Chương 9 Tôi ngại bẩn!

Giọng nói của người đàn ông bị xua đuổi với sự chán ghét vô hạn, giống như Tống Vân Nhĩ ở trong xe của anh ta một lúc, đó là một sự sỉ nhục đối với anh ta.

Ánh mắt lạnh lùng kia, giống như một con dao, từng chút từng chút chém về Tống Vân Nhĩ.

Không nói gì, Tống Vân Nhĩ lặng lẽ mở cửa xe và xuống xe.

Vào ban đêm, đèn neon rực rỡ và xe cộ qua lại.

Dù cho đã là hơn mười giờ tối, vẫn đầy đủ vẻ phồn hoa huyên náo.

Kính cửa sổ xe hạ xuống, người đàn ông nhìn chằm chằm vào cô với đôi mắt sắc bén.

Tống Vân Nhĩ khép lại áo khoác vest trên người, tĩnh lặng nhìn anh.

Có thứ gì đó được ném ra khỏi cửa sổ xe, đập mạnh vào mặt Tống Văn Nhĩ rồi rơi xuống đất.

"Quần áo..."

“Vứt đi!" Người đàn ông mặt không chút thay đổi nói, "Tôi ngại bẩn!”

Nói xong, đạp chân ga, Tống Vân Nhĩ còn chưa kịp phản ứng, xe chạy nhanh rời đi, xả khói lên mặt cô.

Chữ "bẩn", giống như một con dao, hung hăng đâm vào trái tim của Tống Vân Nhĩ, còn không biết vì sao, ngay cả vết sẹo ở bụng dưới cũng có chút đau đớn.

Cúi đầu nhìn về phía cái túi rơi xuống chân, bên trong chứa một bộ quần áo hoàn toàn mới, ngay cả mác cũng chưa cắt.

Tống Vân Nhĩ khom lưng, nhặt lên, nhìn chiếc quần áo có kích thước của cô trong túi, từ trong ra ngoài, mọi thứ đều có, ánh mắt lập tức ươn ướt.

Và tại thời điểm này, cô đã bị ném ở cửa khách sạn hạng sao.

Nhìn sảnh khách sạn rực rỡ ánh đèn, Tống Vân Nhĩ hít sâu một hơi rồi xoay người rời đi.

Một khách sạn đắt tiền như vậy không phải là nơi cô có thể đủ tiền để ở.

Không biết đã đi bao lâu, cuối cùng cũng tìm được một khách sạn giá rẻ.

Hôm nay, Tống Vân Nhĩ mới ra khỏi tù, việc đầu tiên là trở về Tống gia, rất muốn gặp em trai mình.

Cách đây 5 năm, Tống Lập Tân đã lấy Tống Vân Tỉ đe dọa và yêu cầu cô nhận tôi thay cho Tống Vân Tường.

Yêu cầu duy nhất mà Tống Vân Nhĩ đồng ý nhận tội là người của Tống gia phải đối xử tốt với Tống Vân Tỉ, đảm bảo an toàn cho đến khi cô ra tù.

Tống Lập Tân đồng ý.

Tuy nhiên, khi cô đến Tống gia, cô đã không nhìn thấy Tống Vân Tỉ đâu.

Tống Lập Tân nói với cô 5 năm qua, tình trạng của Tống Vân Tỉ có chuyển biến tốt hơn và sẵn sàng cố gắng tiếp xúc với mọi người.

Bởi vì ông đã nhờ được giáo viên hướng dẫn tâm lý chuyên nghiệp cho Tống Vân Tỉ.

Hôm nay, Tống Vân Tỉ cùng thầy hướng dẫn tới Đế Cung, hướng dẫn để cho cậu có thể nhanh chóng thích ứng, nhanh chóng bình thường càng sớm càng tốt.

Cho nên, nếu cô muốn gặp Tống Vân Tỉ, hãy đi đến Đế Cung.

Mặc dù không tin Tưởng Lập Tân sẽ có lòng tốt như vậy, nhưng trong lòng vẫn bán tín bán nghi đến Đế Cung.

Cô thực sự hy vọng rằng cô đã ngồi tù 5 năm cho Tống Vân Tường, có thể đổi lại được vài phần tình nghĩa của họ.

Nhưng không ngờ, một lần nữa, Tống Lập Tân lại đẩy cô vào hố lửa.

