Hạ vũ giờ nỗi tiếng khắp trường, cậu đi đến đâu là người mến mộ đến đó. Mà mến mộ nhất chắc là bạn học Lâm Phong của chúng ta. Đã gần một tuần kể từ khi Hạ Vũ vào lớp, ngày nào hắn cũng cố gắng bắt chuyện với cậu. Dù cậu chẳng để tâm, nhưng hắn vẫn là mặt dày mà cố tiếp cận cậu.
Cậu mở mắt ra thì hắn chứ đâm đâm nhìn cậu, miệng hắn còn nở nụ cười chào cậu.
- Chào học bạn mới.
Cậu không thích nói chuyện với hắn nên không trả lời. Hắn ngày nào cũng vậy, cũng chọn vẹn một câu " bạn học mới" cậu vẫn thế, vẫn không trả lời . Không sao, mặt hắn dày lắm, chỉ cần cậu thức hắn sẽ bắt chuyện với cậu. Nếu cậu ngủ hắn sẽ ngắm cậu, hôm nay cậu ngủ vô tình xoay người nghiêng về phía hắn.
Mặt cậu quả thật là rất đẹp khiến hắn nhịn không được mà chặc lưỡi thán phục. Da trắng thật, mũi cũng cao, con trai gì mà mũi nhỏ mà cao ghê. Lông mày cũng rậm, lông mi dài thật. Cái Môi thì nhỏ xíu, mà đỏ mộng như tô son vậy . Mà môi cậu ta có tha son không, sao đỏ quá dậy ta. Hắn tò mò nhịn không được đưa tay vào sờ sờ môi cậu, là thật môi cậu đỏ thật, không có tô son.
Cậu giật mình tỉnh dậy thấy gương mặt hắn chăm chăm nhìn cậu, tay hắn còn sờ sờ lên môi cậu. Cậu lập tức hất tay hắn ra, miệng cũng không quên chửi hắn.
- Cậu biến thái à.
Cậu để lại ánh mắt cảnh cáo nhìn hắn, miệng cũng phát ra khẩu hình chua chát.
- Đừng chạm vào tôi.
Hắn bật cười thành tiếng, đây là người đầu tiên ở ngôi trường này dám chống đối hắn. Bạn học mới này đúng là gan dạ thật, nhưng hắn không hiểu sau càng nhìn bạn học này càng thấy thú vị.
Vừa Tan học, nếu như thường lệ hắn sẽ chạy ùa vào tiệm nét. Nhưng hôm nay hắn vẫn ở ngay bàn học, vẫn ở đó ngắm bạn cùng bàn. Giờ lớp học chỉ còn lại hắn và cậu, cậu vẫn ngủ, hắn vẫn ngắm nhìn cậu.
Cậu giật mình thức dậy, thấy tên điên đó đang nhìn mình, cậu có tí bực mình.
- Cậu ăn tôi được à, nhìn mẹ gì mà nhìn.
Cậu thu dọn đồ đạc rồi rời đi, hắn vẫn mặt dày mà đi theo cậu. Nhà cậu khá gần trường nên mỗi ngày cậu đều đi bộ, hắn thấy cậu đi cũng liền đi theo. Miệng hắn vẫn luôn bắt chuyện với cậu.
- Này Bạn học mới.....
Cậu vẫn đi không trả lời, hắn vẫn vậy, vẫn mặt dày mà theo kế bên.
- Bạn học mới....
- Bạn học mới.....
Cậu muốn vã vào mặt cái tên ma dai này hết sức, cả tuần nay hắn cứ đu theo cậu mãi. Thật là phiền chết đi được.
- Cậu muốn gì.
Hắn thật là vui muốn nhảy lên nóc nhà mà. Cả tuần nay ngày nào hắn cũng bắt chuyện với cậu, đây là lần đầu tiên cậu đáp lời. Hắn vui vẽ nhìn cậu, cố bắt chuyện chỉ mong được thân thiết hơn.
- Bạn học mới, tôi là Lâm Phong. Cậu là Hạ Vũ đúng không, cậu có thấy tên chúng ta ghép lại rất hợp đúng không.
