Chương 3 : Gặp Lại

Văn phòng Ceo. Thanh Đằng.

Trong phòng làm việc của chính mình, Thẩm Ngải Yến mệt mỏi tựa ra sau ghế lớn của tổng tài, hai mắt ngước nhìn trân trân lên phông nền hoa văn trên trần nhà, tâm tư chìm sâu vào quá khứ của 10 năm trước...

Hạo à, bây giờ anh ở đâu? Anh còn sống hay đã.... Thẩm Ngải Yến không nén được cảm xúc trong lòng...

Đúng lúc này, bên ngoài Viên Cảnh Chí cũng vừa từ bên ngoài đi vào. "Ngải Yến, ký giấy này giúp tôi,"

Thẩm Ngải Yến nghe động tĩnh nhanh chóng trở lại trạng thái tinh thần như cũ, "Để tôi ký cho, anh muốn đến cục cảnh sát sao?"

Viên Cảnh Chí gật đầu, "Ừ, có vài giấy tờ cần đến cục cảnh sát xin đóng dấu xác nhận."

"Để tôi đi với anh." Thẩm Ngải Yến nói.

Viên Cảnh Chí lộ vẻ mặt kinh ngạc, hôm nay Thẩm tổng là sao vậy, đột nhiên lại muốn đi làm việc cùng với mình?

"Mấy hôm trước tôi nhờ trưởng cục làm giúp tôi một số chuyện, nhân lúc này tiện thì đi hỏi một chút."

"Được được rồi, tôi cũng biết là cô không hề có ý tốt này mà." Viên Cảnh Chí sắc mắt u ám nói.

...

Cục cảnh sát.

Lúc này Bạch Ngôn Hạo đã ở tại đây đang thăm một người bạn tên là Mạnh Kiên, cả hai đang ngồi trò chuyện vui vẻ thì một viên cảnh sát thân hình cao ráo cầm một tập tài liệu đưa ra cho Mạnh Kiên, người bạn của Bạch Ngôn Hạo, dặn dò: "Đây là báo cáo công tác cục vừa qua của tuần, mau mang tới phân cục."

Mạnh Kiên thở dài một cái, "Aizz, ngồi nói chuyện một chút cũng không yên nữa."

"Vậy để tôi lái xe đưa cậu đi nhé, dù sao cũng tiện đường." Bạch Ngôn Hạo vui vẻ nói.

"Cũng được." Mạnh Kiên phấn khởi đáp, "Hôm nay rốt cuộc tôi cũng có thể ngồi trên xe của quân đội một lần rồi."

Xe lai yên tĩnh trên đường một đoạn khá dài, Mạnh Kiên mới hỏi, "Hạo à, giờ các loại máy bay, hay xe quân đội gì cậu cũng lái hết rồi sao?"

Bạch Ngôn Hạo trầm mặc hồi lâu, thản nhiên nói: "Ừ, loại nào cũng lái được."

"Vậy sao cậu không lái trực thăng đến đây?"

"Không phải muốn lái là lái đâu, bọn tôi chỉ khi nào có nhiệm vụ cấp bách thì mới dùng đến máy bay thôi, ở thành phố này không có chỗ đáo, nên lái xe vẫn là tiện nhất." Bạch Ngôn Hạo nói.

Mạnh Kiên đầy hâm mộ, "Hạo à, cậu đỉnh thật đấy!"

Bạch Ngôn Hạo hẵng giọng, ho khan một cái, '' Bây giờ cậu cũng có thể gia nhập quân đội được đấy, cậu có muốn đi không, tôi tạo điều kiện cho cậu?"

Mạnh Kiên lắc lắc đầu. "Thôi thôi, không muốn chút nào."

"Ừ, cậu sáng suốt đó, không nên đi thì hơn, tôi nói cậu nghe, làm cảnh sát như cậu, điều kiện công tác an nhàn như vậy. Mỗi ngày chỉ là trực ban tuần tra, viết một vài tài liệu báo cáo, thỉnh thoảng có vài nhiệm vụ khẩn cấp mới đích thân xử lý, vậy là ok rồi."