Ở đó căn bản không có Tống Vân Tỉ, mà là...

Nếu như không phải bởi vì Lệ Đình Xuyên tình cờ cũng có ở đấy, chỉ sợ hiện tại cô đã bị Kiều thiếu kia làm bậy.

Tống Lập Tân, cha ruột của cô, dù là 5 năm trước hay 5 năm sau, ngay cả một chút tình cảm cũng không để lại cho cô.

Tống Vân Nhĩ vừa ra tù, đương nhiên không còn gì nữa.

Điện thoại di động, chứng minh thư cùng với tiền kiếm được trong 5 năm tù này, cũng chỉ có ba thứ như vậy mà thôi, và chúng đương nhiên được mang theo bên mình.

Đêm nay, Tống Vân Nhĩ ôm áo vest của Lệ Đình Xuyên, cuộn tròn trên chiếc giường nhỏ của khách sạn giá rẻ, ngửi thấy mùi quần áo thuộc về anh, thật lâu không thể ngủ được.

Khi nhận được điện thoại của Tống Lập Tân, Tống Vân Nhĩ chuẩn bị trả phòng và rời đi.

"Alo." Lạnh lùng trả lời điện thoại.

"Không phải muốn gặp Tống Vân Tỉ sao?" Bên tai truyền đến tiếng nói của Tống Lập Tân mang theo sự tức giận: "Phòng số 5 tầng 3 khách sạn Grand Hyatt.”

“Tống Lập Tân!” Tống Vân Nhĩ gọi thẳng tên hắn.

“Nghịch nữ! Ta là cha ngươi mà thái độ mất dạy như vậy?”

Tống Vân Nhĩ lạnh lùng cười nhạo: "Mẹ tôi chết sớm, không ai dạy tôi!”

"Ngươi--!." Tống Lập Tân nghiến răng nghiến lợi.

"Nếu như lại xảy ra chuyện ngày hôm qua, tôi không cam đoan mình sẽ làm ra cái gì!" Tống Vân Nhĩ lớn tiếng nói, "Tống Lập Tân, tốt nhất ngươi nên nói được làm được!”

Nói xong không chút do dự cúp điện thoại.

"Thế nào rồi? Lập Tân, Tống Vân Nhĩ nói gì?” Chu Quân Lan vẻ mặt háo hức hỏi Tống Lập Tân, trên mặt không xóa bỏ được lo lắng.

"Nó nói sẽ đi.” Tống Lập Tân nhíu mày, "Chúng ta căn bản không có Tống Vân Tỉ. Một chiêu ngày hôm qua, cô khẳng định sẽ không tin.”

Chu Quân Lan môi nhếch lên một nụ cười lạnh âm trầm, đôi mắt tam giác ngược kia đầy tính toán và quỷ quyệt, "Không sao, em có biện pháp. Mình chỉ cần hẹn nó tới là được, chuyện kế tiếp, giao cho em. Mình có thể đến công ty làm việc. Đừng lo lắng, hôm nay em nhất định sẽ làm thỏa đáng mọi chuyện.”

Tống Lập Tân khẽ thở dài, trầm giọng nói: "Mình làm việc thì tôi cũng yên tâm. Được rồi, giao nó cho mình. Tôi đến công ty.”

Chu Quân Lan gật đầu, cười rất tự tin, chỉnh cà vạt cho anh: "Lái xe cẩn thận một chút, yên tâm đi, em sẽ không để cho nó có cơ hội. Cho dù đó là vì anh và công ty, hay vì Tiểu Tường và Chung Nhiêu, em cũng sẽ không để cho nó thực hiện được.”

Tống Vân Nhĩ, Tống gia và tất cả mọi thứ trong công ty đều là Tiểu Tường, không liên quan gì đến cô ta, chưa kể đến đứa tiểu nghiệp chủng Tống Vân Tỉ kia.

5 năm trong tù vẫn chưa cho ngươi học cách hành xử, vậy hãy để ngươi học hành xử theo những cách khác!

Dám phá hoại hôn sự của con gái ta và Chung Nhiêu, ta không thể tha thứ cho ngươi!

Trong đôi mắt Chu Quân Lan hiện lên một tia hung ác và quỷ quyệt.

Lệ Đình Xuyên đã chuẩn bị cho cô một chiếc váy dài đến đầu gối vào ngày hôm qua, nhãn hiệu và kiểu dáng mà Tống Vân Nhĩ thích cách đây 5 năm, và size của cô ấy cách đây 5 năm.

