Chương 3: Sống lại từ trong cõi chết

Cốc, cốc…cốc, cốc.

Tiếng gõ cửa dồn dập liên hồi vang lên khiến cho Diệc Tâm bất giác choàng tỉnh giấc, mồ hôi lạnh rịn ra ướt đầm đìa cả người, theo quán tính cô hốt hoảng đưa tay sờ xuống bụng…đứa trẻ vẫn còn, nó như cảm nhận được cô đang chạm vào nên đạp nhẹ một cái phản ứng lại khiến Diệc Tâm mừng rỡ đến rơi nước mắt.

Cô thở hắt ra nhẹ nhõm, chẳng nhẽ đó là mơ hay sao, sao lại chân thật đến quặn thắt cả ruột gan.

Ánh nắng gay gắt từ cửa sổ chiếu thẳng vào phòng, bầu trời trong xanh vòi vọi, cây ngô đồng trước cửa phòng cô lá đã chuyển sang một màu vàng rực – không có tuyết, không phải mùa đông sao?

Diệc Tâm ngạc nhiên tột độ, cô vội bước xuống giường đi đến bàn giở lịch ra xem – ngày 8 tháng 9, hóa ra cô không hề mơ mà đang quay ngược trở lại cách đây 3 tháng. Sao có chuyện kỳ quái như thế, cô nhớ mình cùng với tiểu bảo bối đều chết trên bàn mổ, cô còn chạm tay vào thi thể bé nhỏ lạnh cóng của con trước khi từ giã cõi đời, cảm giác đau đớn tột cùng dường như vẫn còn lưu lại trên cơ thể này khiến cô không ngừng run rẩy.

Hai tay Diệc Tâm siết chặt vào nhau, ông trời đúng là không bạc đãi với người mẹ khốn khổ này nên mới cho cô cơ hội sống lại, có điều lần này cô nhất định sẽ không ngu ngốc để cho Phó gia dễ dàng hãm hại mình nữa.

“Diệc Tâm, em làm gì đấy? Mau mở cửa cho anh, anh mang tổ yến vào cho em này!”

“Đến rồi sao…nhanh thật!”

Diệc Tâm hít một hơi, chống tay xuống giường đứng dậy, lật đật trả lời.

“Em đến đây, chờ một chút!”

Đối mặt với gương mặt tươi cười giả tạo của Phó Tư Viễn khiến cô có chút không quen, cô chỉ hận không thể lao đến xé nát gương mặt dối trá này ra mà thôi. Đôi mắt này, đôi tay này của quỷ dữ cô căm hận đến tột cùng.

“Em ngủ quên à, sao lâu thế mới ra mở cửa?”, giọng của Phó Tư Viễn có vẻ mất kiên nhẫn.

“Xin lỗi anh, em có chút mệt nên ngủ mê quá không nghe thấy anh gọi”

“Tổ yến của em đây, mau ăn nhanh kẻo nguội!”

Diệc Tâm đón chén tổ yến từ tay của Phó Tư Viễn, khẽ mỉm cười. Cô còn nhớ hôm nay anh ta có việc đi đến nửa đêm mới về, lúc trước cô luôn luôn tin tưởng chồng, chưa bao giờ hỏi hắn đi đâu đi với ai, có lẽ vì vậy mà chuyện hắn dan díu với Vương Hạ Chi sau lưng cô mới không thể nào ngờ đến.

“Anh có vẻ vội nhỉ, hôm nay có việc ở công ty à?”, Diệc Tâm khéo léo dò hỏi dò.

“Ừ, tối nay có một buổi tiệc rượu tiếp đón cổ đông công ty nên anh về muộn một chút, em với con cứ ngủ trước đi nhé đừng chờ anh!”, Phó Tư Viễn đưa tay tính xoa đầu Diệc Tâm như mọi khi thì bị cô nghiêng người tránh đi.

“Sao thế? Em đang dỗi đấy à?”, hắn ta ngạc nhiên rụt tay lại.

“Không có, chỉ là em thấy anh cứ xoa đầu em như em là trẻ con ngây ngốc vậy!”

“Em đúng là trẻ con ngây ngốc mà, chẳng phải trước đây em vẫn rất thích anh xoa đầu em sao?”

“Nhưng bây giờ thì không, anh đi sớm đi!”, Diệc Tâm lắc đầu tỏ vẻ không muốn nói chuyện nữa mà muốn vào phòng nghỉ ngơi.

Phó Tư Viễn thấy thái độ của Diệc Tâm khác lạ nhưng cũng không hỏi han gì thêm, chỉ liếc nhìn một cái.

“Ừ, anh đi đây, bé cưng!”

