Chương 3: Món nợ từ trên trời rơi xuống

Cố Khuynh Dao về đến nhà liền úp mặt vào gối gào khóc một trận long trời lở đất. Cô xuất thân là tiểu thư của gia đình danh giá, xem nhân phẩm còn quý hơn cả tính mạng. Vậy mà hôm nay, lần đầu tiên, một người đàn ông nhìn cô bằng ánh mắt ngập tràn dục vọng. Nếu đó là người dưng thì đã tốt, nhưng người đàn ông đó lại là Phong Ngôn Hành.

Mấy năm nay cô không ngừng theo dõi những dự án của anh ở nước ngoài, ngưỡng mộ tài năng của anh, còn xem anh như một tấm gương để bản thân phấn đấu. Trớ trêu, người mà cô mến mộ lại là người đem nhân phẩm của cô ra cợt nhả.

“Tần Lam, tôi thật sự không ngờ Phong Ngôn Hành cũng là loại đàn ông lý trí đặt ở thân dưới. Bàn tay lạnh giá của anh ta chạm vào cổ tôi, tôi vừa cảm thấy sợ hãi, vừa cảm thấy ghê tởm.”

Cố Khuynh Dao nói vào điện thoại. Toàn bộ câu chuyện ở phòng giám đốc hôm nay đều kể hết cho Tần Lam nghe.

“Bây giờ không sao rồi, ngoan đừng khóc nữa! Dù sao cũng đã rời khỏi đó, sau này sẽ không phải gặp lại Phong Ngôn Hành, không cần phải sợ nữa!”

“Nhưng mà… tôi tát anh ta một cái rất mạnh. Làm như vậy hình như cũng rất quá đáng...”

“Quá đáng cái gì? Cậu không tát anh ta thì để cho anh ta cởi áo của cậu ra luôn hay sao? Biến thái, bệnh hoạn như thế ăn cái tát là còn nhẹ lắm!”

“Tần Lam, tôi cảm thấy… cảm thấy...”

“Cậu cảm thấy cái gì?”

“Chính là kiểu cảm giác đụng vào người xấu sẽ không được yên thân. Anh ta có khi nào vì cái tát này mà ghi hận, sau này sẽ trả thù tôi không?”

Cố Khuynh Dao bắt đầu suy nghĩ về sự trả thù của Phong Ngôn Hành. Nào là phong sát toàn tập, khiến cô vĩnh viễn không thể tìm được công việc ở thành phố này. Nào là thuê người đánh cô đến thân tàn ma dại, hủy dung, phá rối,... tất tần tật các phương pháp khiến cuộc sống của cô sóng gió triền miên, muôn vàn đau khổ.

Cốc, cốc, cốc.

Tiếng gõ cửa khiến Cố Khuynh Dao giật mình, vội vàng quay về hiện thực.

“Tần Lam, tôi tắt điện thoại nhé. Bên ngoài hình như có người gõ cửa.”

Mới nằm một lúc mà đã 9 giờ tối, Cố Khuynh Dao nhanh chóng rời khỏi giường chạy đi mở cửa. Bình thường giờ này tìm đến cô thì chỉ có anh hai mà thôi.

Khoan đã… anh trai Cố Khuynh Hà của cô một tuần nay đã không về nhà rồi. Lần trước có nói trong vòng một tháng này sẽ không đến chỗ cô ở nhờ, dặn cô ở nhà cẩn thận đừng tùy tiện mở cửa cho ai.

Cố Khuynh Dao bấy giờ mới xanh mặt, ngoài anh hai cô ra thì còn ai tìm cô vào đêm hôm mà không báo trước thế này?

Cũng may là còn chưa mở cửa. Cô thận trọng nhón chân, thông qua chiếc lỗ nhỏ trên cửa nhìn ra bên ngoài xem xem là ai. Đập vào mắt, vẫn là người đàn ông mặc tây trang khí thế bức người khiến cô sốc đến suy sụp chiều hôm nay, bên cạnh còn nó mấy tên vệ sĩ mặt lạnh tướng tá to lớn.

Cô sợ chết khiếp: “Phong Ngôn Hành, sao lại là anh?”

Anh chẳng nhiều lời, hung dữ ra lệnh cho cô.

“Mở cửa!”

“Tôi đã chọn ra về rồi, anh còn tìm đến đây làm gì? Anh mau đi đi, nếu không tôi sẽ gọi cho cảnh sát báo anh xâm phạm gia cư bất hợp pháp đó!”

