Chap 2

Hắn tỉnh dậy ở một nơi xa lạ, ánh ban mai chiếu nhẹ khắc hoạ lên gương mặt khiến cho đường nét càng thêm sắc xảo, đôi hàng mi cong vút khẽ lung động do tác động của ánh nắng, người đáng lẽ đang say giấc lại bị những tia nắng sớm làm phiền
Hắn khẽ mở mắt, có lẽ do lâu rồi không nhìn thấy ánh sáng nên hắn có chút không quen, đôi mắt đẹp chớp chớp vài lần mới dần quen được với ánh sáng
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
*Còn sống được luôn à?*
Hắn khẽ khinh bỉ một chút
Rơi từ độ cao như vậy vẫn còn sống được là do số hắn tốt
Hắn bắt đầu quan sát xung quanh, toàn những thiết bị y tế, trên miệng thì mang một máy thở, tay thì đang cắm ống truyền, bốn bức tường màu trắng, kế bên còn có một máy trợ tim đang đo nhịp tim của hắn
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
*Vua sao rồi, vua ở đâu nhỉ*
Hắn không nhịn được, tháo mấy cái thiết bị máy móc trên người mình ra, bước xuống giường
Vừa đứng lên hắn đã không vững, phải hết sức tựa vào tường mới có thể chống đỡ nổi
Vết thương trên lưng bị tác động mà rách toạt, máu tuông ra ồ ạt thấm đẫm lưng hắn
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
*tch- cái cơ thể quỷ quái gì đây?*
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
*Yếu nhớt, bệnh tật, thương tích, no.2 mà vậy tụi kia thấy thế nào cũng cười vô đầu*
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
*Mà tụi nó sống có tốt không nhỉ...*
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
*Phạm Thiên sao rồi, vua... Mình nhớ vua*
Hắn không kìm được mà nhớ về vua của hắn
nhớ về lũ cốt cán trong Phạm Thiên
Hắn không biết họ đang ở đâu, đang làm gì
Suy nghĩ một hồi, hắn lại ngất đi
.
.
Một người đàn ông khẽ đi đến bên giường hắn, ngắm nghía khuôn mặt đẹp kinh nước kinh thành ấy, ngắm từng lọn tóc màu hồng nhưng không khiến người khác cảm thấy chán ghét, ngắm từng vết sẹo, từng vết băng trên người nàng nhỏ của gã
Gã có sót không?
Tất nhiên là có
Nhưng nàng nhỏ của gã không muốn gã trả thù lũ khốn kia
Gã rất muốn giúp gì cho nàng nhỏ, nhưng nàng nhỏ cứ không chịu sự giúp đỡ của gã
Gã không phải không thể đánh nát lũ chó đó, chỉ là gã càng sợ nàng nhỏ sẽ bênh lũ chó đó hơn
Thương nàng nhỏ, yêu nàng nhỏ, muốn giành những thứ tốt nhất cho nàng nho, chỉ là nàng nhỏ không thích gã
?
?
Em ơi...
?
?
Tỉnh dậy với tôi đi, tôi nhớ em lắm
Có lẽ gã khóc?
Một người quyền lực nắm vững cả một gia tộc, một băng nhóm hoạt động mạnh mẽ, giờ đây lại vì người tình mà rơi những giọt lệ quý
Gã chờ hắn hai năm rồi, mỗi ngày dù rảnh hay không, vẫn đến nơi này chờ người tình tỉnh dậy. Cho dù không có hy vọng nào đi, gã vẫn sẽ đợi, vì đây là người gã yêu, người gã nguyện dân mạng sống cho nàng quyết, người mà gã đã định sẽ cả đời không quên đi. "Dù cho có đến thời gian nào, không gian nào, ta vẫn sẽ ở đây chờ nàng trở về"
.
Tình yêu của gã, lại đợi thêm một mùa, đợi đến khi đông đi xuân đến, đợi đến khi cánh hoa anh đào mở rộ, đợi đến khi gió thổi nhẹ nhàng sang ô cửa sổ, đợi đến khi... khi mà ánh nắng đầu xuân đáp xuống, chiếu nhẹ qua từng cánh hoa anh đào đang thi nhau đua nở trên những cành cây, những chú chim nhỏ cùng nhau bay trên bầu trời xanh thẳm, gió nhẹ nhàng lướt, sóng nhẹ nhàng đập vào bờ đưa đẩy những chiếc ghe trở về nơi họ thuộc về...
Đến khi ấy, sẽ là lúc tình yêu của gã trở lại...
.
.
.
#20250911
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play