Chương năm: Quảng Trường Lịch Sử

Vô Danh
Vô Danh
NovelToon
Vô Danh
Vô Danh
Hôm nay là kỷ niệm 300 ngày Vô Danh sử dụng Novel Toon nè:)
Vô Danh
Vô Danh
Giờ vô chap luôn cho nó nóng nè
_________________________
Khi cậu ta mở mắt lại một lần nữa thì
Lúc này cậu ta đã đứng giữ một đám đông hàng ngàn người rồi
Nguyễn Minh Quân
Nguyễn Minh Quân
Đây đây là đâu
Cậu ta hoàn toàn không biết nơi đây là đâu
Nó hoàn toàn xa lạ khác xa khung cảnh phố thị thế kỷ 21
Nơi đây như thể là một thời đại nào đó rất lâu về trước
Thứ duy nhất lúc này cậu ta biết là hàng ngàn người đang hô vang khẩu hiệu "Độc lập tự do muôn năm. Chủ tịch Hồ Chí Minh muôn năm"
Trong tiếng hô vang dậy của biển người và sắc cờ đỏ sao vàng phủ kín cả bầu trời mùa thu Hà Nội 1945, Chủ tịch Hồ Chí Minh dẫn đầu, người uy nghi bước từng bước lên lễ đài. Theo sau người lần lượt là Huỳnh Thúc Kháng, Nguyễn Lương Bằng, Bùi Bằng Đoàn, Vũ Đình Hòe, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp, Trần Huy Liệu, Đặng Thai Mai và Nguyễn Hữu Thọ. Tất cả cùng đứng trang nghiêm trên bục cao, hướng ánh mắt về phía hàng vạn đồng bào phía dưới quảng trường, trong giờ phút thiêng liêng chuẩn bị tuyên ngôn độc lập của dân tộc.
Chủ tịch Hồ Chí Minh, người tiến lên phía trước, đứng đối diện với biển người mênh mông dưới kia. Trên cao, micro sẵn sàng, lá cờ đỏ sao vàng tung bay lộng gió. Bác chậm rãi lấy trong túi áo bản Tuyên ngôn Độc lập, mở ra trước ánh mắt chờ đợi của hàng vạn đồng bào thủ đô. Cả quảng trường Ba Đình như nín thở trong giây phút ấy, không còn một tiếng động, chỉ còn lại nhịp tim của triệu con người đang dồn chung vào giây phút lịch sử ấy.
Giọng Người vang lên trầm ấm nhưng dõng dạc, ngân xa giữa trời thu Hà Nội
Bác Hồ
Bác Hồ
Hỡi đồng bào cả nước, “Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc”. Lời bất hủ ấy ở trong bản Tuyên ngôn Độc lập năm 1776 của nước Mỹ. Suy rộng ra, câu ấy có nghĩa là: tất cả các dân tộc trên thế giới đều sinh ra bình đẳng, dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền sung sướng và quyền tự do. Bản Tuyên ngôn Nhân quyền và Dân quyền của Cách mạng Pháp năm 1791 cũng nói: “Người ta sinh ra tự do và bình đẳng về quyền lợi, và phải luôn luôn được tự do và bình đẳng về quyền lợi”. Đó là những lẽ phải không ai chối cãi được. Thế mà hơn 80 năm nay, thực dân Pháp lợi dụng lá cờ tự do, bình đẳng, bác ái đến cướp đất nước ta, áp bức đồng bào ta. Hành động của chúng trái hẳn với nhân đạo và chính nghĩa. Về chính trị, chúng tuyệt đối không cho nhân dân ta một chút tự do dân chủ nào. Chúng thi hành những luật pháp dã man. Chúng lập ba chế độ khác nhau ở Trung, Nam, Bắc để ngăn cản việc thống nhất nước nhà của ta, để ngăn cản dân tộc ta đoàn kết. Chúng lập nhà tù nhiều hơn trường học. Chúng thẳng tay chém giết những người yêu nước thương nòi của ta. Chúng tắm các cuộc khởi nghĩa của ta trong những bể máu. Chúng ràng buộc dư luận, thi hành chính sách ngu dân. Chúng dùng thuốc phiện, rượu cồn để làm cho nòi giống