“Cô nghĩ tôi sợ cảnh sát chắc? Mau mở cửa ra, nếu không đừng trách tôi phá cửa xông vào!”

Phong Ngôn Hành đến đây là vì số tiền 10 triệu đô bị anh trai cô lừa. Cô lại nghĩ rằng anh đến tính sổ cái tát với mình, nhất quyết không chịu mở cửa.

“Mẹ nó, phá cửa cho tôi!”

Cố Khuynh Dao nghe được tiếng quát của anh liền hớt hải chạy vào nhà bếp lấy con dao. Cánh cửa gỗ yếu đuối ngoài này bị cận vệ của Phong Ngôn Hành đạp 1 phát là bay.

Bốn tên cận vệ xông tới tóm gọn cô rất dễ dàng. Con dao mà cô đem ra vung loạn xạ dọa bọn chúng cũng bị đánh rớt trong chớp mắt. Cố Khuynh Dao bị chúng ép ngồi yên xuống ghế, đối diện là Phong Ngôn Hành đã chễm chệ tựa lưng xem cô làm càn làm quấy từ nãy đến giờ.

“Tôi đến đây không phải tìm cô nên bớt mấy trò làm loạn. Ngoan ngoãn nói cho tôi biết, anh trai cô đang ở đâu. Cố Khuynh Hà đang ở đâu?”

“Anh quen anh hai tôi? Tìm anh ấy làm gì?”

“Anh trai cô ôm 10 triệu đô của tôi bỏ trốn. Số tiền này tôi phải lấy lại, một đồng cũng không thể thiếu.”

Trên đời này thứ khiến Cố Khuynh Dao sợ nhất chính là chủ nợ. Cô co rụt người lại, dùng dáng vẻ thành khẩn nhất trả lời anh: “Cố Khuynh Hà không có ở đây đâu, anh ấy đi rồi…”

“Tôi biết!”

“Anh biết rồi còn đến tìm tôi, không lẽ món nợ này muốn gán cho tôi?”

“Như vậy không được à? Tôi thấy sợi dây chuyền trên cổ cô có vẻ cũng bán được ít tiền đấy!”

Sợi dây chuyền kim cương đỏ ở trên cổ Cố Khuynh Dao thu hút sự chú ý của Phong Ngôn Hành. Anh bây giờ chỉ muốn lấy lại tiền, thứ gì có thể đem lại tiền đều dễ dàng lọt vào tầm ngắm.

“Không được, không được! Sợi dây này chỉ là đồ giả thôi, bán cũng không ai mua đâu. Ngôi nhà này cũng là đồ thuê, đồ trong nhà này cũng là đồ cũ. Căn bản là tôi không gì có thể bán trả nợ cho anh đâu!”

Cố Khuynh Dao cuống cuồng kể lể, cả ngôi nhà không có lấy bất kỳ món đồ nào đáng tiền. Sự nghèo túng này vô tình lại khiến tâm trạng của Phong Ngôn Hành tồi tệ hơn. 10 triệu đô không phải con số nhỏ, nếu như để hội đồng quản trị biết được ngân sách công ty thất thoát một khoản lớn như vậy chỉ vì sơ suất của anh thì cái ghế tổng giám đốc này rất nhanh sẽ rơi vào tay kẻ khác. Khả năng lớn nhất là vào tay của người anh trai cùng cha khác mẹ chẳng mấy tốt lành của anh - Phong Tử Tuyên.

“Cô gọi tên anh trai lưu manh đó về đây trả tiền cho tôi!”

Phong Ngôn Hành tức giận quát lớn, đặt mạnh khẩu súng giấu ở thắt lưng xuống bàn.

“Nếu cô dám bao che thì đừng có trách!”

Cố Khuynh Dao rơm rớm nước mắt nhìn khẩu súng của anh. Phen này cô khó mà sống, anh trai cô trước nay đều không có số điện thoại cố định, mỗi ngày một số để trốn tránh chủ nợ. Bây giờ bảo cô gọi cô cũng chẳng biết phải gọi bằng cách nào.

Xong, cô không thể ngồi đây chờ chết, trong đầu nhanh chóng nghĩ ra kế thoát thân. Cô hít một hơi sâu lấy lại bình tĩnh rồi nói:

“Có thể để tôi gọi thử một cuộc điện thoại cho anh ấy không? Anh là người lạ nên không thể liên lạc nhưng tôi là em gái ruột chắc chắn anh ấy sẽ nhấc máy. Có điều lúc nảy bị tiếng gõ của của anh làm cho giật mình, điện thoại làm rơi xuống gầm giường rồi, bây giờ tôi phải vào phòng tìm rồi mới gọi được.”

