Chương 9: Tặng quà

Khoảng 10 phút sau,quân đội cảnh sát đã có mặt tại đó. Họ xông vào viện trợ cho Âu Diệc Phong. Lâm Như ngồi trong xe không khỏi bồn chồn lo lắng,"lỡ hắn ta chết rồi thành linh hồn bám theo mình thì sao?" Khung cảnh hiện giờ nhìn rất hỗn loạn

Lát sau bọn họ đi ra ngoài,trên ngườì của hắn nhuốm màu máu, 'bị thương rồi!'. Cô như mất hồn, nhìn đống máu me trên người anh ta thôi cũng khiến cô rùng mình. Anh ta được chiếc xe khác đưa về doanh trại. Còn cô được một người tự xưng là Đại úy,tên là Trần Quốc Hải lái xe đưa về.

Trên đường về,cô hỏi về vết thương của Âu Diệc Phong. -"Ngài Đại úy, vết thương của hắn như thế nào,..à ý tôi là Âu Thượng tướng."

Thấy cô lo lắng hỏi, Đại úy cũng không muốn làm cô phiền lòng liền dịu dàng nói: -"À, cũng không có gì đáng lo cả đâu, tiểu thư cứ yên tâm Thượng tướng của chúng tôi giỏi lắm đấy!"

-"Có thật là không sao không? Chứ tôi thấy anh ta cả người đầy máu thế kia mà?"

-"Ôi trời! Không sao đâu mà,chuyện này đối với ngài ấy cứ như cơm bữa ấy mà!"

-"Ồ,thế à!"

Cô cũng phần nào được xoa dịu,không phải là cô quan tâm hắn đâu mà sợ hắn mà bị gì nặng thì cô lại bị hắn giết nữa thì khổ,huống hồ hắn còn có một lượng fandom trung thành nữa. Thật là đau đầu!

Người Đại úy đưa cô về nhà, cô chào tạm biệt rồi bước vào trong,chạy thẳng lên trên phòng. Cô đi tắm rồi nằm lên giường ngủ. Tối nay đã có quá nhiều chuyện xảy ra. Cô cũng có những suy nghĩ khác hơn về những người cảnh sát, những người lính. Cô lúc trước cứ nghĩ rằng công việc của họ chắc cũng bình thường thôi nhưng khi chứng kiến cảnh tượng đổ máu thế cô lại trở nên khâm phục họ hơn.

____Sáng hôm sau____

Cô thức dậy,vệ sinh cá nhân,ăn sáng sau đó đi làm. Trong lúc đó cô luôn suy nghĩ mãi về về chuyện tối qua,bản thân thấy có chút áy náy dù cô không phải người làm điều đó. Thôi thì lần này đi mua quà tặng anh ta coi như là quà trả ơn vậy.

Cô đến trước của hiệu,nhẹ nhàng bước vào trong. Nhân viên thấy cô thì niềm nở chào hỏi.

-"Sếp hôm nay đến sớm vậy ta!" Một giọng đàn ông vang lên,đó là người trợ lí của cô tên là Lạc Ngũ Xuyên.

Cô chẳng thèm đáp lại gì mà tiến đến chỗ giày nam. Bàn tay mân mê qua từng đôi giày,kĩ càng xem xét.

Lạc Ngũ Xuyên thấy thế bất ngờ hỏi: -"Sếp,sao tự nhiên lại đến chỗ giày nam là gì,định tặng cho ai sao?"

-"Ừ!" Cô đáp.

Lạc Ngũ Xuyên chạy đến gần cô,hỏi tiếp: -"Mà cô định tặng cho ai vậy,đừng nói với tôi là cô định tặng cho tên cặn bã Triệu Việt Lân đấy nhé?"

Cô ngay lập tức quay qua nói: -"Cậu bị hâm à,tôi đâu rảnh đến mức tặng quà cho hắn. Mà cậu nghĩ tên đó có xứng đáng được tôi tặng quà không?"

-"Thì đương nhiên là không xứng rồi! Mà cô định tặng ai thế?"

-"Cậu hỏi nhiều quá rồi đấy,lo mà làm việc của mình đi!"

Cô tiếp tục công việc chọn quà. Cô lướt qua thấy đôi giày da màu đen nhẵn bóng hết sức sang trọng,đôi giày này dành cho những người giàu có và cũng hơi hợp với Âu Diệc Phong. Cô lấy đôi giày đấy sau đó đưa cho nhân viên gói lại cẩn thận.

