[ĐN KNY] Vân Mộng Thiên Thanh
Chương 2: Hai vị trụ cột
Giọt sương chỉ vừa rơi xuống, Muryo đã giật mình tỉnh dậy. Đó giờ vẫn vậy, nó luôn cảm nhận theo linh cảm để dậy sớm mặc cho đó có là hừng đông hay mặt trời còn chưa ló dạng.
Kumonori Muryo
Ông ơi, Muryo đi nhé.
Kumonori Tsukaeru
"Dậy rồi nhỉ..?"
Muryo nhìn qua ông vẫn còn nhắm mắt, thầm nghĩ ông vẫn đang ngủ nên đi nhẹ nhất để không làm mất giấc.
Nó quẹo ra sân sau, ráng làm thêm một nồi cháo nóng cho ông để ăn sáng.
Chưa đợi mặt trời lên, Muryo đã dọn xong một bàn đầy đủ cháo, rau cho ông rồi.
Kumonori Muryo
Ông, con đi đây.
Kumonori Muryo
Muryo sẽ hoàn thành lời hứa của ông với chúa công.
Kumonori Muryo
Nếu không thể diệt quỷ, con sẽ phụng sự cho họ đến khi họ vừa ý.
Muryo cúi đầu chào lần cuối, lần ra đi này sợ rằng chỉ vừa cất bước đi thì Tsukaeru sẽ đi trước. Nhưng nó không có quyền lựa chọn, thay vì bất hiếu cãi lời người nuôi dạy nó suốt chừng ấy thời gian, nó chọn nghe theo ông.
Trả lại món nợ cho chúa công, người mà ông kính trọng.
Trước mặt Muryo là rừng rậm, không phải đêm tối nhưng trút ra được phần u ám trong đó. Nó có hơi kiêng dè nhưng chỗ này không có con đường tắc nào cả, chỉ đành băng qua khu rừng bằng một đường thẳng.
Không thể nghe tiếng rừng rú bốn phương, Muryo sợ sẽ phải đối mặt với hổ dữ hay thậm chí có thể là một bày sói hoang.
Nó đã ráng đi từ sớm để mong không có con quỷ nào phát hiện, vậy mà thực sự chỗ này chẳng an toàn.
Kumonori Muryo
Anh Túc sao..?
Kumonori Muryo
Anh Túc chết rồi..
Muryo quỳ xuống nhặt lấy nhành Anh Túc đang chết mòn trong gió rét, là một loài nở vào ngày hè tất nhiên nó sẽ không chịu được giá lạnh của đêm đông.
Nó thấy tiếc vì đây là cây dược liệu quý.
Ginko
Quạ, Quạ, có một con quỷ đang cháy nắng ở đây!!
Ginko
Tránh ra con nhỏ kia-!!
Muryo cảm nhận đầu mình bị chộp lấy mà đè xuống, một thanh niên đang đến gần nó.
Tokito Muichiro
Hơi thở của sương mù-
Đến khi nó định hình được thì đã có cái đầu đứt đoạn bay ra từ sau bay tới lăn long lóc trên nền cỏ đan xen tuyết.
Ánh mắt nó chạm lấy gương mặt kia, vừa đôi chút sợ hãi chưa hoàn hồn, vừa lại cảm giác rung rinh trong phút chốc.
Ginko
Nè, cô muốn chết sao?
Ginko
Người ta cảnh báo cỡ đó mà không né ra!
Ginko
Có phải chê mình sống lâu quá rồi đúng không?
Nó không hiểu tiếng quạ, chỉ thấy cái miệng con vật kia lép chép chứ cũng chẳng hiểu gì.
Muryo nhìn chàng trai trước mặt, xong lại nhìn con quỷ nửa người ở đây còn cái đầu lăn long lóc ở bên kia, nó có chút không trấn tĩnh được biểu cảm của mình.
