Chương 5: Lại Làm Phiền Cô Rồi.

Vương Nhất Trì không hề thích vẻ mặt đắc ý này của anh, nhưng lại không thể làm gì khác, chỉ có thể hậm hực mà làm việc được giao.

Vương Kiên lúc này liếc mắt nhìn em trai, thấy bộ dáng tức tối của hắn thì rất hài lòng."Nhưng anh thấy ba mẹ nói đúng đó, cậu cũng nhanh chóng kết hôn đi!" Anh cố tình lên tiếng châm chọc hắn.

"Hừ, anh lo cho bản thân mình đi, ba mẹ không phải chỉ giục mỗi em lấy vợ thôi đâu!" Vương Nhất Trí không chịu thua mà đáp trả.

"Vậy à? Có khi anh lại kết hôn trước cậu đấy!" Câu trả lời này là Vương Kiên vô tình nói ra, sau đó anh cũng cảm thấy mình đã nói lỡ lời.

"Anh trai, anh không đùa em đúng không? Anh đã rung động với tiểu như nhà nào rồi? Mau khai ra đi! Ơn trời, cuối cùng ông anh của mình cũng có cảm giác với phụ nữ rồi!" Nhưng Vương Nhất Trì kia đã nghe rõ mồn một, hắn thích thú reo lên hỏi dồn dập.

"Anh phải đi họp đây!" Vương Kiên cố tình lảng tránh câu hỏi của hắn, anh cầm tài liệu đứng lên muốn đến phòng họp.

Nhưng Vương Nhất Trì sao buông tha cho anh được, hắn nhất định phải có câu trả lời thì mới thoả mãn được."Anh, mau nói cho em biết cô gái đó là ai đi! Là ai vậy? Ai mà có thể thuần hóa tảng băng ngàn năm là anh vậy?" Hắn không màng đến công việc, mà chỉ lẽo đẽo theo sau dò hỏi.

"Không có cô gái nào cả, anh chỉ là nói bâng quơ mà thôi! Cậu mau đi làm việc đi, đừng đứng đây hỏi tra hỏi nữa!" Vương Kiên lúc này kiên quyết phủ nhận, anh lạnh giọng đáp.

"Em không tin! Anh, chúng ta là anh em cơ mà, anh nói cho em nghe đi!" Vương Nhất Trì dai dẳng bám theo hỏi.

"Anh nhắc lại lần nữa, không có cô gái nào ở đây cả! Anh phải vào họp rồi, cậu mau cút về phòng làm việc của mình đi!" Vương Kiên bước chân chậm lại anh lớn tiếng đuổi hắn, rồi mở cửa đi vào trong phòng họp.

"Hừm, câu từ lấp lửng, giọng nói khả nghi, có quỷ mới tin anh!" Vương Nhất Trì khoanh tay suy ngẫm, câu trả lời của Vương Kiên chỉ làm hắn tò mò hơn mà thôi.

Hắn xoay người đi được vài bước, lại đứng chững lại giữa hành lang dài."Gyaaa, không có đáp án thì tối nay mình không ngủ được mất! Vương Kiên, cái đồ anh trai đáng ghét!" Hắn vò đầu bứt tay gào lên.

"Không thể như vậy được, mình phải tự mà đi tìm hiểu thôi! Vương Kiên, anh chờ đó cho em!" Hắn thở mạnh nói, quyết tâm tìm ra danh tính của cô gái đó.

Buổi chiều, Nguyệt Tố Song cùng Vương Nghiêm đi siêu thị, cô muốn mua thức ăn ngon một chút nấu cho cậu bé ăn.

"Tiểu Nghiêm, tối nay em muốn ăn cái gì? Chị sẽ nấu một bữa cơm thật ngon cho em!" Cô vuốt ve mái tóc của cậu bé hỏi.

"Chị xinh đẹp, em muốn ăn sườn xào chua ngọt còn có cánh gà rán nữa!" Vương Nghiêm gương mặt đáng yêu ngẩng đầu nhìn cô đáp.

"Được, vậy chúng ta đi mua sườn heo và cánh gà thôi nào!" Cô mỉm cười gật đầu nói, rồi lại nắm tay cậu bé đi tìm nguyên liệu cho bữa tối.

