Ái Sam đã nói cô không phải là ăn trộm rồi mà, vậy mà anh ta lại không chịu tin mới đau .
Bây giờ thì hay rồi lén lúc trước nhà người ta , và cuối cùng lại bị nói là kẻ trộm, cô có nói như thế nào thì anh ta cũng không chịu tin .
Đàn ông con trai gì mà khó tính quá đi, Ái Sam không hiểu nổi anh ta luôn đấy ,cho cô ở nhờ một đêm cũng không được nữa.
Bây giờ cô không có chỗ nào để đi cả ,cô đã trở thành một người vô gia cư rồi ..
Haiz..
Ái Sam ngồi trước cổng nhà, cũng may là ở đây có đèn, dù sao cũng đỡ hơn ở đầu đường ..
Lã Chính Hiền vừa mới từ trang trại về, nên người của anh đã ướt rồi, còn có chút bùn đất nữa .
Sau đó anh liền lấy quần áo đi tắm rửa, phải còn nghỉ ngơi sớm , qua ngày mai có rất nhiều việc đang chờ anh ..
Tắm xong Chính Hiền đi ra ngoài lấy nước uống, uống xong thì anh quay về phòng của mình .
Ở đây chỉ có anh, dì giúp việc, với mấy người nhân công làm lâu năm mà thôi , nên trong nhà rất yên tĩnh, không có tiếng ồn gì cả..
Trở về phòng anh tắt đèn rồi đi ngủ sớm,còn cô gái kia thì anh cũng mặc kệ cô ta , chút nữa cũng sẽ rời đi mà thôi.
Lát sau thì trời lại đổ mưa, mưa rất lớn , Ái Sam chỉ biết đứng chịu trận mà thôi, may mắn là không có sấm sét đấy .
Quần áo của Ái Sam đã ướt nhẹp hết rồi, không còn gì cả.
" Lạnh ..lạnh quá ".
" Ưm ..sao bây giờ mình phải khổ sở như thế này chứ ..rõ ràng mình là Đinh tiểu thư mà ".
" Hức ...hức. ." Ái Sam cảm thấy tủi thân vô cùng, ai cũng hắt hủi cô cả.
Vừa mới bỏ trốn mà bây giờ đã trở thành như thế này rồi, bản thân của cô đã quá thê thảm.
" Hức .. muốn về nhà cũng không được ..ở đây thì không ai giúp đỡ hết" .
" Um .." .
Cô cảm thấy uất ức vô cùng, rất mệt mỏi .
Đinh Ái Sam quá mệt mỏi, cô ngồi trước cổng nhà của anh, rồi lại nằm xuống đất từ khi nào rồi .
Đến sáng hôm sau , nhân công đến làm việc thì thấy có người nằm trước cổng nhà, cô gái này còn bị sốt cao nữa chứ .
Bọn họ thấy vậy thì liền đưa cô vào trong, Lã Chính Hiền mới ăn sáng xong, lúc này anh định đi làm thì thấy có người đỡ cô gái hôm qua vào đây.
" Chính Hiền, cô gái này nằm ở trước cổng nhà của cậu đó , hình như cô ấy bị sốt rồi".
" Hay là cho cô ấy vào nhà cậu nằm đỡ một chút đi " .
" Nhưng mà " .
" Người ta đang bị sốt đó , chắc không phải người xấu đâu , chẳng phải ngày thường cậu rất tốt bụng sao ".
" Thôi được rồi, vậy đưa cô ta vào trong đi " .
" Ừm " .
Hai người phụ nữ liền đỡ Đinh Ái Sam vào trong .
Lã Chính Hiền bắt đầu cao mày, anh thấy cô ta rất phiền phức .
Dì Hớn là người giúp việc ở đây , thấy có người bệnh, nên bà ấy liền đi chăm sóc, rồi còn lấy quần áo thay ra nữa .
Ở đây không có đồ phụ nữ, nên đành phải lấy quần áo của Chính Hiền mặc cho cô mà thôi .
Đinh Ái Sam bị sốt, cho nên dì Hớn đã đắp khăn ấm cho cô, sau đó còn nấu cháo rồi lấy thuốc nữa .
Hôm nay anh quyết định không đi làm nữa , anh phải ở lại đây canh chừng cô ta mới được. Từ đêm qua đã làm phiền anh rồi, cứ tưởng cô ta sẽ bỏ cuộc, nhưng mà không, cô ta vẫn chứng nào tật nấy, muốn đeo bám anh đây mà.