"Ài, cũng không sướng như cậu nói đâu." Mạnh Kiên than thở, sau đó lại đổi sắc mặt, "Bất quá thì đúng là nhàn nhã hơn so với công tác của cậu."

Bạch Ngôn Hạo im lặng không nói gì, một đường lái xe đưa Mạnh Kiên đến phân cục của cậu ta.

Lúc gần tới cục, Mạnh Kiên mới lại hỏi: "Hạo à, đi lính cực lắm sao?"

Bạch Ngôn Hạo cười nhẹ, "Tất nhiên khổ cực, nhưng đã qua, giờ hãnh diện với thành quả mình có, cảm giác không tệ."

"Ừ, tôi phục cậu lắm đấy Hạo, năm đó cũng không hiểu vì sao cậu lại chọn đi lính..Haizz, bất quá để có được thành quả như hiện tại thật không dễ chút nào, mà này, có khi sau này tôi còn phải dựa vào tiếng tăm của cậu đấy thiếu soái à."

Bạch Ngôn Hạo cười, cũng không phản đối. Xe rất nhanh đã lái đến phân cục. Hai người xuống xe, cùng nhau đi vào tòa trụ sở của cục công an.

"Nào nào, đi theo tôi, bên đây này.'' Mạnh Kiên kéo tay Bạch Ngôn Hạo đi vào hành lang bên tay phải.

Bạch Ngôn Hạo đang định bước lên hai bước, bỗng nhiên chân anh ngừng lại, bởi vì ở cách đó không xa, có hai bóng người quen thuộc làm cho anh phải dừng lại, đứng ngây ra nhìn.

Phía bên đó, Viên Cảnh Chí nhìn Thẩm Ngải Yến, "Ngải Yến, tôi đóng dấu xong rồi. Cô gặp bạn xong chưa?" Thấy Thẩm Ngải Yến không nói gì, Viên Cảnh Chí lại hỏi: "Cô không gọi điện trước cho bạn cô sao?"

Thẩm Ngải Yến xoay người vừa đi vừa nói: "Không cần gấp, giờ có việc gấp, một lát chúng ta lại quay lại."

Viên Cảnh Chí đi song song với Thẩm Ngải Yến, lại hỏi: "Vậy cô vẫn sẽ chờ ở đây để gặp bạn cô?"

"Thôi để mai rồi tính." Thẩm Ngải Yến đáp. Sau đó lại bước đi thật nhanh, Viên Cảnh Chí đi bên cạnh cô cũng gần như không theo kịp, đi gần như chạy. Kết quả Thẩm Ngải Yến vừa dừng lại, anh ta cũng thắng gấp một cái suýt té về phía trước.

Hơi bực bội, Viên Cảnh Chí không vui hỏi: "Ngải Yến, cô sao thế? Sao đột nhiên lại đứng lại thế?"

Ánh mắt Thẩm Ngải Yến thẳng tắp nhìn Bạch Ngôn Hạo cách đó không xa, một khắc kia nhìn thấy nhau, không khí xung quanh dường như dừng lại. Khoảng cách không quá xa, nhưng cả anh và cô đều không thể tiến thêm một bước nào, thậm chí ngay một câu chào nhau cũng không nói.

Mạnh Kiên lúc này lay lay Bạch Ngôn Hạo, ''Hạo à, đó không phải Ngải Yến sao?"

Bạch Ngôn Hạo như ở trong mộng tỉnh lại, lúc đưa ánh mắt về phía Thẩm Ngải Yến một lần nữa, đột nhiên anh cảm thấy một cảm giác xa lạ đang bao trùm chính mình, thật sự đã qua 10 năm, 10 năm rồi, cô gái của anh giờ đây đã khác, không còn là cô gái yếu đuối hay khóc mỗi khi buồn của năm nào...