Lúc này đôi mắt cô nhìn xuống bàn tay của Vương Nghiêm, những ngón tay nhỏ đang nắm chặt lấy bàn tay cô. Nghĩ đến việc đứa trẻ này sắp phải trở về nhà của mình mà rời xa cô, bất giác cô cảm thấy trống rỗng. Vương Nghiêm xuất hiện cứ như một thiên thần nhỏ mà ông trời ban xuống, giúp cô vơi bớt nỗi đau nhớ con.

"Thật mong em có thể ở bên cạnh chị mãi như thế này!" Cô thấp giọng nói khẽ, chỉ để bản thân vừa đủ nghe, bởi cô biết bản thân mình không có quyền gì cả, càng không có tư cách đòi hỏi.

Nguyên liệu đã mua xong, Nguyệt Tố Song đưa Vương Nghiêm về nhà, cô bắt tay vào chuẩn bị nấu nướng cho cậu bé. Với tay nghề thuần thục của mình, không mất bao lâu cô đã làm ra một bàn thức ăn ngon.

"Tiểu Nghiêm, đến ăn cơm thôi!" Cô đi ra phòng khách gọi, cậu nhóc nhỏ liền tuột xuống sofa lon ton chạy vào.

Vương Nghiêm vẫn như lần đầu đến đây, cậu nhóc ăn cơm một cách ngon lành, thức ăn của cô rất hợp khẩu vị của thằng bé. Nguyệt Tố Song nhìn cậu lại nhớ con trai, nếu như người ta không đưa con cô đi, thì bây giờ đứa trẻ chắc cũng đã lớn như thế này rồi.

Cùng lúc này chuông cửa lại vang lên, Nguyệt Tố Song liền đứng lên đi ra mở cửa, hóa ra là Vương Kiên đến.

"Anh đến rồi à? Hai chúng tôi đang ăn cơm, anh có muốn ăn cùng không?" Vì đang dùng bữa nên cô mời anh vào ăn cùng.

"Vậy tôi không khách sáo!" Vương Kiên lãnh đạm nói, thật ra anh đã không dùng bữa cơm thịnh soạn ở công ty, mà chỉ chờ đến đây để được ăn cơm cô nấu.

Vào đến bàn ăn, Nguyệt Tố Song lấy bát xới cơm cho anh, Vương Kiên cứ thế mà ăn hết sạch thức ăn trên bàn. Nhìn thấy cảnh này cô và Tiểu Nghiêm cũng không còn bất ngờ nữa, chỉ lặng lẽ nhìn anh ăn cơm.

Cơm nước xong xuôi, Nguyệt Tố Song lại thu dọn chén bát đi rửa, lúc này Vương Kiên mới nhìn cô lên tiếng đề nghị."Cô Nguyệt, tôi có chuyện muốn nhờ, cô có thể cho Tiểu Nghiêm ở lại đây một thời gian không? Vì thằng bé bây giờ cũng chỉ nghe lời cô! "

"Chuyện này không được rồi, tôi còn phải đi làm, sợ là không có thời gian chăm sóc Tiểu Nghiêm được!" Nguyệt Tố Song ngại ngùng từ chối, nếu chỉ có mình cô thì tốt rồi, nhưng cô còn phải đi làm kiếm tiền để lo cho mẹ, dù có luyến tiếc Tiểu Nghiêm thì cũng không thể trông cậu bé được.

Thấy cô muốn từ chối, anh không còn cách nào đành phải nói ra bệnh của con trai.

"Cô Nguyệt, thật ra Tiểu Nghiêm mắc bệnh tự kỷ. Mỗi khi thằng bé không vui hay tức giận, nó sẽ tự làm tổn thương chính bản thân nó, vậy nên tôi mới nhờ đến cô!"

"Cô cũng thấy vết thương trên chân thằng bé rồi đấy, là nó tự làm mình bị thương, vì không được ở cùng cô!" Anh cố gắng để thuyết phục cô.

"Có chuyện này sao?" Nguyệt Tố Song biết được lại cảm thấy đau lòng, cô không đành lòng để cậu bé tự tổn thương chính mình, nên đành bấm bụng gật đầu đồng ý. "Nếu đã như vậy… thì tạm thời cứ để Tiểu Nghiêm ở lại với tôi cũng được!"

"Cảm ơn cô!" Vương Kiên lúc này thở ra nhẹ nhõm nói, cuối cùng anh cũng thuyết phục được cô.

"Chủ tịch Vương, anh không cần cảm ơn tôi đâu, bởi vì tôi cũng rất thích Tiểu Nghiêm!" Nguyệt Tố Song gượng cười đáp.

