Oan Gia

"Trời ơi, Sắc Sắc..."

"Ử ử..."

"Là ai... Là ai đã khiến em trở nên thế này... Sắc Sắc, xin lỗi em, là chị không đúng... Chị không bảo vệ được em, là chị sai rồi, Sắc Sắc, huhu, chị không đủ mạnh để đảm bảo an toàn cho em... Xin lỗi em, Sắc Sắc, huhu..."

Lục Lam uất ức ôm chặt Sắc Sắc vào lòng, tiếng khóc ngày càng lớn ngày càng thê lương.

Cắn chặt răng, siết tay thành quyền. Thầm nghĩ, dù cô không đủ mạnh nhưng bằng mọi giá cô sẽ trả thù cho Sắc Sắc!

Ngay trong đêm, Lục Lam rời khỏi Tú Uyển, cô nhanh chóng đến bệnh viện thú y, nhưng vô dụng, không có bệnh viện nào là mở cửa.

Lên mạng tìm hiểu, cuối cùng Lục Lam cũng biết được vẫn còn một bệnh viện tư ở ngoại thành, cô lên taxi nhanh chóng chạy đến đấy. Đường đi khá xa, phải mất một giờ sau cô mới đến được bệnh viện.

Sau khi khám xong mới biết Sắc Sắc bị thương cực kì nghiêm trọng, nếu bị đập đầu mạnh xuống đất e là sẽ chết ngay tức khắc.

Lục Lam cảm thấy vô cùng may mắn, tốt quá rồi, Sắc Sắc không sao...

Còn Cao Nhĩ, cô nhất định sẽ không bỏ qua cho cô ta!

Một tháng sau.

Kể từ tối hôm đó thì An Niên không về Tú Uyển nữa, tính ra cũng được một tháng. Không có anh và Cao Nhĩ Lục Lam cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Vết thương của Sắc Sắc đã lành hẳn, nó đã nặng hơn một chút, thân hình tròn trĩnh mũm mĩm rất đáng yêu.

Nghịch với Sắc Sắc, cô hỏi : "Còn đau ở đâu không hả?"

Sắc Sắc vẫy vẫy cái đuôi liên tục sau đó chạy một vòng, việc làm này chứng tỏ bản thân nó rất khỏe mạnh.

"Em yên tâm, chị nhất định sẽ không cho ai làm hại em. Em cũng nên ăn thật nhiều để mau lớn đấy nhé, sau này em sẽ bảo vệ bản thân mình và cả chị."

Có Sắc Sắc bên cạnh Lục Lam không hề cảm thấy buồn chán, nói chuyện với nó cũng rất thú vị, nó rất ngoan, chưa bao giờ sủa lớn tiếng với cô.

Chơi đùa với Sắc Sắc một chút thì điện thoại vang lên tiếng chuông, cô cầm lên mới biết người gọi đến là Tôn Ân.

"Alo, Ân Ân đấy à, gọi mình có chuyện gì không?"

"Lam này, mai là chủ nhật, cậu nhất định phải đi mua sắm với mình!" Thái độ của Tôn Ân rõ ràng không cho người khác cực tuyệt.

Lần trước Sắc Sắc bị thương nên Lục Lam đã diện cớ để ở nhà, cô xin lỗi Tôn Ân và bịa ra lý do nói rằng mình phải đến An thị tham quan với An Niên. Tôn Ân hiểu và cũng đồng ý, mấy tuần sau Tôn Ân lại rủ cô đi mua sắm nhưng cô lại khéo léo từ chối, từ chối mấy lần liên tiếp, e là lần này không thể không đồng ý.

"Đi thì đi, mình cũng không bận gì cả."

"Quyết định vậy đi, mai mình sang đón cậu."

"Được thôi!"

Nói chuyện phiếm với Tôn Ân một lát thì tắt máy, Lục Lam định xem lại một số bệnh án của bệnh nhân thì điện thoại lại một lần nữa vang lên.

Là An Niên.

Từ sau khi cưới, đây là lần đầu tiên anh gọi cho cô. Cũng lâu lắm rồi cô mới nhận được điện thoại của anh.

Đầu ngón tay cô run lên một cái, không nhanh không chậm ấn vào nghe. Tức thì, điện thoại đã được kết nối.

"Alo."

Trước kia, khi An Niên gọi đến thì lúc nào cô cũng nói những từ đại loại như "em nghe này", "anh gọi cho em có chuyện gì thế", "nhớ em à"... Kèm theo đó là cảm xúc vui vẻ, giọng điệu ấm áp, nhưng bây giờ tất cả đã thay đổi, cô cũng không cần giữ lại thói quen khi chưa đi đến hôn nhân.