Đường nét của Ngải Yến sau 10 năm thay đổi quá nhiều, trở nên chính chắn mê người, xinh đẹp rất nhiều, ánh mắt trở nên sắc bén phi thường, cô chững chạc rất nhiều so với suy nghĩ của anh, nhất là thâm ý ở bên trong ánh nhìn kia của cô đối với anh hiện tại, đã là một thứ sâu hoẵng mà anh không thể nhìn thấu nữa rồi.

Bên này cũng không khác là mấy, Bạch Ngôn Hạo trong mắt Thẩm Ngải Yến lúc này cũng đã mất đi vẻ ngây ngô của chàng trai đôi mươi năm đó, dáng vẻ tươi cười ấm áp rạng rỡ năm ấy giờ đây đã không còn thấy trên gương mặt của anh nữa. Có một số thứ bạn luôn cho là sẽ không nhạt phai, không thay đổi, không mất đi, nhưng không ngờ thời gian qua đi, thật ra nó cũng đã không còn nguyên vẹn nữa.

Bạch Ngôn Hạo lúc này chủ động tiến tới trước mặt Thẩm Ngải Yến, bàn tay thon dài bất giác xoa xoa mái tóc nâu đen của cô, ấm áp đến mức nào.

Trong một khắc đó, anh ngay lập tức nghe được Thẩm Ngải Yên cố ý trêu chọc anh, "Bạch thiếu gia 10 năm gặp lại, khác quá nhỉ? So với trước đây đúng là lịch sự phong độ hơn rất nhiều nha."

Trái tim Bạch Ngôn Hạo lập tức như có vật nhọn đâm thủng một cái, rỉ máu. Nhưng anh vẫn cố duy trì nụ cười trên môi, "Ngải Yến cũng cao lên nhiều rồi nhỉ?"

"Cảm ơn Bạch thiếu quan tâm, tôi cao lên cũng nhờ phước của anh năm đó bỏ lại tôi!" Thẩm Ngải Yến cười lạnh nói.

Bạch Ngôn Hạo im lặng không nói thêm câu gì, nhớ tới tai nạn mười năm trước, anh không khỏi thấy lạnh buốt sống lưng một cái.

Mạnh Kiên lúc này ở một bên nhìn hai cái con người kia là cố nhân thân hơn cả thân gặp lại, nhưng lại nói toàn những câu không hiểu, nên anh ta cứ đứng đơ ra nhìn, cũng không nói được gì.

Viên Cảnh Chí nhìn Bạch Ngôn Hạo thật lâu, càng nhìn lại càng thấy quen, đột nhiên nói lớn: "Ngải Yến đây không phải là anh chàng trong maý tính của cô.."

Thẩm Ngải Yến cắt ngang lời Viên Cảnh Chí, "Anh ta mới không phải người quan trọng của tôi đâu."

Không phải người quan trọng của tôi đâu?

Câu nói này lại còn hơn cả dao đâm thẳng vào tim Bạch Ngôn Hạo, nhưng mà bất quá, 10 năm đi lính, sức chịu đựng cũng không uổng, anh nói: "Nếu không có gì, anh đi trước." Đoạn Bạch Ngôn Hạo kéo tay Mạnh Kiên định đi.

Thẩm Ngải Yến cúi đầu không nói chuyện, hồi lâu đột nhiên nói lớn: "Bạch Ngôn Hạo, hôn lễ của tôi, anh đừng quên tham dự đấy!"

Bạch Ngôn Hạo quay đầu, giọng chua xót, "Đừng quên gửi thiệp cho anh."

Nói xong, anh kéo Mạnh Kiên rời đi. Một chút cũng không quay đầu lại.

Mười năm gặp lại, hai người họ chỉ còn lại chỉ là hiểu lầm và thù hận....