Lý do đưa ra rất thuyết phục, Phong Ngôn Hành đồng ý để cô vào phòng tìm điện thoại, đồng thời không quên nhắc nhở.

“Tốt nhất là đừng có giở trò!”

Cố Khuynh Dao nhân cơ hội tránh được tầm mắt của anh, nhanh chóng bấm số gọi điện cho cảnh sát. Âm thanh của tổng đài cô vẫn chưa kịp nghe thấy, chiếc điện thoại trong tay đã bị Phong Ngôn Hành giật lấy. Cô hiển nhiên là giở trò, chẳng ngoài dự đoán của anh.

Cuộc gọi chưa bắt đầu đã bị kết thúc. Cố Khuynh Dao mềm nhũn người quỳ xuống đất, tay ôm lấy chân của anh.

“Phong Ngôn Hành, cầu xin anh tha cho tôi. Cố Khuynh Hà không dùng số cố định, tôi không có cách liên lạc với anh ấy. Xin anh, tha cho tôi!”

“Ngay từ đầu cô đã biết vậy mà còn cả gan lừa tôi. Hậu quả là tự cô chuốc lấy!”

Hai tên cận vệ cường tráng tiến đến lôi cô, cưỡng chế khiến cô nằm sấp trên mặt đất. Cố Khuynh Dao la hét, vùng vẫy đến thế nào cũng không gây được trở ngại cho chúng. Cô bị bọn chúng dùng dây thừng trói chặt tay chân, thậm chí vì để tránh kinh động đến hàng xóm mà còn bị chúng đánh ngất. Cả một quá trình, Phong Ngôn Hành đối với cô không có chút thương xót, trong mắt của anh chỉ có món nợ 10 triệu đô cần phải lấy lại.

Hot

Comments

trà đào cam sả🍊

trà đào cam sả🍊

rồi xong, sau này chắc nu9 sẽ bỏ đii thêm một thời gian dài và ôm hận nữa cho xem. sao chị ấy không phải nữ cường zậy trờiiiii

2021-10-07

2

quỳnh quỳnh

quỳnh quỳnh

người y tên ha "ngôn hành" nha nha

2021-08-27

1

Thao Trang

Thao Trang

Xui thui

2021-08-11

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Phỏng vấn tại Phong Thị
2 Chương 2: Cợt nhả
3 Chương 3: Món nợ từ trên trời rơi xuống
4 Chương 4: Vật trao đổi
5 Chương 5: Vận xui bám lấy không buông
6 Chương 6: Bạn trai không thiếu tiền
7 Chương 7: Chỉ là hiểu lầm
8 Chương 8: Quà cảm ơn
9 Chương 9: Đau lòng đến mức ngu muội
10 Chương 10: Một người vô thức, một người tình nguyện
11 Chương 11: Biết nghĩ cho người khác là sai sao?
12 Chương 12: Chúc em sinh nhật vui vẻ
13 Chương 13: Sở Khanh
14 Chương 14: Xin lỗi em, là do tôi đến trễ
15 Chương 15: Tôi thích em
16 Chương 16: Vị hôn thê tìm đến
17 Chương 17: Nam châm hút sao chổi
18 Chương 18: Phong Tử Tuyên bị ăn vạ
19 Chương 19: Được tặng một ngày nghỉ phép
20 Chương 20: Nhắc tào tháo là tào tháo đến
21 Chương 21: Chọc giận tổng giám đốc
22 Chương 22: Máy bay xảy ra chuyện
23 Chương 23: Thích anh?
24 Chương 24: Oan hồn không thể siêu thoát
25 Chương 25: Mỹ nhân kế
26 Chương 26: Giường này chia cho em một nửa
27 Chương 27: Thám tử bất đắc dĩ
28 Chương 28: Từng bước giải quyết
29 Chương 29: Người trong bóng tối
30 Chương 30: Sự thật phơi bày
31 Chương 31: Song kiếm hợp bích
32 Chương 32: Nụ hôn dưới trăng
33 Chương 33: Không cho phép trở thành người xấu
34 Chương 34: Tống Thiên Kim chính là con dâu Phong gia
35 Chương 35: Món nợ 10 triệu đô
36 Chương 36: Thời hạn ba ngày đã đến
37 Chương 37: Hách Dịch Hoan lật lọng
38 Chương 38: Vay em một tình yêu
39 Chương 39: Người quan trọng xuất hiện cuối cùng
40 Chương 40: Ở bên nhau
41 Chương 41: Chúng ta cũng hiếu thuận nghe theo đi (H)
42 Chương 42: Âu yếm trong phòng tắm (H)
43 Chương 43: Chúng ta kết hôn nhé (H)
44 Chương 44: Đến Phong gia ra mắt
45 Chương 45: Cố Khuynh Dao đuối nước
46 Chương 46: Nhật ký
47 Chương 47: Chồng sắp cưới trở thành anh trai
48 Chương 48: Rơi vào bi kịch
49 Chương 49: Phong Ngôn Hành tỉnh lại
50 Chương 50: Cố Khuynh Dao và Phong phu nhân chạm
51 Chương 51: Trở thành kẻ thù
52 Chương 52: Phong Ngôn Hành muốn kết hôn
53 Chương 53: Hai người kết hôn, bốn người đau lòng
54 Chương 54: Tân hôn có biến
55 Chương 55: Cam tâm tình nguyện
56 Chương 56: Kết thúc
Chapter

