Chapter 4: Lửa và thịt rắn

Thực tế, Hạo Thiên cũng dự tính sẽ khó tìm được thứ gì đó, hắn vốn nghĩ rằng xung quanh không thấy bất cứ gì là vật tư của con người tạo ra, hơn nữa tiếng trôi qua trên tay hắn vẫn không có bất cứ thứ gì có thể dùng được.

Bãi biển ngoại trừ cát ra thì vẫn là cát, Hạo Thiên không ngờ trên thế giới này còn có bãi biển không có một cái gì gọi là rác thải của con người. Biển sạch sẽ đến mức kì lạ, khó ai có thể tin được.

Cái này ý niệm vừa ra, Hạo Thiên không kiềm chế được mà rùng mình một cái, thời đại khoa học nghệ đã phát triển thế này, mà còn có nơi con người chưa phát hiện ra.

Hạo Thiên đành thu gom một ít cây gỗ, để có thể nhóm lửa như cách mà trong các video mà hắn hay xem.

Sau bao nhiêu quãng đường tìm kiếm thì Hạo Thiên đành quay trở lại vị trí cũ. Cùng lúc này Diệp Ngân cũng quay trở lại, trên tay cô cầm vỏn vẹn một cái chai nhựa khá lớn, đựng cũng được hơn một lít rưỡi nước.

Trên thực tế, này ở trên hoang đảo, này chai nhựa chính là bảo bối. Không đợi hắn cao hứng, cũng chẳng nghĩ đến cái gì, Hạo Thiên nhìn thoáng qua một cái rồi vội vàng chạy đến.

“Tuyệt! Cô làm sao tìm được nó vậy?” Chỉ chỉ tay vào chai nhựa, Hạo Thiên hỏi.

“Tôi nhặt được ở gần đây! Chắc không có giá trị gì đâu nhỉ?” Diệp Ngân nói.

Khoan đã chai nhựa đó làm sao xuất hiện ở cái chỗ không hề có một tý rác thải, phải chăng đây là do người khác cố tình cho họ, hay do thượng đế, thần tiên trên trời ban cho?

Hạo Thiên lúc này cũng không nghĩ ngợi thêm điều gì, hiện tại chuyện quan trọng nhất là sống sót ở nơi này để còn tìm cách trở về.

Diệp Ngân giơ cái chai lên, định ném đi thì Hạo Thiên ngay lập tức can ngăn: “Không, không, là đồ tốt, sao lại muốn vứt đi? Có thể nhóm lửa được mà!”

“Dùng để nhóm lửa ư? Sao có thể?” Diệp Ngân hỏi.

“Một lát sau cô sẽ hiểu ngày mà!’ Hạo Thiên cười cười đáp.

Diệp Ngân tuy không hiểu nhưng cũng chỉ biết nghe theo lời Hạo Thiên.

Sau khi chuẩn bị xong đống củi, Hạo Thiên đi tới bờ biển, đem chai nhựa rót đầy nước biển.

Trở về cạnh đống củi, Hạo Thiên dùng bốn nhành cây cắm xuống đất, hai nhánh cây dài và hai nhánh cây ngắn nữa, hắn dùng một ít vỏ cây cột các nhánh cây lại như một cái bàn hình chữ nhật rồi đặt chai nước lên. Đặt bên dưới một ít lá cây và nhánh cây khô.

Hắn phải tập trung tinh thần canh góc ánh nắng mặt trời, chỉ cần đúng góc độ với ánh nắng mặt trời khi đó sẽ hội tụ tại một điểm sẽ làm nóng điểm đó lên và bốc cháy.

Theo thống kê, toàn thế giới bình quân mỗi năm rừng rậm bị cháy rất cao, trong đó tuyệt đại đa số là do hành vi của con người tạo thành, cháy tự nhiên chỉ chiếm một phần trăm. Mà hành động vứt chai nhựa lung tung lại là nguyên nhân dẫn đến cháy rừng là cao ngất ngưỡng.

