Cha Của Tôi Là Lão Đại Mafia
Chapter 3
Môi trường sống của cô cũng được gọi là tốt, do là nhờ danh tiếng của cha cô nên mọi người cũng niềm nở với cô.
Cô cũng biết, do mái tóc đỏ kỳ lạ của mình nên mọi người mới đối xử với cô như thế, vừa sợ hãi vừa muốn nịnh nọt cô.
Kỳ lạ ở chỗ, mỗi lần mà cô thân với một người nào đó thì hôm sau sẽ không thấy người đó đâu cả.
Như thể bốc hơi khỏi thế giới này vậy.
Bắc Lạc Hinh
Cậu không sợ khi tiếp xúc với mình sao?
Tất Hạ Phong
*lắc đầu* tớ cảm thấy cậu là người tốt, mà người tốt thì cần gì phải sợ chứ?
Bắc Lạc Hinh
*vui vẻ vì lâu lắm rồi mới có người nói chuyện cùng* được, vậy chúng ta đi chơi đi!
Tất Hạ Phong
*gật đầu, nắm chặt tay cô* chúng ta đi!
Cô nhìn xuống cái tay nắm chặt kia của cô thì trong lòng bỗng loạn nhịp, cũng là lần đầu cô cùng người khác tiếp xúc thân thể nha.
Vừa hồi hộp, vừa vui, vừa cảm thấy thú vị.
Cậu dẫn cô đi chơi trò chơi ở khu vui chơi, cô vui lắm, cả buổi chỉ cười híp mắt thôi.
Bầu không khí ấm áp, đến lúc đi về cô còn cảm thấy luyến tiếc.
Cô bỗng sực nhớ đến, không biết hôm nay cậu đi chơi với cô, liệu có bị biến mất giống những người bạn khác của cô không?
Thắc mắc, cô liền theo dõi cậu lúc cậu đi về.
Gần tới nhà cậu rồi, cô thở phào. May quá, cậu không bị gì hết.
Vừa nghĩ như thế, bỗng cậu bị một bóng đen bắt lại, người nọ không chút lưu tình bắn vào người cậu, thậm chí còn chặt lấy cái tay mà khi nãy nắm tay cô.
Cô kinh hoảng bịt chặt miệng, nước mắt từ khoé mắt tràn ra dàn dụa. Đối với một cô bé 13 tuổi như cô mà nói, đó là cảnh tượng kinh sợ đến cỡ nào cơ chứ?
Quản gia
*từ đâu bước tới, khẽ dìu cô* tiểu thư, mau về thôi.
Bắc Lạc Hinh
*vẻ mặt không tin được nhìn quản gia, nhìn xác cậu nằm ở đó mà trực tiếp bật khóc nức nở*
Comments
martial arts
Chắc là lên sao hoả chơi ấy mà
2022-08-26
6
...............
chắc chắn là người cha kia đã ghen
2021-05-30
0
SUN
bạn nên ghi tiểu thuyết hơn :_(((
2021-05-15
0