Sau buổi tối hôm qua cô dần tỉnh lại, cảm giác thấy cơ thể mệt mỏi như tập gym cả đêm vậy. “Hhh ưm sao khó chịu thế” căn phòng rộng lớn cô chưa kịp loag lại thì trong phòng tắm tí tách nước chảy. Cô chợt hoảng hồn nhìn xuống “ k..không mặc quần áo, tronggg nhà tắm có nước chảy” lượng thông tin quá lớn làm cô tải không kịp lúc này cô mới nghĩ lại được chuyện tối qua “ đêm qua là thật sao không phải mơ”, gương mặt trái xoan đôi lông mày nhíu xuống lúc này cô mới ý thức được hoàn cảnh của mình.
Cô nhẹ nhàng bước khỏi giường, miệng thì lẩm bẩm “ này thì tửu lượng cao, nghịch ngu rồi” trên sàn nhà một bãi chiến trường tối qua, quần áo bị sứ rách hết, ngó nghiêng một lúc cô thấy bên cạnh có tủ quần áo, mặc dù biết không nên lấy đồ của người khác mà không cho phép nhưng là không còn cách nào khác rồi miệng thì nói “ mượn tạm rồi trả” nhưng trong đầu lại suy nghĩ làm sao để chuồn nhanh nhất có thể . Cũng không biết người tối qua là ai nhưng chắc là tối qua say quá nên cô làm loạn, cảm thấy có lỗi cô để lại cho anh một bức thư và tiền cho anh “ thôi đi tong tiền ăn tháng này”, làm song mọi thủ tục cô liền chuồn nhanh khỏi đó.
......................
Tiếng nước ở nhà tắm lúc này đã ngừng, bước ra ngoài là một người đàn ông với hình dáng chuẩn nhấp nhô những múi sầu riêng *khoái kìa*, anh bước tới bên giường “ người đâu rồi” người phụ nữ tối qua cùng anh vận động cả đêm mà sáng nay vẫn có thể bước xuống giường, để chạy được. Mặt anh đen lại “người phụ nữ này lại dám nghĩ anh là trai bao sao ?” trên tay anh cầm giấy và tiền cô để lại.
Đây cũng là lần đầu tiên của anh, để một người phụ nữ lấy đi lần đâu tiên nhưng lại có thể xuống giường và chạy thoát được, càng nghĩ càng khiến anh tức giận nhưng trên môi lại nhếch lên nụ cười, trầm giọng nói“ có giỏi thì đừng để tôi bắt được em” anh vo mạnh tờ giấy trên tay. Một người kiêu ngạo như anh lại bị một người phụ nữa coi là trai bao cô cũng quá coi thường anh rồi thì phải, người phụ nữ này bị anh ăn sạch mà còn dám thoát khỏi anh “ đúng thật rất thú vị”
......................
Lúc này anh lấy một tấm thẻ từ trong tủ đồ ra đó là thẻ sinh viên của cô, bị anh lấy vào tối qua nhằm phòng bị mà không ngờ phải dùng tới anh thì thầm nói “ bé con em chạy không thoát được đâu”, nụ cười đầy ma mị tay anh miết tầm thẻ của cô. Nhìn ra ngoài khung cảnh trời thật đẹp những đám mây như đang đuổi bắt nhau bồng bềnh nhẹ nhàng, trôi đi nắng sớm ban mai làm cho tinh thần con người ta thật tốt chill chill mùi thơm của sáng ban mai của không khí bắt đầu ngày mới, êm ả mà trước nay anh chưa từng thấy, không phải mỗi buổi sáng thức dậy nhìn đống tài liệu và lịch trình tiếp tục một ngày bận rộn xô bồ không lối thoát, như đang báo hiệu trước tương lai tốt đẹp của hai người, ánh mắt trìu mến anh dành cho cô, có lẽ là yêu từ ánh nhìn đầu tiên, lần đầu tiên gặp nhau đã muốn lại gần mà không chút phòng bị muốn tiến tới về nhau.Tình yêu thứ mà trước giờ anh chưa dám nghĩ tới có lẽ là chưa tìm được người mình rung động, tìm một người yêu mình thật sự là khó, nó không giống như một kế hoạch hay dự án cố gắng sẽ đạt được. Thấy được nhau là do duyên do nợ cố gắng chân trọng nhau.
......................
*CÔNG TY Developed and modern*
Công ty mới của anh về việc sản xuất và phát triển, nghiên cứu về máy móc và sản xuất mô hình Robot. Do mới thành lập công ty cần nhiều việc để giải quyết nên trông anh khá mêt mỏi, anh cởi đồ đưa cho Vương Ca “ Cậu mang đồ này đi làm sạch đi, tôi vào nhà nghỉ có việc gì thì vào gọi tôi”. Sự mệt mỏi khiến anh nhớ đến cô nhớ đến buổi tối ngày hôm đó , mỗi khi nhớ lại đêm hôm ấy cơ thể anh lại thèm khát khiến thứ bên dưới thay đổi “ Mày đừng ngóc dậy nữa cô ấy không ở đây đâu”, nói rồi anh bước vào nhà tắm, tiếng nước chảy róc rách đều đều kêu, những giọt nước chảy lên cơ thể chuẩn từng xentymet lăn trên những múi nhấp nhô, người đàn ông toát ra phong thái trưởng thành. Anh bước ra ngoài trên người chỉ quấn mỗi chiếc khăn che chỗ cần che, làn da không quá trắng nhưng thấy được sự khoẻ khoắn và sinh lực dồi dào, nhưng cũng không thể nào mà làm việc không thấy mệt được nên vừa nằm xuống giường đôi mắt đã nhắm vào, khuât mặt lúc tỉnh của anh đã thấy được phong thái được của sự lãnh đạo nhưng khi sự thở đều trong giấc ngủ lại thấy rõ sự nho nhã và điềm tĩnh anh nhiên trong đó. Lúc này bên ngoài có tiếng chạy loạn ở ngoài “ tiểu thư xin cô bình tĩnh chờ ở đây tôi vào nói với tổng tài một tiếng được không” Vương Ca đang cố ngăn cản một cô gái đang định chạy vào phòng nghỉ của anh. “ Bỏ tôi ra anh có biết tôi là ai không hả, một trợ lý nhỏ như anh cũng gián ngăn cản tôi, tin tôi bảo với Lục Nhất cho anh nghỉ không hả” tiếng nói đanh thép, chua chát phát ra từ miệng cô tai con gái của một trong số cổ đông của công tý Nguyễn Ái Dung. Mặc cho sự ngăn cản của Vương Ca cô ta một mực xông vào có thể cho thấy lá gan của cô gái này không nhỏ,
Updated 24 Episodes
Comments
☘️Trinh Trinh☘️
Nhìu từ ko viết hoa quá Au ơi
2022-03-10
0