Vài giờ sau thì Đinh Ái Sam cũng đã tỉnh dậy, cô đã đỡ sốt nhiều rồi .
Lã Chính Hiền ngồi ở bên cạnh, anh nhìn cô chằm chằm, không có rời mắt .
" Đây là nhà anh sao, cám ơn anh đã giúp tôi".
" Tên gì " .
" Đinh Ái Sam ". .
" Nghề nghiệp, bao nhiêu tuổi " .
Anh ta là cảnh sát hình sự à, bây giờ giống như đang tra khảo cô vậy đó .
" Tôi làm nhà thiết kế, hiện tại tôi đã 26 tuổi rồi".
" Tại sao cô lại ở đây , rồi còn xuất hiện trước nhà của tôi nữa " .
" Có cần hỏi đến mức này không " .
" Cần , cô là người xa lạ nên tôi cần biết vài thông tin, còn không tôi đưa cô lên đồn công an ".
" Ba mẹ ép tôi lấy chồng, tôi không muốn lấy nên đã bỏ nhà đi, tôi đi lang thang rồi tới đây ".
" 26 tuổi rồi, cũng nên lấy chồng, ".
" Tôi không yêu người ta nên không có lấy được".
" Phải yêu thương thì mới lấy à ".
" Ừm" Ái Sam gật đầu.
" Hiện tại tôi không có chỗ để đi, anh có thể cho tôi ở lại đây không " .
" Bắt đầu lộ bản chất rồi đó " .
" Ý của anh là sao đây " .
" Tôi là người hỏi cô câu đó mới đúng, biết bao nhiêu nhà cô không đến mà lại chọn ngay nhà của tôi, là tôi giàu,hay tôi đẹp trai đây " Lã Chính Hiền không ngồi ghế nữa , lúc này anh liền đi lại giường.
" Nhà tôi giàu nhất ở đây , nên cô mới chọn nhà tôi à, xem ra cũng có mắt nhìn".
" Có rất nhiều cô gái hay tới đây rồi bày trò ra vẻ như cô vậy đó ,tỏ ra vẻ đáng thương, để được ở gần bên tôi " .
" Tôi không có đâu ,nhà của tôi cũng có tiền mà, nên tôi không có lợi dụng nhà anh và cũng không lợi dúng đến anh " .
" Có tin được không đây ?".
" Tin được mà ".
Mặc dù anh ta nói chuyện hơi khó nghe , nhưng cô không còn chỗ nào để đi, nên không có sự lựa chọn nào khác,bây giờ cô phải nhịn nhục mới được .
" Cô có tiền không? Tôi không có miễn phí cho bất kỳ ai đâu " .
" Tôi không có tiền, nhưng mà tôi có thể làm việc, anh cho tôi ở lại đây đi " .
" Cô nói cô là tiểu thư nhà giàu mà, ở đây toàn lao động chân tay mà thôi, chắc cô không làm được " .
" Tôi làm được, chỉ cần anh cho tôi ở lại thì cái gì tôi cũng làm " .
" Ở đây làm trang trại nên công việc rất nặng nhọc ".
" Tôi làm được hết, tôi đảm bảo với anh luôn " .
" Được rồi .. tôi sẽ cho cô ở lại ..cô làm việc để trừ chi phí ở và ăn uống ở đây ".
" Cám ơn anh trước ". .
" Không ai cho không ai bất cứ thứ gì đâu , thuốc men này tôi sẽ tính tiền ".
" Tính luôn sao " .
" Phải tính , còn có cháo , tiền quần áo mà cô đang mặc nữa " .
Nhà giàu sao mà keo kiệt quá vậy chứ , cái gì cũng tính tiền.
" Không chịu à " ..
" Tôi chịu .. tôi không có ý kiến gì hết" .
" À mà anh tên gì vậy " .
" Lã Chính Hiền " .
" Tôi nhớ rồi" .
" Cô nghĩ ngơi đi, ngày mai sẽ bắt đầu làm việc".
" Vâng " .
Cuối cùng thì cũng có chỗ ở, nhưng mà phải làm việc, không biết có làm nổi hay không nữa . Nhưng mà cũng phải ráng, không làm thì không có chỗ ở, không có tiền , không có đồ ăn bỏ vào bụng .
Bây giờ từ đại tiểu thư mà trở thành một người nghèo kiết xác.
Đinh Ái Sam cảm thấy buồn bực và mệt mỏi quá đi. , bây giờ còn bị bệnh nữa chứ, cái số vừa xui vừa khổ .
Updated 63 Episodes
Comments