Chai nhựa có chứa nước khi ở nhất định góc độ nào đó sẽ trở thành một mặt kính lúp, khi ánh sáng đi qua hội tụ lại trên những chiếc lá khô, cỏ úa sẽ gây ra hoả hoạn.

Hiện tại, Hạo Thiên đó là lợi dụng bình nước, đem ánh mặt trời để nhóm lửa.

Không biết qua bao lâu, như là một giờ, lại như là hai cái giờ, Hạo Thiên bần thần nhìn chai nước mà cầu nguyện.

Khoảng một lúc sau, Hạo Thiên tinh thần chấn động, một sợi khói nhẹ phiêu khởi, một sợi ngọn lửa hiện lên trên lá khô.

Không có bất cứ điều gì có thể ngăn sự vui mừng, hắn cầm lấy nhánh cây từng chút một đặt lên bụi than đang bốc khói đó, hắn đã nhóm lửa thành công, lửa bắt đầu bùng cháy đỏ rực. Hắn cũng không quên đặt chai nước sang một bên để lửa có thể dễ dàng cháy hơn nữa.

“Ha ha! Thành công rồi! Ha ha!" Hạo Thiên vừa hét vừa cười lớn.

So với việc tìm được bình nước khi càng thêm kích động, Hạo Thiên nắm chặt tay, làm như đang ăn mừng thành công của bản thân khi đã mồi lửa bằng công cụ thô sơ.

“Ngươi làm như thế nào được? Đánh lửa sao? Có ngọn lửa, buổi tối liền không cần lo lắng rồi!” Nhìn vào ngọn lửa, Diệp Ngân tò mò.

Cho đến giờ phút này, hắn rốt cuộc có thể hiểu được cảm giác khi nhóm lửa thành công ở nơi hoang dã, tâm tình có chút không miêu tả được, cảm giác như vừa trở về từ cõi chết, có lửa rồi thì cuộc sống hoang dã coi như thành công một nửa rồi.

Hơn nữa, thêm một người liền có nhiều hơn một phần sức lao động, so với một mình càng không dễ dàng sinh tồn, mặc kệ là xuất phát từ cái loại yêu cầu nào, Hạo Thiên đều không hy vọng Diệp Ngân xảy ra chuyện.

Hiển nhiên là bởi vì tìm không thấy vật tư, Diệp Ngân trên mặt tràn đầy uể oải, bất quá khi nàng thấy đống lửa, cả người tức khắc liền hưng phấn chạy tới, ngồi quỳ ở trước đống lửa.

Gần là nhìn đến ngọn lửa, Diệp Ngân uể oải đó là trở thành hư không, ngọn lửa đối với Hạo Thiên hai người tới nói, rốt cuộc có bao nhiêu quan trọng, này đã không cần nhiều lời.

Tìm một ngày đồ vật, hiện tại rốt cuộc có thể nghỉ ngơi, trong lúc nhất thời hai người đều là yên lặng, mệt đến không thèm mở miệng. Tại đây trong lúc, bầu trời toàn là màu đen, mờ nhạt ánh lửa chiếu vào hai người mặt vô tình biểu hiện sự buồn bã.

Sau một hồi, Hạo Thiên dẫn đầu đánh vỡ trầm mặc, đã mở miệng: “Ngươi hôm nay không có tìm được thứ gì sao?”

Hạo Thiên lời này tương đương là vô nghĩa, nếu là nhìn thấy hữu dụng vật tư, Diệp Ngân đã sớm nhặt về, sao có thể hai tay trống trơn, nhưng mà, lời này hắn chính là như vậy không trải qua suy nghĩ gì mà nói ra.

Không trả lời ngay, một lát sau Diệp Ngân lúc này mới mở miệng, “Cái gì đều không có, trên bờ cát sạch sẽ lạ thường…”

Nói tới đây, Diệp Ngân bỗng nhiên ôm chặt hai chân, “Ngươi nói, đội cứu viện mất bao lâu mới có thể tìm được chúng ta, chúng ta có thể hay không chết ở chỗ này?”

