sang hôm sau, tối qua hyeri chẳng ngủ được tại thức chơi game cùng lũ bạn. nên bây giờ đi ra chợ phụ bán cá với bà nội thì mắt nhắm mắt mở. nói là phụ chứ hyeri cũng đâu có nhớ giá cả bán, ngồi cầm điện thoại lướt tik phụ nội thối tiền.
mà công nhận chợ gần biển nên cá tươi kinh khủng, mùi ở chợ tanh thì thôi rồi mới vào hyeri còn nhăn mặt nhưng không lẽ trốn đi về mình ở nhờ nội mà.
chợ đông nghẹt, đủ thứ tiếng ồn gộp lại.
mở hàng cho bà nội hyeri là một cô gái chắc trạc tuổi hyeri. cô ấy nhìn mấy con cá trong mâm inox.
“bà ơi nay có cá ngừ không ấy ạ?”
👵🏻bà nội hyeri: “có nè con, cá ngừ bông tươi rói luôn mới bắt sáng nay thôi đó”
nội vừa chỉ vào khay cá vừa vui vẻ rao hàng.
“vậy lấy con khúc bụng đi ạ, đừng khô quá nha”
nội hyeri lấy khứa cá cho vào bọc rồi đặt lên cân.
👵🏻bà nội hyeri: “rồi của con một ký rưỡi, tám chục ngàn nha”
bà đưa khứa cá đựng trong bọc nilon cho cô gái đó, cô gái đó lấy tiền từ trong túi ra để trả tiền. cô ấy đưa một trăm hyeri mắt vẫn còn đang nhìn điện thoại cầm lấy tờ một trăm ngàn bỏ vào thùng tiền.
xong hyeri đưa tiền thối lại cho cô gái ấy. nhưng hình như sai sai, hyeri đưa lại có mười ngàn thôi còn mười ngàn nữa đâu mất rồi.
cô gái đó liền cau mày nhìn hyeri vẫn nhìn điện thoại.
chung subin
này, cậu thối thiếu tiền tôi rồi nè. thối tiền mà cứ nhìn điện thoại?
ủa sau giọng này quen quen vậy chời. hyeri rời mắt màn hình điện thoại mà ngước mặt lên nhìn.
lee hyeri
ủa ê? sao lại là mày??
subin nhìn thấy hyeri khẽ nhướng mày.
chung subin
hyeri??
chung subin
ôi tỏ vẻ cao sang giờ lại ngồi bán cá thế nào sao?
hyeri liếc subin một cái sau đó thò tay vô thùng tiền lấy mười ngàn đưa cho subin, giọng cáu gắt.
lee hyeri
xì, mười ngàn nè. lấy xong rồi đi giúp tao.
subin giật lấy tờ mười ngàn khó chịu nhìn hyeri.
chung subin
ai thèm ở lại, để thấy cái bản mặt khó ưa của mày hay gì.
xong subin quay lưng bỏ đi.
👵🏻bà nội hyeri: “con quen biết con bé subin à?”
lee hyeri
ời ơi, quen gì đâu nội con ghét nhỏ đó lắm á.
lee hyeri
học chung lớp mà có ưa nhau đâu. ghét lắm.
lee hyeri
ủa mà sao nội biết nhỏ đó tên subin.
👵🏻bà nội hyeri: “cháu của người quen nội mà, ở nhà sát bên đó con”
👵🏻bà nội hyeri: “nghe nói con bé cũng vừa về đây vào hôm qua”
lee hyeri
gì! sát bên nhà mình á hả nội?
lee hyeri
chết con rồi, mốt phải thấy bản mặt nó nữa hả.
👵🏻bà nội hyeri: “hai đứa làm thân nhau đi ghét nhau hoài, nội với ông bà ngoại của subin thân lắm đó nhen”
lee hyeri
sao mà thân nổi hả nộii.
.
hyeri vừa xách chiếc wave cổ của ông nội mình phượt một vòng xung quanh. vừa về tơi cổng gạt chân chống xuống ông nội ngồi ở bàn trên thềm nhà hoảng hốt thốt lên.
👴🏻ông nội hyeri: “chời đất ơi, cái xe của tui!”
👴🏻ông nội hyeri: “thánh thần ơi mày chạy cái kiểu gì mà trầy nguyên đường vậy con”
hyeri nhìn ông nội mình mà cười trừ, tưởng sẽ che giấu được ông chứ ai ngờ vẫn không qua mắt được.
lee hyeri
à, nãy con,..lỡ đâm xe vô cái cây,..
👴🏻ông nội hyeri: “trời đất ơi!! rồi bây có sao không có trầy trụa gì không mà đứng đây nữa”
lee hyeri
không sao đâu trầy có chút hà ông nội.
👵🏻bà nội hyeri: “làm cái gì mà ông la dữ vậy hả?”
bà nội hyeri từ sau nhà nghe tiếng chồng mình từ trước nhà mà đi ra phía trước thềm xem thử.
👴🏻ông nội hyeri: “coi cháu gái bà kìa, xách chiếc wave của tui chạy xong giờ đâm đầu vô cái cây”
👵🏻bà nội hyeri: “ôi chời đất ơi, con có sao không vậy, có bị gì không??”
lee hyeri
con không sau trầy có chút hà, nhà mình có băng keo cá nhân không bà nội, băng lại là xong hà.
trầy chút xíu trên mặt với, ở chân cũng không chảy máu hay gì với cả hyeri quen rồi còn ở trên thành phố hyeri chạy té quài chứ gì.
👵🏻bà nội hyeri: “băng keo cá nhân hả, hình như bà nhớ nhà hết rồi con ơi. hay con đi qua quán tạp hoá ở trên đây mua đi con”
nội hyeri đưa tiền sẵn kêu hyeri mua thêm một ký đường nữa. hyeri hối hận thiệt chứ biết vậy nãy mặc quần dài, mặc quần đùi chi giờ trầy cái đôi chân dài đẹp đẽ của mình.
Comments