ta suy nhược. Về kinh tế, chúng bóc lột dân ta đến tận xương tủy, khiến cho dân ta nghèo nàn, thiếu thốn, nước ta xơ xác, tiêu điều. Chúng cướp không ruộng đất, hầm mỏ, nguyên liệu. Chúng giữ độc quyền in giấy bạc, xuất cảng, nhập cảng. Chúng đặt ra hàng trăm thứ thuế vô lý, làm cho dân ta, nhất là dân cày và dân buôn, trở nên bần cùng. Chúng không cho tư sản ta ngóc đầu lên. Chúng bóc lột công nhân ta một cách vô cùng tàn nhẫn. Mùa thu năm 1940, phát xít Nhật đến xâm lăng Đông Dương để mở thêm căn cứ đánh Đồng minh, thì bọn thực dân Pháp quỳ gối đầu hàng, mở cửa nước ta rước Nhật. Từ đó dân ta chịu hai tầng xiềng xích: Pháp và Nhật. Từ đó dân ta càng cực khổ, nghèo nàn. Kết quả là cuối năm ngoái sang đầu năm nay, từ Quảng Trị đến Bắc Kỳ, hơn hai triệu đồng bào ta bị chết đói. Ngày 9 tháng 3 năm nay, Nhật tước khí giới của quân đội Pháp. Bọn thực dân Pháp hoặc bỏ chạy hoặc đầu hàng. Thế là chẳng những chúng không “bảo hộ” được ta, trái lại trong vòng 5 năm chúng đã hai lần bán nước ta cho Nhật. Trước ngày 9 tháng 3, biết bao lần Việt Minh kêu gọi người Pháp liên minh chống Nhật. Bọn thực dân Pháp đã không đáp ứng, lại thẳng tay khủng bố Việt Minh hơn nữa. Thậm chí đến khi thua chạy, chúng còn nhẫn tâm giết nốt số đông tù chính trị ở Yên Bái và Cao Bằng. Tuy vậy, nhân dân ta vẫn giữ một thái độ khoan hồng và nhân đạo đối với người Pháp. Sau cuộc biến động ngày 9 tháng 3, Việt Minh đã giúp cho nhiều người Pháp chạy qua biên thùy, lại cứu cho nhiều người Pháp ra khỏi nhà giam Nhật, và còn bảo vệ tính mạng và tài sản cho họ. Từ mùa thu năm 1940, dân ta đã nổi dậy chống Nhật, chống Pháp. Nhiều lần, dân ta đã khởi nghĩa và đã thắng lợi. Tháng Tám này, cuộc tổng khởi nghĩa của dân ta đã thắng lợi, đã giành chính quyền về tay nhân dân. Chúng ta đã đánh đổ xiềng xích thực dân gần một trăm năm nay, để gây dựng nên nước Việt Nam độc lập. Chúng ta lại đánh đổ chế độ quân chủ mấy mươi thế kỷ mà lập nên chế độ dân chủ cộng hòa. Bởi thế cho nên, chúng tôi – Chính phủ lâm thời của nước Việt Nam mới – đại biểu cho toàn dân Việt Nam, tuyên bố thoát ly hẳn quan hệ thực dân với Pháp, xóa bỏ hết những hiệp ước mà Pháp đã ký về nước Việt Nam, xóa bỏ tất cả mọi đặc quyền của Pháp trên đất nước Việt Nam. Toàn dân Việt Nam, trên dưới một lòng, kiên quyết chống lại âm mưu của bọn thực dân Pháp. Chúng tôi tin rằng các nước Đồng minh đã công nhận những nguyên tắc dân tộc bình đẳng ở các hội nghị Tê-hê-răng và Cựu Kim Sơn, quyết không thể không công nhận quyền độc lập của dân Việt Nam. Một dân tộc đã gan góc chống ách nô lệ của Pháp hơn 80 năm nay, một dân tộc đã gan góc đứng về phe Đồng minh chống phát xít mấy năm nay, dân tộc đó phải được tự do! Dân tộc đó phải được độc lập! Bởi thế cho nên, chúng tôi – Chính phủ lâm thời của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa – trịnh trọng tuyên bố với thế giới rằng: Nước Việt Nam có quyền hưởng tự do và độc lập, và sự thật đã trở thành một nước tự do, độc lập. Toàn thể dân tộc Việt Nam quyết đem tất cả tinh thần và lực lượng, tính mạng và của cải để giữ vững quyền tự do, độc lập ấy.