An Niên tức nhiên nhận ra giọng điệu xa cách của Lục Lam, anh nhíu mày một cái rồi nói : "Chiều mai ba mẹ muốn chúng ta về nhà ăn cơm, cô cũng biết nên làm thế nào rồi đấy."

"Em biết."

"Tốt nhất là đừng tỏ ra thái độ gì, nếu không đừng trách tôi."

"Còn gì nữa không, không thì em tắt máy đây."

Lục Lam nói xong liền tắt máy, cũng không cần đợi An Niên trả lời.

Bữa cơm ngày mai e là cô phải mang mặt nạ lên và phải cố gắng diễn xuất thật tốt, nếu không An Niên sẽ không để yên cho cô. Diễn thì diễn, cô sẽ cố gắng hết sức mình.

Thở dài một cái, rốt cuộc cuộc sống đau khổ thế này cô phải chịu đến bao giờ nữa đây?

...

Sáng hôm sau, đúng 6 giờ Tôn Ân đã có mặt tại Tú Uyển, Lục Lam nhanh chóng mở cửa ra chào đón cô ấy.

"Sao cậu đến sớm vậy?"

"Mình chở cậu đi ăn luôn, ăn xong rồi đi mua đồ cũng không muộn. Lên xe đi."

Lục Lam gật đầu, cô bế luôn Sắc Sắc vào xe Tôn Ân. Bất trắc đã xảy ra một lần, cô nhất định sẽ không để nó diễn ra thêm một lần nào nữa.

"Lam Lam, cậu muốn ăn ở đâu?" Tôn Ân khởi động xe, nhanh chóng rời khỏi biệt thự.

"Chỗ cũ mà chúng ta hay ăn đi."

"OK!"

Tôn Ân nhanh chóng đưa Lục Lam đến nhà hàng mà họ thường hay ăn, hai người sóng vai cùng nhau bước vào bên trong.

"Cậu muốn ăn gì nào?" Tôn Ân cầm thực đơn sau đó hỏi ý kiến Lục Lam.

Lục Lam cười nhẹ, trên tay vẫn đang bế Sắc Sắc bé bổng, cô nói : "Gì cũng được, cậu cứ gọi đi."

Tôn Ân gật đầu sau đó bắt đầu gọi món, trong khi chờ đợi món ăn thì cô ấy liền thắc mắc hỏi : "Sao cậu lại mang Sắc Sắc theo vậy?"

"Ừ, nếu bỏ nó ở nhà một mình cũng rất đáng thương, cho nó cùng đi chơi với chúng ta vậy." Lục Lam nhanh chóng tìm lý do trả lời.

"Sắc Sắc vẫn ngoan chứ?"

"Tất nhiên rồi, mình là người dạy dỗ nó mà."

"Hơ, cậu thì sao mà không giỏi cho được." Tôn Ân bĩu môi mỉm cười.

Món ăn được mang lên, Tôn Ân và Lục Lam nhanh chóng đụng đũa. Lục Lam bế Sắc Sắc ngồi trên ghế, lấy riêng cho nó một cái chén sau đó bỏ thức ăn vào đấy, Sắc Sắc cùng ăn với cô, nó ăn rất nhiều.

Hai cô gái vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ, khi ở cạnh Tôn Ân thì Lục Lam cảm thấy thoải mái hẳn lên, những chuyện buồn kia cũng không nghĩ đến nữa, có bạn thân bên cạnh thì còn gì bằng, cô phải biết trân trọng từng chút một. Vậy nên cứ nghĩ đến chuyện vui chuyện tốt, còn chuyện buồn chuyện xấu thì cứ bỏ qua đi.

Vẫn như thường lệ, sau khi ăn xong cả hai đều chia đôi số tiền ra, mỗi người thanh toán một nửa.

"Hay là để lần này mình bao cậu đi." Vẫn như cũ, Tôn Ân lại ra đề nghị.

Nhưng nhanh sau đó Lục Lam lại lắc đầu : "Không được, chia ra hai phần."

Tôn Ân chu môi một cái, thôi thì nghe theo Lục Lam vậy, ý cô đã quyết thì khó có thể thay đổi.

Sau khi ăn xong cả hai cô gái liền đến trung tâm mua sắm, Tôn Ân đi hết dãy này đến dãy khác mà vẫn không vừa mắt bộ váy nào, trong phương diện này cô ấy rất khắc khe.

"Ân, lấy bộ này đi."