Tiêu phí một ngày thời gian, lại không có tìm được bất luận cái gì hữu dụng, này có thể nói là một đả kích thật lớn đối với Diệp Ngân, làm nàng không còn nguyên phần lạc quan như lúc ban đầu.

Mặt không đổi sắc, Hạo Thiên dùng nhẹ nhàng ngữ khí nói: “Đội cứu hộ sao có thể nhanh như vậy tìm được chúng ta, hơn nữa ngươi cũng nói, đội cứu hộ yêu cầu ba ngày thời gian mới có thể tìm tới nơi này, có các cây dừa ở quanh đây, căng quá mấy ngày nay thời gian dư dả.”

“Thật sao?” Diệp Ngân gắt gao nhìn Hạo Thiên.

"Cho dù có tìm kiếm thì cần mất thời gian, điều tra thống kê số lượng người mất tích mới đi tìm, sẽ nhanh thôi!" Hạo Thiên lời nói hết tám phần lừa hai phần là thật, mục đích là để trấn an Diệp Ngân.

Ngồi bên cạnh đống lửa, Hạo Thiên thỉnh thoảng hướng tới nơi xa nhìn lại, hắn cùng Diệp Ngân ngồi đối diện nhau, lúc này cả hai đều đã rất đói bụng. Tuy không kiếm được gì ăn trên đường dọc bờ biển nhưng cũng may còn con rắn mà lúc trước Hạo Thiên giết được.

Người dù sao cũng là động vật, tuy có thể nhịn đói được bảy ngày, nhịn khát được ba ngày nhưng nhịn đói một hoặc hai ngày đã đủ khiến cơ thể cảm thấy mệt mỏi, tinh thần không ổn định rồi, mà ở nơi này thì lại rất nguy hiểm.

Cũng không tưởng liền cái này đề tài tiếp tục đàm luận đi xuống, Hạo Thiên lấy ra con rắn khi nãy, hôm nay lúc đánh chết nó, hắn liền vẫn luôn mang ở trên người, rốt cuộc đây chính là đồ ăn.

Khi nhìn thấy con rắn này, Diệp Ngân bản năng liền hoảng hốt, nhìn đến con rắn vẫn không nhúc nhích.

Không nói gì, Hạo Thiên yên lặng dùng tiểu dao cắt đầu con rắn, theo sau lột da, phá bụng, thẳng đến xử lý sạch sẽ.

Cắt thành hai đoạn, Hạo Thiên dùng nhánh cây xuyến hảo, cắm ở đống lửa hai bên.

Biết Hạo Thiên muốn làm gì, Diệp Ngân có chút khó có thể tiếp thu, “Ngươi không phải là muốn nướng nó để ăn?”

Đối với rắn rết chuột kiến, nữ sinh từ trước đến nay sợ hãi, càng miễn bàn là ăn.

Nghe được Diệp Ngân trong giọng nói có sự ghét bỏ, Hạo Thiên gật đầu: “Chúc mừng cô, trả lời đúng rồi. Vui không có thịt để ăn rồi nè!”

“Ta Diệp Ngân có đói chết ở đây, chết đuối dưới biển cũng sẽ không ăn một miếng thịt nào của anh đâu!” Diệp Ngân lắc đầu.

Hạo Thiên âm thầm cười, ở nơi đảo hoang thế này có cái ăn đã là may lắm rồi, vậy mà còn chê bai.

Quan trọng nhất là hắn cũng không tin lát nữa Diệp Ngân sẽ nhịn được.

Một lúc sau, thịt rắn nướng cũng đã chín, vàng ươm và toát ra mùi thơm phức.

Hạo Thiên cầm lên ăn và cảm thán: “Thịt con rắn này ngoài giòn trong mềm, đúng thật là mỹ vị!”