Tiếng Người vừa dứt, quảng trường Ba Đình như bùng nổ. Hàng vạn con người vốn nín lặng suốt buổi lễ nay cùng nhất loạt reo hò, sóng người dậy lên cuồn cuộn. Những lá cờ đỏ sao vàng phấp phới, chen nhau trong gió thu rực rỡ. Tiếng hô “Việt Nam độc lập muôn năm!” vang rền, dội vào từng mái nhà, từng góc phố, làm chấn động cả bầu trời Hà Nội. Trên lễ đài, Bác Hồ cùng các vị lãnh đạo vẫn đứng trang nghiêm, ánh mắt rạng ngời niềm tin. Trong khoảnh khắc thiêng liêng ấy, mọi người đều cảm nhận được lịch sử đã sang trang: một dân tộc từ thân phận nô lệ nay đã đường hoàng bước vào kỷ nguyên độc lập, tự do. Không ai nói với ai, nhưng trong từng trái tim, lời thề giữ nước, giữ nền độc lập vừa giành được đã khắc sâu như sắt đá. Và từ biển người ấy, sức mạnh của cả một dân tộc bắt đầu dâng lên, cuồn cuộn như thác lũ, để rồi đi suốt chặng đường dài gian khổ mà vinh quang phía trước.
Lúc này cậu ta người mà chúng ta đã quên mất từ nãy tới giờ:))
Vẫn chưa thể tin được là mình vừa quay về ngày 2/9/1945 lịch sử
Nguyễn Minh Quân
Nguyễn Minh Quân
Không thể, không thể nào
Nguyễn Minh Quân
Nguyễn Minh Quân
Đây đây chỉ là giả thôi đúng không/lắp bắp/
Nguyễn Minh Quân
Nguyễn Minh Quân
Chú chú gì ơi/kêu người kế bên/
Người mà cậu ta đang kêu là một người nông dân chắc khoảng 50 tuổi
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Người nông dân: Có chuyện gì vậy cháu
Nguyễn Minh Quân
Nguyễn Minh Quân
Đây đây chỉ là giả thôi đúng không
Nguyễn Minh Quân
Nguyễn Minh Quân
Chú hãy nói với cháu là mọi người chỉ đang bị ép thôi phải không
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Con của người nông dân:Anh nói gì vậy
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Con của người nông dân: Đây hoàn toàn là thật đó,mọi người đã đợi thời khắc này rất rất lâu rồi anh có biết không
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Bà cụ: Cháu bè này nói đúng đó cháu trai à
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Bà cụ: Ta đợi cái ngày mà dân tộc này được độc lập từ hơn 50 năm về trước rồi đó cháu
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Bà cụ: Nếu thật sự bị ép ta còn muốn bị ép như vậy thêm vài chục hoặc vài trăm lần nữa kìa
Nguyễn Minh Quân
Nguyễn Minh Quân
Sao có thể chứ
Bỗng cậu ta bị ai đó cóc đầu
Nguyễn Minh Quân
Nguyễn Minh Quân
Ai vậy hả/nổi nóng/
Phạm Hữu Thắng
Phạm Hữu Thắng
Nè em chạy lung tung đi đâu vậy hả
Phạm Hữu Thắng
Phạm Hữu Thắng
Chúng ta còn nhiều việc phải làm lắm đó đi nhanh lên/kéo cậu ta đi/
_________________________
Vô Danh
Vô Danh
Phạm Hữu Thắng một trong số các nhân vật ảnh hưởng lớn đến cốt truyện
Hot

Comments

Lucas

Lucas

Hơi dài nhưng hào hùng quá

2025-09-13

1

Lucas

Lucas

Woa lâu dậy, gần một năm rồi hen

2025-09-13

1

Agatsuma Zenitsu

Agatsuma Zenitsu

Woaaaaaaaaaaaaaaaaaa

2025-09-13

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play