Ánh hoàng hôn buông xuống, những tia nắng ấm áp nhuộm vàng khắp hành lang trường. Trong không gian ấy, từng hạt bụi bay lơ lửng như những ký ức bâng khuâng của tuổi trẻ. Ánh năng – một luồng sáng mỏng manh nhưng đầy nghị lực – nhẹ nhàng rơi trên vai cậu, như nhắc nhở rằng mỗi phút giây trôi qua đều mang theo niềm tin và hi vọng. Cậu đứng im lặng, lắng nghe tiếng bước chân của thời gian vang vọng qua mỗi góc khuất của khu vườn trường xưa cũ, nơi mà tình yêu và ước mơ được dệt nên từ những khoảnh khắc giản đơn nhất.
Ánh Năng Rơi Trên Vai Cậu Comments