Sau khi gói lại xong cô đem đến doanh trại cho hắn. Ừ thì cũng có phần ngượng ngùng,từ lớn đến bé cô đã bao giờ tặng quà cho con trai đâu. May mắn rằng cô gặp vị Đại úy hồi tối đưa cô về,cô bảo tài xế dừng xe lại,chạy đến chỗ anh ta.

-"Đại úy Trần tôi nhờ anh một chút việc được không?"

Người Đại úy nghe thấy có tiếng người gọi thì quay qua: -"Ồ! Lâm tiểu thư,có chuyện gì sao?"

Cô ấp úng: -"À..ừ thì...thì anh có thể...đem cái này cho Âu Thượng tướng giúp tôi được không...?"

Cô đưa hộp quà cho Đại úy,anh ta có vẻ hơi ngạc nhiên.

-"Lâm tiểu thư,đây là..."

-"À,không...không có gì đâu,chỉ là quà cảm ơn vì anh ta đã cứu tôi thôi. Giờ tôi có việc nên về trước đây,tạm biệt anh!"

Cô nhanh chân rời đi,mặt đỏ như quả cà chua,đây là lần đầu tiên cô tặng quà cho con trai đó! Ngại chết đi mà.

Chuông điện thoại của cô bỗng vang lên,cứ tưởng là ai hoá ra là tên tra nam Triệu Việt Lân. Chắc là lại định giải thích về việc hôm trước đây mà,đúng là phiền phức. "Thôi thì cứ nghe máy xem thử anh ta diễn như thế nào đã!"

-"Anh gọi tôi có việc gì không?"

-"Tiểu Như, chúng ta có thể gặp nhau nói chuyện một chút không?"

-"Không! Giờ tôi đang bận!"

-"Anh xin em đó,cho anh gặp mặt em đi mà!"

-"Được rồi,nói địa chỉ đi!"

-"Ở quán cà phê mà chúng ta thường hay đến nhé!?"

-"Biết rồi!"

Nói xong cô liền vội cúp máy. Thật lòng là cô cũng chẳng muốn đi đâu nhưng thôi thì lần này coi như là giải quyết mọi chuyện luôn,chấm dứt cái mối quan hệ với hắn ta.

-"Tài xế,lái xe đến quán cà phê Hướng Dương đi!"

-"Vâng,thưa tiểu thư!"

****HẾT CHƯƠNG 9****

Tui thề vs mn luôn là có nhiều việc lắm nên tui ít khi ra chương mới lắm. Thôi thì nếu như mấy bồ ủng hộ với lượt xem nhiều thì sẽ làm tiếp nha. Lịch ra chương mới: lúc nào tui rảnh thì tui sẽ viết,okay.

Chapter
1 Chương 1: Bị bắt đi
2 Chương 2: Thượng tướng là Tiểu thụ thụ?
3 Chương 3: Tra nam tiện nữ
4 Chương 4: Buổi tối gặp phải Tiểu thụ thụ
5 Chương 5: Cặp đôi hot nhất
6 Chương 6: Đến doanh trại
7 Chương 7: Đi tiệc cùng nhau
8 Chương 8
9 Chương 9: Tặng quà
10 Chương 10: Cắt đứt mối quan hệ với tên cặn bã
11 Chương 11: Bị điều đến doanh trại
12 Chương 12: Ngày đầu ở doanh trại
13 Chương 13: Làm quen
14 Chương 14: Tức giận
15 Chương 15: Áy náy
16 Chương 16: Thăm bệnh
17 Chương 17: Được phân công ở phòng bếp
18 Chương 18: Bạch Nhược Phi
19 Bị phạt
20 Lăng Quân
21 Công viên
22 Chương 22: Nhiệm vụ tiếp theo
23 Chương 23: Đồ Cẩu Diệc Phong thối
24 Chương 24: Cháu gái đến chơi
25 Chương 25: Tai nạn
26 Chương 26: Chạm mặt nhau
27 Chương 27: Tỉnh lại
28 Chương 28: Chú định khi nào lấy vợ?!
29 Chương 29: Lại gặp "Thượng tướng phu nhân" rồi!
30 Chương 30: Trò chuyện cùng Diệp Nhã Kỳ
31 Chương 31: Trở lại quân khu
32 Chương 32: Ngã vào lòng
33 Chương 33: Thẩm Yến Kiều thảo mai lên sóng
34 Chương 34: Quan tâm
35 Chương 35: Tỏ tình
36 Chương 36: Tôi đã giết người rồi ư?
37 Chương 37: Tâm lí hỗn loạn
38 Chương 38: Ôm vào lòng
39 Chương 39: Gọi điện nhờ đi cùng
40 Chương 40: Dẫn về ra mắt gia đình
41 Chương 41: Yêu á?!
42 Chương 42: Đến nhà ăn tối
43 Chương 43: Đi chơi
44 Chương 44: Bị bắt cóc
45 Chương 45: Truy tìm
46 Chương 46: Nguy hiểm
47 Chương 47: Tỉnh lại
48 Chương 48: Cảm ơn vì đã tỉnh lại
49 Chương 49: Giam giữ
50 Chương 50: Nặng lời vậy sao?
51 Chương 51: Ngày xét xử (1)
52 Chương 52: Truy tìm chứng cứ
53 Chương 53
54 Chương 54: Ngày xét xử (2)
55 Chương 55: Tránh mặt
56 Chương 56: Cậu biết yêu rồi!
57 Chương 57: 28 tuổi mà còn bị mẹ đánh
58 Chương 58: Đến nhà âu Diệc Phong ăn tối
59 Chương 59: Rời xa sáu năm
60 Chương 60: Lỡ nhau một giây là mất nhau cả đời
61 Chương 61: Chỉ cần cô ấy gật đầu không có cái gì là không thể
62 Chương 62:
63 Chương 63: Kết hôn
64 Chương 64: Ngoại truyện
Chapter