Hai tiếng “bé cưng” của hắn làm cho Diệc Tâm bất thình lình nổi gai ốc, trước đây cô chính vì thái độ ân cần, yêu chiều vô điều kiện của Phó Tư Viễn mà ngây thơ ngã vào lòng hắn. Sau khi trải qua một trận thập tử nhất sinh rồi cô mới thấy bản thân mình đã u mê đến như thế nào. Cuộc hôn nhân này ngay từ đầu đã là một sai lầm không thể nào cứu vãn được. Phó Tư Viễn từ khi kết hôn cũng đã chặt đứt hết những mối quan hệ xung quanh cô khiến cho lúc lâm nguy cô không còn lấy một người thân nào bên cạnh. Bây giờ…vẫn chưa đến lúc hắn ra tay, có phải cô vẫn còn cơ hội sửa chữa sai lầm của mình hay không?

Cô chợt nghĩ đến một người, ngoài Vương Hạ Chi là bạn thân cô còn một người bạn nữa, người nhất mực phản đối cuộc hôn nhân mù quáng này của cô và Phó Tư Viễn – Phương Điềm. Nhưng sau khi cô quyết liệt với ý định của mình thì tình cảm thân thiết của cả hai cũng nhanh chóng tan vỡ, Diệc Tâm áy náy muốn gọi cho Phương Điềm ngay lập tức nhưng không biết phải mở lời như thế nào. Cả ba người cô, Phó Tư Kỳ và Phương Điềm là bạn học chung lớp thời đại học, tình cảm cực kỳ thân thiết. Phương Điềm tuy bằng tuổi bọn cô nhưng tính cách rất điềm đạm, chính chắn, cũng hết lòng lo lắng cho bạn nhưng đáng tiếc Diệc Tâm trước đây chưa từng trân trọng tình bạn này mà lại kết bạn với Vương Hạ Chi – một con rắn độc đầy tâm cơ.

Cô thật sự hối hận rồi, nghĩ đến Phương Điềm cô không kiềm được mà cầm điện thoại lên bấm vào số máy đã từ rất lâu không xuất hiện trước mắt.

“Diệc Tâm, là cậu sao?”, giọng nói vui mừng không giấu diếm bên kia đầu dây khiến cho Diệc Tâm bất giác rơm rớm nước mắt. Cô lo ngại Phương Điềm nhất định sẽ rất giận cô, sẽ không thèm nghe điện thoại…nhưng không ngờ cô ấy lại mong đợi cô gọi đến như vậy.

“A lô, phải Diệc Tâm không?”

Thấy bên kia im lặng một lúc lâu nên Phương Điềm có vẻ lo lắng không ngừng hỏi dồn. Lúc này Diệc Tâm mới bình tĩnh lại, ấp úng trả lời.

“Mình đây, cậu có khỏe không? Mình…mình xin lỗi vì đã không nghe lời cậu, mình hối hận rồi!”