Nhìn cô bận rộn chân tay cả ngày, anh liền xung phong muốn phụ cô rửa chén bát. "Cô Nguyệt, tôi và Tiểu Nghiêm cũng không thể ăn uống không của cô được, chén bát cứ để tôi rửa cho!"

"Anh có làm được không? Hay là thôi đi, tự tôi làm vẫn tốt hơn!" Cô e dè nhìn anh, trên mặt hiện rõ ràng chữ không tin tưởng.

Anh đường đường là chủ tịch giàu có ở thành phố Kỳ Hạ này, làm sao cô có thể để anh rửa chén chứ?

"Cô cứ để cho tôi làm đi, Tiểu Nghiêm phải tắm rồi, cô giúp tôi tắm cho thằng bé đi!" Vương Kiên không quan tâm đến ánh mắt nghi ngờ của cô, anh xắn tay áo đi đến làm việc.

Nguyệt Tố Song cũng không còn cách nào khác, cô đành phải để cho anh rửa bát, bản thân vào phòng dẫn Vương Nghiêm đi tắm rửa. Cứ tưởng có thể yên tâm giao cho anh, nhưng khi cô vừa mở nước tắm cho cậu nhóc nhỏ, thì bên ngoài vang lên tiếng đổ vỡ.

"Loảng, xoảng!" Nguyệt Tố Song cơ thể bất động tại chỗ, đống chén bát của cô sợ là phải vào sọt rác mất rồi.

"Chị xinh đẹp, hình như daddy đánh rơi chén dĩa rồi!" Vương Nghiêm đưa tay lấy xà bông gội đầu, bàn tay nhỏ xoa xoa từng lọn tóc nói.

"Đáng ra chị không nên tin daddy của em!" Cô cười gượng đáp lời cậu nhóc, cảm xúc bây giờ chỉ muốn đuổi vị chủ tịch nào đó ra khỏi nhà.

Hai người tắm xong ra ngoài đã nhìn thấy Vương Kiên ngồi trên ghế sofa, anh điềm tĩnh nhìn Nguyệt Tố Song nói."Ngày mai tôi sẽ bảo trợ lý mang chén dĩa mới đến cho cô!" Một câu ngắn gọn đầy xúc tích của người giàu.

Nguyệt Tố Song cũng chỉ có thể gật đầu, thế giới của người giàu đúng là tốt thật, mọi thứ đều có thể dùng tiền giải quyết. Nghĩ đến đây cô cảm thấy chạnh lòng, giá như cô cũng có tiền sớm phẫu thuật cho mẹ cô, thì bà ấy đã không hôn mê đến bây giờ rồi.

"Chị xinh đẹp, chị làm sao vậy?" Nhìn thấy cô ngẩn ngơ đứng đó, Vương Nghiêm lo lắng lên tiếng hỏi.

"À, không có gì đâu, chị đưa em vào phòng ngủ!" Nguyệt Tố Song bị giọng nói của cậu làm giật mình, cô mỉm cười nói.

Nằm trên giường ngủ, cô kể những câu chuyện nghìn lẻ một đêm thần kỳ cho Vương Nghiêm nghe. Cậu nhóc nhỏ im lặng ôm lấy cô, rồi chăm chú nghe từng chữ. Giọng của Nguyệt Tố Song ngọt ngào, dần dần đưa cậu bé vào giấc ngủ sâu.

"Lúc ngủ trông cũng thật là đáng yêu!" Nhìn cậu bé nhắm nghiền mắt nằm trong lòng, cô đưa tay vuốt ve mái tóc ngắn của cậu.

Bên ngoài đột nhiên trời bắt đầu nổi sấm chớp và dông gió, cả bầu trời đêm đã trở nên đỏ rực. Nguyệt Tố Song nhanh chân đứng lên đóng cửa sổ lại, còn cẩn thận cài chốt thật chặt.

Sau đó cô đi ra ngoài kiểm tra cửa chính, thì thấy Vương Kiên vẫn chưa đi về, anh còn ngồi làm việc trên ghế sofa.

"Anh chưa về sao? Trời mưa rồi!" Cô đến gần lên tiếng hỏi. Cô đồng ý cho Vương Nghiêm ở lại, chứ đâu có nói sẽ cho anh ở cùng đâu? Nhưng bây giờ bên ngoài mưa dông lớn như vậy, cô không thể tàn nhẫn mà để anh về được.

