Đông Vân đứng ở bên cạnh bàn trà, bà mặc quần áo đi làm, tóc được búi gọn, vẻ ngoài lộ ra khí chất tinh anh mười phần. Hoàng Kiến Hoa đang say khướt ngồi trên sofa, đầu đã hói vì sang tuổi trung niên, bụng bia tròn vo khiến ông thoạt nhìn vừa lùn lại vừa béo
Khó có thể tưởng tượng được, hai người có vẻ ngoài đối lập nhau như thế này lại là vợ chồng
Ánh mắt Đông Lộ tùy tiện đảo qua những chai rượu lăn lộn lung tung ở trên bàn trà, có khoảng bốn, năm chai gì đó, đều đã bị uống hết hơn phân nửa
Cô biết cha cô khẳng định lại uống rượu nữa rồi. Tính tình ông ấy rất hiền, chỉ có lúc uống quá nhiều mới dám cãi nhau với mẹ, chứ còn lúc tỉnh táo thì tới cái rắm cũng không dám thả một cái. Mà tính cách mẹ cô lại cường thế, xem như là chủ nhân của cái nhà này, cả cô và em trai cô đều hiểu rõ cái sự thật này
Nói đến đây mới nhớ, em trai cô đâu rồi?
Đông Lộ nhìn quanh nhà cũng không thấy bóng dáng của tên tiểu tử thối kia đâu, chắc là thấy tình thế như này đã sớm rời nhà rồi
Đông Lộ cũng không ở lâu, sau khi rửa mặt liền đeo balo lên đi học
***
Cuối tháng chín, bầu trời buổi sáng trong veo không một đám mây, sáng sớm khí trời mát mẻ lại thanh lãnh, cuối cùng cũng xua tan đi cái nóng oi ả của mùa hè rồi
Đông lộ đi trên vỉa hè, ven đường trồng rất nhiều hoa quế, cành lá sum xuê, hoa quế nở rất nhiều, cô còn ngửi thấy mùi ngọt thanh của nó, nhờ vậy mà tâm tình phiền muộn cũng chuyển biến tốt đẹp hơn một chút
Comments