[Genshin Impact] Giá Như Có Thể Nghịch Chuyển Thời Không!
Xin đừng bỏ em ở lại một mình
Khi 7 ghế thần ở Celestia mở ra hứa hẹn những kẻ ngồi lên những vị trí này sẽ có quyền thống trị đại lục Teyvat.
Những cuộc đấu tranh tranh giành quyền lực một cách gay gắt được gọi chung là chiến tranh của các vị thần hay Archon Word nổ ra ở khắp mọi nơi trên đại lục Teyvat.
Dấy lên nhiều đợt gió tanh mưa máu, người chết nhiều vô kể.
Khi ấy bầu trời của Lục địa Teyvat nhuộm một màu đỏ, tiếng khóc vang vọng khắp nơi.
Những người sở hữu Vision của thần, phải phục vụ chiến tranh vì thần.
Gia tộc Roths cũng không ngoại lệ.
Roths là gia tộc sở hữu sức mạnh nguyên tố Gió, một loại Vision đặc biệt hiếm gặp, giống như nói, ngoài thần, Roths chính là kẻ mạnh nhất.
Alice và Athur là anh em song sinh thế hệ thừa kế của gia tộc Roths, buộc phải có mặt.
Dù còn rất trẻ tuổi, nhưng khả năng điều khiển Gió của họ là vô hạn, người ta gọi đó là những đứa trẻ được thần ưu ái.
Alice
Athur! Anh không sao chứ?
Athur vung một nhát kiếm xé gió làm đôi về phía những kẻ đang xông tới giết mình.
Bỗng con ngươi Athur mở to nhìn về phía Alice đang đứng cách mình khá xa.
Tiếng hét xé toạt thanh quản của Athur cũng không thể ngăn nổi thanh kiếm sắt bén.
Mũi kiếm xuyên qua vai cô, người đó cố tình không đâm đến tim.
Alice gắng gượng mở lòng bàn tay, thi triển phép thuật hội tụ cơn gió, một luồng gió mạnh mẽ thoát ra từ trong lòng bàn tay cô, đẩy người đó cùng thanh kiếm bay ra xa.
Cô ôm lấy bả vai, từ từ đứng dậy, nhìn người vừa đâm mình, hắc thạch hung hăng rung động.
Alice
Dains, anh... muốn giết em?
Dainsleif
Xin lỗi em, Alice, gia tộc của chúng ta đối nghịch nhau, anh không thể làm trái.
Alice
Dù là vậy, em cũng chưa từng có ý nghĩ muốn giết anh, anh... nhẫn tâm như vậy, còn tình cảm giữa chúng ta.?
Alice
Anh đã từng... yêu em chưa?
Alice từng nghĩ chuyện tình của họ, là chuyện tình lãng mạn nhất Lục địa Teyvat, họ yêu nhau, bỏ qua cả sự thù hận giữa hai gia tộc.
Nhưng đến cuối cùng, cô lại bị ngay chính người mình yêu giết trên chiến trường.
Dains cúi đầu, đôi mắt xanh thẳm sâu không thấy đáy, càng không thể nhìn thấu được suy nghĩ của anh.
Chỉ có nói như vậy, anh biết chỉ khi tuyệt tình như vậy, Alice mới đủ dũng khí chĩa kiếm về phía anh.
Alice mím chặt môi, mặc kệ vết thương lao đến trước mặt anh.
Âm thanh kiếm chạm kiếm vang lên không ngớt, Alice và Dains quyết đấu, trong lòng ai cũng ngầm định đây là trận chiến sinh tử, không chết không từ bỏ.
Vết thương trên người cả hai nhiều lên không ít.
Anh mệt rồi, anh muốn ngay lập tức kết thúc trận chiến này.
Alice
Dains, tôi không cần anh nhường.
Alice
Cũng có thể giết anh!
Dainsleif
(Xin lỗi Alice, anh chưa từng tặng quà cho em, đến bây giờ thứ anh có thể trao cho em cũng chỉ có cái mạng này mà thôi)
Mũi kiếm tinh linh gió của Alice đâm xuyên qua cơ thể anh.
Dains lợi dụng lúc cơ thể ngã xuống, đã tựa vào người Alice, thuận lợi ôm lấy cô.
Chất giọng thật trầm, trầm đến mức tai cô cũng ù đi, không thể nghe rõ.
Dainsleif
Alice, anh chưa từng muốn giết em.
Dainsleif
Chỉ khi em giết anh, gia tộc của anh mới chịu rút lui.
Dainsleif
Xin lỗi em, kiếm của em nhuốm máu của anh mất rồi, thật xin lỗi em.
Alice vùi vào lồng ngực anh, bật khóc lớn.
Alice
Ngốc, đừng xin lỗi nữa, xin anh... đừng bỏ em lại một mình.
Dainsleif
Em sẽ không cô đơn một mình đâu, anh sẽ luôn ở bên cạnh em, nhất định.
Dains luồn ngón tay vào tóc cô, chậm rãi vuốt nhẹ.
Cuối cùng... bàn tay ấy đã vô lực rơi xuống, sinh mạng của anh, đã trao lại cho thần.
Nguyên tố lôi trong cơ thể anh dần dần biến mất, Alice ôm lấy tấm lưng to lớn của anh, gào thét.
Alice
Không được đi, không được rời bỏ em!!
Alice không thể kiểm soát được tinh linh Gió trong cơ thể, trong sự tuyệt vọng ấy, bạo kích xuất hiện.
Vây lấy Alice và thi thể của Dains là một trận cuồng phong, bất kể ai cũng không thể tiếp cận.
Athur bỏ lại thanh kiếm, dùng khả năng của mình, thi triển pháp thuật xé gió.
Trận cuồng phong không hề suy giảm, Athur không cách nào đi vào bên trong.
Alice
Thế giới của em, nếu không còn anh sẽ chẳng còn ý nghĩa.
Alice lần lượt nhớ lại từng kí ức tươi đẹp của hai người, nước mắt lạnh lẽo ôm lấy gương mặt nhỏ nhắn.
"Đóa hoa này tượng trưng cho tình yêu của chúng ta, hãy luôn giữ nó, em nhé"
Alice giấu đi hình bóng cuối cùng của anh vào trong tìm thức, đôi chân không còn sức lực dần tuột xuống.
Cơn lốc xoáy gần như tan biến, mang theo cơ thể của Dains đi mất.
Sau khi trận cuồng phong qua đi, Athur chạy đến, chỉ nhìn thấy một Alice với cơ thể chằng chịt vết thương nằm trên nền đất lạnh lẽo, đuôi mắt vẫn còn vương vấn giọt lệ.
Comments
Nhật Quỳnh
Hóng nha
2021-08-06
3