Lục Lam đưa cho Tôn Ân một bộ váy màu trắng, đường nét tinh xảo và sống động, Tôn Ân không suy nghĩ nhiều liền gật đầu đồng ý.

"Được, mình lấy bộ này." Vì là của Lục Lam lựa chọn nên Tôn Ân rất ưng ý, cô nói : "Để mình chọn cho cậu một bộ."

"Thôi, mình không mua nữa, quần áo ở nhà chất chồng như núi, mấy năm sau cũng mặc không hết."

"Vậy thì mua giày." Tôn Ân đưa bộ váy cho nhân viên sau đó kéo Lục Lam về một gian hàng khác, gian hàng này chỉ toàn là giày thể thao.

Lục Lam rất thích, cô nhanh chóng ngồi xuống lựa chọn vài đôi.

Hai cô gái lại tiếp tục xem xét rồi lại đưa ra ý kiến cho nhau, cô nhân viên đứng bên cạnh cũng không thể chen vào cuộc trò chuyện của họ. Bởi họ chỉ quan tâm đến đối phương và chỉ nghe những lời góp ý của đối phương, còn những tạp âm khác đều là vô nghĩa.

Cuối cùng Lục Lam chọn được ba đôi, Tôn Ân lại được một đôi. Sau khi đưa cho nhân viên, Lục Lam quay sang Tôn Ân bảo : "Lúc nãy vẫn chưa mua váy cho cậu xong, bây giờ chúng ta tiếp tục quay lại lựa chọn được không?"

"Được, tất cả nhờ vào cậu rồi." Tôn Ân mỉm cười niềm nở.

Lục Lam xem xét kĩ càng từng chất liệu của vải, phải một lúc lâu cô mới đưa ra kết luận là lấy hay không. Cô rất hiểu ý của Tôn Ân nên việc lựa chọn đồ cho cô ấy cũng là việc dễ dàng.

Liên tiếp chọn mấy bộ, Tôn Ân đều đồng ý lấy. Tôn Ân thầm nghĩ, Lục Lam đúng là bạn tốt nhất của cô ấy, sở thích của cô ấy Lục Lam cũng có thể răm rắp nhớ hết, thật quá tuyệt!

"Tôi lấy bộ váy đó!"

Lục Lam vẫn còn đang suy xét chất liệu và kiểu dáng của bộ váy màu xanh da trời trên tay, cô vừa định quay sang đưa cho Tôn Ân thì một giọng nói chanh chua lại vang lên. Tiếp theo đó bộ váy trên tay của cô cũng bị lấy đi mất, nhìn người phụ nữ trước mắt, lòng Lục Lam vô cùng phẫn nộ.

Sắc Sắc đi loanh quanh bên cạnh Lục Lam, khi thấy người phụ nữ kia cũng sủa lớn vài tiếng : "Gâu gâu gâu."

"Này, cái cô kia, có biết cái gì là đến trước đến sau không?" Tôn Ân bắt gặp cảnh tượng này liền đanh mặt lại, cô lớn tiếng hỏi người phụ nữ ăn vận điệu đà trước mặt mình.

"Tôi thích thì lấy, cần gì quan tâm những việc vớ vẩn kia?"

Hot

Comments

Sunnytran

Sunnytran

cứ nhắm vào cao nhĩ s má ngu quá z nếu thk ck bà k dẫn con đó dề thì có chuyện này xảy ra ko, tất cả mọi tội lỗi đều là từ thk ck bà chứ ai

