[Tokyo Revengers] Sanzu × Y/N : Sanzu,Em Yêu Anh
Chap 3
Gã bất lực nhìn thỏ con phân chia ranh giới, Gã cũng làm vệ sinh cá nhân rồi leo lên giường nghỉ ngơi.
Có lẽ do nhiệm vụ khá nhiều nên vừa nằm được vài phút Gã đã chìm vào giấc ngủ của mình. Nghe tiếng thở đều Cô quay lưng lại phía Gã thì phát hiện đã ngủ sâu, Lúc này không gian thật yên tĩnh chỉ nghe được tiếng thở đều của Gã đầu hồng này.
Cô nằm chiêm ngưỡng nhan sắc của Gã u30 này, nói u30 nhưng Gã chẳng khác nào 20 tuổi cả! có khi nào Gã nói lố tuổi không nhỉ?
Đôi mày rậm, Mắt to, sống mũi thẳng tấp,môi mỏng,gương mặt gốc cạnh cộng thêm hai vết sẹo ngây môi càng khiến Gã thêm phần quyến rũ. Quả thật Gã chẳng có chút nào để chê hết,ngũ quan tinh tế đến người thân thể cao to cường tráng.
Say sưa ngắm Gã mà Cô đã thiếp đi từ lúc nào chẳng hay. Sáng hôm sau, mấy tia sáng len lỏi qua màn che tội vào gương mặt đang say giấc kia.
Cô cũng do vậy mà tỉnh dậy, nhận thấy chổ bên cạch đã lạnh đi từ lúc nào không hay. Cô vội đứng dậy vào vệ sinh cá nhân, Nhanh chân chạy xuống nhà nấu bữa sáng cho bọn họ.
Xuống tới cầu thang đã thấy mọi người ngồi xem thời sự buổi sáng. Cô vội chào hỏi
Y/n
Chúc mọi người buổi sáng tốt lành
Akashi Tekeomi
Cảm ơn nhóc nhìu
Sano Manjiro (Mikey)
Cô có biết làm Taiyaki không?
Sano Manjiro (Mikey)
Vậy làm giúp tôi 1 phần
Akashi Haruchiyo [Sanzu]
Cho tôi 1 cốc cacao nóng
Cô lui cui chuẩn bị Taiyaki và Cacao cho Mikey và gã. Khi đã hoàn thành Cô vội đem lên bàn cho cả hai.
Y/n
Lần đầu tiên tui làm Taiyaki, dở đừng buồn!
Gã nhấp một ngụm,rồi mới cất tiếng
Akashi Haruchiyo [Sanzu]
Tạm được
Sano Manjiro (Mikey)
Ngon!
Kakuchou
Cô nấu giúp chúng tôi bữa sáng nhé?
KoKonoi Hajime
Nếu ở nhà hết đồ ăn,cứ ghi vào giấy rồi kêu đàn em đi mua
Cô quay lưng tiến về bếp chuẩn bị bữa sáng cho bọn họ,tuy không phải những món Á hay Âu. Nhưng những món Cô làm đều chủ yếu cung cấp chất sơ và can xi cho bọn họ
khoảng 1 tiếng sau đồ ăn cũng đã xong. Cô dọn lên bàn rồi cất tiếng kêu họ xuống dùng bữa.
Y/n
Đồ ăn xong rồi, xuống dùng đi!!
Akashi Tekeomi
Đói muối xỉu đến nơi
Haitani Rindo
Hôm nay tao và Hajime phải qua Ý để lấy lô vũ khí về. Còn mọi chuyện ở đây bọn bây lo giúp!
Akashi Tekeomi
Cái đó mày đừng bận tâm,cứ giao cho Sanzu lo liệu. Chăm chú lấy lại lô hàng lần này
Sano Manjiro (Mikey)
Không lấy được về thì biết chuyện gì sẽ sảy ra rồi chứ?