"Thật ngại quá, do mải làm việc nên tôi quên mất! Tôi sẽ về ngay đây, ban đêm cô nhớ khoá cửa cẩn thận!" Vương Kiên lúc này mới nhìn đến đồng hồ trên tay, anh đứng dậy tính toán quay về biệt thự.

"Hay là anh cứ ở lại đi, bên ngoài mưa lớn lắm!" Cô không nỡ, đành để anh ở lại.

"Vậy thì lại làm phiền cô nữa rồi!" Anh không hề khách sáo, tự nhiên mà ngồi xuống sofa đáp.

Nguyệt Tố Song cũng không còn gì để nói, cô đi vào phòng mang ra cho anh một tấm chăn mỏng, Vương Kiên mắt nhìn cô rồi lại nhìn tấm chăn mà nhẹ mỉm cười.

_____🌼 To Be Continued 🌼_____

Hot

Comments

ann♡

ann♡

thế mà trước có người bảo không muốn ăn mấy món bình dân như thế này í, ai dợ ta, ai dợ

2022-06-19

1

Kien Le

Kien Le

chuẩn bị hấp dẫn.hii

2022-05-26

0

Thanh Ha

Thanh Ha

hay

2022-05-11

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Sinh Con.
2 Chương 2: Sức Mạnh Tình Mẫu Tử.
3 Chương 3: Chủ Tịch Vương Xuất Hiện.
4 Chương 4: Hơi Ấm Của Mẹ.
5 Chương 5: Lại Làm Phiền Cô Rồi.
6 Chương 6: Muốn Bảo Vệ Chị Xinh Đẹp.
7 Chương 7: Cô Ấy Là Ai?
8 Chương 8: Tôi Có Cảm Giác Với Phụ Nữ.
9 Chương 9: Tôi Không Xin Lỗi.
10 Chương 10: Cô Bị Sa Thải.
11 Chương 11: Húc Thị Là Tìm Đường Chết.
12 Chương 12: Là Chồng Cháu Sao?
13 Chương 13: Oan Gia Ngõ Hẹp.
14 Chương 14:Thật Lòng Xin Lỗi.
15 Chương 15: Nguyệt Tố Song, Gả Cho Tôi Đi!
16 Chương 16: Em Chạy Không Thoát Đâu.
17 Chương 17: Tôi Muốn Hủy Hợp Đồng.
18 Chương 18: Anh Hai, Đánh Hay Lắm!
19 Chương 19: Dọn Đến Biệt Thự.
20 Chương 20: Ông Đã Hỏi Qua Ý Của Tôi Chưa?
21 Chương 21: Muốn Cô Ta Thân Bại Danh Liệt.
22 Chương 22: Chị Xinh Đẹp Lại Bị Ức Hiếp Nữa Rồi.
23 Chương 23: Đồ Con Sói Mắt Trắng.
24 Chương 24: Phong Sát Nguyệt Thị.
25 Chương 25: Tự Cầu Nhiều Phúc.
26 Chương 26: Mẹ?
27 Chương 27: Cô Ấy Từng Sinh Con.
28 Chương 28: Ai Cũng Có Quá Khứ.
29 Chương 29: Tôi Muốn Theo Đuổi Em.
30 Chương 30: Đừng Thách Thức Sức Chịu Đựng Của Tôi.
31 Chương 31: Đến Vương Gia Xin Lỗi.
32 Chương 32: Không Cho Phép Bắt Nạt Mẹ Tôi.
33 Chương 33: Long Nhật Thiên.
34 Chương 34: Cô Ta Tại Sao Lại Ở Đây?
35 Chương 35: Cô Ấy Có Thể.
36 Chương 36: Em Có Thể Dựa Vào Anh.
37 Chương 37: Mau Xin Lỗi Con Trai Tôi Ngay.
38 Chương 38: Không Biết Liêm Sỉ.
39 Chương 39: Con Muốn Bảo Vệ Những Người Mình Yêu Thương.
40 Chương 40: Đến Công Viên Chơi.
41 Chương 41: Thật Mềm.
42 Chương 42: Có Chết Cũng Lôi Cô Theo.
43 Chương 43: Bị Bắt Đi.
44 Chương 44: Về Nhà Thôi!
45 Chương 45: Mang Hắn Đến Sở Cảnh Sát.
