Anh Ấy Nói Tôi Là Hắc Liên Hoan
Chương 2
Ôn Niệm Nam vô lực ngồi bệt trêи sàn nhà, thân thể không nhịn được mà phát run
cậu cũng mặc kệ máu đã dính lên áo sơ mi không ít
Từ quản gia đi đến muốn nâng cậu dậy
Ôn Niệm Nam lại lui về phía sau
Niệm Nam
Đừng tới đây… Đừng… Để cháu bình tĩnh một chút
lo lắng nhìn người ngồi dưới đất đang không ngừng run rẩy
Quản Gia
Phu nhân, tay của cậu cần băng bó
Ôn Niệm Nam ngẩng đầu lộ ra nét mặt mỏi mệt cực độ nói:
Niệm Nam
Không sao cả, đợi lát nữa cháu về phòng thì sẽ băng bó..
Niệm Nam
chú cùng dì Lam đi chuẩn bị cơm chiều đi, cháu nằm một lát đã.
Cậu bước nhanh về phòng, vội vàng bật toàn bộ đèn lên
thân thể run rẩy của Ôn Niệm Nam dần dần thả lỏng
lúc trẻ vì bị thương mà sợ hãi tột độ rồi để lại ám ảnh, cậu vẫn luôn nỗ lực khắc phục nỗi sợ hãi này nhưng khi đối mặt với sự đụng chạm của Cố Ngôn Sanh thì thân thể cậu lại vô thức phản ứng bài xích.
Mấy năm nay cậu vẫn luôn thật cẩn thận duy trì đoạn hôn nhân này
ngay cả khi cậu đã chạm tới cực hạn cũng không thể tiến vào tâm hắn
Lúc Ôn Niệm Nam tỉnh lại thì trời đã bắt đầu tối lại
khi đi xuống lầu cậu chợt nhìn thấy Cố Ngôn Sanh đang ngồi dùng cơm, động tác ưu nhã mê người
tựa như lần quen biết đầu tiên ở đại tiệc sinh thần năm đó.
Dì Lam nhìn thấy Ôn Niệm Nam, tiến lên hô
Cố Ngôn Sanh biết Ôn Niệm Nam rất chú trọng bề ngoài của mình, cậu sợ bị thương rồi lưu lại sẹo, tuy hắn đã ngửi thấy mùi nước sát trùng cũng đủ hiểu cậu đã xử lý vết thương, nhưng Cố Ngôn Sanh vẫn không nhịn được mở miệng.
Ngôn Sanh
Mặt sưng phù lên như vậy thật đúng là không ra thể thống gì, không biết bôi thuốc sao?
Cố Ngôn Sanh tỏ vẻ ghét bỏ nói.
Ôn Niệm Nam nắm chặt cái muỗng trong tay, sau khi cảm nhận được đau đớn mới từ từ buông lỏng, đáp:
Niệm Nam
Đã bôi thuốc rồi, đợi lát nữa em chườm đá là ổn rồi
Niệm Nam
*Đây…là đang quan tâm mình sao?*
Trong lòng Ôn Niệm Nam có chút ấm áp.
Ngôn Sanh
Qua mấy ngày nữa phải về nhà cũ gặp mẹ rồi, đừng giữ lại vết thương, sẽ bị mẹ phát hiện
Niệm Nam
*Quả nhiên là mình nghĩ nhiều, anh ấy sao có thể quan tâm mình…*
Nhìn sắc mặt Cố Ngôn Sanh đột biến thay đổi, Ôn Niệm Nam lo lắng hỏi:
Niệm Nam
Công ty xảy ra chuyện sao?
Ngôn Sanh
*xoay người rời đi *
bên ngoài truyền đến tiếng động cơ xe dần dần biến mất
Ôn Niệm Nam sững sờ tại chỗ...
Comments