Nhang Bích Ảnh và hai người Minh Nguyệt Thương Nguyệt ngồi bên trong một góc của quán trọ , có cửa sổ bên tay là vị trí tốt nhất trong quán .
Tiểu nhị hăng hái tay bưng ấm trà tươi cười chạy qua , hắn lấy chiếc khăn trên vai lau sạch mặt bàn rồi mới đặt ấm trà xuống.
" Khách quan cần gì ạ ?"
Thương Nguyệt nhẹ giọng dặn dò.
" Mang lên đây vài món thanh đạm và chuẩn bị nước tắm gội cho chúng ta."
Nghe dặn dò xong , tiểu nhị lain vui vẻ chạy đi .
Dù chỉ là một người bình thường không thể tụ khí , nhưng hắn lại rất lạc quan vui vẻ không có dáng vẻ chấp nhất như người khác càng không để ý ánh mắt khinh miệt khi người khác nhìn mình ..thật ngưỡng mộ .
Cả ba đang dùng bữa thì nghe thấy âm thanh ngây bên cạnh , cũng hết cách thôi vì bọn họ đứng quá gần chổ này.
" Thật sự hết phòng rồi sao ?"
Người vừa nói là một lam y nam tử xem chừng mười mấy tuổi nhưng lại có tu vi rất cao .
Kiếm Đế tam phẩm ..không phải ai cũng tu luyện được đâu , phải biết cả đại lục cấp bật Kiếm Đế cũng chỉ trên trăm người chứ đừng nói nhỏ tuổi như vậy .
Tiểu nhị thật thà đáp .
" Xin lỗi khách quan , 3 phòng cuối đã được các vị kia thuê rồi , hay ngài qua đó hỏi xem nếu họ chịu nhường phòng chúng tôi liền sấp xếp cho ngài ."
Vừa nói tiểu nhị vừa chỉ sang bên này.
Không biết lam y nam tử nghỉ ngợi thế nào liền đi lại chấp tay kính chào nói với 3ba người Nhang Bích Ảnh .
" Chào các vị , tại hạ đường xa lở bước hiện nhà trọ đã hết phòng , nghe nói các vừa thuê xong mạo muội xin hỏi các vị có thể nhường lại cho chúng ta một phòng không ?"
Hắn thấy không ai nói gì nên nói tiếp.
" Xin các vị giúp đỡ , chủ tử chúng ta là nam tử thật sự không tiện nán lại bên ngoài xung quanh đây lại không có khách điếm nào khác , trời cũng đã tối nếu các vị nhường phòng ta sẻ trả gấp đôi số tiền các vị thuê ."
Nhang Bích Ảnh tuy không nhìn kĩ nhưng nàm cũng nhìn ra trong xe ngựa thật sự là một nam tử , bên người con mang theo một cường giả như vậy ..chắc chắn là danh môn công tử của gia tộc nào đó hoặc có thể cao hơn như vậy.
Dù sao cũng chỉ là một phòng trọ , nàng cùng Minh Nguyệt ở chung cũng không có vấn đề gì .
Ngẫm nghĩ Nhang Bích Ảnh gật đầu , hướng nam tử lam y nói.
" Được ."
Lam y nam tử vui ra mặt , nhanh nói .
" Đa tạ , đây là tiền thuê phòng xin hãy nhận lấy."
Nhang Bích Ảnh khoả tay , tỏ ý không cần .
" Ta cũng không thiếu chút tiền ấy ."
Lam y nam tử cúi đầu , nghĩ nghĩ rồi đặc tiền lên bàn .
" Nợ nhân tình là khó báo nhất , đa tạ hảo ý của cô nương ."
Nói rồi hắn quay lại xe ngựa cung kính nói vài câu , đưa tay vén mành đỡ lấy người trông xe ngựa đi ra.
Khi người kia ra ngoài liền đón lấy ánh mắt nóng rực xung quanh , hàng mày hắn nhíu nhẹ nhẹ đến khó phát hiện .
Nhang Bích Ảnh nhìn thoáng qua thấy được không vui trong mắt hắn thì thu ánh mắt lại tiếp tục ăn cơm.
Tóc đen y buông nữa , vài lọn tóc búi nhẹ cố định là một cây trâm hồ điệp . Mắt đen lúng lấy , môi mỏng khẽ mím lại , cảm giác mang đến có chút ngọt ngào như mùa xuân.
Bước chân hắn nhẹ nhàng vạt áo uyển, chuyển kim y tinh xảo tung bay .
Ngoại hình của hắn chính là chuẩn dáng nam tử Linh Lung Đại Lục .
Vóc dáng thon dài , làn da trắng mịn như ngọc , eo nhỏ chưa đầy nắm tay .
Cử chỉ nhẹ nhàng khuông khổ vừa nhìn liền biết là đã được dạy dỗ nghiêm cẩn.
Hắn đi ngang qua Nhang Bích Ảnh , ánh mắt như có như không nhìn nàng .
Từ lúc ngoài xe ngựa hắn đã thấy nàng rồi , nhất tay nhất chân điều lộ ra phong thái đoan chính ánh mắt thong dong , hơi thở trầm tĩnh , khí chất đường hoàng , dung mạo tựa như được điêu khắc.
Nàng chỉ cần điềm nhiên ngồi ở đó cũng đã đủ câu lấy ánh mắt nhiều người .
Điều làm hắn chú ý nhất chính là khi nàng nhìn hắn không lộ vẻ kinh ngạc , không có sự cợt nhã chỉ đơn giản là nhìn hắn.
[ Xin lỗi vì mình không có văn tồn nên ra truyện hơi lâu .]
Updated 93 Episodes
Comments
Quách Minh Hường
viết theo giọng địa phương nên sai chính tả hơi nhiều , dù nd truyện khá hay
2024-03-17
2
Thanh Ngân(Mèo)
viết có chỗ sai nha
2021-05-21
0
Tôi đọc mấy truyện cổ trang này có ngôn từ xưa cũ khó hiểu quá
2021-05-17
0