Chương 3

Cô lấy tay hắn kéo lên vai mình, nặng nhọc mà đưa hắn lên lầu. Về đến phòng cô lại phải giúp hắn lau người, việc này đối với cô dường như đã không còn quá xa lạ gì rồi. Mỗi lần hắn gặp đối tác về là y như rằng lại say khước, cô lại phải giúp hắn lau người. Nhưng mỗi khi hắn tỉnh dậy đều tỉnh bơ như thể chưa có việc gì diễn ra hoặc lâu lâu cũng chỉ khách sáo nói hai ba lời ' Cảm ơn ' khách sáo đó. Thà là hắn đừng nói để cô tự đa tình mà nghĩ rằng hắn đang cảm kích trong lòng, chứ nói ra vài lời cảm ơn đó z cô dường như thật sự nghĩ hắn và cô chỉ là bạn...

Lo cho hắn ngủ xong cô mới thật sự lo cho cái bụng đói meo của mình bèn lật đật chạy xuống bếp luộc trái cà rốt lúc nãy rồi nấu một bát mì gói. Ngồi một mình, cô độc dưới phòng bếp cô vừa ăn mì mà nước mắt cũng thay nhau rơi xuống. Đây là chính là hiện thực của cái gọi là tình yêu sao? Cô độc đến đáng sợ... Cô đưa tay lên lau đi những giọt nước mắt của mình, nhưng lau xong nó lại như cổ máy mà chảy xuống tiếp. Từ trước đến nay cô chưa bao giờ dám khóc trước mặt hắn, cô chỉ dám khóc lúc ở một mình này thôi. Bởi vì nếu khóc trước mặt hắn nhiều khi hắn lại nói cô mít ướt, rồi lúc cô trở nên xấu xí đó hắn có yêu cô không? Cô không đủ can đảm để khóc như vậy, thà âm thầm, một mình mình chịu đau thôi được rồi.

Sáng nay không hiểu vì sao mới 5h hắn đã thức dậy. Lắc đầu vài cái cho tỉnh ngủ. Hắn quay đầu nhìn phía bên cạnh vẫn trống trơn hắn mới thấy bất thường. Quái lạ, cô và hắn ngủ chung giường mà, giờ này không ở đây vậy thì cô ở đâu? Hắn vội xuống giường rồi đi xuống nhà thử thì thấy một thân ảnh đang nằm ở ghế sofa dài trong phòng khách.

Trên người cô chỉ choàng chiếc áo khoác mỏng léc, hai chân hơi co lên vì lạnh, làm hắn có chút khó chịu, cởi áo choàng ngoài đắp xuống cho cô. Tại sao cô không ngủ trên phòng cơ chứ? Lạ thật!

" Anh dậy rồi sao? " một lúc sau cô cũng giật mình tỉnh dậy, mới mở mắt ra đã thấy hắn đang nhìn mình khiến cô hơi bất ngờ.

" Sao ngủ ở đây? " Hắn nghiên đầu, sắt mặt không thay đổi mà hỏi cô.

" Tại em thấy anh đang say nên sợ nằm cạnh anh sẽ không thoải mái" ngưng một chút cô lại nói tiếp " Em lên làm vệ sinh cá nhân, anh ngồi một lát em xuống làm đồ ăn cho anh nhé "

" Ừm " hắn không lạnh không nhạt đáp một câu.

Cô cũng nhanh chóng lên phòng làm vệ sinh cá nhân rồi xuống nấu cho hắn một ít cháo cùng chén canh giải rượu. Hắn cũng không nói gì nhiều, cũng im lặng ăn hết bát cháo rồi uống nốt chén canh giải rượu. Nhìn hắn ngoan ngoãn như thế cô lại cảm thấy vui vui, chắc hẳn do mấy ngày nay cô suy nghĩ quá nhiều thôi, hắn vẫn thương cô mà, nhỉ?

"Em không ăn? " Hắn nhìn cô vẫn đứng đó từ nãy giờ mà không hề thấy đồ ăn của cô đâu nên hỏi.

" À.. công ty em làm sớm, nên em định vô công ty ăn luôn, thôi em lên thay đồ đây "

Một lát sau cô cũng xuống đến nhà nhanh chóng tiến ra phía cửa, trước khi đi còn quay mặt lại nói vọng vào nhà " Anh đi làm vui vẻ nhé " rồi mới quay ra ngoài đi đến trạm xe bus.