Chỉ là suốt 5 năm qua, Tống Vân Nhĩ đều ở trong tù, cả người gầy đi.

Kích thước này lớn hơn một nửa size đối với Tống Vân Nhĩ hiện tại.

Còn nữa, trên người cô, tất cả đều là dấu vết xanh tím bị hắn nắm chặt mà ra, hầu như eo, ngực và cổ của cô không có chỗ nào còn nguyên vẹn.

Không biết còn tưởng rằng đã cô ấy quyết liệt với anh như thế nào.

Váy có cổ tròn, căn bản không thể che đi dấu vết trên cổ cô.

Mà trên gương mặt của cô, cũng có dấu ngón tay.

Tóm lại, Tống Vân Nhĩ cảm thấy có chút xấu hổ.

Nhưng, vẫn không thể che giấu vẻ đẹp của cô.

Tống Vân Nhĩ rời khỏi phòng dưới ánh mắt khác thường của quầy lễ tân, đương nhiên chiếc quần áo thuộc về Lệ Đình Xuyên, cô tuyệt đối không thể vứt đi.

Tiền mặt trên người có hạn, cô không thể bắt taxi, chỉ có thể đi xe buýt.

Chuyển vài chuyến xe mới đến khách sạn Grand Hyatt do Tống Lập Tân chỉ định.

Đi thang máy lên tầng 3.

"Ai da!"

Vừa ra khỏi thang máy, một đứa trẻ đã đâm vào Tống Văn Nhĩ.

Cô bé bốn năm tuổi, với hai sừng cừu nhỏ đáng yêu, mặc một chiếc váy công chúa phượng hoàng màu hồng, giống như một công chúa nhỏ dịu dàng.

Cây kem trong tay cô dính vào váy của Tống Vân Nhĩ, rồi rơi xuống giày của cô.

“Xin lỗi!” Đứa trẻ nói một cách cộc cằn.

"Không sao, có làm em đau không?" Tống Vân Nhĩ ngồi xổm xuống, vẻ mặt ôn hòa dịu dàng nhìn đứa bé, trong đôi mắt tràn đầy yêu thương.

“A, chết rồi!” Cô bé quay người vội vàng bỏ chạy.

“Ting!” Cửa thang máy mở ra.

