[ TOP Đăng Lục Thiếu Niên Vs Y/N ] Lạc Giữa Bày Sói
Chap 3
Âm nhạc vừa dứt, tiếng reo hò từ khán giả vẫn còn vọng lại. Y/n cúi đầu chào, nụ cười tỏa sáng, ánh đèn rọi lên đôi mắt nâu tròn long lanh. Với fan, cô như một nữ thần. Nhưng khi bước xuống sân khấu, nụ cười kia dần nhạt đi. Băng quấn dưới cánh tay trái đã thấm loang vệt đỏ.
Trong hậu trường, 5 người đàn ông đã đứng chờ. Họ mặc trang phục biểu diễn lộng lẫy, nhưng khí chất lại toát lên thứ gì đó nguy hiểm đến rợn người.
Trương Cực _ N9 3
Cánh tay cô… bị thương sao?
Y/n khựng lại, nhanh chóng kéo tay áo che đi, mỉm cười
Y/n _ Nu9
Chỉ là lúc tập nhảy không may ngã thôi. Không nghiêm trọng.
Trương Cực _ N9 3
/ nhếch môi, ánh mắt trở nên sắc bén /
Trương Cực _ N9 3
Ngã mà sâu đến mức rỉ máu ư? Lạ thật
Tả Hàng _ N9 4
Một idol nổi tiếng, vậy mà lại vụng về đến mức té trầy tay. Nếu fan biết, chắc họ sốc lắm nhỉ?
Y/n _ Nu9
Nghệ sĩ cũng là con người, chuyện vấp ngã đâu có gì lạ.
Trương Trạch Vũ _ N9 2
Nhưng kỳ lạ là… tôi có cảm giác đã gặp cô ở đâu rồi. Không phải trên sân khấu, mà ở một nơi khác… nguy hiểm hơn nhiều.
Nụ cười Y/n cứng lại, nhưng ngay lập tức cô nghiêng đầu, trả lời bằng giọng ngọt lịm
Y/n _ Nu9
Anh có lẽ nhầm rồi. Tôi chỉ là một ca sĩ, chẳng liên quan đến nguy hiểm gì cả.
Trong lúc đó, bốn người kia quay sang trao đổi ánh mắt.
Tô Tân Hạo ngồi vắt vẻo trên bàn trang điểm, hất cằm nhìn Y/n
Tô Tân Hạo _ N9 5
Nếu chỉ là ca sĩ, tại sao lại che giấu vết thương? Hay là… cô có gì cần phải giấu?
Y/n siết chặt bàn tay trong vạt váy, nhưng gương mặt vẫn giữ bình thản.
Y/n _ Nu9
Tôi không che giấu. Tôi chỉ không muốn mọi người lo lắng vô ích thôi.
Chu Chí Hâm từ đầu đến giờ im lặng, nay mới cất giọng. Hắn bước lại gần, từng bước chậm rãi, bóng dáng cao lớn che khuất ánh sáng.
Chu Chí Hâm _ N9 1
Đêm qua, có kẻ dùng dao nhắm vào tôi
Chu Chí Hâm _ N9 1
Nó đeo mặt nạ, nhưng trên đường bỏ trốn đã để lại một ít máu. Máu ở cánh tay trái
Cả căn phòng như đóng băng.
Y/n thoáng ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt hắn, nụ cười nhạt
Y/n _ Nu9
Ý anh là gì? Anh đang nghi ngờ tôi?
Chu Chí Hâm hơi cúi xuống, khoảng cách gần đến mức Y/n ngửi thấy mùi rượu nhẹ thoảng qu
Chu Chí Hâm _ N9 1
Tôi không nghi ngờ. Tôi chỉ muốn nhắc cho cô biết… nếu ai đó định giết tôi, thì chắc chắn kẻ đó sẽ phải chết.
Không khí đặc quánh lại. Tả Hàng bật cười khẽ, quay sang các anh em
Tả Hàng _ N9 4
Ê, tụi mày thấy không? Con nhỏ này gan lỳ phết. Nếu thật là nó, tao muốn xem nó chống cự thế nào khi bị dồn vào đường cùng.
Trương Cực _ N9 3
Đừng coi thường. Dù là ai, nó cũng đã thoát khỏi tay tụi tao một lần.
Trương Trạch Vũ _ N9 2
/ nheo mắt / Vậy thì lần sau… không để nó thoát nữa
Y/n vẫn giữ nụ cười, dù trái tim đập thình thịch trong lồng ngực.
Y/n _ Nu9
Các anh nghĩ gì thì tùy. Tôi chỉ làm công việc của mình. Nếu các anh muốn chơi trò nghi ngờ, tôi cũng chẳng cản.
Nói xong, cô quay người rời khỏi phòng, bước chân kiêu hãnh, không ngoảnh lại.
Khi bóng Y/n khuất dần, Tô Tân Hạo khẽ huýt sáo cười mỉa
Tô Tân Hạo _ N9 5
Đẹp thì có đẹp… nhưng tao cá, trong mắt cô ta giờ, tụi mình chẳng khác nào thú săn mồi.
Chu Chí Hâm _ N9 1
Sớm muộn gì, cô ta cũng không trốn được
Comments
Phu Bà bao nuôi Tam Đại:)
r bị truyện của cổ chinh phục r
2025-09-09
1
Hà_Nguyễn🦔💐
sao mấy anh ác quá vậy dù sao ngta cx là gái đó
2025-09-09
1
Chu Đại Bàng
hay quá sốp ơi
2025-09-09
1