Chương 3 : Mưa dầm thấm đất

Tác giả: Vi.

Trong phòng cô dâu hoa lệ, một cô gái ngồi nhìn trước gương ngẫm nghĩ về điều gì đó mà thất thần.

Đã một tuần trôi qua kể từ ngày ba cô qua nhà thăm hỏi Bạc Thiên..cô mới nhận ra rằng anh không thích cô! Không phải là ánh mắt dịu dàng lịch thiệp hôm trước mà là những cái trừng mắt tàn nhẫn, anh thống hận cô vì đã ép cưới anh.

Ban đầu anh nhất quyết không chịu cưới cô, nhưng ba mẹ anh doạ sẽ tự tử nên anh bắt buộc phải ngậm bồ hòn làm ngọt.

Nghĩ đến lúc này cô cúi đầu cười khẽ anh hận cô, anh không yêu cô nhưng không sao mưa dầm thấm đất anh nhất định sẽ yêu cô mà..Đúng chứ?

Cô đứng lên bước về phòng thay đồ thay bộ váy cưới toả sáng lung linh như hạt kim cương óng ánh, váy cưới được làm trễ vai từ trên vai áo xuống dưới là những hạt pha lê nhỏ nhắn trải dài đến chân.

Bộ váy cưới xoè ra như một công chúa trong truyện cổ tích bước ra, các người phụ trách trang điểm làm tóc vỡ oà khen liên tục.

Cô chỉ khẽ cười nhẹ coi như đáp lại, dù cả trăm ngàn lời khen của người khác vẫn không bằng một lời khen của anh...

Lễ kết hôn của cô được tổ chức tại khách sạn sang trọng, trước cổng những chiếc xe đắt tiền của những người giới thượng lưu nhiều như kiến tất cả đều đổ về để dự đám cưới của con gái thị trưởng và CEO của công ty Bạc thị.

Trong khán phòng, đầy ấp những tiếng cười nói ồn ào náo nhiệt. Một lúc sau đèn đột ngột vụt tắt những tia sáng màu trắng thanh khiết hiện lên chiếu rội ngay cánh cửa màu vàng đồng.

- Cạch - Cánh cửa mở ra.

Thanh Tuyết choàng qua cánh tay đã già yếu của Thanh Trung Phi như thiên sứ bước vào khán phòng rộng lớn với vô số ánh mắt đang chĩa vào cô.

Cô cười dịu dàng dưới ánh đèn lấp ló làm cô thật thuần khiết pha lẫn một chút quyến rũ tựa như một thiên sứ đã lầm bước xuống trần gian, tiếng nhạc kết thúc Thanh Tuyết đã đứng trước mặt Bạc Thiên ngẩng đầu nhẹ nhìn anh bằng ánh mắt nhu tình như nước.

Anh thật đẹp trai, áo sơ mi màu trắng phía trên cổ cài thêm một cái nơ màu đen, chân dài vai rộng là tiêu điểm của phụ nữ ngày nay là người đàn ông hoàng kim!

Thanh Trung Phi vỗ vào vai Bạc thiên "Bạc thiên, ta giao con gái của ta cho con hãy chăm sóc tốt nó"

Ông nắm tay Thanh Tuyết đưa vào tay Bạc thiên. Vỗ vỗ vào hai tay đang nắm lấy nhau "Hãy sống hạnh phúc nhé, sống đến bạc đầu "

Cô nhìn ba cô, bỗng nhiên nước mắt trào ra cô ôm chầm lấy ba khóc oà lên như đứa trẻ ông yêu thương vỗ vỗ lưng cô "Được rồi đừng khóc con gái lấy chồng rồi mà cứ như vậy là sao?"

Cô lau nước mắt rồi cùng anh tiến lên bục nơi sư thầy đã đứng sẵn chờ đợi.

" Thanh Tuyết, con có nguyện cùng người nam nhân này trở thành vợ chồng hay không? Bất luận là giàu có hay là nghèo khổ, dù có ốm đau bệnh tật hay vì mọi lý do khác cũng yêu thương anh ấy, tôn trọng anh ấy vĩnh viễn chung thuỷ với anh ấy đến cuối đời?"

