Miêu Miêu đi tới nhà ga để đón chuyến tàu đi tới thành phố Thiên Đường nằm sát bên Hồng Lâm. Cô tới đó theo lời hẹn của bạn cô, Đường Mộc Nhi. Theo lời Đường Mộc Nhi kể, có một người đã gửi thư tới nhờ cô giúp thanh tẩy một hồn ma đã luôn quấy nhiễu dân làng.
Địa điểm của người kia là ở một ngôi làng nằm ở ngoại ô thành phố Thiên Đường. Đã lâu Đường Mộc Nhi và Miêu Miêu chưa gặp nhau nên cô ấy đã chủ động đề nghị cùng đi bắt con ma này. Miêu Miêu rất hào hứng tham gia, cô thích đi du ngoạn, thích những câu chuyện ma quái và thích cả trừ ma, đây rõ ràng là một việc có lợi.
Việc nghỉ phép khá đơn giản, cô chỉ cần thương lượng đổi giờ dạy với một giáo viên khác là đã có ngay một ngày nghỉ.
Sau khi xuống ga tàu, cô đã thấy Đường Mộc Nhi đứng đợi sẵn ở đó. Chuyến tàu đi từ Vạn Long đến đây tới sớm hơn chuyến tàu của cô.
"Chào cậu. Lâu quá rồi không gặp mặt trực tiếp, cậu trông vẫn vậy nhỉ?" Miêu Miêu vui vẻ nói.
So với lần cuối gặp nhau, quả là Đường Mộc Nhi không thay đổi nhiều, vẫn là dáng vẻ không lo nghĩ với phong cách ăn mặc đầy trẻ con. Cô ấy cũng vô cùng vui vẻ và nói "Lâu quá rồi không gặp cậu. Chúng ta đang ở thành phố Thiên Đường, cậu biết chúng ta tới đây để làm gì không? Đó chính là để thử món lẩu thiên đường nổi tiếng tại thành phố này."
Mặc dù mục đích tới đây là để trừ ma, Miêu Miêu cũng rất hứng thú khi nghe tới món lẩu Thiên Đường trứ danh. Cô và Đường Mộc Nhi nhanh chóng lên đường tới quán lẩu.
"Gần đây tớ nghe cậu kể rằng đã thanh tẩy được khá nhiều hồn ma, xem ra cậu có năng khiếu trong việc này đấy." Đường Mộc Nhi có lời khen ngợi cho bạn mình.
Miêu Miêu đã từng kể các phi vụ trừ ma của mình qua tin nhắn cho Đường Mộc Nhi, nghe thì có vẻ hùng hồn nhưng cô vẫn cảm thấy chưa thật sự thoả mãn "Tớ chủ yếu chỉ gặp được vài hồn ma bình thường. Có những người chỉ là không siêu thoát được và cần siêu độ, có những hồn ma thì lại quá yếu ớt. Tớ không gặp được một kẻ đáng nhớ như Mã Quân, Tư Mã Luân, Lục Á Tinh, Ôn Định, Tạ Yến, Johannes hay Lương Bá Thần."
"Nếu là tớ thì tớ không mong gặp những kẻ như họ đâu." Đường Mộc Nhi đáp, những cuộc đụng độ đó đều nguy hiểm.
Miêu Miêu cũng biết điều đó, cô giải thích lại ý mình rõ hơn "Tất nhiên là tớ không mong những kẻ đáng sợ như vậy xuất hiện, bọn chúng chỉ mang tới chết chóc và đau khổ."
"Đúng vậy, tên Mã Luân đã giết mất hai đệ tử của ông tớ. Tư Mã Quân thì suýt nữa đã giúp Mạc Hoa Xuân chiếm xác của chị Giai Nhân, Ôn Vịnh thì dám đốt nhà tớ, bọn chúng toàn đem lại điều không may." Đường Mộc Nhi nói.
Miêu Miêu phải mất một lúc ngẫm nghĩ xem cô ấy có đúng là đang nói đến những người mà cô vừa nhắc tới không. Trí nhớ không phải là điểm mạnh của Đường Mộc Nhi, thật khó tin khi cô ấy lại làm tiểu thuyết gia.
"Thế gần đây cậu có gặp hồn ma nào thú vị không? Tớ chỉ muốn có gì đó kịch tính hơn những hồn ma nhàm chán." Miêu Miêu nói.
Đường Mộc Nhi lắc đầu "Có lẽ giờ cũng đã đến lúc thế giới yên bình rồi."
Sau khi dùng xong lẩu, Đường Mộc Nhi lại rủ cô tới những địa điểm ngắm cảnh khác để dạo phố và chụp hình. Hai người vui vẻ với nhau đến tận tối, Miêu Miêu mới lên tiếng hỏi "Cậu hẹn mình tới đây để cùng thực hiện một phi vụ trừ ma mà phải không? Người gửi thư đã hẹn cậu lúc nào thế?"
Đang vui vẻ, nụ cười của Đường Mộc Nhi bỗng vụt tắt, cô ấy la toáng lên "Ôi thôi chết, tớ quên mất mình đến đây vì việc trừ ma. Người ta đã hẹn vào đầu buổi chiều cơ, chúng ta trễ giờ mất rồi."
Cả hai vội vàng đón taxi để đến điểm hẹn, Miêu Miêu thầm nghĩ đúng là trí nhớ không phải điểm mạnh của Đường Mộc Nhi. Trên xe, cả hai bàn cách để giải thích cho việc đến muộn của mình. Đường Mộc Nhi đề nghị nói thật rằng họ quên mất nhưng Miêu Miêu cho rằng làm như vậy sẽ khiến họ trông rất mất uy tín, nếu người ta đổi ý không nhờ họ trừ ma nữa thì sẽ rất buồn.
Đường Mộc Nhi ngẫm nghĩ và bảo "Ông nội tớ từng bảo trẻ ngoan không được nói dối, nhưng cậu nói phải, đôi khi lươn lẹo một chút không phải vì mục đích xấu thì vẫn chấp nhận được. Có lẽ chúng ta nên bảo rằng xe bị xì lốp."
"Nhưng chúng ta đi taxi tới cơ mà." Miêu Miêu nói "Có lẽ bảo rằng bị tắc đường sẽ hay hơn. Chúng ta sẽ bảo rằng trung tâm thành phố kẹt xe trong nhiều giờ liền nên tới muộn."
Đề xuất không lâu, Miêu Miêu lại thấy chưa được ổn "Những lý do này được sử dụng quá nhiều rồi, nếu nói vậy thì có lẽ người ta sẽ biết ngay là chúng ta nói dối mất."
Đường Mộc Nhi vắt óc ra suy nghĩ và đảm bảo với Miêu Miêu "Tớ vừa nghĩ ra một lý do hoàn hảo rồi, cậu cứ yên tâm."
Updated 30 Episodes
Comments