Chương 14: Biến đâu mất.

Hai ngày sau Hoàng Minh đã nâng cao cảnh giác và cố gắng tìm cho ra được một cái tên mình từng đắc tội tới mức muốn xuống tay với mình cho bằng được như vậy. Kết quả vẫn là không tìm được ra một ai. Nếu là anti fan cũng không tới mức đuổi cùng giết tận như vậy.

Tất cả mọi thứ đều diễn ra bình thường ngoại trừ một điều. Bạch Thiên đã hai ngày không xuất hiện trước mặt anh. Những ngày trước không cần gọi đến tên cậu ta cũng vác mặt dày của mình đến ghẹo gan Hoàng Minh. Bây giờ đột nhiên tới một cái bóng cũng không thấy. Đột nhiên Hoàng Minh lòng có chút khó chịu.

Ít nhất tối hôm đó cậu ta đã cứu anh một mạng. Lời cảm ơn vẫn còn chưa nói được ra liền mặt nặng mày nhẹ quay đi. Nghĩ đi nghĩ lại liền nghĩ ra anh quá sai trong chuyện này. Không tính chuyện không nói lời cảm ơn thì lý do anh xuất hiện tại nơi đó đã là sai trái.

"Nghĩ gì mà sắc mặt khó coi vậy?" Phương Văn từ phía sau bước tới ngồi bên cạnh Hoàng Minh.

Vì đang tập trung nên anh có chút giật mình xoay sang nhìn khuôn mặt hoàn hảo của Phương Văn sắc mặt liền dãn ra được một chút: "Cậu đang thực tập mà có thời gian tới trường sao?"

"Tôi về trường lấy tài liệu." Xong quay sang phục vụ: "Một cà phê đen không đường, cảm ơn!"

"Cậu không phải không uống cà phê sao?" Hoàng Minh xoay xoay cái ống hút nhìn nhìn Phương Văn thắc mắc.

"Chỉ là hạn chế chứ không phải không thể." Phương Văn đưa một ánh mắt rất lạ nhìn sang Hoàng Minh rất nhanh liền thu về: "À còn chuyện nghiên cứu khoa học của cậu? Làm với cậu nhóc năm dưới thế nào rồi?"

"Đừng nhắc tới cậu ta. Cả hai ngày nay đã không biết trốn nơi nào. Mà không có cũng không ảnh hưởng tới tôi."

Nói thì nói vậy nhưng trong thâm tâm Hoàng Minh chính là cũng có chút muốn biết cậu ta chính là trốn ở đâu không một tung tích. Nói lo lắng thì không đúng, nhưng nếu nói lòng này có chút để tâm thì cũng không sai.

Phương Văn ở bên cạnh nghe Hoàng Minh nói như vậy liền mỉm cười nụ cười này không giống như đồng cảm cho sự không quan tâm giống như lời Hoàng Minh nói. Mà chính là nhìn ra anh ta đang nói dối lòng.

"Được rồi, không quan tâm cũng được. Nhưng mà..." Đang nói đột nhiên Phương Văn ngừng lại nhìn thẳng về phía trước rồi đưa tay vào túi quần làm một động tác như là có điện thoại: "Tôi có điện thoại, tôi đi trước nhé..."

Trong lúc Hoàng Minh chưa kịp phản ứng thì Phương Văn  đã một phát xoay người đi mất. Đúng lúc đó thì anh thấy Đăng Khoa đang ở phía trước đi lại. Hoàng Minh lập tức vẫy vẫy tay: "Tôi ở đây!"

Đăng Khoa cười tươi đi lại ngồi đối diện Hoàng Minh: "Có ai vừa ở đây sao?"

"Là Phương Văn. Nhưng cậu ấy có việc bận nên đi trước." Hoàng Minh nhún vai một cái xong đưa cho Đăng Khoa một quyển sách: "Đây này, quyển sách cậu cần."

Đăng Khoa nhận lấy đưa tay vuốt nhẹ bìa sách rồi cẩn thận cho vào túi chứ không vội mở ra xem. Hai người trò chuyện một lúc rất lâu cho đến khi chuông reo tới đầu buổi học chiều mới chịu tách ra. Đăng Khoa thì đi về trước còn Hoàng Minh quyết định rời nhà ăn đi lên thư viện thêm một lát. Thậm chí anh còn không biết mình vì lý do gì mà muốn đến đó như vậy.

