[ RhyCap ] Người Giữ Bóng Đêm
Chap 2: Lời nói tàn nhẫn
Cơn mưa rơi xối xả, màn đêm u ám như muốn nhấn chìm cả thành phố. Trong căn phòng lạnh ngắt, Rhy đứng lặng bên cửa sổ, ánh mắt nặng trĩu. Những ngày gần đây, anh nhận được nhiều tin đe dọa: kẻ thù đã nhắm thẳng vào Cap. Chỉ cần Cap ở bên anh, cậu sẽ mãi mãi không còn bình yên.Cap bước vào, mang theo hơi ấm quen thuộc. Cậu chìa ra hộp cơm nhỏ, nụ cười dịu dàng:
Hoàng Đức Duy-Captain ( em )
Anh lại bỏ bữa nữa rồi… Em không muốn thấy anh kiệt sức như thế.
Ánh sáng ấy khiến trái tim Rhy run rẩy. Nhưng chính vì vậy, anh càng phải tàn nhẫn. Bàn tay siết chặt, anh quay lại, đôi mắt tối sầm:
Nguyễn Quang Anh-Rhyder ( anh )
Cap, nghe cho rõ. Em chỉ là trò chơi. Anh chưa từng yêu em.
Cap sững sờ, chiếc hộp cơm rơi xuống đất, cơm canh vỡ tung theo tiếng tim nát vụn.
Hoàng Đức Duy-Captain ( em )
Anh… đang nói gì vậy? Chúng ta… không phải thật sao? // Giọng hơi run //
Rhy nuốt nghẹn, nhưng vẫn ép mình tàn nhẫn.
Nguyễn Quang Anh-Rhyder ( anh )
Đừng ngây thơ. Em không là gì cả. Cút khỏi cuộc đời anh ngay!
Nước mắt hòa cùng mưa, Cap lặng lẽ bước ra khỏi căn nhà. Cậu không nhìn lại, vì biết nếu nhìn, trái tim sẽ chẳng thể rời đi.Còn Rhy, khi cánh cửa khép lại, bàn tay anh run lên, siết chặt đến bật máu. Trong màn mưa ngoài kia, Cap biến mất, mang theo cả chút ấm áp duy nhất trong cuộc đời anh.
tg nè
Mn thấy truyện này sao ạ
tg nè
Mỗi ngày chắc tg sẽ ra tầm 2 - 5 chap ạ
tg nè
Mn ủng hộ tg dài dài nha
R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M
R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M
R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M
R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M R H Y C A P N G Ư Ờ I G I Ữ B Ó N G Đ Ê M
Comments