Mắt cô ánh lên một màn nước lung linh hướng đến anh, đem anh ngập trong biển tình của cô " Con nguyện ý! "

" Bạc Thiên, con có nguyện cùng người nữ nhân này trở thành vợ chồng hay không? Bất luận là giàu có hay là nghèo khổ, dù có ốm đau bệnh tật hay vì mọi lý do khác cũng yêu thương cô ấy, tôn trọng cô ấy vĩnh viễn chung thuỷ với cô ấy đến cuối đời?"

Anh cắn răng " Tôi nguyện ý "

Những lời tuyên thệ, hẹn ước sẽ sống với nhau bạc đầu giai lão nhưng cô không ngờ sau này cô lại là người bỏ anh đi trước ..

Bạc Thiên cảm thấy cô gái trước mặt anh rất được không đến nỗi tệ nhưng nghĩ đến những gì cô làm với anh lại nhíu mày khó chịu, cố gắng đẩy nhanh hôn lễ.

Anh cầm bàn tay mềm mại trắng tươi lên nhẹ nhàng đưa chiếc nhẫn có một hột kim cương nhỏ nhắn ấy vào tay cô.

Cô nhìn vào chiếc nhẫn trên tay tự hứa với lòng sẽ giữ gìn tôn trọng thật kĩ.

Cô nhấc bàn tay thô to của anh lên nhẹ đeo vào chiếc nhẫn cô lưu luyến nhìn bàn tay anh thật ấm\~

Mục sư nói hai người có thể hôn nhau nhưng anh không chủ động hôn cô, cô chỉ hơi buồn nhưng không sao cô làm là được. Thế là kiễng chân lên hôn nhẹ lên đôi môi đang mím chặt của anh ' chụt ' một cái, cô nhìn anh cười hì hì.

Anh không làm được cô sẽ làm thay anh!

Không ai biết anh kinh ngạc đến mức nào, khi cô hôn anh anh nắm chặt tay các gân xanh nổi lên cuồn cuộn. Anh ghét bỏ xoay qua một bên kín đáo lau lau khoé miệng.

Từng cái hành động, cử chỉ của anh cô đều thu vào mắt từng cái một không để rơi hay sót một cái nào. Cô cười ngượng, có chút khó thở ở giữa ngực.

Cô cùng anh đi tiếp khách xung quanh cô ghé vào tai anh thầm thì "Em muốn nắm tay anh!"

Anh nhìn cô với ánh mắt khinh bỉ.

" Cô mơ à? Đừng tưởng kết hôn với tôi là sẽ khiến tôi yêu cô điều đó là không, bao, giờ" Nghiến từng chữ một trực tiếp truyền thẳng vào tai cô sau đó lại hồi thần mỉm cười với mọi người xung quanh trở lại.

Miệng cô đang mỉm cười cũng dần dần kéo xuống tái lạnh. Cô chỉ đơn giản choàng qua cánh tay anh đi tiếp khách.

Đến cả tay cũng ghét bỏ mình như vậy sao. Ha\~ mình thật là đáng thương mà tự biên tự diễn ..