Thư viện vào giờ học tương đối vắng vẻ. Chỉ có vài bạn học đang đi dọc các kệ sách. Vì chưa tìm ra được cho mình một lý do nào khi đến đây vào giờ này nên anh trong vô định mà đi lại quầy sách dành riêng cho khoa Kỹ Thuật.

Anh đưa tay lên những cái gáy sách vuốt nhẹ chúng theo hướng đi tới. Bên kia cũng có một ánh mắt từ lúc anh bước vào tới bây giờ đều chăm chăm nhìn vào anh không buông tha..

Đi gần tới cuối giá sách bỗng dưng không tới ba giây anh cảm nhận được một lực cực mạnh không rõ xuất phát từ điểm nào kéo anh ra phía ngoài. Xoay anh đúng một vòng rồi ép sát vào vách tường cuối đường. Cùng lúc đó rất nhiều sách từ ngăn cao nhất đổ xuống chính chổ anh vừa được kéo đi. Rất nhiều và rất nặng.

Ngực anh phập phồng lên xuống mắt đang nhắm nghiền cũng từ từ mở ra. Không phải chứ? Bạch Thiên đang một khuôn mặt nhợt nhạt đôi mắt lộ rõ sự mệt mỏi đang đứng trước mặt anh. Chưa kịp mở miệng ra nói một câu nào thì cậu ta đã đổ gục lên người mình.

Lạnh lẽo và yếu ớt.

"Này.."

"..."

"Này!"

Hoàng Minh vỗ mạnh tay lên lưng của cậu ta nhưng không hề có phản ứng nào cả. Lúc này anh cố gắng luồn tay trở lại phía trước để đẩy ra. Vừa đưa được vào giữa hai người thì đột nhiên cậu ta phản ứng. Không nói không rằng kéo Hoàng Minh lại một phát ôm chặt vào lòng.

"Xin anh...ở yên như này...một chút..." Giọng nói của Bạch Thiên yếu ớt tới mức Hoàng Minh bây giờ liền không nhẫn tâm đẩy ra. Để yên cho cậu ta ở phía trước kéo chặt phía sau vào xiết lấy.

Hoàng Minh nhỏ giọng: "Cậu không khoẻ sao?"

Bạch Thiên tạo ra một âm thanh nhỏ trong cuống họng rồi nhẹ nhàng tách người ra rồi xoay người về hướng ngược lại bước đi. Hoàng Minh không biết phản ứng như thế nào chỉ đứng bất động nhìn cậu ta bước đi ra khỏi cửa. Lúc định thần lại định đuổi theo đi ra thì cậu ta đã biến mất không một dấu vết để lại.

Anh xoay người nhìn lại hướng chổ sách vừa đổ xuống liền chau mày lại. Hãy nói nó chỉ là sự trùng hợp đi. Còn không thì chính anh là một con ma xui xẻo. Đi đâu cũng có thể gặp nguy hiểm chực chờ.

Tối hôm trước..

Giữa căn phòng lạnh lẽo một mình Bạch Thiên nằm yên không một mãnh vải che thân. Cơ thể cậu đang dần dần biến đổi. Tứ chi bắt đầu mọc ra những sợi lông dài trắng như tuyết. Móng tay móng chân cũng đã nhọn ra móng sắt như dao. Đôi mắt lúc này chuyển sang màu vàng kim sáng chói đồng tử đã kéo thành một sọc.

Cậu thở dốc dưới cái lạnh lẽo phát ra từ trong chính cơ thể của mình. Quằn quại và đau đớn. Từng chiếc đuôi cũng từ từ mọc ra từ phía sau khiến cậu cảm giác như da thịt của bản thân từng nhát từng nhát bị ai đó tách ra thật tàn nhẫn.

Những chiếc đuôi xinh đẹp tới mê hoặc giẫm đạp lên cơ thể đang chỉ còn một nữa mạng sống phía dưới. Nó phát sáng và xáo động cả không gian. Bạch Thiên đang giống một bức tranh thống khổ tuyệt đẹp của nhân gian này. Sự đau đớn của cậu này có thể giết chết bất kỳ ai chạm vào nó.

Đây là lần đầu tiên cậu biến đổi mà không có bạch ngọc. Cậu chưa dự trù tới trường hợp này. Nó đau đớn tới mức cậu nói chết liền có thể chết ngay lập tức để giải thoát. Nhưng ông trời làm gì có chuyện dễ như vậy cho cậu. Chính cậu lựa chọn cho đi chính là lựa chọn đánh đổi sự an nguy của bản thân vào giây phút này.