Hắn nhìn ra cửa một cái rồi nhàn nhạt uống một ngụm cafe đen, xem tiếp bản tin kinh doanh của ngày hôm nay.

_______

Vài hôm sau, hôm nay cô lại tăng ca đến 8h30 về đến nhà cũng đã gần 9 giờ tối. đèn nhà vậy tối om báo cho cô biết hắn vẫn chưa về! Lại vậy rồi! Hắn lại quên rồi....

Tay phải cô đặt vài hộp quà nhỏ lên bàn, tay trái cầm một cái hộp to hơn màu tím có quai cầm cũng để trên bàn.

Cô lấy điện thoại ra gửi cho hắn một tin nhắn.

" Anh về nhà được không? "

" Em muốn gặp anh "

Nhưng 1 phút, 2 phút rồi lại 10 phút, 30 phút trôi qua. Đã gần 9h30 hắn vẫn không trả lời, thậm chí là chưa xem.

Cô lại gửi tiếp một tin nhắn cho hắn..

" Em buồn lắm Vũ.. "

" Em rất buồn anh à"

Gửi xong tin nhắn cô, nhanh chóng lấy lại được nụ cười, tự an ủi bản thân mình. Cũng phải thôi có bao giờ cô nhắn cho hắn mà hắn trả lời ngay đâu chứ? Nhanh thì nữa ngày, muộn thì vài ngày, tin nhắn gần nhất của cô gửi cho hắn là lúc cô tổ chức tiệc kỉ niệm hai năm yêu nhau hắn còn chưa xem nữa là. Cô là đang trông mong vào điều gì chứ?

" Không được khóc, Hàn Tịch Ân hôm nay là sinh nhật mày, mày không được khóc, vui lên chứ? Mày phải mạnh mẽ lên!! " cô tự nói lời an ủi chính bản thân mình, rồi hơi mím môi lại, tay bóc chiếc bánh kem nhỏ mà lúc sáng phó giám đốc Ôn đã tặng cho cô .

" Chúc em sinh nhật vui vẻ Tịch Ân " chiếc bánh matcha vị cô yêu thích nhất, được làm tỉ mỉ đến vậy. Nhìn chiếc bánh cô thầm nghĩ hắn có biết cô thích matcha không nhỉ?

Quả thực lúc sáng cô cũng không nhớ hôm nay là sinh nhật mình, đến cô còn quên thì chắc hẳn hắn cũng chẳng nhớ đâu. Cũng phải thôi hai năm trước cô cũng ăn sinh nhật, hắn và cô yêu nhau mới được vài ngày thì đã đến sinh nhật cô nhưng hắn phải đi công tác nên đã gửi tặng cô một món quà là chiếc váy đắt tiền thuộc dòng bản giới hạn của Hermès, lần thứ hai hắn cũng bận đi tiếp đối tác quan trọng nên cũng chỉ tặng quà vào ngày hôm sau, còn lần này chắc hẳn hắn đã quên mất rồi..

Cô lấy điện thoại bật một bài nhạc ballad dòng nhạc cô thích nhất rồi quẹt lửa , chăm cho nến sáng lên rồi lại một mình ngồi vỗ tay chúc mừng sinh nhật muộn của mình. Thật là ...có ai có người yêu mà lại cảm thấy cô đơn như mình không chứ?

Hôm đó gần 5 giờ sáng hắn mới về nhà, về đến nhà hắn cũng lên phòng ôm cô rồi ngủ đến sáng.

Sáng sớm thức dậy cô đã thấy mình nằm trong vòng ngực rắng chắc của hắn, cô chợt tỉnh ngủ. Đã bao lâu rồi cô và hắn không ôm nhau? cô cũng không biết là bao lâu nữa nhưng cảm giác dễ chịu này lại làm cô thấy rất hạnh phúc. Phải chăng đây là quà sinh nhật muộn của hắn?

Hot

Comments

Kimberly

Kimberly

Dan ong thuong noi phu nu khi yeu sao rac roi, uh thi dung thiet. Nhung chi can nhung dieu quan tam nho nhat nhat da thay hanh phuc roi, con khong quan tam gi thi la " VO TAM".

2021-12-22

3

🌈rainbow🌈

🌈rainbow🌈

uầy tên hay thế

2021-09-16

0

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

sad
hic

2021-09-14

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play