'' Oh, nhóc đã tỉnh lại rồi à ! nhanh hơn ta nghĩ nhiều đấy'', Tikevon nói với Kolanto trong khi tay vẫn đang chặt củi.
'' Sao ông chặt củi trông có vẻ kì vậy ?''.
'' Gọi ta là sư phụ nghe chưa đồ nhóc con hỗn xược'', ông hét lớn vào mặt Kolanto khiến cậu kinh hãi.
'' Đây thực ra chính là cách mà ta huấn luyện đệ tử đấy, đầu tiên nhóc phải chặt được củi đã rồi mới tính tiếp''
Chặt củi ư. Đối với Kolanto do nhà cậu không được giàu cho lắm nên những việc như vậy đối với cậu mà nói quả là đơn giản. Ông tưởng ông làm khó được tôi sao.
'' Việc đó dễ như trở bàn tay'', Kolanto cười cợt vào mặt Tikevon.
Cậu cầm cây rìu lên và nó rất là nặng phải mất ít giây cậu mới nâng được nó lên và chặt xuống, wow khúc gỗ quá cứng dù cậu chặt xuống thế nào nó vẫn không hề xoay chuyển do cây rìu cũng quá là nặng đi nên cậu cũng không thể giữ nó quá lâu mà rớt xuống.
'' Xời đúng là đồ da trắng không tì vết'', Tikevon mỉa mai cậu.
'' Lão già đáng ghét hãy mở to mắt lên mà xem tôi chặt này'', Kolanto vội vàng cầm cây rìu lên chặt xuống nhưng chỉ làm xước được vỏ ngoài của khúc gỗ.
Điều bất ngờ nhất chính là việc mắt cậu không hề nhận ra được khúc gỗ đó là gỗ Treemes và việc cây rìu nặng hơn vẻ bề ngoài của nó rất nhiều lần.
'' Không chặt được chứ gì ? Đây để lão già này cho nhóc mở mang tầm mắt đây'',ông cầm cây rìu lên bằng một tay trông khi đó Kolanto phải cầm bằng hai tay thì mới có thể nhấc được cây rìu đó lên.
'' Phập '', tiếng chẽ củi còn nhẹ nhàng hơn cả tiếng nước chảy quanh đây.
Đúng là lão già cổ quái. Làm sao ông ta có thể cầm được cây rìu đó lên bằng một tay và làm sao ông ta có thể chặt được cây Treemes cứng hơn gỗ thường được. Suy nghĩ quá nhiều khiến đầu óc của Kolanto bắt đầu mụ mị.
Như vậy mà muốn nhận ta làm sư phụ ư đúng là quá ngây thơ khi xem thường lão già này rồi đấy . Trông cậu ta như chẳng thể chạy bộ nổi 300 thước ấy chứ chả đùa đúng là đồ ngốc. Nhưng vài giây sau ông đã phải bất ngờ và há hốc mồm.
'' Pặp'', âm thanh tuy lớn hơn và không nhẹ nhàng như cách Tikevon đã làm nhưng cậu đã làm được , Kolanto đã bắt chước cách mà ông cầm cây rìu với góc mà ông chặt xuống gần như là hoàn hảo tuy âm thanh vẫn chưa được hay cho lắm.
'' Wow, tuy khó khăn nhưng có vẻ như là cháu đã làm được rồi đấy sư phụ ''.
A thì ra là vậy là nhờ vào đôi mắt khác người của nó, nó có một đôi mắt đặc biệt nhìn cách ta làm và bắt chước theo một cách hoàn hảo những động tác mà ta đã dạy nhưng có vẻ góc mà nhóc chặt xuống bị lệch nhỉ. Đôi mắt này đúng là dị biệt.
Nhưng không sao haha, nhóc này sẽ là -đệ tử đầu tiên của ta và cũng sẽ nhờ vào nhóc này mà sẽ đưa tên tuổi của ta trở lại như xưa rồi sẽ có nhiều người biết đến đại quán này. Lúc đó ta sẽ cực kì nổi tiếng cho coi.
'' Cứ như vậy đi , nhóc được nhận rồi bây giờ nhóc có thể nghỉ ngơi rồi nào đi đi '', Tikevon nhìn cậu bằng một ánh mắt trìu mến và nhiều ngôi sao lấp lánh trong mắt khiến cậu nổi hết cả da gà.
'' Được rồi vậy cháu đi đây''
Nó nghĩ nó là ai chứ nó đang đi đâu thế nó nó còn chẳng cảm ơn hay nói tiếng lễ phép mà nó muốn đi là đi à được rồi con ngày mai ta sẽ hành nhóc lên bờ xuống ruộng cho coi.