Cũng tốt, nhìn cô sống tốt như bây giờ...Anh cũng yên tâm rồi...

Hot

Comments

anhtr

anhtr

quỷ dô diên

2021-12-18

2

TMinh

TMinh

.

2021-07-18

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 : Sở Thích Quái Gở Của Thẩm Tổng
2 Chương 2 : Bạch Thiếu Soái Bẻ Cong Nam Nhân
3 Chương 3 : Gặp Lại
4 Chương 4 : Chúng Ta Lại Gặp Nhau
5 Chương 5 : Anh Là Một Tên Ngốc
6 Chương 6 : Sự Thật Tàn Khốc
7 Chương 7 : Chúng Ta Sẽ Cùng Hợp Tác Được Sao?
8 Chương 8 : Cuộc Hẹn Sau Mười Năm
9 Chương 9 : Muốn Xem Nhà Anh Một Chút
10 Chương 10 : Bị Phản Công
11 Chương 11 : Thay Đổi
12 Chương 12 : Xem Mắt
13 Chương 13 : Chồng Sắp Cưới
14 Chương 14 : Làm Quen
15 Chương 15 : Hiểu Lầm
16 Chương 16 : Tình Địch Tuyên Chiến
17 Chương 17 : Anh Đã Từng Nhớ Em
18 Chương 18 : Thiệp Cưới Đến Tay
19 Chương 19 : Không Có Gì Để Bận Tâm
20 Chương 20 : Hôn Lễ Bị Hủy
21 Chương 21 : Không Rời Xa
22 Chương 22 : Trên Dưới Hoang Mang
23 Chương 23 : Anh Ấy Là Duy Nhất
24 Chương 24 : Quà Cho Em
25 Chương 25 : Ngọt Ngào
26 Chương 26 : Khăn Tay Kỷ Niệm
27 Chương 27 : Nhà Hàng Độc Nhất Vô Nhị
28 Chương 28 : Vô Cùng Đau Lòng
29 Chương 29 : Bạch Chỉ Huy Bị Phạt
30 Chương 30 : Đột Phá Giới Hạn Từ Lâu
31 Chương 31 : Càng Ngày Càng Không Đứng Đắn
32 Chương 32 : Tình Địch Mới Của Bạch Thiếu Soái
33 Chương 33 : Bạch Thiếu Soái Tuyên Chiến
34 Chương 34 : Xuống Bếp Nấu Cơm Cho Em
35 Chương 35 : Vết Sẹo Mười Năm
36 Chương 36 : Âm Mưu Trên Sa Mạc
37 Chương 37 : Mất Tích
38 Chương 38 : Anh Không Để Em Bị Tổn Thương
39 Chương 39 : An Toàn Trở Về
40 Chương 40 : Vạch Trần
41 Chương 41 : Sa Thải
42 Chương 42 : Con Rể Ưu Tú
43 Chương 43 : Vụ Bắt Cóc Trên Đường Cao Tốc
44 Chương 44 : Mất Tích
45 Chương 45 : Họa Từ Miệng Mà Ra
46 Chương 46 : Âm Mưu Thâm Hiểm
47 Chương 47 : Phụ Nữ Không Phải Ai Cũng Là Bình Hoa Cả
48 Chương 48 : Vì Tôi Chỉ Có Cô Ấy
49 Chương 49 : Tình Bạn Giả Dối
50 Chương 50 : Một Mạng Đổi Một Mạng
51 Chương 51 : Bi Kịch Lặp Lại
52 Chương 52 : Tôi Sẽ Nhớ Cậu Như Một Người Bạn Thân Nhất
53 Chương 53 : Đánh Cược
54 Chương 54 : Không Hối Hận
55 Chương 55 : Sống Sót
56 Chương 56 : Chờ Anh Về
57 Chương 57 : Về Nhà Với Vợ
58 Chương 58 : Đoàn Tụ
59 Chương 59 : Niềm Vui Nhân Đôi
60 Chương 60 : Nắm Tay Đi Hết Một Đời (End)
Chapter

