Chương IV: tôi muốn uống sữa

Dưới sự cương quyết của Nhược Vũ, Hạo Thiên có chút e dè với cô, mọi sự trêu chọc của anh điều bị cô phản kích lại

Như khi anh bắn cung tên vào người Nhược Vũ thì cô thẳng thừng đi lại cướp lấy cung tên và quăng vào thùng, nhìn anh với đôi mắt sắt lạnh nhất

Cuối ngày hôm đó, Hạo Thiên ngồi trên giường đáng yêu nói" chị ơi"

Câu nói này khiến cho Nhược Vũ ngỡ ngàng, cô có chút lo lắng và đề phòng

" chị lại đây em nói chị nghe cái này" Hạo Thiên nói

Nhược Vũ không thể không nghe theo, cô lại gần anh, Hạo Thiên bất ngờ ôm cô, ôm cô như một đứa trẻ ngây cô

p/s: dù cho anh có cao hơn cô cả một cái đầu đi nữa

Thấy anh ôm mình cô vội vàng đánh bật anh ra tức giận chửi anh " cậu làm gì vậy hả? đúng là bỉ ổi"

Hạo Thiên với biểu cảm của một đứa trẻ ngây ngô nói" tôi không có bỉ ổi, tôi không có, tôi không mê gái đâu nha"

" vậy cậu ôm tôi làm gì" Nhược Vũ tức giận nói

" tôi chỉ muốn uống sữa thôi..." anh vừa nói vừa dơ tay lên ra điệu bộ ngón tay, bốp bốp

Nhược Vũ nhìn thấy liền đỏ mặt tức giận nói" cậu như thế không phải bỉ ổi là gì chứ, tôi cho cậu biết tôi bán nghệ không bán thân, đừng nghĩ bản thân là trẻ con có thể muốn làm gì thì làm" Nhược Vũ chỉ vào người anh nói

Hạo Thiên không quan tâm lau đến ôm lấy cô " nhưng em chỉ muốn uống sữa thôi, muốn uống sữa, muốn uống sữa"

Nhược Vũ thấy vậy liền tán vào mặt anh, xô anh xuống đất, sau đó chạy ra ngoài, vừa đóng cửa lại Nhược Vũ bắt đầu lấy bình tĩnh

Cô nghĩ thầm { cậu ấy dù sao cũng là trẻ con, mình làm vậy có quá đáng không....không cậu ta đáng bị như vậy, dù tâm hồn trẻ con thì sao? cậu ta cũng đã 28 tuổi rồi chứ còn nhỏ gì nữa}

Nhược Vũ không suy nghĩ nữa đi xuống nhà để ra về, bà chủ thấy cô liền gọi cô lại

" cô làm ổn chứ, thằng bé có làm khó dễ gì cô không?" Xuân Nguyệt hỏi

" không, cậu chủ rất tốt" nói ra câu này cô cảm thấy khá chột dạ đấy, nói dối mà chả biết ngượng là gì

Nhìn thấy cô như thế Xuân Nguyệt nghĩ { xem ra cô ta cũng được đấy}

" um vậy thì tốt, tôi hy vọng chúng ta có thể làm việc dài dài'' Xuân Nguyệt nói

" dạ tôi cũng hy vọng vậy" Nhược Vũ nói

" tôi xin phép về" Nói xong thì đi, đi đến gần cổng cô lại thấy La Thành nhưng lần này có vẻ La Thành đã say bí xị rồi

Nhưng hôm qua anh đã cứu cô không thể không chào hỏi

" à chào cậu, cậu mới về" Nhược Vũ nói

" À là cô à? còn giám đến đây sao?" La Thành hỏi

Thấy cô không trả lời anh cũng hiểu, anh nhìn cô, thấy khuôn mặt ấy có vẻ rất xinh đấy

La Thành là một tay chơi rẫy rừng, tiếng xấu của anh ta đã đồn ra khắp thành phố rồi, nhìn cô gái đẹp như vậy, cộng thêm hơi men quả nhiên là anh đã làm bậy rồi

" cô có muốn ngủ với tôi 1 đêm không" La Thành nói

nghe thấy lời này Nhược Vũ cảm thấy bất an " anh say rồi, xin phép tôi về" cô vội vàng đi

không ngờ La Thành kéo cô lại, ôm cô

Nhược Vũ có chút võ phòng thân bên mình, thấy nguy hiểm cô đá chân, đấm vào bụng La Thành khiến anh té xuống đất, thấy thế cô thậm chí không quan tâm mà vì sợ hải nên đã vội vàng đi

Hình ảnh này đã rơi vào tầm mắt của Hạo Thiên, dường như anh đang toan tính điều gì

Đi trên đường về nhà Nhược Vũ vừa đi vừa cảm thấy ngôi nhà này thật lạ

" bà mẹ thì có vẻ rất hiểu chuyện, người anh thì đã 28 tuổi đầu vẫn còn là trẻ con với những trò chơi quái thú, người em thì có vẻ rất tốt nhưng khi say lại làm ra những chuyện đáng xấu hổ thế này....gia đình kiểu gì thế" Cô lẩm bẩm nói

Đột nhiên có một cánh tay chạm vào vai cô theo phản xạ cô liền tránh ra

" ai đó" Nhược Vũ hét lên

" anh....là anh nè...."

hóa ra là Việt Bân, người làm chung với cô trong quán cafe

" em làm gì mà giờ này còn ở ngoài đường lang thang thế" Việt Bân nói

" em đang về nhà đây này" Nhược Vũ nói

" sao em lại nghĩ việc vậy hả? tự nhiên nghĩ việc đột xuất, quán không có mấy người, mọi người điều làm việc cực lực hơn đấy" anh ấy phàn nàn nói

" em xin lỗi, tại em cần tiền nên mới chuyển công việc khác" Nhược Vũ nói

" công việc khác...." anh nhìn Nhược Vũ giờ này còn lang thang nên bất giác lại nghĩ cô đang làm công việc bất chính....