Chapter
1 Chương 1 Khó xử
2 Chương 2 Quay lại làm gì?
3 Chương 3 Tống Vân Nhĩ, cô nghĩ mình xứng đáng?
4 Chương 4 Không phải vì điều đó sao?
5 Chuơng 5 Nó chết rồi!
6 Chương 6 Đây không phải là nhà của cô
7 Chương 7 Tống Vân Nhĩ, rốt cuộc cô không chịu nổi cô đơn!
8 Chương 8 Hãy nhanh lên.
9 Chương 9 Tôi ngại bẩn!
10 Chương 10 Ngươi tốt nhất ngoan ngoãn nghe lời
11 Chương 11 Có ai bắt nạt cô sao?
12 Chương 12 Gia đình ba người
13 Chương 13 Nóng lòng muốn quyến rũ tôi sao?
14 Chương 14 Đừng ép tôi phải ghét anh!
15 Chương 15 Cho dù cô chết, cũng đừng hòng rời khỏi nơi này!
16 Chương 16 Tối qua cô ấy không ngủ sao?
17 Chương 17 Cô ta là người phụ nữ của Lệ Đình Xuyên
18 Chương 18 Tôi không có hứng thú với thân thể bẩn thỉu của cô chút nào!
19 Chương 19 Hiện tại, đã mãn nguyện.
20 Chương 20 Đừng nghĩ đến chuyện đặt tâm tư lên người tôi
21 Chương 21 Nhất định là con tiện nhân đó!
22 Chương 22 Nên gọi cô ta trở về
23 Chương 23 Lệ Đình Xuyên, tạm biệt.
24 Chương 24 Đừng mệt mỏi, em sẽ đau lòng
25 Chuơng 25 Thích một người không cần lý do, chỉ cần trái tim là đủ.
26 Chương 26 Lừa được thật tốt
27 Chương 27 Không thích Lệ Đình Xuyên!
28 Chương 28 Ai cho cô dũng khí? Tống Vân Nhĩ!
29 Chương 29 Chuyển sang dùng khổ nhục kế?
30 Chương 30 Chiêu trò quá tệ!
31 Chương 31 Ngọt ngào thuở ban đầu
32 Chương 32 Ngoại trừ hận, vẫn là hận!
33 Chương 33 Có phải tôi chết rồi, nợ sẽ được xoá bỏ?
34 Chương 34
35 Chương 35 Cô còn biết mình là một con sói mắt trắng?
36 Chương 36 Một khoảnh khắc dịu dàng
37 Chương 37 Nỗi nhớ Lệ Đình Xuyên
38 Chương 38 Rời bỏ hắn ta, trở về bên cạnh tôi!
39 Chương 39 Tống Vân Nhĩ, trả lại con cho ta!
40 Chương 40
41 Chương 41 Bên cạnh chú Lệ có người nào khác không?
42 Chương 42 Tống Vân Nhĩ, tôi muốn giết chết cô!
43 Chương 43 Động thủ với cô cũng chỉ làm bẩn tay tôi!
44 Chương 44 Tiểu tiện nhân đang ngứa đòn
45 Chương 45 Tôi không quen biết Lệ Đình Xuyên
46 Chương 46 Chỉ Nghiên, cậu có thích Lệ Đình Xuyên không?
47 Chương 47 Vân Nhĩ, có phải cậu có nỗi khỏi tâm?
48 Chương 48 Anh hai Lệ, người phụ nữ của ngươi ở chỗ ta!
49 Chương 49 Tôi sẽ chịu trách nhiệm đến cùng
50 Chương 50 Cô cùng người đàn ông khác ôm ốp trước mặt anh
51 Chương 51 Tống Vân Nhĩ, ngươi có làm hay không?
52 Chương 52
53 Chương 53 Trái tim tôi chỉ có một người
54 Chương 54 Lệ Đình Xuyên, tôi chỉ có thể tìm anh!
55 Chương 55 Khổ nhục kế cộng thêm lạt mềm buộc chặt?
56 Chương 56 Vì tiền có thể uỷ khuất cầu toàn?
57 Chương 57 Ai cũng có thể làm chồng?
58 Chương 58 Người phụ nữ 5 năm trước
59 Chương 59 Em đã đánh mất anh
60 Chương 60 Chỉ có một người phụ nữ có thể quản anh
61 Chương 61 Lão già Lệ Đình Xuyên
62 Chương 62 Xin lỗi, ta không thể giữ được người phụ nữ của ngươi
63 Chương 63 Không thể giao Tống Vân Tỉ cho ngươi!
64 Chương 64 Đều vô sỉ như nhau
65 Chương 65 Cô ta đối với Lệ Đình Xuyên không quan trọng
66 Chương 66 Không thể là cô ta!
67 Chương 67
68 Chương 68 Nhìn thấy người quen cũ, không định chào hỏi sao?
69 Chương 69 Đang tán tỉnh bạn gái nhỏ sao?
70 Chương 70 Gặp ở chỗ cũ!
71 Chương 71 Tống Vân Nhĩ, đừng quấn lấy con trai tôi!
72 Chương 72 Em là thần dược cai thuốc cả đời của anh!
73 Chương 73
74 Chương 74 Tống Vân Nhĩ, tôi sẽ cho cô một cơ hội khác!
75 Chương 75 Tôi cũng không muốn!
76 Chương 76 Nhìn đủ rồi, mau tới đây uống đi!
77 Chương 77
78 Chương 78 Người yêu hay kẻ thù, hãy chọn một!
79 Chương 79 Vân Nhĩ, cậu phải cẩn thận với hắn
80 Chương 80 Chỉ có một mình em!
81 Chương 81 Nghĩ đến Lệ Đình Xuyên
82 Chương 82 Không thể rõ ràng hơn
83 Chương 83 Sống chung sẽ ảnh hưởng tới danh tiếng của em
84 Chương 84 Thật là cảm động
85 Chương 85 Cậu không phải rất biết mời cứu viện sao?
86 Chương 86 Dù anh chết tôi cũng sẽ không rơi một giọt nước mắt vì anh!
87 Chương 87 Đời này tôi và cô không chết không thôi!
88 Chương 88 Đình Xuyên, anh đang tìm em à?
89 Chương 89 Chuyện năm đó, chúng ta làm bí mật như vậy!
90 Chương 90 Cô có con không?
91 Chương 91
92 Chương 92 Cách cái chết chỉ có một bước!
93 Chương 93 Lệ Đình Xuyên, anh nằm sấp xuống cho tôi!
94 Chương 94 Tống Vân Nhĩ, rốt cuộc cô có thể hay không!
95 Chương 95 Tiểu yêu tinh!
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99 Đi ra ngoài!
100 Chương 100 Đừng hành hạ nhau nữa, được không?
101 Chương 101
102 Chương 102 Đang nghĩ tới anh!
103 Chương 103 Muốn quản tôi!
104 Chương 104 Tôi đang bận!
105 Chương 105 Anh đi cùng cô ấy đi!
106 Chương 106
107 Chương 107 Đừng ép tôi phải thô bạo!
108 Chương 108 Đình Xuyên, anh đến đây được không?
109 Chương 109 Cậu…cùng Lệ Đình Xuyên tốt rồi?
110 Chương 110 Mày là đồ ăn cây táo rào cây sung!
111 Chương 111 Cô là cô gái đầu tiên Lệ tiên sinh đưa về!
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116 Tôi thích ỷ vào tình yêu của anh ấy
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
Chapter