Trộm nhìn thoáng qua, Hạo Thiên phát hiện Diệp Ngân sớm đã đem đầu chuyển qua một bên, nhưng nương ánh lửa, vẫn là có thể nhìn đến Diệp Ngân ở đó nuốt nước miếng.

Cố ý giống nhau, Hạo Thiên ăn chép chép miệng, thật sự nhịn không được.

“Ngon quá, ngon quá!”

Diệp Ngân xoay người lại, nắm lên một khác xuyến thịt rắn, ăn như được thưởng.

Một ngụm xuống bụng, Diệp Ngân biểu tình gần như say mê.

“Sao vậy?” Hạo Thiên đột nhiên hỏi đến.

“Tôi ăn không được sao? Diệp Ngân đáp.

“Không, không có gì! Xin mời!”

Hạo Thiên nghĩ, cũng may có hệ thống nhận biết được loại rắn này, nếu không thì đêm nay xác định nhịn đói rồi. Nhắc mới nhớ hệ thống hôm nay tự nhiên đóng lại, không biết đến khi nào thì nó khởi động lại.

Chẳng đợi Hạo Thiên suy nghĩ xong, hệ thống liền thông báo.

“Người chơi đã nhóm được lửa, nhận được 1000 điểm tích lũy.”

“Phụt...”

“Anh làm sao thế?” Diệp Ngân hỏi.

Hạo Thiên giả vờ bình tĩnh đáp, “Một con côn trùng bay vào áo tôi thôi!”

Có lẽ hệ thống này chỉ một mình Hạo Thiên có thể nhìn thấy được nên Diệp Ngân không biết mà hỏi.

“Làm tôi giật cả mình, còn tưởng có nguy hiểm gì.” Diệp Ngân nói.

Tuy hai người bọn họ cùng bị kẹt trên hòn đảo này, cũng không biết khi nào sẽ được cứu. Mà lòng người khó lường, mới tiếp xúc Diệp Ngân không bao lâu không biết con người cô ra sao nên Hạo Thiên không dám nói cho cô ấy biết về hệ thống.

Nếu mà bị lộ chuyện hệ thống ra bên ngoài thì có khả năng Hạo Thiên sẽ bị đem ra làm thí nghiệm để nghiên cứu mất. Vì thế mà Hạo Thiên đành giấu chuyện hệ thống đi vậy.

Hạo Thiên lúc này khi thấy Diệp Ngân không thấy hình chiếu lập thể nên cũng không còn lén lút nữa. Lúc này hắn ta nhận ra rằng hệ thống dùng cảm ứng não bộ để điều khiển theo suy nghĩ của hắn.

Hạo Thiên vào xem cửa hàng coi có gì để mua hay không.

Có rất nhiều sách《bách khoa toàn thư các loài thực vật hoang dã》,《 bách khoa toàn thư bẫy thú hoang dã 》, 《bách khoa toàn thư nấu nướng trong hoang dã》... đủ loại sách.

Còn có một loại sách bị làm mờ tên《bách khoa toàn thư động tác yêu 》yêu cầu 10.000 tích lũy.

Ngoài ra còn có các loại thiên phú, ngàn dặm mắt ưng, mắt sói bạc, khỏe mạnh như ngưu linh... tuy rằng không có hướng dẫn cho thấy này cái gọi là thiên phú là cái gì, nhưng chỉ cần nhìn vào tên đều có thể đoán ra tác dụng của nó.

Nhưng mà, ở hắn tính toán chọn lựa nhiệm vụ, thu hoạch tích điểm, hắn phát hiện ra rằng không có bất cứ cái gì gọi là nhiệm vụ để kiếm điểm.

Không quan tâm đến hệ thống nữa, Hạo Thiên tâm niệm vừa động, màn hình điện tử ở trước mắt biến mất.

