[LyHanSara] Định Mệnh Không Bao Giờ Kết Thúc
Chapter 3
Sau khi tan ca, LyHan liền lái xe chạy đến khu ngoại ô, đã đứng giữa ánh đèn đường hơn 5 tiếng đồng hồ rồi, nhưng vẫn không thấy người kia xuất hiện
Trần Thảo Linh(Cô)
Sao không thấy nhỉ...?
Lee Eun-Min(Con Anh)
*Kéo nhẹ vạt áo cô*
Trần Thảo Linh(Cô)
*Nhìn xuống*
Là một nhóc tì chắc chỉ mới 5-7 tuổi mà thôi, trên miệng nhóc con đó còn đang chúm chím cái kẹo mút nữa kìa. LyHan ngồi xổm xuống trước mặt đứa bé, thắc mắc hỏi
Trần Thảo Linh(Cô)
Nhóc này, có chuyện gì sao?
Lee Eun-Min(Con Anh)
Chị xinh đẹp ơi, chị là cảnh sát hả?
Trần Thảo Linh(Cô)
Hum? Sao nhóc biết
Lee Eun-Min(Con Anh)
*Chỉ người cô*
Lee Eun-Min(Con Anh)
Bộ trang phục này đấy ạ, nhìn rất ngầu luôn
Lee Eun-Min(Con Anh)
Em chưa thấy ai làm cảnh sát mà đẹp như chị hết á
Trần Thảo Linh(Cô)
*Phì cười *
Trần Thảo Linh(Cô)
Vậy nhóc có muốn mặc thử bộ này một lần không?
Lee Eun-Min(Con Anh)
Được sao ạ?
Trần Thảo Linh(Cô)
Được chứ
Trần Thảo Linh(Cô)
Mấy chục năm nữa, nhóc hãy cố gắng thi đậu ngành cảnh sát, khi đó nhóc sẽ được mặc bộ này hằng ngày
Trần Thảo Linh(Cô)
Chỉ cần nhóc cố gắng, sẽ đạt được kết quả thôi
Lee Eun-Min(Con Anh)
Woa, nghe thật thích
Lee Eun-Min(Con Anh)
Em chắc chắn sẽ đậu
Trần Thảo Linh(Cô)
*Xoa đầu cậu bé*
Lee Eun-Min(Con Anh)
Mà chị đang làm nhiệm vụ sao ạ?
Trần Thảo Linh(Cô)
*Lắc đầu*
Trần Thảo Linh(Cô)
Không có
Trần Thảo Linh(Cô)
Chị chỉ đang đợi một người thôi
Lee Eun-Min(Con Anh)
Người yêu ạ?
Trần Thảo Linh(Cô)
Người yêu...?
Trần Thảo Linh(Cô)
Không phải đâu
Trần Thảo Linh(Cô)
Nhưng chắc hôm nay không gặp được rồi...
Trần Thảo Linh(Cô)
Đi, nhà nhóc ở đâu, chị đưa nhóc về
Lee Eun-Min(Con Anh)
Ba em bảo không được đi theo người lạ đâu, sẽ bị bắt cóc đó
Trần Thảo Linh(Cô)
Là chị đi theo nhóc, đưa nhóc về nhà an toàn cơ mà?
Trần Thảo Linh(Cô)
Vậy thì chị đi theo nhóc sẽ không an toàn phải không?
Lee Eun-Min(Con Anh)
Không ạ. Em là người tốt mà
Trần Thảo Linh(Cô)
Vậy nhóc dẫn đường đi, chị đưa nhóc về
Thẳng bé lon ton đi trước, LyHan chỉ đi theo sau, đảm bảo thằng bé này về nhà an toàn. Trên đường đi, thằng bé đó nói chuyện suốt, cứ bảo sau này sẽ làm cảnh sát giống cô, sẽ ngầu y như cô vậy
Về đến trước cổng nhà, cả hai tạm biệt nhau. Cậu nhóc tì kia cũng chạy nhanh vào nhà vì tối muộn, LyHan xoay người lại tính bước đi thì khựng chân lại
Cô đứng nhìn một ngôi nhà tối đen như mực, có lẽ gia chủ đã ngủ, hoặc có thể đi đâu đó. Nhưng...sao cô lại tò mò về chuyện này nhỉ...?