46 Chương 46: Tôi Mặc Có Đẹp Không?
47 Chương 47: Kết Cục Của Nguyệt Gia.
48 Chương 48: Nguyệt Nhã Hoa Buông Thả.
49 Chương 49: Sinh Nhật Vui Vẻ.
50 Chương 50: Bí Mật Bị Bại Lộ.
51 Chương 51: Trèo Cao Ngã Đau.
52 Chương 52: Ngày Đầu Tiên Rời Khỏi Biệt Thự.
53 Chương 53: Mẹ Không Cần Tiểu Nghiêm Nữa Sao?
54 Chương 54: Chọn Công Ty Họ Đi!
55 Chương 55: Cô Ấy Không Đến Thì Tôi Tự Đi Tìm Cô Ấy Vậy.
56 Chương 56: Cho Tôi Một Lý Do!
57 Chương 57: Sẽ Có Một Ngày Em Chấp Nhận Tình Cảm Của Anh.
58 Chương 58: Bảo Bối Nhỏ Bị Bệnh.
59 Chương 59: Mẹ Ơi, Con Đau!
60 Chương 60: Kết Quả Xét Nghiệm Huyết Thống.
61 Chương 61: Vương Nhất Trì Đi Xem Mắt.
62 Chương 62: Tôi Đã Tìm Thấy Con Trai Của Em Rồi.
63 Chương 63: Con Có Muốn Ở Cùng Mẹ Xinh Đẹp Không?
64 Chương 64: Thật May Vì Tôi Đã Làm Như Vậy!
65 Chương 65: Con Không Cố Ý!
66 Chương 66: Ngày Tàn Của Bà Đến Rồi.
67 Chương 67: Daddy Là Đồ Ngốc Hết Thuốc Chữa.
68 Chương 68: Yêu Nữ Xấu Xa.
69 Chương 69: Điều Tra Lâm Á Hân.
70 Chương 70: Âm Mưu Của Lâm Á Hân.
71 Chương 71: Anh Có Biết Không? Em Cũng Yêu Anh!
72 Chương 72: Tiểu Nghiêm Mới Là Con Trai Của Em.
73 Chương 73: Trở Về Biệt Thự Vương Gia.
74 Chương 74: Ác Giả Ác Báo.
75 Chương 75: Hình Như Tôi Quên Dạy Cô Cách Làm Người.
76 Chương 76: Lâm Tố Như Tỉnh Lại.
77 Chương 77: Buổi Hẹn Của Vương Nhất Trì.
78 Chương 78: Chúng Ta Hẹn Hò Đi.
79 Chương 79: Tôi Là Cha Của Con Cô Ấy!
80 Chương 80: Lấy Anh Nhé!
81 Chương 81: Hôn Lễ.
82 Chương 82: Hôn Nhân Viên Mãn.
83 Ngoại Truyện 1: Câu Chuyện Mang Thai Của Nguyệt Tố Song.
84 Ngoại Truyện 2: Kết Thúc Của Vương Nhất Trì & Lê Mai.
85 Lời Tác Giả.
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: Sinh Con.
2
Chương 2: Sức Mạnh Tình Mẫu Tử.
3
Chương 3: Chủ Tịch Vương Xuất Hiện.
4
Chương 4: Hơi Ấm Của Mẹ.
5
Chương 5: Lại Làm Phiền Cô Rồi.
6
Chương 6: Muốn Bảo Vệ Chị Xinh Đẹp.
7
Chương 7: Cô Ấy Là Ai?
8
Chương 8: Tôi Có Cảm Giác Với Phụ Nữ.
9
Chương 9: Tôi Không Xin Lỗi.
10
Chương 10: Cô Bị Sa Thải.
11
Chương 11: Húc Thị Là Tìm Đường Chết.
12
Chương 12: Là Chồng Cháu Sao?
13
Chương 13: Oan Gia Ngõ Hẹp.
14
Chương 14:Thật Lòng Xin Lỗi.
15
Chương 15: Nguyệt Tố Song, Gả Cho Tôi Đi!
16
Chương 16: Em Chạy Không Thoát Đâu.
17
Chương 17: Tôi Muốn Hủy Hợp Đồng.
18
Chương 18: Anh Hai, Đánh Hay Lắm!
19
Chương 19: Dọn Đến Biệt Thự.
20
Chương 20: Ông Đã Hỏi Qua Ý Của Tôi Chưa?
21
Chương 21: Muốn Cô Ta Thân Bại Danh Liệt.
22
Chương 22: Chị Xinh Đẹp Lại Bị Ức Hiếp Nữa Rồi.
23
Chương 23: Đồ Con Sói Mắt Trắng.