Hot

Comments

nữ nhân ngốc

nữ nhân ngốc

chắc k về dc roi

2022-04-21

0

Tâm Nguyễn

Tâm Nguyễn

Bách khoa toàn thư động tác yêu cầu là gì vậy tác giả ơi

2022-03-02

0

Diệp Ngân Trúc

Diệp Ngân Trúc

cố gắng cải thiện nhé

2021-12-28

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chapter 1: Tai nạn ập đến
2 Chapter 2: Hệ thống
3 Chapter 3: Rắn và người đẹp
4 Chapter 4: Lửa và thịt rắn
5 Chapter 5: Sưởi ấm cho nhau
6 Chapter 6: Hải sản
7 Chapter 7: Nguồn nước
8 Chapter 8: Lều rác và sâu chuối
9 Chapter 9: Thực vật xua đuổi muỗi
10 Chapter 10: Cua dừa, bẫy cá,...Hiểu lầm
11 Chapter 11: Thỏ rừng và biến cố
12 Chapter 12: Lươn vàng
13 Chapter 13: Bắt lươn và dây thừng
14 Chapter 14: Lươn nướng và củng cố lều
15 Chapter 15: Bắt thỏ
16 Chapter 16: Thịt thỏ
17 Chapter 17: Hi vọng
18 Chapter 18: Phát hiện mới, tre, lợn rừng
19 Chapter 19: Bẫy lợn rừng
20 Chapter 20: Thịt lợn rừng
21 Chapter 21: Làm muối ăn
22 Chapter 22: Xà phòng đảo hoang
23 Chapter 23: Lợn rừng bạo loạn
24 Chapter 24: Kỹ năng và sách mới
25 Chapter 25: Chế tạo cung tre và những mũi tên
26 Chapter 26: Gà rừng hay gà nuôi
27 Chapter 27: Sinh vật tiền sử
28 Chapter 28: Chế tạo mũi tên thép
29 Chapter 29: Tưởng của hời hoá ra là...
30 Chapter 30: Đổi nhầm hàng dỏm
31 Chapter 31: Ếch phi tiêu độc
32 Chapter 32: Quấy nhiễu gấu
33 Chapter 33: Quá trình thuần gấu
34 Chapter 34: Làm giấy
35 Chapter 35: Đồng hồ mặt trời
36 Chapter 36: Phơi giấy và gừng dại
37 Chapter 37: Nơi trú ẩn mới và chuyện lặt vặt
38 Chapter 38: Gà con và những cảm giác
39 Chapter 39: Lợn rừng bạo loạn lần hai và đá quý
40 Chapter 40: Trăn Titanoboa và giải cứu kịp thời
41 Chapter 41: Kẻ trộm ẩn danh
42 Chapter 42: Kẻ cướp là đại bàng?
43 Chapter 43: Lan man, thuần hoá đại bàng vàng
44 Chapter 44: Khuất phục và lên đường
45 Chapter 45: Đi đường và gặp sói hoang
46 Chapter 46: Thành công
47 Chapter 47: Bồ kết, mía
48 Chapter 48: Đường đỏ
49 Chapter 49: Biến thái, chế tạo nhu yếu phẩm
50 Chapter 50: Thời không hỗn loạn?
51 Chapter 51: Rắn hay dây leo
52 Chapter 52: Vũng bùn
53 Chapter 53: Sự cố bỏ xót
54 Chapter 54: Cá sấu (1)
55 Chapter 55: Cá sấu (2)
56 Chapter 56: Cá sấu (3)
57 Chapter 57: Một chút xàm xí
58 Chapter 58: Quyền năng bắt lợn rừng
59 Chapter 59: Gặp lại nhau
60 Chapter 60: Bàn luận (1)
61 Chapter 61: Bàn luận (2)
62 Chapter 62: Bạn trai, nụ hôn đầu
63 Chapter 63: Đa thê, ta có thể nhường
64 Chapter 64: Quần áo mới
65 Chapter 65: Đi sâu vào rừng tre
66 Chapter 66: Vũ khí mới
67 Chapter 67: Hoàn thành
