Chương 2: Yêu Tôi, Là Lỗi Của Cô

Buổi sáng do có cuộc họp ở công ty nên anh đi ra ngoài rất sớm, nhân tiện cơ hội này quản gia đi xuống mở cửa cho cô.

"Cô chủ, cậu chủ đi làm rồi."

Bà mở khoá của sợi dây xích và dẫn cô đi về phòng của mình cho cô tắm rửa thay đồ. Tư Diệp cũng đã pha nước ấm cho cô tắm.

"Đồ cũng đã có sẵn bên trong, cô đi tắm rồi ra ăn cơm cho nóng."

"Cảm ơn dì."

Cô nói rồi bước vào phòng tắm, đã lâu rồi cô mới có được cảm giác thoải mái như vậy. Cô không muốn bước ra khỏi bồn tắm mà cứ muốn ngồi ngâm mình ở đây.

Khoảng nữa tiếng sau cô mới bước ra ngoài, cô tắm lâu vì như vậy để rửa sạch bụi bẩn bám trên người mình.

Bàn ăn cũng đã được dọn sẵn cho cô, Mộc Nhi ngồi xuống ghế để thưởng thức những món ăn này, cũng đã rất lâu cô mới được ăn ngon như vậy.

Quản gia ngồi kế bên liên tục gắp thức ăn vào chén cho cô, bà không chỉ coi cô là cô chủ của mình mà bà còn coi cô như là đứa con gái của bà.

"Con ăn nhiều vào, đồ ăn còn nhiều lắm."

Bà nấu chỉ toàn là những món ăn tẩm bổ cho cô, ngày trước khi gặp cô bà nhớ lúc đó cô ít ra gì cũng có da có thịt còn bây giờ chỉ là da bọc xương. Cô đã gầy đi rất nhiều so với lúc trước.

Sau khi ăn xong bà không đồng ý để cô dọn dẹp mà muốn cô đi vào trong phòng nghỉ ngơi, mọi thứ Tư Diệp và mọi người đều dành làm hết từ rửa chén đến lau bàn ăn.

Mộc Nhi cũng đành nghe lời mọi người, cô vào phòng ngủ của mình lúc trước để đọc sách và viết nhật kí. Mãi mê ngồi một lúc cô đã thiếp đi từ lúc nào.

Quản gia pha cho cô một ly sữa đem lên phòng, khi nhìn thấy cô đã ngủ bà cũng không làm phiền cô. Bà lấy một cái chăn đắp lên cho cô rồi quay lưng đi.

Khi quản gia ra khỏi phòng, cô cũng giật mình dậy định nói cảm ơn nhưng bà đã đi ra ngoài.

...

Buổi chiều hôm nay bà và những người làm đều nghĩ anh sẽ đi làm về trễ nên cũng không màng đến chuyện cô vẫn còn đang ở bên ngoài nhà kho, nếu việc này để anh phát hiện thì cũng sẽ có chuyện lớn xảy ra.

Trong nhà hôm nay cũng đã hết đồ ăn, nên bà đành phải đi siêu thị mua đồ về dự trữ. Quản gia rời khỏi nhà và bắt một chiếc taxi đi đến siêu thị gần nhà.

Cùng lúc bà vừa rời đi anh đã về đến nhà, anh bước xuống xe sải bước chân đi vào trong tạo ra tiếng động nên những người làm trong bếp cứ nghĩ là bà quay về.

"Dì vừa mới đi siêu thị sao lại về nhanh thế, à vừa nãy cô chủ có kiếm dì đấy."

Anh vừa nghe thấy hai từ 'cô chủ' nét mặt liền có vẻ không vui, anh cất giọng giận dữ nói: "Cô vừa nói gì?"

Nghe giọng nói này người giúp việc trong nhà đều hoảng sợ, tất cả bọn họ đều biết là anh. Nhưng có một người giúp việc đứng phía xa tranh thủ khi anh không để ý đến đã lẻn lên phòng thông báo với Mộc Nhi.

...

Sau khi xong việc cô ta chạy xuống lầu đứng cùng với những người giúp việc còn lại trong nhà.

Anh bắt đầu tra hỏi từng người và kêu thuộc hạ đi kiểm tra các phòng ngủ trong nhà đặc biệt là nhà kho.

Tầm năm phút sau, tên thuộc hạ hối hả chạy từ phía nhà kho lên. Cậu ta mặt mũi trắng bệt vì cậu cũng thừa biết nếu mình nói ra mọi chuyện sẽ như thế nào.

"Thưa cậu chủ, cô chủ...cô...chủ..." cậu ta ấp úng không nói thành lời.

"Mau nói nhanh." Huỳnh Gia Tuấn mất bình tĩnh quát.

"Cô chủ không...có trong nhà kho."