Khi cơ thể đã hoàn toàn cấu tạo cơ bản nhất của một bạch hồ ly thì Bạch Thiên một phát đứng thẳng dậy. Mắt mở to hướng về phía trước độc một khuôn mặt trắng lạnh lẽo. Chân dần dần tách khỏi nền nhà nhưng lần nào cũng vậy trước khi chuyển đổi cậu đều còng chân lại bằng xích sắt để tránh bản thân tác quái. Nhờ vậy cậu chỉ một mình lơ lửng cho đến trăng tròn biến mất mới chạm lại mặt đất.

Hot

Comments

Leo

Leo

chương này hay quá tả quá đỉnh

2021-06-15

0

TH Ngọc Linh 🍀

TH Ngọc Linh 🍀

Đoạn tả Bạch Thiên hay quá 🙌

2021-05-31

0

Trịnh Yến Linh 🎀

Trịnh Yến Linh 🎀

Câu Bạch Thiên giống như một bức tranh thống khổ tuyệt đẹp của nhân gian đọc xong tự nhiên sởn gai ốc. Trời ơi tả gì mà nó hay á

2021-05-31

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Trọng sinh.
2 Chương 2: Chấp nhận sự thật.
3 Chương 3: Hồ Bạch Thiên.
4 Chương 4: Tôi muốn đi xem bói.
5 Chương 5: Cái mạng này thực sự không đơn giản.
6 Chương 6: Thân thế thực sự.
7 Chương 7: Bắt đầu tiếp cận.
8 Chương 8: Đừng làm những điều vô nghĩa.
9 Chương 9: Cứ như thế này không phải là cách.
10 Chương 10: Bắt đầu hành động.
11 Chương 11: Những cuộc gặp gỡ.
12 Chương 12: Vậy…ăn có được không?
13 Chương 13: Trò chơi bắt đầu.
14 Chương 14: Biến đâu mất.
15 Chương 15: Đã tra ra và thư mục hình ảnh bí ẩn.
16 Chương 16: Anh nhớ tôi sao?
17 Chương 17: Bạch Thiên trở lại.
18 Chương 18: Tiệc rượu và cơn ác mộng.
19 Chương 19: Tìm gặp người hôm đó.
20 Chương 20: Chuyện không còn đơn giản.
21 Chương 21: Người vô tội và người bí mật.
22 Chương 22: Sói xám – Phong Vũ.
23 Chương 23: Một đêm cùng cáo nhỏ Bạch Thiên.
24 Chương 24: Không hề giống như lần trước.
25 Chương 25: Cậu con mẹ nó là ma sao?
26 Chương 26: Buổi casting.
27 Chương 27: Không ai tra ra thì để tôi tra.
28 Chương 28: Cùng uống một ly. Chuyện trước kia không tính!
29 Chương 29: Văn đại nhân gặp phiền phức.
30 Chương 30. Ai động vào anh, tôi diệt người đó!
31 Chương 31: Gặp lại bạn cũ.
32 Chương 32: Đỏ mặt.
33 Chương 33: Người trong thư mục hình ảnh.
34 Chương 34: Không phải là tai nạn. Là cố ý!
35 Chương 35: Tâm ý xoay chuyển.
36 Chương 36: Đoạn video
37 Chương 37: Trương Phú Kỳ.
38 Chương 38: Điều đáng tin có đáng để anh tin không?
39 Chương 39: Bữa tối ba người
40 Chương 40: Không nhận diện được cảm xúc.
41 Chương 41: Khơi lại chuyện cũ
42 Chương 42: Người quen.
43 Chương 43: Hàn huyên.