68 Chapter 68: Hoàn thành và kí ức
69 Chapter 69: Thử nghiệm
70 Chapter 70: Làm nước đá
71 Chapter 71: Tủ lạnh, làm rượu trái cây
72 Chapter 72: Lại là dã thú tiền sử
73 Chapter 73: Một chút tình tứ
74 Chapter 74: Đón mùa mưa
75 Chapter 75: Bắt lợn rừng
76 Chapter 76: Có chăng là rượu?
77 Chapter 77: Tết đoan ngọ và lần đầu tiên
78 Chapter 78: Lặt vặt và kế hoạch
79 Chapter 79: Cắm trại ở sườn núi lửa
80 Chapter 80: Con người hay con gì?
81 Chapter 81: Bị cuốn vào vòng chiến
82 Chapter 82: Trăn Titan xuất hiện
83 Chapter 83: Chạy thoát, xém chút tử trận
84 Chapter 84: Bất đồng ngôn ngữ
85 Chapter 85: Artemis và Hera
86 Chapter 86: Thần? Giả dối
87 Chapter 87: Sách, quà?
88 Chapter 88: Bữa ăn thịnh soạn
89 Chapter 89: Kế hoạch, chế tạo mặt nạ phòng độc
90 Chapter 90: Vật phẩm rác rưởi
91 Chapter 91: Tình yêu, vấn đề, Ciel
92 Chapter 92: Không gian, đá vôi
93 Chapter 93: Vàng, kim cương
94 Chapter 94: Làm thủy tinh
95 Chapter 95: Cắt thủy tinh bằng kim cương!!!
96 Chapter 96: Kính viễn vọng
97 Chapter 97: Tìm được chỗ bộ lạc và bụi cây
98 Chapter 98: Sứ Thần? Bộ lạc Hera!
99 Chapter 99: Kỹ xảo, nơi thờ cúng Thần
100 Chapter 100: Thần khí, ngươi không phục?
101 Chapter 101: Sứ Thần rất thân thiện! Ban thưởng...
102 Chapter 102: Chia thức ăn... Thăm dò kẻ địch
103 Chapter 103: Cướp biển (1)
104 Chapter 104: Cướp biển (2)
105 Chapter 105: Cướp biển (3)
106 Chapter 106: Cướp biển (4)
107 Chapter 107: Cướp biển (5)
108 Chapter 108: Cướp biển (6)
109 Chapter 109: Cướp biển (7)
110 Chapter 110: Cướp biển (8)
111 Chapter 111: Cướp biển (9)
112 Chapter 112: Khoai sọ [khoai môn] (1)
113 Chapter 113: Khoai sọ [khoai môn] (2)
114 Chapter 114: Lễ vật đầu tiên
115 Chapter 115: Quá trình điều chế Magiê
116 Chapter 116: Làm que diêm (1)
117 Chapter 117: Làm que diêm (2)
118 Chapter 118: Làm que diêm (3)
119 Chapter 119: Suối Thần (1)
120 Chapter 120: Suối Thần (2)
121 Chapter 121: Đối mặt kẻ đứng đầu (1)
122 Chapter 122: Đối mặt kẻ đứng đầu (2)
123 Chapter 123: Chia ra (1)
124 Chapter 124: Chia ra (2)
125 Chapter 125: Vòng vây
126 Chapter 126: Nhảy vực lần hai
127 Chapter 127: Những kẻ nhảy cùng
128 Chapter 128: An toàn
129 Chapter 129: Tìm cách thoát đi
130 Chapter 130: Ác mộng của Diệp Ngân
131 Chapter 131: Trở về (1)
132 Chapter 132: Trở về (2)
133 Chapter 133: Vận may và may mắn
134 Chapter 134: Về đến nơi
135 Chapter 135: Một bữa no
136 Chapter 136: Chuẩn bị mở rộng nơi trú ẩn
137 Chapter 137: Nói ra mục đích
138 Chapter 138: Cuộc chiến nổ ra và cái kết
Chapter