Updated 60 Episodes

1
Chương 1 : Sở Thích Quái Gở Của Thẩm Tổng
2
Chương 2 : Bạch Thiếu Soái Bẻ Cong Nam Nhân
3
Chương 3 : Gặp Lại
4
Chương 4 : Chúng Ta Lại Gặp Nhau
5
Chương 5 : Anh Là Một Tên Ngốc
6
Chương 6 : Sự Thật Tàn Khốc
7
Chương 7 : Chúng Ta Sẽ Cùng Hợp Tác Được Sao?
8
Chương 8 : Cuộc Hẹn Sau Mười Năm
9
Chương 9 : Muốn Xem Nhà Anh Một Chút
10
Chương 10 : Bị Phản Công
11
Chương 11 : Thay Đổi
12
Chương 12 : Xem Mắt
13
Chương 13 : Chồng Sắp Cưới
14
Chương 14 : Làm Quen
15
Chương 15 : Hiểu Lầm
16
Chương 16 : Tình Địch Tuyên Chiến
17
Chương 17 : Anh Đã Từng Nhớ Em
18
Chương 18 : Thiệp Cưới Đến Tay
19
Chương 19 : Không Có Gì Để Bận Tâm
20
Chương 20 : Hôn Lễ Bị Hủy
21
Chương 21 : Không Rời Xa
22
Chương 22 : Trên Dưới Hoang Mang
23
Chương 23 : Anh Ấy Là Duy Nhất
24
Chương 24 : Quà Cho Em
25
Chương 25 : Ngọt Ngào
26
Chương 26 : Khăn Tay Kỷ Niệm
27
Chương 27 : Nhà Hàng Độc Nhất Vô Nhị
28
Chương 28 : Vô Cùng Đau Lòng
29
Chương 29 : Bạch Chỉ Huy Bị Phạt
30
Chương 30 : Đột Phá Giới Hạn Từ Lâu
31
Chương 31 : Càng Ngày Càng Không Đứng Đắn
32
Chương 32 : Tình Địch Mới Của Bạch Thiếu Soái
33
Chương 33 : Bạch Thiếu Soái Tuyên Chiến
34
Chương 34 : Xuống Bếp Nấu Cơm Cho Em
35
Chương 35 : Vết Sẹo Mười Năm
36
Chương 36 : Âm Mưu Trên Sa Mạc
37
Chương 37 : Mất Tích
38
Chương 38 : Anh Không Để Em Bị Tổn Thương
39
Chương 39 : An Toàn Trở Về
40
Chương 40 : Vạch Trần
41
Chương 41 : Sa Thải
42
Chương 42 : Con Rể Ưu Tú
43
Chương 43 : Vụ Bắt Cóc Trên Đường Cao Tốc
44
Chương 44 : Mất Tích
45
Chương 45 : Họa Từ Miệng Mà Ra
46
Chương 46 : Âm Mưu Thâm Hiểm
47
Chương 47 : Phụ Nữ Không Phải Ai Cũng Là Bình Hoa Cả
48
Chương 48 : Vì Tôi Chỉ Có Cô Ấy
49
Chương 49 : Tình Bạn Giả Dối
50
Chương 50 : Một Mạng Đổi Một Mạng
51
Chương 51 : Bi Kịch Lặp Lại
52
Chương 52 : Tôi Sẽ Nhớ Cậu Như Một Người Bạn Thân Nhất
53
Chương 53 : Đánh Cược
54
Chương 54 : Không Hối Hận
55
Chương 55 : Sống Sót
56
Chương 56 : Chờ Anh Về
57
Chương 57 : Về Nhà Với Vợ
58
Chương 58 : Đoàn Tụ
59
Chương 59 : Niềm Vui Nhân Đôi
60
Chương 60 : Nắm Tay Đi Hết Một Đời (End)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play