44 Chương 44: Kéo tay qua đường.
45 Chương 45: Dối lòng.
46 Chương 46: Người tôi muốn gần gũi là anh.
47 Chương 47: Nói thật.
48 Chương 48: Đoạn ký ức.
49 Chương 49: Tôi cái gì cũng nhìn thấy được.
50 Chương 50: Quá liều tuyết liên hoa.
51 Chương 51: Không thể khống chế (H)
52 Chương 52: Hôn tôi đi, ngay bây giờ.
53 Chương 53: Tuyệt đối mãn nguyện.
54 Chương 54: Bắt đầu có nhiều nghi vấn.
55 Chương 55: Điều tra sâu hơn, quyết tìm ra kẽ hở.
56 Chương 56: Hiểu ý.
57 Chương 57: Lại có tai nạn tại studio.
58 Chương 58: Lật lại vụ án năm xưa.
59 Chương 59: Ở cạnh như vậy, rất thoải mái.
60 Chương 60: Bạch Thiên nổi điên!
61 Chương 61: Đánh nhau!
62 Chương 62: Rất thân.
63 Chương 63: Không bứt dây động rừng.
64 Chương 64: Giận dỗi.
65 Chương 65: Hoàng Minh nghi ngờ cáo nhỏ.
66 Chương 66: Anh là mạng sống của tôi đấy.
67 Chương 67: Gửi thiệp mời.
68 Chương 68: Tự chữa trị.
69 Chương 69: Hoàng Minh khác lạ.
70 Chương 70: Vờn nhau trong phòng khách.
71 Chương 71: Hoàng Trân biết chuyện.
72 Chương 72: Tiệc cưới.
73 Chương 73: Bạch Thiên đi trốn và cuộc hẹn bí mật!
74 Chương 74: Hoàng Minh và Bạch Hồ Ly.
75 Chương 75: Chấp nhận.
76 Chương 76: Càng ngày càng rắc rối.
77 Chương 77: Mất tích.
78 Chương 78: Giam cầm.
79 Chương 79: Anh trai.
80 Chương 80: Đối mặt.
81 Chương 81: Vật hoàn chủ.
82 Chương 82: Truyền bích ngọc.
83 Chương 83: Không hẹn mà gặp.
84 Chương 84: Điên rồ!
85 Chương 85: Thêm một việc sáng tỏ.
86 Chương 86: Những nút thắt được gỡ.
87 Chương 87: Thẳng thắng với nhau.
88 Chương 88: Đi tìm tiện nghi mà chiếm. (H)
89 Chương 89: Chiếm được hết tiện nghi. (H+)
90 Chương 90: Cuộc gặp mặt ở trường quay.
91 Chương 91: Bữa cơm gia đình cay đắng.
92 Chương 92: Khoá chốt phòng làm việc (H)
93 Chương 93: Gọi một tiếng chồng! (H+)
94 Chương 94: Chó tuỳ ý vờn, chuột nhắt nhẹ tay.
95 Chương 95: Đặc biệt chăm sóc.
96 Chương 96: Đánh!
97 Chương 97: Buổi diễn cuối cùng.
98 Chương 98: Ngưng tim.
99 Chương 99: Cơ hội.
100 Chương 100: Tình bạn hàn gắn.
101 Chương 101: Đến bệnh viện tâm thần.
102 Chương 102: Đi tìm câu trả lời.
103 Chương 103: Không được phép gặp.
104 Chương 104: Nhớ lại.
105 Chương 105: Chỉ thích hợp làm, không thích hợp nói (H)
106 Chương 106: Làm trên không. (H+)
107 Chương 107: Chấp thuận.
108 Chương 108: Một lời nói hết.
109 Chương cuối: Cái nắm tay ở cổng trời (Hoàn)
Chapter