Updated 64 Episodes

1
Chương 1: Bị bắt đi
2
Chương 2: Thượng tướng là Tiểu thụ thụ?
3
Chương 3: Tra nam tiện nữ
4
Chương 4: Buổi tối gặp phải Tiểu thụ thụ
5
Chương 5: Cặp đôi hot nhất
6
Chương 6: Đến doanh trại
7
Chương 7: Đi tiệc cùng nhau
8
Chương 8
9
Chương 9: Tặng quà
10
Chương 10: Cắt đứt mối quan hệ với tên cặn bã
11
Chương 11: Bị điều đến doanh trại
12
Chương 12: Ngày đầu ở doanh trại
13
Chương 13: Làm quen
14
Chương 14: Tức giận
15
Chương 15: Áy náy
16
Chương 16: Thăm bệnh
17
Chương 17: Được phân công ở phòng bếp
18
Chương 18: Bạch Nhược Phi
19
Bị phạt
20
Lăng Quân
21
Công viên
22
Chương 22: Nhiệm vụ tiếp theo
23
Chương 23: Đồ Cẩu Diệc Phong thối
24
Chương 24: Cháu gái đến chơi
25
Chương 25: Tai nạn
26
Chương 26: Chạm mặt nhau
27
Chương 27: Tỉnh lại
28
Chương 28: Chú định khi nào lấy vợ?!
29
Chương 29: Lại gặp "Thượng tướng phu nhân" rồi!
30
Chương 30: Trò chuyện cùng Diệp Nhã Kỳ
31
Chương 31: Trở lại quân khu
32
Chương 32: Ngã vào lòng
33
Chương 33: Thẩm Yến Kiều thảo mai lên sóng
34
Chương 34: Quan tâm
35
Chương 35: Tỏ tình
36
Chương 36: Tôi đã giết người rồi ư?
37
Chương 37: Tâm lí hỗn loạn
38
Chương 38: Ôm vào lòng
39
Chương 39: Gọi điện nhờ đi cùng
40
Chương 40: Dẫn về ra mắt gia đình
41
Chương 41: Yêu á?!
42
Chương 42: Đến nhà ăn tối
43
Chương 43: Đi chơi
44
Chương 44: Bị bắt cóc
45
Chương 45: Truy tìm
46
Chương 46: Nguy hiểm
47
Chương 47: Tỉnh lại
48
Chương 48: Cảm ơn vì đã tỉnh lại
49
Chương 49: Giam giữ
50
Chương 50: Nặng lời vậy sao?
51
Chương 51: Ngày xét xử (1)
52
Chương 52: Truy tìm chứng cứ
53
Chương 53
54
Chương 54: Ngày xét xử (2)
55
Chương 55: Tránh mặt
56
Chương 56: Cậu biết yêu rồi!
57
Chương 57: 28 tuổi mà còn bị mẹ đánh
58
Chương 58: Đến nhà âu Diệc Phong ăn tối
59
Chương 59: Rời xa sáu năm
60
Chương 60: Lỡ nhau một giây là mất nhau cả đời
61
Chương 61: Chỉ cần cô ấy gật đầu không có cái gì là không thể
62
Chương 62:
63
Chương 63: Kết hôn
64
Chương 64: Ngoại truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play