Thấy anh nhìn với bộ dạng như thế cô cũng hiểu anh đang nghĩ gì

" nè, anh khùng hả? em đi làm người trông trẻ. anh như vậy là sao hả? đừng có mà nghĩ bậy" Nhược Vũ nói

" à thì ra là vậy? vậy mà anh tưởng...." anh cười nói

" khùng gì đâu ă...." Nhược Vũ nói

hai người đi cùng nhau trên quãng đường về nhà

Hot

Comments

Tống Củn

Tống Củn

xem đến đây chỉ coi cách nam9 giả ngu đến sàm sỡ nữ 9

2021-03-02

20

Toàn bộ
Chapter
1 Chương I: Đi tìm công việc mới
2 Chương II: ngày đầu tiên
3 Chương III: TÔI KHÔNG BỎ CUỘC
4 Chương IV: tôi muốn uống sữa
5 Chương V: chơi trò xếp hình không?
6 Chương VI: món quà tốt nhất
7 Chương VII: bước ra bên ngoài
8 Chương VIII : bước ra bên ngoài
9 chương IX: tôi muốn ôm, ôm tôi đi
10 chương X: còn 1 Tuần
11 Chương XI: Mở Mắt Ra Đi
12 Chương XII: Đừng Rời Xa Tôi
13 chương XIII: một cafe một nụ cười
14 chương XIV: tôi có thể quay lại không
15 chương XV: nghi ngờ
16 Chương XVI: anh ta không hợp với con
17 chương XVII: anh khờ thật hay giả
18 chương XVIII: Quá Khứ đáng thương của anh
19 chương XIX: tìm lại bản thân
20 Chương XXI: đối mặt
21 chương XXI: chạm đến trái tim nhau
22 chương XXII: Mập mờ
23 chương XXIV: Em là vật sở hữu của tôi
24 chương XXX: nguy hiểm
25 chương XXV: giải cứu
26 chương 26: phạt :))
27 chương 27: Biến Cố
28 chương 28: đột nhập
29 chương 29: sự hy sinh
30 chương 30: mất mát của người ở lại
31 chương 31: đưa em vào tù
32 chương 32: mổ sống
33 chương 33: Lên Tòa
34 chương 34: mãi là anh em
35 chương 35: ngày ra tù
36 chương 36: Cuốc Sống Mới
37 chương 37: Vô Hình
38 chương 38: chạm mặt
39 chương 39: anh muốn gì?
40 chương 40: anh ta diễn hay thật
41 chương 41: mặt dày
42 chương 42: Sự thật
43 chương 43: liêm sỉ gì tầm này
44 chương 44: cho anh một cơ hội
45 chương 45: nhận ra
46 chương 46: Chưa Hạnh Phúc đã đến ngày tàn
47 chương 47: mất tích
48 chương 48: sự lựa chọn cuối cùng
49 chương 49: Lời nói dối thiện chí
50 chương 50: Hạ Màn
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương I: Đi tìm công việc mới
2
Chương II: ngày đầu tiên
3
Chương III: TÔI KHÔNG BỎ CUỘC
4
Chương IV: tôi muốn uống sữa
5
Chương V: chơi trò xếp hình không?
6
Chương VI: món quà tốt nhất
7
Chương VII: bước ra bên ngoài
8
Chương VIII : bước ra bên ngoài
9
chương IX: tôi muốn ôm, ôm tôi đi
10
chương X: còn 1 Tuần
11
Chương XI: Mở Mắt Ra Đi
12
Chương XII: Đừng Rời Xa Tôi
13
chương XIII: một cafe một nụ cười
14
chương XIV: tôi có thể quay lại không
15
chương XV: nghi ngờ
16
Chương XVI: anh ta không hợp với con
17
chương XVII: anh khờ thật hay giả
18
chương XVIII: Quá Khứ đáng thương của anh
19
chương XIX: tìm lại bản thân
20
Chương XXI: đối mặt
21
chương XXI: chạm đến trái tim nhau
22
chương XXII: Mập mờ
23
chương XXIV: Em là vật sở hữu của tôi
24
chương XXX: nguy hiểm
25
chương XXV: giải cứu
26
chương 26: phạt :))
27
chương 27: Biến Cố
28
chương 28: đột nhập
29
chương 29: sự hy sinh
30
chương 30: mất mát của người ở lại
31
chương 31: đưa em vào tù
32
chương 32: mổ sống
33
chương 33: Lên Tòa
34
chương 34: mãi là anh em
35
chương 35: ngày ra tù
36
chương 36: Cuốc Sống Mới
37
chương 37: Vô Hình
38
chương 38: chạm mặt
39
chương 39: anh muốn gì?
40
chương 40: anh ta diễn hay thật
41
chương 41: mặt dày
42
chương 42: Sự thật
43
chương 43: liêm sỉ gì tầm này
44
chương 44: cho anh một cơ hội
45
chương 45: nhận ra
46
chương 46: Chưa Hạnh Phúc đã đến ngày tàn
47
chương 47: mất tích
48
chương 48: sự lựa chọn cuối cùng
49
chương 49: Lời nói dối thiện chí
50
chương 50: Hạ Màn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play