Bánh Sữa, Chúng Ta Đi Tìm Daddy Nha!
Chương 2
Mặc Thư cả người đau nhứt, mơ hồ mà tỉnh dậy
Ôn Ngọc
Mình chẳng phải là đã rơi xuống vách núi rồi sao?
Ôn Ngọc
Tại sao lại....bệnh viện...
Ôn Ngọc
Chẳng lẽ có ai đã cứu mình, đưa mình đến đây ư?
Trong đầu cậu hiện tại có rất nhiều dấu chấm hỏi, nhiều đến không thể đếm xuể hết
Y tá
Cậu đã tỉnh rồi, may quá!
Y tá
Cậu Ôn, cậu thấy cơ thể mình thế nào, có chỗ nào không khỏe hay không?
Ôn Ngọc
( Mình họ Mặc mà, tại sao y tá lại gọi mình là họ Ôn chứ )
Ôn Ngọc
Ư....đau...đau quá...
Trong đầu cậu bỗng có hình ảnh như những thước phim chạy qua, loẹt xoẹt những hình anh chớp nhoáng cậu nhìn không rõ
Cơn đau đầu kéo dài hơn ba phút cậu mới thuyên giảm đi. Trán vã đầy mồ hôi, chiếc áo bệnh nhân trên người cũng ướt đẫm
Ôn Ngọc
( Ủa, mình hình như bị thương ở vai mà nhỉ, tại sao bụng lại đau đến thế này, cảm giác giống như là ai xẻ đôi ra vậy )
Ôn Ngọc
( Mình nhớ rồi, mình đã hiểu toàn bộ sự việc kỳ quái đang diễn ra xung quanh rồi )
Ôn Ngọc
( Mình...mình đã xuyên không )
Ôn Ngọc
( Mình không chết, mình đã xuyên không )
Y tá
Cậu Ôn, cậu ổn không?
Y tá
*Có chút lo lắng tiến tới hỏi thăm cậu*
Ôn Ngọc
Không, tôi không sao, làm phiền cô nhiều rồi!
Y tá
Không, không phiền, à đúng rồi Bánh Sữa lúc nãy đã thức khóc réo lên, tôi cho nó uống sữa là lại ngoan ngoãn ngay
Y tá
Thật là một đứa bé đáng yêu!
Ôn Ngọc
À vâng, cảm ơn cô đã chiếu cô phụ tử chúng tôi!
Y tá
Đây là nhiệm vụ của y tá chúng tôi mà, cậu Ôn cứ khách sáo!
Y tá rời đi trên mặt cậu đã tắt vụt đi nụ cười, biết cười thế nào khi đã hoàn toàn tiếp thu kí ức của nguyên chủ đây
Ôn Ngọc
Thật đáng thương...
Comments
hắc hắc
câu này là nói chính cậu của kiếp trước ? hay là nói nguyên chủ?
2023-08-27
7
Thông minh đấy
2023-08-11
1
Bị ải chỉa nên trầm tính💩
Đù thông minh nhở 🤓
2023-05-13
0