Trần Thảo Linh(Cô)
*Lắc đầu*
Trần Thảo Linh(Cô)
"Nghĩ về em ấy nhiều quá nên chắc điên mất rồi"
Tại căn nhà nhỏ ở trong thành phố Thanh Hóa, căn nhà số 17, dù không lớn, nhưng đủ để ở. Sân vườn rộng rãi, thư giãn
Han Sara(Nàng)
*Ngồi trên sofa*
Sara lười nhác vươn người lên bàn cầm lấy chiếc điện thoại đang đổ chuông của mình
Nguyễn Thái Sơn(Jsol)
📱Sara à, đã một ngày em không lên công ty, hồ sơ cần em kí, phê duyệt cũng đã chất thành núi rồi
Han Sara(Nàng)
📱Được rồi, vài phút nữa em sẽ đến công ty
Sara tắt màn hình tivi đi, chạy lên phòng sửa soạn để lên công ty
Không muốn bay đi bay lại giữa Việt Nam và Hàn, nên nàng quyết định chuyển trụ sở chính của LHS từ Hàn về Việt Nam
Trong cái công ty này, chỉ có mình Jsol là biết thân phận thật của nàng. Nguyễn Thái Sơn - người trợ lí mà ông bà Han luôn tin tưởng tuyệt đối. Và đúng vậy, Jsol này luôn làm nàng cảm thấy hài lòng, mọi chuyện đều rất biết chừng mực
Vì muốn giữ bí mật tuyệt đối về thân phận của bản thân, nên Sara đã cho người xây dựng một cái thang máy riêng từ bãi đỗ xe lên tận phòng chủ tịch, thang máy này chỉ có nàng và Jsol là có thể vào
Từ trên xe xuống, Sara cùng Jsol đi vào thang máy riêng, nhấn nút thang máy lên thẳng phòng chủ tịch
Phòng chủ tịch của LHS được đặc cách riêng ở một tầng cao nhất của trụ sở công ty. là tầng thứ 31
Ngồi trong bàn làm việc, trong căn phòng kín chỉ nghe thấy tiếng xoạt xoạt của bút ma sát với tờ giấy
Sara đã ngồi trong này được gần 2 tiếng đồng hồ, nhưng chỉ mới hoàn thiện được một nửa hồ sơ
Han Sara(Nàng)
"Chán quá mất"
Han Sara(Nàng)
*Nhìn tấm ảnh trên bàn*
Là một tấm ảnh được đóng khung kĩ lưỡng, người bên trong tấm ảnh chẳng phải là cô và nàng sao?
Đây là tấm ảnh được chụp khi cả hai đang trong mối quan hệ hẹn hò lúc xưa. Sara vẫn còn giữ nó đến bây giờ...
Han Sara(Nàng)
"Tôi hận chị lắm đấy Trần Thảo Linh..."
Han Sara(Nàng)
"Nhưng mà...tôi...cũng không thể ngừng yêu chị được..."
Dù rất hận LyHan, nhưng lòng nàng nói rõ ràng, nàng chưa hề quên được LyHan, cũng chưa hề ngừng yêu LyHan một phút giây nào cả...
Nhìn LyHan bây giờ là cảnh sát trưởng trong bộ đồng phục bảnh bao kia, nàng có khi mừng hơn cả cô nữa kìa
Nhưng nàng lại chẳng muốn gặp lại cô chút nào, chẳng muốn gặp lại người đã làm mình tổn thương
Comments
ruồi
kệ mẹ vợ giục viết truyện,đ viết luôn😎
2025-09-03
10
𝘡uli-yune
Có phải em vừa hận vừa yêu:)))
2025-09-04
21
Con của Lyhansara
viết truyện j mà cuốn thíii tg ơi
2025-09-04
1