Hết chương 3

*Vi

Hot

Comments

Thẻo

Thẻo

Hơi buồn

2022-06-13

2

Angela James

Angela James

đừng ngược mà huhu

2021-10-16

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 : Yến tiệc
2 Chương 2 : Tình ý
3 Chương 3 : Mưa dầm thấm đất
4 Chương 4 : Bắt đầu chuỗi ngày đau thương
5 Chương 5 : Bạc Thiên, em yêu anh. Vậy bao giờ anh yêu em?
6 Chương 6 : Khó quá
7 Chương 7 : Mặn
8 Chương 8 : Em lạnh quá
9 Chương 9 : Nhiễm hàn
10 Chương 10 : Hạ Lam, quay về rồi
11 Chương 11 : Có thể cho em về sống cùng không
12 Chương 12 : Thật đáng trêu chọc
13 Chương 13 : Sát vách mà xa tận chân trời
14 Chương 14 : Một phòng ba người
15 Chương 15 : Một mình trên phố Paris hoa lệ
16 Chương 16 : Bình yên là gì?
17 Chương 17 : Bạc Mẫn
18 Chương 18 : Lại là một đêm
19 Chương 19 : Hai chị dâu
20 Chương 20 : Mơ
21 Chương 21 : Tan biến
22 Chương 22 : Muốn ôm anh không?
23 Chương 23 : Khi nào
24 Chương 24 : Tiếp nhận cô
25 Chương 25 : Khắc cốt ghi tâm
26 Chương 26 : Anh không biết
27 Chương 27 : Muốn em
28 Chương 28 : Bưu phẩm
29 Chương 29 : Hỗn loạn
30 Chương 30 : Dục tiên dục tử
31 Chương 31 : Tên khốn nạn
32 Chương 32 : Thoả thuận ly hôn
33 Chương 33: Bước ngoặt
34 Chương 34 : Muốn
35 Chương 35 : Vọng tưởng
36 Chương 36 : Thật trẻ con
37 Chương 37 : Chảy máu
38 Chương 38 : Không biết xấu hổ
39 Chương 39 : Xa hơn anh
40 Chương 40 : Tất cả đều là vì người (Special!)
41 Chương 41 : Em sẽ quên được anh
42 Chương 42 : Vật đổi sao dời, người đi trà lạnh
43 Chương 43 : Gặm nhắm nỗi đau, dịu đi nỗi nhớ
44 Chương 44 : Khánh thành
45 Chương 45 : Giông bão
46 Chương 46 : Khủng hoảng
47 Chương 47 : Cánh hoa tàn
48 Chương 48 : Trùng phùng
49 Chương 49 : Anh tiến một bước, em lùi một bước!
50 Chương 50 : Vẫn luôn rất nhớ
51 Chương 51 : Hộc máu
52 Chương 52 : Tham vọng
53 Chương 53 : Mất mạng
54 Chương 54 : Hỗn độn
55 Chương 55 : Hoài niệm
56 Chương 56 : Tỏ ngộ
57 Chương 57 : Ngày trở lại
58 Chương 58 : Là người tận tình hay ta quá vô tâm?
59 Chương 59 : Cẩu nam nữ
60 Chương 60 : Chứng minh cho tình yêu vĩnh hằng này!
61 Chương 61 : Nó đã quá đủ đáng thương rồi
62 Chương 62 : Bạc Thiên?
63 Chương 63 : Tuyết, xin lỗi...Là anh đến muộn rồi!
64 Chương 64 : Thay não thay máu
65 Chương 65 : Bé con, là ba của con đó...
66 Chương 66 : Nghẹn đau đến máu chảy đầm đìa
67 Chương 67 : Ghê tởm đến chết
68 Chương 68 : Cái gì cũng không bằng Thanh Tuyết!
69 Chương 69 : Người trên lầu, kẻ dưới lầu
70 Chương 70 : Chỉ muốn em và con bình an
71 Chương 71 : Con bé biến mất rồi!
72 Chương 72 : Xin em, ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì
73 Chương 73 : Giết
74 Chương 74 : Một xác hai mạng
75 Chương 75 : Thiên à, mình về nhà thôi nào!
76 Chương 76 : Đoàn tụ
77 Chương 77 : Con gái của ba
78 Chương 78 : 24 giờ
79 Chương 79 : Hồi đáp
80 Chương 80 : Em sẽ không bỏ anh đi, đúng không?
81 Chương 81 : Vòng luân hồi
82 Chương 82 : Yêu
83 Chương 83 : Nguyện, cứ như vậy mà ly biệt!
84 Chương 84 : Anh đừng đau lòng
85 Chương 85 : Anh ôm em chặt quá
86 Chương 86 : Tại sao cô gái lại trọc đầu?
87 Chương 87 : Thanh Tuyết lừa anh
88 Chương 88 : Em
89 Chương 89 : Nước mắt của anh, mùa xuân của em!
90 Chương 90 : Cả đời còn lại của anh, chỉ đợi em.
91 Chương 91 : Bạc Tuyết Lệ
92 Chương 92 : Về nhà thôi!
93 Chương 93 : Vỏ sò
94 Chương 94 : Công chúa của anh
95 Chương 95 : Hân hạnh được cưới anh, Bạc tiên sinh!
Chapter