Kocho Shinobu
Ara ara, Tokito có vẻ nhanh nhẹn trong việc bắt quỷ thật đó, mới đó đã tóm gọn một con chết cháy rồi.
Tokito Muichiro
Thường thôi.
Kocho Shinobu
Cậu có sao không, cô gái?
Muryo nhìn thấy khẩu hình miệng tròn vành của Shinobu, biết rằng cô ấy đang hỏi mình nhưng phải mất một lúc lâu nó mới trả lời lại.
Kumonori Muryo
Không sao cả, cảm ơn ạ.
Kocho Shinobu
Ái chà, đi vào rừng sáng sớm cũng sẽ gặp quỷ nhỉ?
Kocho Shinobu
Bọn này lại bắt đầu trở nên lộng hành rồi.
Tokito Muichiro
Chắc đó là lý do mà chúa công bảo chúng ta đi thám thính vào sáng sớm.
Muryo đọc Shinobu thì rất rõ, lại bất chợt không thể xếp các chữ khi Muichiro nói, cậu ta khuôn miệng không mấy dao động làm mấy chữ đó rối như tơ vò, không thể đọc vị.
Kocho Shinobu
Còn cậu, sao lại ở đây một mình?
Kocho Shinobu
Cậu đi hái thuốc à?
Kumonori Muryo
Không, tôi đi tìm đường đến Sát Quỷ Đoàn.
Cả hai bỗng xoay qua nhìn nó, Muryo có chút bối rối khi phải đọc một lúc hai khẩu hình miệng nên hơi lúng túng, cứ xoay qua xoay lại không biết nên đọc bên nào.
Tokito Muichiro
Sát Quỷ Đoàn?
Kocho Shinobu
A, lại một người muốn tham gia vào hành trình này sao?
Kocho Shinobu
Dù sao thì cũng là giết chóc, chúng tôi không hoan nghênh đâu nhé.
Kocho Shinobu
Nhưng.. cậu đã thông qua kỳ sát hạch cuối cùng rồi à?
Muryo rũ hàng mi xuống, lấy trong túi áo lá thư và bản đồ vàng ngà, đưa nó cho Shinobu sau đó cúi gập người với cô ấy.
Kumonori Muryo
Tôi là Kumonori Muryo, ông tôi dặn tôi lên đường đến Sát Quỷ Đoàn để phụng sự.
Kumonori Muryo
Nếu không thể diệt quỷ thì hãy là hậu phương giúp họ lo thuốc thang bệnh tật.
Kocho Shinobu
"Phụng sự..? Hậu phương?"
Sau đó Muryo lại ngẩng đầu lên, quay sang Muichiro mà thẳng thắn nói rằng:
Kumonori Muryo
Tôi không nghe được, nếu cậu muốn nói gì với tôi thì nói rõ lên nhé.
Kocho Shinobu
"Khiếm thính sao..?"
Ginko
Quạ, quạ, hèn gì ban nãy nói mà ngươi không phản ứng, hóa ra là không nghe được.
Ginko
Quạ quạ, vậy là ta tốn công vô ích rồi, hứ!
Nó nhìn con quạ mà khó hiểu, chỉ thấy miệng quạ chép chép chứ không hiểu gì. Nó nghĩ ắt hẳn con quạ ấy đang vòi chủ nhân của mình cho ăn mà thôi.
Tokito Muichiro
"Kumonori Muryo là một người khiếm thính.. sẽ tham gia Sát Quỷ Đoàn."
Tokito Muichiro
Vậy, Kocho-san đưa cậu ta về nhé, tôi đi thám thính xung quanh thêm.
Kocho Shinobu
A, được rồi, cậu đi thoải mái Hà trụ Tokito.
Bóng lưng cậu trai khuất dần đi, Muryo vừa kịp để đọc khẩu hình Shinobu về một cái tên.
Kumonori Muryo
"Hà trụ Tokito..? Đúng không?"
Kocho Shinobu
Kumonori-san có vẻ đọc khẩu hình miệng rất tốt nhỉ?