KoKonoi Hajime
Cái đó không cần Boss nhắc, Chúng tôi tự biết luật mà
Sano Manjiro (Mikey)
Tốt! bây giờ thì lo ăn đi
Y/n
Mọi người ăn ngon miệng
Haitani Rindo
Em không ngồi xuống ăn à nhóc?
Y/n
Tôi không thích ăn sáng cho lắm, nên mọi người cứ mặc kệ tôi
Nói rồi Cô sảy bước rời khỏi Phòng ăn mà sân vườn. Sân thượng của Phạm Thiên hai bên trồng đầy hoa oải hương, trong nó thật đẹp và yên tĩnh. Cứ mỗi cuối tuần sẽ có người tới chăm sóc cây cỏ trong nhà, nhưng bây giờ sao nhìn nó thiếu sức sống thế nhỉ?
Không suy nghĩ nhiều Cô cầm lấy vòi nước mở chế độ phun sương mà tưới cây. Ánh nắng ban mai cộng thêm những bông hoa oải hương được tưới thêm sức sống càng khiến khung cảnh tuyệt đẹp thêm bao phần.
Akashi Haruchiyo [Sanzu]
Em có vẻ thích chúng?
Không biết từ lúc nào Gã đã đứng dựng vào tường mà Cô không hề hay biết! chắc có lẽ do mãi mê tưới nước khiến Cô quên luôn mọi điều xung quanh.
Cô nhẹ nhàng xếp gọn ống nước vào chổ cũ rồi mới cất tiếng trả lời Gã ta.
Y/n
Từ nhỏ tôi đã thích loại hoa này,chúng làm tôi cảm thấy rất dễ chịu
Akashi Haruchiyo [Sanzu]
Ừm hửm
Akashi Haruchiyo [Sanzu]
Chưa tới giờ
Nói rồi Gã tiến lại phía ghế ngồi ở vườn ngã xuống. Lúc này Gã mới lên tiếng hỏi, giọng nói có chút nghiêm túc và thắc mắc.
Akashi Haruchiyo [Sanzu]
Em không sợ những người như chúng tôi?
Akashi Haruchiyo [Sanzu]
Những kẻ bất lương,làm chuyện phạm pháp giết người không gớm tay! em không sợ?
Y/n
Không! Tôi chả có lý do gì để sợ Chú cả, muốn mạng thì tôi cho thôi. Tôi cũng chả có gì lưu luyến cuộc sống vô nghĩa này
Akashi Haruchiyo [Sanzu]
Em chán ghét cuộc sống này sao? cuộc sống này không phải vô vị vô giác như em nghĩ đâu bé con à. Nó tràn ngập màu hồng ngoài kia cơ đấy
Akashi Haruchiyo [Sanzu]
Nhưng có màu hồng nó cũng cho ta thấy màu đen của tội lỗi. hãy nên biết ơn thi thượng đế đã cho ta được chứ đừng nên chán ghét sự sống của em. Còn ngàn ngàn người cầu xin sự sống còn không có kìa! hahaha!
Nói dứt lời Gã lôi một hũ màu đen từ trong túi áo ra mở nắp lôi vài viên thuốc ra. Gã nhâm nhi viên thuốc trong rất sảng khoái. Hình như nó là Vitamin?
Akashi Haruchiyo [Sanzu]
Không! Tôi không phải những kẻ nghiện ngập vô nghĩa như em thấy ngoài xã hội kia. Tôi chỉ đang tiềm thú vui cho mình bằng cách ngậm Vitamin thôi.
Akashi Haruchiyo [Sanzu]
Nếu em thích có thể dùng chung với tôi? sao thử không
Mọi người đều đã rời khỏi nhà lúc sáng rồi. Chỉ còn Cô ở căn nhà đồ sộ này! chán chết đi được.