Updated 119 Episodes

1
Chương 1 Khó xử
2
Chương 2 Quay lại làm gì?
3
Chương 3 Tống Vân Nhĩ, cô nghĩ mình xứng đáng?
4
Chương 4 Không phải vì điều đó sao?
5
Chuơng 5 Nó chết rồi!
6
Chương 6 Đây không phải là nhà của cô
7
Chương 7 Tống Vân Nhĩ, rốt cuộc cô không chịu nổi cô đơn!
8
Chương 8 Hãy nhanh lên.
9
Chương 9 Tôi ngại bẩn!
10
Chương 10 Ngươi tốt nhất ngoan ngoãn nghe lời
11
Chương 11 Có ai bắt nạt cô sao?
12
Chương 12 Gia đình ba người
13
Chương 13 Nóng lòng muốn quyến rũ tôi sao?
14
Chương 14 Đừng ép tôi phải ghét anh!
15
Chương 15 Cho dù cô chết, cũng đừng hòng rời khỏi nơi này!
16
Chương 16 Tối qua cô ấy không ngủ sao?
17
Chương 17 Cô ta là người phụ nữ của Lệ Đình Xuyên
18
Chương 18 Tôi không có hứng thú với thân thể bẩn thỉu của cô chút nào!
19
Chương 19 Hiện tại, đã mãn nguyện.
20
Chương 20 Đừng nghĩ đến chuyện đặt tâm tư lên người tôi
21
Chương 21 Nhất định là con tiện nhân đó!
22
Chương 22 Nên gọi cô ta trở về
23
Chương 23 Lệ Đình Xuyên, tạm biệt.
24
Chương 24 Đừng mệt mỏi, em sẽ đau lòng
25
Chuơng 25 Thích một người không cần lý do, chỉ cần trái tim là đủ.
26
Chương 26 Lừa được thật tốt
27
Chương 27 Không thích Lệ Đình Xuyên!
28
Chương 28 Ai cho cô dũng khí? Tống Vân Nhĩ!
29
Chương 29 Chuyển sang dùng khổ nhục kế?
30
Chương 30 Chiêu trò quá tệ!
31
Chương 31 Ngọt ngào thuở ban đầu
32
Chương 32 Ngoại trừ hận, vẫn là hận!
33
Chương 33 Có phải tôi chết rồi, nợ sẽ được xoá bỏ?
34
Chương 34
35
Chương 35 Cô còn biết mình là một con sói mắt trắng?
36
Chương 36 Một khoảnh khắc dịu dàng
37
Chương 37 Nỗi nhớ Lệ Đình Xuyên
38
Chương 38 Rời bỏ hắn ta, trở về bên cạnh tôi!
39
Chương 39 Tống Vân Nhĩ, trả lại con cho ta!
40
Chương 40
41
Chương 41 Bên cạnh chú Lệ có người nào khác không?
42
Chương 42 Tống Vân Nhĩ, tôi muốn giết chết cô!
43
Chương 43 Động thủ với cô cũng chỉ làm bẩn tay tôi!
44
Chương 44 Tiểu tiện nhân đang ngứa đòn
45
Chương 45 Tôi không quen biết Lệ Đình Xuyên
46
Chương 46 Chỉ Nghiên, cậu có thích Lệ Đình Xuyên không?
47
Chương 47 Vân Nhĩ, có phải cậu có nỗi khỏi tâm?
48
Chương 48 Anh hai Lệ, người phụ nữ của ngươi ở chỗ ta!
49
Chương 49 Tôi sẽ chịu trách nhiệm đến cùng
50
Chương 50 Cô cùng người đàn ông khác ôm ốp trước mặt anh
51
Chương 51 Tống Vân Nhĩ, ngươi có làm hay không?
52
Chương 52
53
Chương 53 Trái tim tôi chỉ có một người
54
Chương 54 Lệ Đình Xuyên, tôi chỉ có thể tìm anh!
55
Chương 55 Khổ nhục kế cộng thêm lạt mềm buộc chặt?