Hợp cái quần á, cậu không hiểu sao mà hợp nỗi, một đứa là gió một đứa là mưa. Hai đứa hợp lại chắc có nhiều người thích lắm.
- Không hợp.
Hắn vẫn mặt dày lẽo đẽo đi kế bên cậu, miệng cũng bất đầu nói ra những lời có cánh.
- Có gió thì mới có mưa, cậu nói xem đúng không. Tôi thấy hai chúng ta chơi cùng nhau là hợp nhất.
Cậu không hiểu sau tên này cứ lẽo đẽo theo đòi kết bạn với cậu. Bộ ở cái trường này không có ai chơi chung với hắn sao, hà tất phải theo cậu làm gì.
- Bạn học Lâm Phong này, mưa rào thì không cần phải có gió. Tôi không có nhu cầu cần ai đó chơi chung.
Hắn quả thật là thán phục cậu sát đất nha, đúng thật là nhân tài mà, mở miệng ra là liền có văn, liền có thơ.
Cậu chẳng thèm để ý đến hắn, cũng may là cậu vừa đến nhà. Định mở cửa vào hắn cũng vào theo, cậu đẩy hắn ra, hắn vẫn mặt dày ngang nhiên xông vào nhà cậu.
- Bạn học mới, bạn thân đến nhà mà cậu cũng không mời vào à. Cậu quả là thất lễ thật.
- Thất lễ cái đầu cha cậu, nhà cậu ở đâu lượn về đó dùm.
Tiếng ồn ào của cậu và hắn cũng khiến cho bà nội Hạ phải chạy ra.
- Hạ Vũ ai vậy con.
Hắn nhanh nhẹn đáp lời bà chặn miệng cậu lại.
- Chào bà con là Lâm Phong, Là bạn thân Hạ Vũ.
Cậu tức muốn dọng vô họng hắn ngay tại chổ, đúng là mặt dày hết chổ nói.
Bà nội Hạ thấy bạn học của cháu mình cũng vui vẻ mà mời vào.
- Bạn học Hạ Vũ , con vào nhà chơi nhé, vào đây ăn cơm cùng bà với Hạ Vũ.
Bà thấy cháu mình có bạn học bà rất vui, cậu thì giận đến nỗi muốn nghiền nát hắn ra, đúng là ma dai mà. Còn hắn thì vui vẽ chạy theo bắt chuyện với bà, mà xem ra Bà nội Hạ cũng rất thích hắn.
Cả nhà quây quần bên bàn ăn, bà nhìn Lâm Phong ánh mắt trìu mến. Tâm sự gửi gấm cháu mình.
- Lâm Phong, ở trường bà nhờ con chăm sóc Hạ Vũ nhé. Ba năm trước cha thằng bé mất, mẹ nó lại đi bước nữa. Nó không đồng ý nên bỏ nhà ra đi, một thân một mình lưu lạc ở bên ngoài suốt hai năm. Cũng may bà bệnh nên nó mới về đây chăm bà.
- Bà.
Cậu cũng không muốn bà kể chuyện nhà mình cho người lạ nghe. Nhưng bà muốn cháu mình có bạn và hy vọng cậu có thể trở lại như lúc trước.
- Nó nghỉ học hai năm rồi mới học lại, chắc chữ nghĩa giờ quên hết rồi. Nhờ con giúp đỡ nó học hành giúp bà nhé, bà muốn thấy nó ăn học thành tài. Thấy nó có bạn bà vui lắm.
Hắn nghe bà nói sặc cơm xém phun ra ngoài. Học ngu như hắn, mà bà lại nhờ giúp đở nhân tài như cậu. Bà quả thật là đánh giá cao hắn mà. Hắn chỉ đành gượng gạo mà gật gật. Ăn xong bà tiễn hắn về, cậu nhìn hắn với ánh mắt đe dọa, miệng cậu cũng phát ra hình.
- Biến lẹ đi .
Bà quay sang nhìn cậu. cậu cũng nở nụ cười thân ái tiễn bạn về.
Updated 65 Episodes
Comments
tiểu phi
Thanh niên tự vả
2022-02-02
1
xuka
h
2022-01-02
0
nữu nữu
cha phong mặt dày ghê á
2021-12-19
0