Kocho Shinobu
Vui lòng đi theo tôi nhé.
Kumonori Muryo
"Kumonori-san sao..?"
Kochou Shinobu đợi nó tiêu hết được mấy chữ mới quay đầu đi.
Muryo cũng liền ngoan ngoãn mà đi theo cổ.
Kocho Shinobu
Cậu năm nay bao tuổi rồi?
Kocho Shinobu
Kumonori-san?
Con bé vốn dĩ là không nghe thấy, Shinobu nói như vậy càng không nghe.
Kocho Shinobu
"À nhỉ, mình lại quên."
Cô ấy ngoảnh người lại, vừa đi vừa nhìn nó chằm chằm, rốt cuộc cũng khiến Muryo chú ý.
Kocho Shinobu
Kumonori-san bao tuổi rồi?
Kumonori Muryo
Mười bảy ạ.
Kocho Shinobu
Mười bảy? Vậy là nhỏ hơn chị rồi.
Kocho Shinobu
À, chị là Kocho Shinobu.
Kocho Shinobu
Chính xác, em nhìn phát âm rất chuẩn đó.
Shinobu có vẻ rất thích thú với việc nhìn chằm chằm vào môi người khác. Thậm chí còn không khó chịu, ngược lại rất thích việc Muryo giao tiếp trực diện với mình.
Kumonori Muryo
Kocho-san cũng giống Tokito ạ?
Shinobu có vẻ thấy khó hiểu khi Muryo gọi được họ vị Hà trụ kia mặc dù cậu ta còn chưa giới thiệu lấy một câu, làm sao mà nó biết?
Kumonori Muryo
Chị đã bảo "cậu đi thoải mái Hà trụ Tokito", nếu không nói với em thì chỉ còn cậu ta thôi.
Kocho Shinobu
"Nhạy bén quá.."
Kocho Shinobu
"Thói quen sao?"
Shinobu cũng bất ngờ trước việc nhạy bén khi nhìn khẩu hình miệng của con bé. Dân học sĩ có khác, vẫn là đảm bảo con chữ ở trên đầu.
Shinobu nở nụ cười thay dòng suy nghĩ kia, nụ cười đó dịu dàng khiến cả Muryo còn rung động bất chợt.
Kocho Shinobu
À, phải, chúng tôi đều là trụ cột.
Kumonori Muryo
Trụ.. cột? Là gì vậy ạ?
Kocho Shinobu
Kumonori-san cứ hiểu là tướng dưới lính vua là được.
Mặc dù nói chuyện với Muryo sẽ rất khó khăn nhưng Shinobu lại không có gì là e ngại. Dọc đường đi, cứ bắt chuyện miết khiến nó phải nhìn theo khuôn miệng cổ liên hồi.
Kocho Shinobu
Kumonori có thể diệt quỷ không?
Kumonori Muryo
Em chỉ là cháu nuôi, không phải ruột thịt nên chẳng kế thừa gì ạ.
Kocho Shinobu
Vậy, nếu vào Sát Quỷ Đoàn thì em sẽ làm bên hậu cần hoặc người hầu, nhỉ?
Kumonori Muryo
"Người hầu à..?"
Kocho Shinobu
Chắc là làm ở Điệp phủ của chị thì sẽ tốt cho em hơn, Aoi có thể bắt chuyện với em được đấy.
Muryo đọc được cái nơi gọi là Điệp phủ và cái tên Aoi. Nó biết sẽ là bạn mới nên cũng trông đợi là một người không nghĩ nó phiền.
Có lẽ, dọc đường đi, Muryo cảm nhận được vị trụ cột trước mặt này là người điềm đạm và dịu dàng, đủ kiên nhẫn để đợi nó trả lời. Dù sao cảm giác này cũng dễ chịu, Muryo cũng mong mình sẽ ở gần cô ấy hơn cho thuận tiện.
Comments