Updated 138 Episodes

1
Chapter 1: Tai nạn ập đến
2
Chapter 2: Hệ thống
3
Chapter 3: Rắn và người đẹp
4
Chapter 4: Lửa và thịt rắn
5
Chapter 5: Sưởi ấm cho nhau
6
Chapter 6: Hải sản
7
Chapter 7: Nguồn nước
8
Chapter 8: Lều rác và sâu chuối
9
Chapter 9: Thực vật xua đuổi muỗi
10
Chapter 10: Cua dừa, bẫy cá,...Hiểu lầm
11
Chapter 11: Thỏ rừng và biến cố
12
Chapter 12: Lươn vàng
13
Chapter 13: Bắt lươn và dây thừng
14
Chapter 14: Lươn nướng và củng cố lều
15
Chapter 15: Bắt thỏ
16
Chapter 16: Thịt thỏ
17
Chapter 17: Hi vọng
18
Chapter 18: Phát hiện mới, tre, lợn rừng
19
Chapter 19: Bẫy lợn rừng
20
Chapter 20: Thịt lợn rừng
21
Chapter 21: Làm muối ăn
22
Chapter 22: Xà phòng đảo hoang
23
Chapter 23: Lợn rừng bạo loạn
24
Chapter 24: Kỹ năng và sách mới
25
Chapter 25: Chế tạo cung tre và những mũi tên
26
Chapter 26: Gà rừng hay gà nuôi
27
Chapter 27: Sinh vật tiền sử
28
Chapter 28: Chế tạo mũi tên thép
29
Chapter 29: Tưởng của hời hoá ra là...
30
Chapter 30: Đổi nhầm hàng dỏm
31
Chapter 31: Ếch phi tiêu độc
32
Chapter 32: Quấy nhiễu gấu
33
Chapter 33: Quá trình thuần gấu
34
Chapter 34: Làm giấy
35
Chapter 35: Đồng hồ mặt trời
36
Chapter 36: Phơi giấy và gừng dại
37
Chapter 37: Nơi trú ẩn mới và chuyện lặt vặt
38
Chapter 38: Gà con và những cảm giác
39
Chapter 39: Lợn rừng bạo loạn lần hai và đá quý
40
Chapter 40: Trăn Titanoboa và giải cứu kịp thời
41
Chapter 41: Kẻ trộm ẩn danh
42
Chapter 42: Kẻ cướp là đại bàng?
43
Chapter 43: Lan man, thuần hoá đại bàng vàng
44
Chapter 44: Khuất phục và lên đường
45
Chapter 45: Đi đường và gặp sói hoang
46
Chapter 46: Thành công
47
Chapter 47: Bồ kết, mía
48
Chapter 48: Đường đỏ
49
Chapter 49: Biến thái, chế tạo nhu yếu phẩm
50
Chapter 50: Thời không hỗn loạn?
51
Chapter 51: Rắn hay dây leo
52
Chapter 52: Vũng bùn
53
Chapter 53: Sự cố bỏ xót
54
Chapter 54: Cá sấu (1)
55
Chapter 55: Cá sấu (2)
56
Chapter 56: Cá sấu (3)
57
Chapter 57: Một chút xàm xí
58
Chapter 58: Quyền năng bắt lợn rừng
59
Chapter 59: Gặp lại nhau
60
Chapter 60: Bàn luận (1)
61
Chapter 61: Bàn luận (2)
62
Chapter 62: Bạn trai, nụ hôn đầu
63
Chapter 63: Đa thê, ta có thể nhường
64
Chapter 64: Quần áo mới
65
Chapter 65: Đi sâu vào rừng tre
66
Chapter 66: Vũ khí mới
67
Chapter 67: Hoàn thành
68
Chapter 68: Hoàn thành và kí ức
69
Chapter 69: Thử nghiệm
70
Chapter 70: Làm nước đá
71
Chapter 71: Tủ lạnh, làm rượu trái cây
72
Chapter 72: Lại là dã thú tiền sử