Vừa dứt lời, anh nhìn lại thấy ánh mắt Gia Tuấn đang thật sự nổi điên. Anh ta dần mất kiểm soát nhanh chóng tự mình đi về phía phòng của cô.

Anh đưa tay vặn chốt cửa nhưng cuối cùng đều vô ít, anh vội kêu đám thuộc hạ đi lấy chìa khóa mở cửa.

Vừa tìm thấy chìa khóa anh vội mở cửa ra, cứ tưởng sẽ có cô nào ngờ căn phòng ngủ này trống không một bóng người.

"Mộc Nhi, cô mau ra đây cho tôi."

"Mộc Nhi nếu hôm nay cô không bước ra đây thì đừng trách sao tôi và cô ân đoạn nghĩa tuyệt...cô mau bước ra đây cho tôi."

Mộc Nhi cảm thấy trốn tránh cũng không phải là cách tốt, cô vội bước ra đối mặt với anh.

"Anh kiếm tôi có chuyện gì?" giọng nói của cô bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra.

"Cô dám trốn ra ngoài khi không có sự cho phép của tôi sao?"

"Đúng, là tôi muốn bỏ trốn đấy."

Nghe câu nói thốt ra từ miệng cô anh có chút tức giận, anh nhanh chóng bảo thuộc hạ đi lấy một sợi roi đem tới. Sau khi có nó trong tay anh quay sang nói: "Cút ra ngoài."

Tất cả mọi người đều không dám cãi lời, họ mau chóng lùi lại. Khi họ đều đã ra ngoài Gia Tuấn khoá trái cửa phòng.

Anh bắt đầu cầm sợi dây vung lên đánh vào người cô, âm thanh khi sợi roi đó chạm vào da thịt cô đều nghe tiếng 'chát...chát'.

Không biết là anh đánh cô bao nhiêu roi nhưng đến khi nhìn thấy Mộc Nhi tay chân run rẩy ngồi dưới sàn, những chỗ anh đánh thì đang rỉ máu mới chịu dừng lại.

Cô ngước mặt lên nhìn anh, đôi mắt cũng kèm theo sự thù hận. Mộc Nhi nói: "sao anh không đánh nữa đi...đánh cho tôi chết đi."

"Huỳnh Gia Tuấn, anh có bao giờ nghĩ đến cảm nhận của tôi chưa hay là anh chỉ nghĩ đến Vy Vy thôi."

"Cô ta nói gì anh cũng hoàn toàn tin tưởng, còn tôi tình yêu của chúng ta 2 năm qua không đáng để anh tin tưởng tôi sao?"

"Câm miệng." anh tức giận nói, Gia Tuấn nhìn cô ánh mắt cũng hơi nheo lại rồi buông xuống một câu lạnh lùng.

"Yêu tôi, là lỗi của cô."

Gia Tuấn nói xong liền bỏ mặt cô và đi về phòng ngủ của mình, ở dưới nhà quản gia vừa về cũng đã biết chuyện. Bà tự trách bản thân cũng do lỗi của mình nên cô mới bị như vậy.

Buổi tối khi tất cả mọi người đã chìm vào giấc ngủ, Gia Tuấn vẫn còn thức làm việc ở phòng làm việc. Bình thường mỗi khi làm việc anh sẽ hết sức tập trung vào công việc nhưng hôm nay anh rất hời hợt.

Không biết có phải do anh suy nghĩ về lời nói của Mộc Nhi hay không? mãi ngồi suy nghĩ một lúc, bất chợt điện thoại của anh rung lên, trên màn hình hiển thị hai chữ 'Vy Vy'.

"Alo"

[Tuấn em cảm thấy rất cô đơn, anh có thể tới đây được không?] Vy Vy nhõng nhẽo nói.

"Được anh sẽ tới ngay." anh trả lời không chút do dự.

Khi Gia Tuấn ra khỏi phòng làm việc anh cũng tình cờ đi ngang qua phòng của Mộc Nhi nhưng không thèm quan tâm đến cô mà đi thẳng xuống lầu.

Mộc Nhi nhìn theo chiếc xe đang từ từ lăng bánh rời đi, trái tim cô lúc này như có vật nhọn đâm vào khiến nó đau nhói lên từng cơn.

"Chúng ta vậy là chấm hết rồi sao?"

Hot

Comments

ngochi

ngochi

Ngọc đã đến, mong được tương tác lâu dài ạ.