Updated 95 Episodes

1
Chương 1 : Yến tiệc
2
Chương 2 : Tình ý
3
Chương 3 : Mưa dầm thấm đất
4
Chương 4 : Bắt đầu chuỗi ngày đau thương
5
Chương 5 : Bạc Thiên, em yêu anh. Vậy bao giờ anh yêu em?
6
Chương 6 : Khó quá
7
Chương 7 : Mặn
8
Chương 8 : Em lạnh quá
9
Chương 9 : Nhiễm hàn
10
Chương 10 : Hạ Lam, quay về rồi
11
Chương 11 : Có thể cho em về sống cùng không
12
Chương 12 : Thật đáng trêu chọc
13
Chương 13 : Sát vách mà xa tận chân trời
14
Chương 14 : Một phòng ba người
15
Chương 15 : Một mình trên phố Paris hoa lệ
16
Chương 16 : Bình yên là gì?
17
Chương 17 : Bạc Mẫn
18
Chương 18 : Lại là một đêm
19
Chương 19 : Hai chị dâu
20
Chương 20 : Mơ
21
Chương 21 : Tan biến
22
Chương 22 : Muốn ôm anh không?
23
Chương 23 : Khi nào
24
Chương 24 : Tiếp nhận cô
25
Chương 25 : Khắc cốt ghi tâm
26
Chương 26 : Anh không biết
27
Chương 27 : Muốn em
28
Chương 28 : Bưu phẩm
29
Chương 29 : Hỗn loạn
30
Chương 30 : Dục tiên dục tử
31
Chương 31 : Tên khốn nạn
32
Chương 32 : Thoả thuận ly hôn
33
Chương 33: Bước ngoặt
34
Chương 34 : Muốn
35
Chương 35 : Vọng tưởng
36
Chương 36 : Thật trẻ con
37
Chương 37 : Chảy máu
38
Chương 38 : Không biết xấu hổ
39
Chương 39 : Xa hơn anh
40
Chương 40 : Tất cả đều là vì người (Special!)
41
Chương 41 : Em sẽ quên được anh
42
Chương 42 : Vật đổi sao dời, người đi trà lạnh
43
Chương 43 : Gặm nhắm nỗi đau, dịu đi nỗi nhớ
44
Chương 44 : Khánh thành
45
Chương 45 : Giông bão
46
Chương 46 : Khủng hoảng
47
Chương 47 : Cánh hoa tàn
48
Chương 48 : Trùng phùng
49
Chương 49 : Anh tiến một bước, em lùi một bước!
50
Chương 50 : Vẫn luôn rất nhớ
51
Chương 51 : Hộc máu
52
Chương 52 : Tham vọng
53
Chương 53 : Mất mạng
54
Chương 54 : Hỗn độn
55
Chương 55 : Hoài niệm
56
Chương 56 : Tỏ ngộ
57
Chương 57 : Ngày trở lại
58
Chương 58 : Là người tận tình hay ta quá vô tâm?
59
Chương 59 : Cẩu nam nữ
60
Chương 60 : Chứng minh cho tình yêu vĩnh hằng này!
61
Chương 61 : Nó đã quá đủ đáng thương rồi
62
Chương 62 : Bạc Thiên?
63
Chương 63 : Tuyết, xin lỗi...Là anh đến muộn rồi!
64
Chương 64 : Thay não thay máu
65
Chương 65 : Bé con, là ba của con đó...
66
Chương 66 : Nghẹn đau đến máu chảy đầm đìa
67
Chương 67 : Ghê tởm đến chết
68
Chương 68 : Cái gì cũng không bằng Thanh Tuyết!
69
Chương 69 : Người trên lầu, kẻ dưới lầu
70
Chương 70 : Chỉ muốn em và con bình an
71
Chương 71 : Con bé biến mất rồi!
72
Chương 72 : Xin em, ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì
73
Chương 73 : Giết
74
Chương 74 : Một xác hai mạng
75
Chương 75 : Thiên à, mình về nhà thôi nào!
76
Chương 76 : Đoàn tụ
77
Chương 77 : Con gái của ba
78
Chương 78 : 24 giờ
79
Chương 79 : Hồi đáp
80
Chương 80 : Em sẽ không bỏ anh đi, đúng không?
81
Chương 81 : Vòng luân hồi
82
Chương 82 : Yêu
83
Chương 83 : Nguyện, cứ như vậy mà ly biệt!
84
Chương 84 : Anh đừng đau lòng
85
Chương 85 : Anh ôm em chặt quá
86
Chương 86 : Tại sao cô gái lại trọc đầu?
87
Chương 87 : Thanh Tuyết lừa anh
88
Chương 88 : Em
89
Chương 89 : Nước mắt của anh, mùa xuân của em!
90
Chương 90 : Cả đời còn lại của anh, chỉ đợi em.
91
Chương 91 : Bạc Tuyết Lệ
92
Chương 92 : Về nhà thôi!
93
Chương 93 : Vỏ sò
94
Chương 94 : Công chúa của anh
95
Chương 95 : Hân hạnh được cưới anh, Bạc tiên sinh!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play