2023-07-05

0

Anh Nguyen

Anh Nguyen

chanh chua

2022-12-20

1

Toàn bộ
Chapter
1 Sự Trả Thù
2 Đau Lòng
3 Đề Nghị Ly Hôn
4 Người Bạn Mới, Sắc Sắc
5 Cái Chết Cận Kề
6 Bệnh Cũ Tái Phát (1)
7 Bệnh Cũ Tái Phát (2)
8 Bệnh Cũ Tái Phát (3)
9 Quan Tâm
10 Oan Gia
11 Cái Tát Dằn Mặt
12 Chân Tướng Sự Thật (1)
13 Chân Tướng Sự Thật (2)
14 Cõng Em (1)
15 Cõng Em (2)
16 Về An Gia
17 Có Thai
18 Đề Nghị Phá Thai
19 Mẹ Sẽ Không Bỏ Con
20 Mẹ Chồng Vĩ Đại
21 Cố Chấp
22 Tiêu Vĩ
23 Ngủ Cùng Em (1)
24 Ngủ Cùng Em (2)
25 Ngủ Cùng Em (3)
26 Âm Mưu
27 Nhận Ra Sai Lầm
28 Bị Ngã
29 Lo Lắng
30 Xin Lỗi
31 Thật Sự Hối Hận
32 Cảnh Cáo
33 Là Con Gái
34 Sẽ Không Là Hành Động Vô Nghĩa
35 Đau Bụng Sắp Sinh
36 Mẹ Tròn Con Vuông
37 Bé Cưng Kỳ Âm
38 Dỗ Con
39 Bế Con
40 Không Cần Bù Đắp
41 Lời Hứa
42 Tha Thứ Cho Anh (1)
43 Tha Thứ Cho Anh (2)
44 Chết
45 Tang Lễ
46 Hung Thủ Là Ai?
47 Tổng Giám Đốc An Thị
48 Họp Báo
49 Bốn Năm Sau
50 Nữ Giám Đốc Tài Năng
51 Kỳ Âm Hiểu Chuyện
52 Không Thể Yêu Thêm Được Ai
53 Thăm Anh
54 Từ Dĩ Trạch
55 Ăn Cơm
56 Nói Lời Theo Đuổi
57 Thẳng Thừng Từ Chối
58 Tiếp Tục Theo Đuổi
59 Quyền Uy Của Lục Lam
60 Trở Về
61 Là An Niên, Anh Vẫn Còn Sống!
62 Nhắc Lại Quá Khứ
63 Nhắc Lại Quá Khứ (2)
64 Nhắc Lại Quá Khứ (3)
65 Gặp Hắn, Nhớ Lại Mọi Chuyện
66 Gặp Hắn, Nhớ Lại Mọi Chuyện (2)
67 Không Trở Về
68 Cá Cược
69 Thật Sự Trở Về
70 Vĩ Thanh
Chapter

Updated 70 Episodes

1
Sự Trả Thù
2
Đau Lòng
3
Đề Nghị Ly Hôn
4
Người Bạn Mới, Sắc Sắc
5
Cái Chết Cận Kề
6
Bệnh Cũ Tái Phát (1)
7
Bệnh Cũ Tái Phát (2)
8
Bệnh Cũ Tái Phát (3)
9
Quan Tâm
10
Oan Gia
11
Cái Tát Dằn Mặt
12
Chân Tướng Sự Thật (1)
13
Chân Tướng Sự Thật (2)
14
Cõng Em (1)
15
Cõng Em (2)
16
Về An Gia
17
Có Thai
18
Đề Nghị Phá Thai
19
Mẹ Sẽ Không Bỏ Con
20
Mẹ Chồng Vĩ Đại
21
Cố Chấp
22
Tiêu Vĩ
23
Ngủ Cùng Em (1)
24
Ngủ Cùng Em (2)
25
Ngủ Cùng Em (3)
26
Âm Mưu
27
Nhận Ra Sai Lầm
28
Bị Ngã
29
Lo Lắng
30
Xin Lỗi
31
Thật Sự Hối Hận
32
Cảnh Cáo
33
Là Con Gái
34
Sẽ Không Là Hành Động Vô Nghĩa
35
Đau Bụng Sắp Sinh
36
Mẹ Tròn Con Vuông
37
Bé Cưng Kỳ Âm
38
Dỗ Con
39
Bế Con
40
Không Cần Bù Đắp
41
Lời Hứa
42
Tha Thứ Cho Anh (1)
43
Tha Thứ Cho Anh (2)
44
Chết
45
Tang Lễ
46
Hung Thủ Là Ai?
47
Tổng Giám Đốc An Thị
48
Họp Báo
49
Bốn Năm Sau
50
Nữ Giám Đốc Tài Năng
51
Kỳ Âm Hiểu Chuyện
52
Không Thể Yêu Thêm Được Ai
53
Thăm Anh
54
Từ Dĩ Trạch
55
Ăn Cơm
56
Nói Lời Theo Đuổi
57
Thẳng Thừng Từ Chối
58
Tiếp Tục Theo Đuổi
59
Quyền Uy Của Lục Lam
60
Trở Về
61
Là An Niên, Anh Vẫn Còn Sống!
62
Nhắc Lại Quá Khứ
63
Nhắc Lại Quá Khứ (2)
64
Nhắc Lại Quá Khứ (3)
65
Gặp Hắn, Nhớ Lại Mọi Chuyện
66
Gặp Hắn, Nhớ Lại Mọi Chuyện (2)
67
Không Trở Về
68
Cá Cược
69
Thật Sự Trở Về
70
Vĩ Thanh

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play