Suy nghĩ mãi Cô mới quyết định ra ngoài tản bộ cho thoải mái, lê đôi chân đi hết chổ này đến chổ kia cũng không biết bản thân đã đi được bao nhiêu lâu rồi. Kiếm đại một chiếc ghế đối diện công viên nhỏ ngồi xuống. Mùa đông đã gần đến nên không khí có chút lạnh, lúc chiều do gấp gáp nên đã quên mang theo áo khoác.Khiến bản thân chỉ hứng cơn lạnh muốn thấu xương.
Y/n
Ngốc thật! gấp gáp làm gì để quên áo khoác ở nhà cơ chứ,làm giờ phải chịu lạnh thế này
Bỏng vai cảm nhận cái gì đó được phủ lên người mình,hình như là một chiếc áo Vest.Mùi hương trên áo này có chút quen thuộc,,đúng rồi là mùi bạc hà! không thể nhầm lẫn vào đâu được chính là mùi của Gã đầu hồng.
Akashi Haruchiyo [Sanzu]
Mốt đi đầu thì nhớ đem theo áo khoác Đồ ngốc!
Akashi Haruchiyo [Sanzu]
Tôi lúc nào chả có mặt phía sau em
Gã chầm chậm ngồi xuống phía bên Cô, tận hưởng không khí xung quanh.Gã đưa mắt nhìn chăm chú những đứa trẻ con đùa nghịch bên xích đu kia. Môi mỏng khẽ cất tiếng
Akashi Haruchiyo [Sanzu]
Em nhìn xem,có phải bọn nhóc đó có phải rất dễ thương không. Tôi cũng mong đứa con của tôi sau này cũng trắng trẻo và dễ thương như bọn chúng.
Y/n
Mong muốn có con vậy sao không kiếm một người vợ và lập gia đình đi?
Akashi Haruchiyo [Sanzu]
Có lẽ chưa tới lúc
Akashi Haruchiyo [Sanzu]
Em có muốn đi xem phim cùng tôi không?
Akashi Haruchiyo [Sanzu]
ừm! Cũng lâu rồi tôi chưa cùng ai đi xem phim. Em thấy thế nào?
Akashi Haruchiyo [Sanzu]
Em muốn xem phim gì?
Y/n
Chuyến Tàu Định Mệnh kìa
Akashi Haruchiyo [Sanzu]
Ừm
Gã tiến lại quầy mua vé và bỏng ngô cho Cô. Giờ chiếu phim vào tầm 21:30, cả hai ngồi đợi và tán ngẫu vài câu rồi cũng chả nói gì thêm.
Akashi Haruchiyo [Sanzu]
Ừm
Gã và Cô ổn định chổ ngồi,lúc này đèn trong rạp đã tắt hết chỉ chừa lại đèn chiếu. Phim bắt đầu chiếu,Gã lúc này bổng cảm thấy cơn buồn ngủ tới gần mệt mỏi dựa vào vai Cô mà đánh giấc. Có ai mà rủ người ta đi xem phim rồi ngủ ngang như Gã không chứ?
Cô cũng không bài xích khi Gã tựa vào vai Cô mà ngủ.
khoảng 2 tiếng sau phim cũng đã kết thúc. đèn đi cũng đã bật mà Gã vẫn chưa chịu thức dậy, Cô vỗ nhẹ vào má Gã ra hiệu. Mãi Gã vẫn không chịu dậy khiến Cô mất kiên nhẫn, tán mạnh vào má Gã cho tỉnh giấc
Gã đang trên mây thì bị lực tát của Cô kéo về hiện thực, mệt mỏi tỉnh dậy
Akashi Haruchiyo [Sanzu]
ayyy! đau chết đi được
Y/n
Nếu Chú chịu dậy nhanh thì Tôi sẽ không dùng biện pháp này
Comments
kaishin
nhịn
2025-03-06
0
Lo Tran
thuốc hồi trinh hử :))
2022-06-28
1
nghᥫ᭡
thôi không cần.Mình đầu chú là đủ hồng rồi
2022-06-16
0