24
Chương 24: Phong Sát Nguyệt Thị.
25
Chương 25: Tự Cầu Nhiều Phúc.
26
Chương 26: Mẹ?
27
Chương 27: Cô Ấy Từng Sinh Con.
28
Chương 28: Ai Cũng Có Quá Khứ.
29
Chương 29: Tôi Muốn Theo Đuổi Em.
30
Chương 30: Đừng Thách Thức Sức Chịu Đựng Của Tôi.
31
Chương 31: Đến Vương Gia Xin Lỗi.
32
Chương 32: Không Cho Phép Bắt Nạt Mẹ Tôi.
33
Chương 33: Long Nhật Thiên.
34
Chương 34: Cô Ta Tại Sao Lại Ở Đây?
35
Chương 35: Cô Ấy Có Thể.
36
Chương 36: Em Có Thể Dựa Vào Anh.
37
Chương 37: Mau Xin Lỗi Con Trai Tôi Ngay.
38
Chương 38: Không Biết Liêm Sỉ.
39
Chương 39: Con Muốn Bảo Vệ Những Người Mình Yêu Thương.
40
Chương 40: Đến Công Viên Chơi.
41
Chương 41: Thật Mềm.
42
Chương 42: Có Chết Cũng Lôi Cô Theo.
43
Chương 43: Bị Bắt Đi.
44
Chương 44: Về Nhà Thôi!
45
Chương 45: Mang Hắn Đến Sở Cảnh Sát.
46
Chương 46: Tôi Mặc Có Đẹp Không?
47
Chương 47: Kết Cục Của Nguyệt Gia.
48
Chương 48: Nguyệt Nhã Hoa Buông Thả.
49
Chương 49: Sinh Nhật Vui Vẻ.
50
Chương 50: Bí Mật Bị Bại Lộ.
51
Chương 51: Trèo Cao Ngã Đau.
52
Chương 52: Ngày Đầu Tiên Rời Khỏi Biệt Thự.
53
Chương 53: Mẹ Không Cần Tiểu Nghiêm Nữa Sao?
54
Chương 54: Chọn Công Ty Họ Đi!
55
Chương 55: Cô Ấy Không Đến Thì Tôi Tự Đi Tìm Cô Ấy Vậy.
56
Chương 56: Cho Tôi Một Lý Do!
57
Chương 57: Sẽ Có Một Ngày Em Chấp Nhận Tình Cảm Của Anh.
58
Chương 58: Bảo Bối Nhỏ Bị Bệnh.
59
Chương 59: Mẹ Ơi, Con Đau!
60
Chương 60: Kết Quả Xét Nghiệm Huyết Thống.
61
Chương 61: Vương Nhất Trì Đi Xem Mắt.
62
Chương 62: Tôi Đã Tìm Thấy Con Trai Của Em Rồi.
63
Chương 63: Con Có Muốn Ở Cùng Mẹ Xinh Đẹp Không?
64
Chương 64: Thật May Vì Tôi Đã Làm Như Vậy!
65
Chương 65: Con Không Cố Ý!
66
Chương 66: Ngày Tàn Của Bà Đến Rồi.
67
Chương 67: Daddy Là Đồ Ngốc Hết Thuốc Chữa.
68
Chương 68: Yêu Nữ Xấu Xa.
69
Chương 69: Điều Tra Lâm Á Hân.
70
Chương 70: Âm Mưu Của Lâm Á Hân.
71
Chương 71: Anh Có Biết Không? Em Cũng Yêu Anh!
72
Chương 72: Tiểu Nghiêm Mới Là Con Trai Của Em.
73
Chương 73: Trở Về Biệt Thự Vương Gia.
74
Chương 74: Ác Giả Ác Báo.
75
Chương 75: Hình Như Tôi Quên Dạy Cô Cách Làm Người.
76
Chương 76: Lâm Tố Như Tỉnh Lại.
77
Chương 77: Buổi Hẹn Của Vương Nhất Trì.
78
Chương 78: Chúng Ta Hẹn Hò Đi.
79
Chương 79: Tôi Là Cha Của Con Cô Ấy!
80
Chương 80: Lấy Anh Nhé!
81
Chương 81: Hôn Lễ.
82
Chương 82: Hôn Nhân Viên Mãn.
83
Ngoại Truyện 1: Câu Chuyện Mang Thai Của Nguyệt Tố Song.
84
Ngoại Truyện 2: Kết Thúc Của Vương Nhất Trì & Lê Mai.
85
Lời Tác Giả.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play