Updated 109 Episodes

1
Chương 1: Trọng sinh.
2
Chương 2: Chấp nhận sự thật.
3
Chương 3: Hồ Bạch Thiên.
4
Chương 4: Tôi muốn đi xem bói.
5
Chương 5: Cái mạng này thực sự không đơn giản.
6
Chương 6: Thân thế thực sự.
7
Chương 7: Bắt đầu tiếp cận.
8
Chương 8: Đừng làm những điều vô nghĩa.
9
Chương 9: Cứ như thế này không phải là cách.
10
Chương 10: Bắt đầu hành động.
11
Chương 11: Những cuộc gặp gỡ.
12
Chương 12: Vậy…ăn có được không?
13
Chương 13: Trò chơi bắt đầu.
14
Chương 14: Biến đâu mất.
15
Chương 15: Đã tra ra và thư mục hình ảnh bí ẩn.
16
Chương 16: Anh nhớ tôi sao?
17
Chương 17: Bạch Thiên trở lại.
18
Chương 18: Tiệc rượu và cơn ác mộng.
19
Chương 19: Tìm gặp người hôm đó.
20
Chương 20: Chuyện không còn đơn giản.
21
Chương 21: Người vô tội và người bí mật.
22
Chương 22: Sói xám – Phong Vũ.
23
Chương 23: Một đêm cùng cáo nhỏ Bạch Thiên.
24
Chương 24: Không hề giống như lần trước.
25
Chương 25: Cậu con mẹ nó là ma sao?
26
Chương 26: Buổi casting.
27
Chương 27: Không ai tra ra thì để tôi tra.
28
Chương 28: Cùng uống một ly. Chuyện trước kia không tính!
29
Chương 29: Văn đại nhân gặp phiền phức.
30
Chương 30. Ai động vào anh, tôi diệt người đó!
31
Chương 31: Gặp lại bạn cũ.
32
Chương 32: Đỏ mặt.
33
Chương 33: Người trong thư mục hình ảnh.
34
Chương 34: Không phải là tai nạn. Là cố ý!
35
Chương 35: Tâm ý xoay chuyển.
36
Chương 36: Đoạn video
37
Chương 37: Trương Phú Kỳ.
38
Chương 38: Điều đáng tin có đáng để anh tin không?
39
Chương 39: Bữa tối ba người
40
Chương 40: Không nhận diện được cảm xúc.
41
Chương 41: Khơi lại chuyện cũ
42
Chương 42: Người quen.
43
Chương 43: Hàn huyên.
44
Chương 44: Kéo tay qua đường.
45
Chương 45: Dối lòng.
46
Chương 46: Người tôi muốn gần gũi là anh.
47
Chương 47: Nói thật.
48
Chương 48: Đoạn ký ức.
49
Chương 49: Tôi cái gì cũng nhìn thấy được.
50
Chương 50: Quá liều tuyết liên hoa.
51
Chương 51: Không thể khống chế (H)
52
Chương 52: Hôn tôi đi, ngay bây giờ.
53
Chương 53: Tuyệt đối mãn nguyện.
54
Chương 54: Bắt đầu có nhiều nghi vấn.
55
Chương 55: Điều tra sâu hơn, quyết tìm ra kẽ hở.
56
Chương 56: Hiểu ý.
57
Chương 57: Lại có tai nạn tại studio.
58
Chương 58: Lật lại vụ án năm xưa.
59
Chương 59: Ở cạnh như vậy, rất thoải mái.
60
Chương 60: Bạch Thiên nổi điên!
61
Chương 61: Đánh nhau!
62
Chương 62: Rất thân.
63
Chương 63: Không bứt dây động rừng.
64
Chương 64: Giận dỗi.
65
Chương 65: Hoàng Minh nghi ngờ cáo nhỏ.
66
Chương 66: Anh là mạng sống của tôi đấy.
67
Chương 67: Gửi thiệp mời.
68
Chương 68: Tự chữa trị.
69
Chương 69: Hoàng Minh khác lạ.
70
Chương 70: Vờn nhau trong phòng khách.
71
Chương 71: Hoàng Trân biết chuyện.
72
Chương 72: Tiệc cưới.
73
Chương 73: Bạch Thiên đi trốn và cuộc hẹn bí mật!
74
Chương 74: Hoàng Minh và Bạch Hồ Ly.
75
Chương 75: Chấp nhận.
76
Chương 76: Càng ngày càng rắc rối.
77
Chương 77: Mất tích.
78
Chương 78: Giam cầm.
79
Chương 79: Anh trai.
80
Chương 80: Đối mặt.
81
Chương 81: Vật hoàn chủ.
82
Chương 82: Truyền bích ngọc.
83
Chương 83: Không hẹn mà gặp.
84
Chương 84: Điên rồ!
85
Chương 85: Thêm một việc sáng tỏ.
86
Chương 86: Những nút thắt được gỡ.
87
Chương 87: Thẳng thắng với nhau.
88
Chương 88: Đi tìm tiện nghi mà chiếm. (H)
89
Chương 89: Chiếm được hết tiện nghi. (H+)
90
Chương 90: Cuộc gặp mặt ở trường quay.
91
Chương 91: Bữa cơm gia đình cay đắng.
92
Chương 92: Khoá chốt phòng làm việc (H)
93
Chương 93: Gọi một tiếng chồng! (H+)
94
Chương 94: Chó tuỳ ý vờn, chuột nhắt nhẹ tay.
95
Chương 95: Đặc biệt chăm sóc.
96
Chương 96: Đánh!
97
Chương 97: Buổi diễn cuối cùng.
98
Chương 98: Ngưng tim.
99
Chương 99: Cơ hội.
100
Chương 100: Tình bạn hàn gắn.
101
Chương 101: Đến bệnh viện tâm thần.
102
Chương 102: Đi tìm câu trả lời.
103
Chương 103: Không được phép gặp.
104
Chương 104: Nhớ lại.
105
Chương 105: Chỉ thích hợp làm, không thích hợp nói (H)
106
Chương 106: Làm trên không. (H+)
107
Chương 107: Chấp thuận.
108
Chương 108: Một lời nói hết.
109
Chương cuối: Cái nắm tay ở cổng trời (Hoàn)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play