2021-12-14

0

Nhung Thị

Nhung Thị

mà n9 vững lụy tình quá

2021-09-01

0

^ tiểu bảo bảo ^

^ tiểu bảo bảo ^

vậy là chấm hết rồi đúng ko
vậy là tất cả đổ xuống sông

2021-07-20

21

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Không Có Tư Cách
2 Chương 2: Yêu Tôi, Là Lỗi Của Cô
3 Chương 3: Chỉ Cần Cô Ta Chưa Chết
4 Chương 4: Hoàn Toàn Không Đề Phòng
5 Chương 5: Ống Thở Bị Rút
6 Chương 6: Trút Giận Lên Mộc Nhi
7 Chương 7: Lời Cảnh Cáo Của Linh
8 Chương 8: Sự Nổi Giận Của Gia Tuấn
9 Chương 9: Quá Khứ Bi Thương
10 Chương 10: Lời Nói Hiệu Lực
11 Chương 11: Lý Thiên Vỹ
12 Chương 12: Tôi Vẫn Là Chồng Cô
13 Chương 13: Hình Phạt
14 Chương 14: Không Cánh Mà Bay
15 Chương 15: Tìm Thấy Hợp Đồng
16 Chương 16: Bí Mật Về Gia Tuấn
17 Chương 17: Niềm Hy Vọng
18 Chương 18: Uy Hiếp
19 Chương 19: Bị Phát Hiện
20 Chương 20: Không Thể Là Sự Thật
21 Chương 21: Chuyện Gì Mà Không Dám Làm
22 Chương 22: Kỳ Tích
23 Chương 23: Điên Loạn
24 Chương 24: Chơi Qua Đường
25 Chương 25: Cái Giá Phải Trả
26 Chương 26: Lời Cảnh Cáo
27 Chương 27: Bịt Miệng
28 Chương 28: Ba Năm Tù
29 Chương 29: Tự Tử
30 Chương 30: Sự Thật Phơi Bày
31 Chương 31: Một Xác Hai Mạng
32 Chương 32: Âm Mưu Của Vy Vy
33 Chương 33: Gặp Quả Báo
34 Chương 34: Mất Trí Nhớ
35 Chương 35: Giả Mạo Mộc Nhi
36 Chương 36: 4 Năm Sau
37 Chương 37: Giọng Nói Quen Thuộc
38 Chương 38: Không Khác Gì Loại Ăn Tạp
39 Chương 39: Sao Con Lại Về Đây
40 Chương 40: Phải Thật Tỉnh Táo
41 Chương 41: Có Phải Ba Rất Ghét Con Không?
42 Chương 42: Thuốc Dùng Sau Phẫu Thuật
43 Chương 43: Mẹ Đến Đây Sao?
44 Chương 44: Sếp Của Chúng Ta Biết Yêu Rồi
45 Chương 45: Kỉ Niệm Ngày Cưới
46 Chương 46: Giúp Tôi Một Việc
47 Chương 47: Lời Nói Trong Lúc Say
48 Chương 48: Ai Gieo Gió Ắt Sẽ Gặt Bão
49 Chương 49: Là Thuốc Giảm Đau Bình Thường
50 Chương 50: Xét Nghiệm ADN Gia Minh Và Gia Tuấn
51 Chương 51: Nhi Nhi?
52 Chương 52: Được! Cứ Nói Hết Cho Cô Ấy Biết Chuyện Này...
53 Chương 53: Bạn Trai Cháu Sao?
54 Chương 54: Kết Quả Xét Nghiệm
55 Chương 55: Mộc Nhi Gặp Nguy Hiểm
56 Chương 56: Đánh Đến Khi Bọn Chúng Chịu Khai, Có Chết Tôi Chôn.
57 Chương 57: Thiên Vỹ...Xin Lỗi Vì Em Đã Để Anh Lo Lắng
58 Chương 58: Gương Mặt Đỏ Như Cà Chua Của Chị Đã Nói Lên Tất Cả
59 Chương 59: Nếu Thật Sự Sợ Thì Cô Đã Không Làm Như Vậy
60 Chương 60: Trò Chơi Chính Thức Bắt Đầu
61 Chương 61: Kẻ Tổn Thương Lại Muốn Tổn Thương Người Khác
62 Chương 62: Vâng, Người Đó Đã Nói Mình Là Ba Của Kris
63 Chương 63: Doạ Ma
64 Chương 64: Em Là Người Châm Ngòi
65 Chương 65: Nếu Em Muốn Tất Cả Đều Được
66 Chương 66: Cô Ấy Hơn Cô Về Tất Cả
67 Chương 67: Ở Cạnh Cô Ta Là Vì Đứa Con
68 Chương 68: Em Sẽ Là Đôi Chân Của Anh
69 Chương 69: Anh Đừng Có Vô Lí
70 Chương 70: Dù Sao Cũng Từng Rất Yêu
71 Chương 71: Anh Nhớ Em
72 Chương 72: Sự Cố Chấp
73 Chương 73: Rút Vốn
74 Chương 74: Cái Chết Của Vy Vy
75 Chương 75: Tìm Được Bằng Chứng
Chapter