56
Chương 56 Vì tiền có thể uỷ khuất cầu toàn?
57
Chương 57 Ai cũng có thể làm chồng?
58
Chương 58 Người phụ nữ 5 năm trước
59
Chương 59 Em đã đánh mất anh
60
Chương 60 Chỉ có một người phụ nữ có thể quản anh
61
Chương 61 Lão già Lệ Đình Xuyên
62
Chương 62 Xin lỗi, ta không thể giữ được người phụ nữ của ngươi
63
Chương 63 Không thể giao Tống Vân Tỉ cho ngươi!
64
Chương 64 Đều vô sỉ như nhau
65
Chương 65 Cô ta đối với Lệ Đình Xuyên không quan trọng
66
Chương 66 Không thể là cô ta!
67
Chương 67
68
Chương 68 Nhìn thấy người quen cũ, không định chào hỏi sao?
69
Chương 69 Đang tán tỉnh bạn gái nhỏ sao?
70
Chương 70 Gặp ở chỗ cũ!
71
Chương 71 Tống Vân Nhĩ, đừng quấn lấy con trai tôi!
72
Chương 72 Em là thần dược cai thuốc cả đời của anh!
73
Chương 73
74
Chương 74 Tống Vân Nhĩ, tôi sẽ cho cô một cơ hội khác!
75
Chương 75 Tôi cũng không muốn!
76
Chương 76 Nhìn đủ rồi, mau tới đây uống đi!
77
Chương 77
78
Chương 78 Người yêu hay kẻ thù, hãy chọn một!
79
Chương 79 Vân Nhĩ, cậu phải cẩn thận với hắn
80
Chương 80 Chỉ có một mình em!
81
Chương 81 Nghĩ đến Lệ Đình Xuyên
82
Chương 82 Không thể rõ ràng hơn
83
Chương 83 Sống chung sẽ ảnh hưởng tới danh tiếng của em
84
Chương 84 Thật là cảm động
85
Chương 85 Cậu không phải rất biết mời cứu viện sao?
86
Chương 86 Dù anh chết tôi cũng sẽ không rơi một giọt nước mắt vì anh!
87
Chương 87 Đời này tôi và cô không chết không thôi!
88
Chương 88 Đình Xuyên, anh đang tìm em à?
89
Chương 89 Chuyện năm đó, chúng ta làm bí mật như vậy!
90
Chương 90 Cô có con không?
91
Chương 91
92
Chương 92 Cách cái chết chỉ có một bước!
93
Chương 93 Lệ Đình Xuyên, anh nằm sấp xuống cho tôi!
94
Chương 94 Tống Vân Nhĩ, rốt cuộc cô có thể hay không!
95
Chương 95 Tiểu yêu tinh!
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99 Đi ra ngoài!
100
Chương 100 Đừng hành hạ nhau nữa, được không?
101
Chương 101
102
Chương 102 Đang nghĩ tới anh!
103
Chương 103 Muốn quản tôi!
104
Chương 104 Tôi đang bận!
105
Chương 105 Anh đi cùng cô ấy đi!
106
Chương 106
107
Chương 107 Đừng ép tôi phải thô bạo!
108
Chương 108 Đình Xuyên, anh đến đây được không?
109
Chương 109 Cậu…cùng Lệ Đình Xuyên tốt rồi?
110
Chương 110 Mày là đồ ăn cây táo rào cây sung!
111
Chương 111 Cô là cô gái đầu tiên Lệ tiên sinh đưa về!
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116 Tôi thích ỷ vào tình yêu của anh ấy
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play