Chapter
1 Chương 1: Chính là muốn tự tay giết người
2 Chương 2: Đứa bé mất rồi!
3 Chương 3: Sống lại từ trong cõi chết
4 Chương 4: Người bạn duy nhất
5 Chương 5: Đau thương hơn cả cái chết
6 Chương 6: Cô gái này không thú vị
7 Chương 7: Bẫy tình khó thoát
8 Chương 8: Hoa đã có chủ
9 Chương 9: Hẹn hò thất bại
10 Chương 10: Gặp lại em trai nhỏ
11 Chương 11: Vỏ bọc thiện lương, linh hồn quỷ dữ
12 Chương 12: Sinh nhật xa hoa của nhân tình
13 Chương 13: Bằng chứng ngoại tình
14 Chương 14: Đại gia một tay che trời giúp đỡ
15 Chương 15: Diệc Tâm hiểu lầm
16 Chương 16: Ngay lập tức ly hôn đi!
17 Chương 17: Uy hiếp tên cặn bã Phó Tư Viễn
18 Chương 18: Chạy trốn khỏi Phó gia
19 Chương 19: Rời khỏi Trữ Châu
20 Chương 20: Có không giữ mất khó tìm
21 Chương 21: Ông nội đột nhiên muốn kết hôn
22 Chương 22: Viện trưởng muốn làm càn
23 Chương 23: Con thỏ nhỏ chạy trốn của Âu tổng
24 Chương 24: Tai bay vạ gió - Diệc Tâm lại gặp xui xẻo
25 Chương 25: Ba của bé cưng là nam thần
26 Chương 26: Công ty chúng ta có phòng y tế sao?
27 Chương 27: Một nhà bốn người cùng đi công viên nước
28 Chương 28: Diệc Phàm cũng muốn có ba
29 Chương 29: Âu tổng ghen tới đỏ mắt
30 Chương 30: Ôm bảo bối trong tay
31 Chương 31: Cảm giác bất an lại xuất hiện
32 Chương 32: Không dám nghĩ đến yêu đương
33 Chương 33: Kim ốc tàng Kiều
34 Chương 34: Lần đầu tiên hẹn hò
35 Chương 35: Nói dối quả nhiên có hại cho sức khỏe
36 Chương 36: Tự đào hố chôn mình
37 Chương 37: Tạo nghiệp không thể sống tốt
38 Chương 38: Dấn thân vào hang cọp
39 Chương 39: Bầu không khí mờ ám
40 Chương 40: Thân mật hơn một chút
41 Chương 41: Lãng mạn hóa tro tàn
42 Chương 42: Bịt tai bịt mắt
43 Chương 43: Dã tâm mãnh liệt
44 Chương 44: Người ẩn trong bóng tối
45 Chương 45: Phó Tư Viễn phát điên
46 Chương 46: Vết dao chí mạng
47 Chương 47: Không thể lấy danh nghĩa người nhà
48 Chương 48: Mối quan hệ bất chính
49 Chương 49: Bị buộc chung một chỗ
50 Chương 50: Hôn thê trên trời rơi xuống
51 Chương 51: Ai mới là hồ ly tinh?
52 Chương 52: Là mẹ chồng hay là con dâu?
53 Chương 53: Đừng nhắc đến ba chữ Âu Thần Hi
54 Chương 54: Bên tai truyền đến một trận huyên náo
55 Chương 55: Xuất đầu lộ diện
56 Chương 56: Vương Chi Nguyệt bị bẽ mặt
57 Chương 57: Trốn chui trốn nhủi như loài giun dế
58 Chương 58: Món quà bất ngờ của Dương Tú Hiên
59 Chương 59: Biệt thự lớn trong thành phố, đúng là người có tiền
60 Chương 60: Âu tổng quyết liệt tìm vợ
61 Chương 61: Vừa nhìn thấy đã chướng mắt
62 Chương 62: Hóa ra cô thích bác sĩ Tô
63 Chương 63: Phó Tư Viễn chết thật rồi!
64 Chương 64: Dằm trong tim
65 Chương 65: Lời tỏ tình chấn động
66 Chương 66: Rắc rối mang tên em gái nuôi
67 Chương 67: Trong mắt chỉ có vợ là nhất
68 Chương 68: Nắm chặt lấy không buông
69 Chương 69: Tâm điểm của đám đông hiếu kỳ
70 Chương 70: Sao em dám đi ăn với người đàn ông khác?
71 Chương 71: Bất ngờ hôn một cái
72 Chương 72: Quan hệ giữa tôi với anh ấy thân mật hơn cô tưởng!
73 Chương 73: Diệc Phàm gặp tai nạn
74 Chương 74: Ai dám động đến con trai tôi?
75 Chương 75: Không khí tràn ngập mùi thuốc súng
76 Chương 76: Vương Hạ Chi sẽ phải trả giá!
77 Chương 77: Diệc Tâm bỗng nhiên mất tích
78 Chương 78: Thay thân đổi phận
79 Chương 79: Kẻ thù không đội trời chung
80 Chương 80: Ánh trăng màu huyết dụ
81 Chương 81: Trầm mê cùng người con gái mình yêu nhất
82 Chương 82: Người con gái đã định sẽ bên cạnh mãi mãi
83 Chương 83: Mẹ chồng hắc ám
84 Chương 84: Không hoan nghênh người nhà họ Âu
85 Chương 85: Kẻ hại chết em trai của Âu Tổng
86 Chương 86: Sự thật kinh khủng
87 Chương 87: Tự mình nhảy vào hố lửa
88 Chương 88: Điên cuồng hôn xuống
89 Chương 89: Quyết định bất ngờ
90 Chương 90: Không muốn trở về
91 Chương 91: Cầu hôn
92 Chương 92: Hôn lễ náo loạn
Chapter