Sáng hôm sau lúc mà Kolanto đang ngủ bỗng Tikevon tát nước vào mặt cậu khiến cậu thức giấc.
'' Này, sư phụ đang làm gì vậy hả''.
'' Ta là đang giúp nhóc luyện khả năng cảm nhận a''.
Kế tiếp đó ông còn đặt khá nhiều bẫy khiến cậu khó chịu.
'' Haha, đây là ta đang luyện cho nhóc khả năng quan sát''.
Còn nữa ông bắt cậu phải chống đẩy, gặp bụng, thụt dầu,chạy một trăm vòng quanh đại quán to lớn, bắt cậu phải nhìn vào nhiều đồ vật hoặc mấy ngọn núi ở xa nhất có thể....''.
'' Đây chính là luyện khả năng thể chất đỉnh cao đấy''.
Chiều tối ông còn đột nhiên giành giật đồ ăn mà khó khăn lắm Kolanto mang về và nấu ông cũng liên tục đánh vào mặt cậu, cậu không né được khiến cậu khó chịu.
'' Đây là luyện khả năng phản ứng cho cậu đấy ! ''.
'' ĐÂY CHÍNH LÀ LUYÊN TẬP KHÁC NGƯỜI MÀ NGƯÒI NÓI À'', cậu hét lớn vào mặt Tikevon.
'' Đúng, đây chính là ta đang tôi luyện cho mắt của nhóc đấy, mắt cậu rất đặc biệt chỉ là cậu vẫn chưa nhận ra nhiều khả năng khác người của nó thôi''.
'' Cái gì'', Kolanto liền lập tức bất ngờ trước Tikevon.
'' Nhưng yên tâm tuyệt nhiên nếu cậu muốn luyện tập một cách nghiêm túc thì ta có thể bắt đầu ngay lúc này đấy !'', Tikevon vỗ vỗ vai của Kolanto với ánh mắt rực cháy.
'' Ahhhhhhhhhhhh.....'', đêm đó tiếng thét của Kolanto vang xa khắp núi.
'' Ta thấy cháu đã khá hơn rồi đấy Kolanto không hổ danh là học trò của ta mà ta rất tự tin vào cháu đấy ! '', Tikevon ghé sát ôm đầu cậu lại cọ vào đầu nhẹ nhàng lần này ông rất thương Kolanto vì tin thần chịu khó của cậu cùng với tinh thần vững chắc mạnh mẽ.
'' Dạ cháu sẽ cho ông thấy mình mạnh thế này ngay thôi chả có gì làm khó được cháu đâu '', Kolanto cười nhẹ nhàng cậu dễ dàng thổi bay hết cái cây quanh đây.
'' Đúng là học trò của ta nên mong cháu sẽ là người thay đổi vận mệnh không mà là bánh răng của thế giới này '', ấp ủ niềm tin rằng một ngày nào đó Kolanto sẽ là cái bánh răng giúp con người chuyển mình lại quật lại lũ quỷ.
'' Ý ông là sao ? '', Kolanto quá ngây thơ lũ quỷ có mặt ở khaos mọi nơi trên thế giới hay nói đúng hơn là chúng đã xâm chiếm cái thế giới này rồi.
'' Không có gì ta mong cháu có thể là người mà vận mệnh mang tới ''.
***************
Một năm sau.
'' Đấy này nhóc, nhóc đã ở đây được một năm rồi đấy có lẽ nhóc đã mạnh hơn rồi đấy....'', nói xong bỗng nhiên Tikevon chĩa hai ngón tay ra định chọc mù mắt cậu thì Kolanto đã kịp thời né được nó trong gang tấc.
'' Sư phụ này,này,này...... người định phế mắt của con thiệt đấy à'', Kolanto hít thở không thôi có vẻ như vừa rồi cậu đã nhận ra ý định của Tikevon trước khi ông kịp thời đâm chọt.
'' A hem, ta vừa nhận được tin là kỳ thi toàn diện chuẩn bị bắt đầu vào 20 ngày nữa đấy vì thế lão già đây đã đăng ký cho nhóc tham gia rồi đấy'', Tikevon ghé sát vào một cái cây trong vườn rồi từ từ giải thích cho cậu ý định tiếp theo của ông.
Updated 332 Episodes
Comments
Nguyễn KG
hơi giống kimetsu no yaiba mặc dù đoạn đầu ko đau thương bằng
2022-03-13
1
Lưu Gia Bảo
Kolanto hài phết
2021-02-24
5