Tổng Tài Tài Đại Nhân, Yêu Nhau Đi!!!
chương 3
trông anh hôm nay không tốt lắm.
bà hà
tiểu nghê à. ăn thêm miếng nữa nhé
lúc này bên ngoài cửa, lục ngạn đã về.
bà hà
cậu chủ, cậu về rồi.
bà hà
vừa nãy tôi đang đút cho cô ấy ăn. nhưng tự nhiên cô ấy lại không ăn nữa.
lục ngạn tiến đến bàn ăn nhìn thử
quả nhiên thấy vợ nhỏ không chịu ăn cơm, thức ăn trong miệng không chịu nuốt giữ ở trong miệng. miệng phòng to lên.
Lục Ngạn
bà hà bà về trước đi, bây giờ cũng muộn rồi, ở nhà còn cháu nhỏ đó.
lục ngạn cờn lên bát cơm đầy ụ
bà hà
được rồi. vậy tôi về đây.
bên trong nhà rất yên tĩnh
tiểu nghe vẫn đang ngơ ngác cúi đầu xuống, không chịu nuốt đồ ăn
lục ngạn chuẩn bị chạm vào cô thì bỗng nhiên tiểu nghê lùi ra, tay anh thu lại.
anh xúc thìa cơm đến bên môi cô, nhưng cô không mở miệng ra
anh bắt đầu không kiên nhẫn rồi.
rồi đột nhiên anh để ý thấy trong tay cô cầm một chú gấu bông.
anh mò tay tới lấy con gấu bông kia đi
lúc này tiểu nghê mới có phản ứng. đứng dậy đòi lại gấu bông, nhưng mà lục ngạn lại mang lên cao, cô không thể với tới.
nhìn đôi mắt khẩn thiết ầng ậc nước mắt của cô. anh nảy ra một ý có thể khiến cô ăn cơm.
Trần Tử Nghê
.....* nhìn chằn chằn con gấu*
Lục Ngạn
muốn hay không muốn?
thấy cô chưa trả lời, anh lấy tư thế định ném đi, thì cô đột nhiên gật đầu.
anh thu lại con gấu, nhưng chưa chịu trả.
Lục Ngạn
muốn nó thì phải ăn hết cơm!
tiểu nghê muốn lấy lại con gấu nên rất nghe lời anh đi lại vào bàn ăn ngồi xuống đàng hoàng bắt đầu nhai thức ăn trong miệng
tiểu nghê há miệng ra chờ thức ăn đưa tới
lục ngạn xúc một thìa lớn cho vào miệng cô
nhưng miệng cô nhỏ không thể ăn hết, anh cũng không thể ép buộc cô. lục ngạn rất nhẹ nhành khi bón cho tiểu nghê
cuối cùng tiểu nghê ăn hết một bát to, thường ngày cô không ăn nhiều như thế, mỗi bữa chỉ nửa bát.
nên cô rất nhỏ, dù là 19 tuổi nhưng lại giống học sinh hơn
trong suy nghĩ lục ngạn lúc này, cô quá nhỏ rồi! thế làm sao mà sinh con cho anh được.
anh nhất định phải nuôi cô cho béo tròn mập mạp, như vậy sinh con mới tốt.
Comments