Updated 92 Episodes

1
Chương 1: Chính là muốn tự tay giết người
2
Chương 2: Đứa bé mất rồi!
3
Chương 3: Sống lại từ trong cõi chết
4
Chương 4: Người bạn duy nhất
5
Chương 5: Đau thương hơn cả cái chết
6
Chương 6: Cô gái này không thú vị
7
Chương 7: Bẫy tình khó thoát
8
Chương 8: Hoa đã có chủ
9
Chương 9: Hẹn hò thất bại
10
Chương 10: Gặp lại em trai nhỏ
11
Chương 11: Vỏ bọc thiện lương, linh hồn quỷ dữ
12
Chương 12: Sinh nhật xa hoa của nhân tình
13
Chương 13: Bằng chứng ngoại tình
14
Chương 14: Đại gia một tay che trời giúp đỡ
15
Chương 15: Diệc Tâm hiểu lầm
16
Chương 16: Ngay lập tức ly hôn đi!
17
Chương 17: Uy hiếp tên cặn bã Phó Tư Viễn
18
Chương 18: Chạy trốn khỏi Phó gia
19
Chương 19: Rời khỏi Trữ Châu
20
Chương 20: Có không giữ mất khó tìm
21
Chương 21: Ông nội đột nhiên muốn kết hôn
22
Chương 22: Viện trưởng muốn làm càn
23
Chương 23: Con thỏ nhỏ chạy trốn của Âu tổng
24
Chương 24: Tai bay vạ gió - Diệc Tâm lại gặp xui xẻo
25
Chương 25: Ba của bé cưng là nam thần
26
Chương 26: Công ty chúng ta có phòng y tế sao?
27
Chương 27: Một nhà bốn người cùng đi công viên nước
28
Chương 28: Diệc Phàm cũng muốn có ba
29
Chương 29: Âu tổng ghen tới đỏ mắt
30
Chương 30: Ôm bảo bối trong tay
31
Chương 31: Cảm giác bất an lại xuất hiện
32
Chương 32: Không dám nghĩ đến yêu đương
33
Chương 33: Kim ốc tàng Kiều
34
Chương 34: Lần đầu tiên hẹn hò
35
Chương 35: Nói dối quả nhiên có hại cho sức khỏe
36
Chương 36: Tự đào hố chôn mình
37
Chương 37: Tạo nghiệp không thể sống tốt
38
Chương 38: Dấn thân vào hang cọp
39
Chương 39: Bầu không khí mờ ám
40
Chương 40: Thân mật hơn một chút
41
Chương 41: Lãng mạn hóa tro tàn
42
Chương 42: Bịt tai bịt mắt
43
Chương 43: Dã tâm mãnh liệt
44
Chương 44: Người ẩn trong bóng tối
45
Chương 45: Phó Tư Viễn phát điên
46
Chương 46: Vết dao chí mạng
47
Chương 47: Không thể lấy danh nghĩa người nhà
48
Chương 48: Mối quan hệ bất chính
49
Chương 49: Bị buộc chung một chỗ
50
Chương 50: Hôn thê trên trời rơi xuống
51
Chương 51: Ai mới là hồ ly tinh?
52
Chương 52: Là mẹ chồng hay là con dâu?
53
Chương 53: Đừng nhắc đến ba chữ Âu Thần Hi
54
Chương 54: Bên tai truyền đến một trận huyên náo
55
Chương 55: Xuất đầu lộ diện
56
Chương 56: Vương Chi Nguyệt bị bẽ mặt
57
Chương 57: Trốn chui trốn nhủi như loài giun dế
58
Chương 58: Món quà bất ngờ của Dương Tú Hiên
59
Chương 59: Biệt thự lớn trong thành phố, đúng là người có tiền
60
Chương 60: Âu tổng quyết liệt tìm vợ
61
Chương 61: Vừa nhìn thấy đã chướng mắt
62
Chương 62: Hóa ra cô thích bác sĩ Tô
63
Chương 63: Phó Tư Viễn chết thật rồi!
64
Chương 64: Dằm trong tim
65
Chương 65: Lời tỏ tình chấn động
66
Chương 66: Rắc rối mang tên em gái nuôi
67
Chương 67: Trong mắt chỉ có vợ là nhất
68
Chương 68: Nắm chặt lấy không buông
69
Chương 69: Tâm điểm của đám đông hiếu kỳ
70
Chương 70: Sao em dám đi ăn với người đàn ông khác?
71
Chương 71: Bất ngờ hôn một cái
72
Chương 72: Quan hệ giữa tôi với anh ấy thân mật hơn cô tưởng!
73
Chương 73: Diệc Phàm gặp tai nạn
74
Chương 74: Ai dám động đến con trai tôi?
75
Chương 75: Không khí tràn ngập mùi thuốc súng
76
Chương 76: Vương Hạ Chi sẽ phải trả giá!
77
Chương 77: Diệc Tâm bỗng nhiên mất tích
78
Chương 78: Thay thân đổi phận
79
Chương 79: Kẻ thù không đội trời chung
80
Chương 80: Ánh trăng màu huyết dụ
81
Chương 81: Trầm mê cùng người con gái mình yêu nhất
82
Chương 82: Người con gái đã định sẽ bên cạnh mãi mãi
83
Chương 83: Mẹ chồng hắc ám
84
Chương 84: Không hoan nghênh người nhà họ Âu
85
Chương 85: Kẻ hại chết em trai của Âu Tổng
86
Chương 86: Sự thật kinh khủng
87
Chương 87: Tự mình nhảy vào hố lửa
88
Chương 88: Điên cuồng hôn xuống
89
Chương 89: Quyết định bất ngờ
90
Chương 90: Không muốn trở về
91
Chương 91: Cầu hôn
92
Chương 92: Hôn lễ náo loạn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play