73
Chapter 73: Một chút tình tứ
74
Chapter 74: Đón mùa mưa
75
Chapter 75: Bắt lợn rừng
76
Chapter 76: Có chăng là rượu?
77
Chapter 77: Tết đoan ngọ và lần đầu tiên
78
Chapter 78: Lặt vặt và kế hoạch
79
Chapter 79: Cắm trại ở sườn núi lửa
80
Chapter 80: Con người hay con gì?
81
Chapter 81: Bị cuốn vào vòng chiến
82
Chapter 82: Trăn Titan xuất hiện
83
Chapter 83: Chạy thoát, xém chút tử trận
84
Chapter 84: Bất đồng ngôn ngữ
85
Chapter 85: Artemis và Hera
86
Chapter 86: Thần? Giả dối
87
Chapter 87: Sách, quà?
88
Chapter 88: Bữa ăn thịnh soạn
89
Chapter 89: Kế hoạch, chế tạo mặt nạ phòng độc
90
Chapter 90: Vật phẩm rác rưởi
91
Chapter 91: Tình yêu, vấn đề, Ciel
92
Chapter 92: Không gian, đá vôi
93
Chapter 93: Vàng, kim cương
94
Chapter 94: Làm thủy tinh
95
Chapter 95: Cắt thủy tinh bằng kim cương!!!
96
Chapter 96: Kính viễn vọng
97
Chapter 97: Tìm được chỗ bộ lạc và bụi cây
98
Chapter 98: Sứ Thần? Bộ lạc Hera!
99
Chapter 99: Kỹ xảo, nơi thờ cúng Thần
100
Chapter 100: Thần khí, ngươi không phục?
101
Chapter 101: Sứ Thần rất thân thiện! Ban thưởng...
102
Chapter 102: Chia thức ăn... Thăm dò kẻ địch
103
Chapter 103: Cướp biển (1)
104
Chapter 104: Cướp biển (2)
105
Chapter 105: Cướp biển (3)
106
Chapter 106: Cướp biển (4)
107
Chapter 107: Cướp biển (5)
108
Chapter 108: Cướp biển (6)
109
Chapter 109: Cướp biển (7)
110
Chapter 110: Cướp biển (8)
111
Chapter 111: Cướp biển (9)
112
Chapter 112: Khoai sọ [khoai môn] (1)
113
Chapter 113: Khoai sọ [khoai môn] (2)
114
Chapter 114: Lễ vật đầu tiên
115
Chapter 115: Quá trình điều chế Magiê
116
Chapter 116: Làm que diêm (1)
117
Chapter 117: Làm que diêm (2)
118
Chapter 118: Làm que diêm (3)
119
Chapter 119: Suối Thần (1)
120
Chapter 120: Suối Thần (2)
121
Chapter 121: Đối mặt kẻ đứng đầu (1)
122
Chapter 122: Đối mặt kẻ đứng đầu (2)
123
Chapter 123: Chia ra (1)
124
Chapter 124: Chia ra (2)
125
Chapter 125: Vòng vây
126
Chapter 126: Nhảy vực lần hai
127
Chapter 127: Những kẻ nhảy cùng
128
Chapter 128: An toàn
129
Chapter 129: Tìm cách thoát đi
130
Chapter 130: Ác mộng của Diệp Ngân
131
Chapter 131: Trở về (1)
132
Chapter 132: Trở về (2)
133
Chapter 133: Vận may và may mắn
134
Chapter 134: Về đến nơi
135
Chapter 135: Một bữa no
136
Chapter 136: Chuẩn bị mở rộng nơi trú ẩn
137
Chapter 137: Nói ra mục đích
138
Chapter 138: Cuộc chiến nổ ra và cái kết

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play