Updated 56 Episodes

1
Chương 1: Phỏng vấn tại Phong Thị
2
Chương 2: Cợt nhả
3
Chương 3: Món nợ từ trên trời rơi xuống
4
Chương 4: Vật trao đổi
5
Chương 5: Vận xui bám lấy không buông
6
Chương 6: Bạn trai không thiếu tiền
7
Chương 7: Chỉ là hiểu lầm
8
Chương 8: Quà cảm ơn
9
Chương 9: Đau lòng đến mức ngu muội
10
Chương 10: Một người vô thức, một người tình nguyện
11
Chương 11: Biết nghĩ cho người khác là sai sao?
12
Chương 12: Chúc em sinh nhật vui vẻ
13
Chương 13: Sở Khanh
14
Chương 14: Xin lỗi em, là do tôi đến trễ
15
Chương 15: Tôi thích em
16
Chương 16: Vị hôn thê tìm đến
17
Chương 17: Nam châm hút sao chổi
18
Chương 18: Phong Tử Tuyên bị ăn vạ
19
Chương 19: Được tặng một ngày nghỉ phép
20
Chương 20: Nhắc tào tháo là tào tháo đến
21
Chương 21: Chọc giận tổng giám đốc
22
Chương 22: Máy bay xảy ra chuyện
23
Chương 23: Thích anh?
24
Chương 24: Oan hồn không thể siêu thoát
25
Chương 25: Mỹ nhân kế
26
Chương 26: Giường này chia cho em một nửa
27
Chương 27: Thám tử bất đắc dĩ
28
Chương 28: Từng bước giải quyết
29
Chương 29: Người trong bóng tối
30
Chương 30: Sự thật phơi bày
31
Chương 31: Song kiếm hợp bích
32
Chương 32: Nụ hôn dưới trăng
33
Chương 33: Không cho phép trở thành người xấu
34
Chương 34: Tống Thiên Kim chính là con dâu Phong gia
35
Chương 35: Món nợ 10 triệu đô
36
Chương 36: Thời hạn ba ngày đã đến
37
Chương 37: Hách Dịch Hoan lật lọng
38
Chương 38: Vay em một tình yêu
39
Chương 39: Người quan trọng xuất hiện cuối cùng
40
Chương 40: Ở bên nhau
41
Chương 41: Chúng ta cũng hiếu thuận nghe theo đi (H)
42
Chương 42: Âu yếm trong phòng tắm (H)
43
Chương 43: Chúng ta kết hôn nhé (H)
44
Chương 44: Đến Phong gia ra mắt
45
Chương 45: Cố Khuynh Dao đuối nước
46
Chương 46: Nhật ký
47
Chương 47: Chồng sắp cưới trở thành anh trai
48
Chương 48: Rơi vào bi kịch
49
Chương 49: Phong Ngôn Hành tỉnh lại
50
Chương 50: Cố Khuynh Dao và Phong phu nhân chạm
51
Chương 51: Trở thành kẻ thù
52
Chương 52: Phong Ngôn Hành muốn kết hôn
53
Chương 53: Hai người kết hôn, bốn người đau lòng
54
Chương 54: Tân hôn có biến
55
Chương 55: Cam tâm tình nguyện
56
Chương 56: Kết thúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play