cậu ấm và dễ chịu hơn thôi...
Lee Know
// Mỉm cười //
: Cảm ơn cậu Han...
Han Jisung
// Bối rối và chìm đắm vào suy nghĩ bản thân //
Han Jisung
// Suy nghĩ //
" Mình chưa bao giờ thích ai hết... Không lẽ lần này-"
' Bỗng có chuông điện thoại '
Lee Know
// Mở mắt //
: Điện thoại ai vậy?...
Han Jisung
// Nhìn trên bàn //
: Điện thoại cậu đó.
Lee Know
// Ôm chặt Han hơn //
: Cậu nhìn giúp tớ đi...
Han Jisung
// Gật đầu //
: Ừ...
Han Jisung
// Cầm Điện thoại Lee Know //
Lee Know
// Bất lực //
: Lại là cô ấy...
Han Jisung
// Nhìn điện thoại //
: Có phải cô gái hôm qua không?
Lee Know
// Gật đầu //
: Đúng rồi...
Han Jisung
// Nhìn Lee Know //
: Tớ bật máy giúp cậu nhé?
Lee Know
// Hoảng hốt //
: Thôi! Thôi! đừng nhỏ đó ồn lắm, hư điện thoại tớ mất.
Han Jisung
// Nhìn Lee Know //
: Nhưng lỡ là cuộc điện thoại quan trọng thì sao?
Lee Know
// Lắc đầu cực liệt //
: Đừng đừng! Nhỏ đó có gì mà quan trọng, tắt máy đi làm ơn.
Han Jisung
// Nghe lời //
: Vậy tớ tắt đây.
Lee Know
// Chỉ tay vào ngực Han //
: Lỡ như nhỏ đó có làm phiền cậu nhớ bảo tớ, tớ đi méc mẹ nhỏ đó nhé?
Han Jisung
// Đơ người //
: Ờ..ờ tớ nhớ rồi.
Lee Know
// Rút tay lại //
: Tớ xin lỗi cậu nha... Tớ lỡ tay.
Han Jisung
// Cười //
: không sao đâu, nhìn cậu phản ứng nhìn đáng yêu lắm.
Lee Know
// Ngại ngùng //
: Tớ không đáng yêu... Tớ đẹp trai.
Han Jisung
// Gật đầu và trêu //
: Vậy thì cậu cậu là vừa đẹp trai vừa đáng yêu nhé?
Lee Know
// Dụi mặt vào người Han //
: Không chịu đâu... đừng trêu tớ mà.
Han Jisung
// Đẩy nhẹ nhàng //
: Tớ đói rồi... Tớ phải về nhà.
Lee Know
// Nhìn Han //
: Sao cậu muốn về thế?
Lee Know
// Ánh mắt cầu xin //
: Ở nhà tớ có đồ ăn, ăn xong về được không?...
Han Jisung
// Thở dài //
: Cậu đúng là biết cách làm người khác khó xử... Thôi vậy cũng được.
Lee Know
// Cười và nắm tay Han //
: Cùng đi nhé?
' Han và Lee Know xuống bếp '
' Lee Know để đồ ăn trên Bàn '
' Mỳ và xúc xích và trứng '
Lee Know
// Cười //
' Tớ chỉ biết nấu vậy thôi, thông cảm nhé?
Han Jisung
// Ăn //
: không sao, có đồ ăn là tốt rồi.
Han Jisung
// Nhìn Lee Know //
: Mặc dù là đồ ăn đơn giản, nhưng nói thật là ngon đấy?
Lee Know
// Cười //
: Khen à, vậy tôi có thể tự tin để nấu ăn rồi.
Lee Know
// Nhìn Han và ẩn ý //
: Ước gì mỗi ngày đều ở bên cạnh cậu và nấu ăn cho cậu mỗi ngày ha...
Han Jisung
// Bối rối //
: Hả?... gì thế?
Lee Know
// Lắc đầu //
: Tớ đùa thôi.
Han Jisung
// Cười //
: Làm hết hồn.
Lee Know
// Nhìn cánh cửa //
: Ai đấy nhỉ?
Han Jisung
// Nhìn cánh cửa //
: ba mẹ cậu về à?
Lee Know
// Khẳng định //
: không? Gia đình tớ đi công tác rồi mà? Ai gõ Cửa vậy nhỉ, để tớ mở xem
Lee Know
// Định mở cửa //
Lonaa
// Đập cửa //
: Mở cửa ra!!!! Lee Know sao cậu không bắt máy?
Tác giả
Hết rùi nhé ai hóng thì chờ nhé!
Comments