Updated 75 Episodes

1
Chương 1: Không Có Tư Cách
2
Chương 2: Yêu Tôi, Là Lỗi Của Cô
3
Chương 3: Chỉ Cần Cô Ta Chưa Chết
4
Chương 4: Hoàn Toàn Không Đề Phòng
5
Chương 5: Ống Thở Bị Rút
6
Chương 6: Trút Giận Lên Mộc Nhi
7
Chương 7: Lời Cảnh Cáo Của Linh
8
Chương 8: Sự Nổi Giận Của Gia Tuấn
9
Chương 9: Quá Khứ Bi Thương
10
Chương 10: Lời Nói Hiệu Lực
11
Chương 11: Lý Thiên Vỹ
12
Chương 12: Tôi Vẫn Là Chồng Cô
13
Chương 13: Hình Phạt
14
Chương 14: Không Cánh Mà Bay
15
Chương 15: Tìm Thấy Hợp Đồng
16
Chương 16: Bí Mật Về Gia Tuấn
17
Chương 17: Niềm Hy Vọng
18
Chương 18: Uy Hiếp
19
Chương 19: Bị Phát Hiện
20
Chương 20: Không Thể Là Sự Thật
21
Chương 21: Chuyện Gì Mà Không Dám Làm
22
Chương 22: Kỳ Tích
23
Chương 23: Điên Loạn
24
Chương 24: Chơi Qua Đường
25
Chương 25: Cái Giá Phải Trả
26
Chương 26: Lời Cảnh Cáo
27
Chương 27: Bịt Miệng
28
Chương 28: Ba Năm Tù
29
Chương 29: Tự Tử
30
Chương 30: Sự Thật Phơi Bày
31
Chương 31: Một Xác Hai Mạng
32
Chương 32: Âm Mưu Của Vy Vy
33
Chương 33: Gặp Quả Báo
34
Chương 34: Mất Trí Nhớ
35
Chương 35: Giả Mạo Mộc Nhi
36
Chương 36: 4 Năm Sau
37
Chương 37: Giọng Nói Quen Thuộc
38
Chương 38: Không Khác Gì Loại Ăn Tạp
39
Chương 39: Sao Con Lại Về Đây
40
Chương 40: Phải Thật Tỉnh Táo
41
Chương 41: Có Phải Ba Rất Ghét Con Không?
42
Chương 42: Thuốc Dùng Sau Phẫu Thuật
43
Chương 43: Mẹ Đến Đây Sao?
44
Chương 44: Sếp Của Chúng Ta Biết Yêu Rồi
45
Chương 45: Kỉ Niệm Ngày Cưới
46
Chương 46: Giúp Tôi Một Việc
47
Chương 47: Lời Nói Trong Lúc Say
48
Chương 48: Ai Gieo Gió Ắt Sẽ Gặt Bão
49
Chương 49: Là Thuốc Giảm Đau Bình Thường
50
Chương 50: Xét Nghiệm ADN Gia Minh Và Gia Tuấn
51
Chương 51: Nhi Nhi?
52
Chương 52: Được! Cứ Nói Hết Cho Cô Ấy Biết Chuyện Này...
53
Chương 53: Bạn Trai Cháu Sao?
54
Chương 54: Kết Quả Xét Nghiệm
55
Chương 55: Mộc Nhi Gặp Nguy Hiểm
56
Chương 56: Đánh Đến Khi Bọn Chúng Chịu Khai, Có Chết Tôi Chôn.
57
Chương 57: Thiên Vỹ...Xin Lỗi Vì Em Đã Để Anh Lo Lắng
58
Chương 58: Gương Mặt Đỏ Như Cà Chua Của Chị Đã Nói Lên Tất Cả
59
Chương 59: Nếu Thật Sự Sợ Thì Cô Đã Không Làm Như Vậy
60
Chương 60: Trò Chơi Chính Thức Bắt Đầu
61
Chương 61: Kẻ Tổn Thương Lại Muốn Tổn Thương Người Khác
62
Chương 62: Vâng, Người Đó Đã Nói Mình Là Ba Của Kris
63
Chương 63: Doạ Ma
64
Chương 64: Em Là Người Châm Ngòi
65
Chương 65: Nếu Em Muốn Tất Cả Đều Được
66
Chương 66: Cô Ấy Hơn Cô Về Tất Cả
67
Chương 67: Ở Cạnh Cô Ta Là Vì Đứa Con
68
Chương 68: Em Sẽ Là Đôi Chân Của Anh
69
Chương 69: Anh Đừng Có Vô Lí
70
Chương 70: Dù Sao Cũng Từng Rất Yêu
71
Chương 71: Anh Nhớ Em
72
Chương 72: Sự Cố Chấp
73
Chương 73: Rút Vốn
74
Chương 74: Cái Chết Của Vy Vy
75
Chương 75: Tìm Được Bằng Chứng

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play