Em Không Trốn Thoát Được Tôi Đâu
Chapter 1:Cậu là của tôi
Chắc có lẽ thời đại thay đổi,nên khu phố đêm yên tĩnh lặng bao giờ đã đào tạo nhiều quán bar không kém.Đó là giới trẻ sao?
Trong quán bar đầy náo nhiệt kia,những cô gái thân hình thon thả trắng nõn nà kia ánh mắt đều hướng về phía anh,Trạch Văn Phong.
Trạch Văn Phong
ngột ngạt quá,về đây (nhìn đồng hồ)
Triều Quốc Đại
Hả? Nay về sớm vậy? Mày mới ngồi uống tí rượu đã đi vội vậy sao?
Triều Quốc Đại
Hay là..nay không “hứng” lên được với mấy cô em này nhỉ ? (cười cợt)
Trạch Văn Phong
Coi chừng súng nhét vào họng mày đấy
Triều Quốc Đại
Một tên vô cảm xúc...
Triều Quốc Đại
Rồi rồi chiều mấy cưng~
Cố Lưu Niên
khụ..khụ..khụ (ho ra máu)
Một thanh thiếu niên dáng vóc nhỏ nhắn đang ngồi chỏm dưới một góc có tí ánh sáng của đèn đường
Tay cậu vừa đang cầm 1 bịch thuốc cảm,chắc có lẽ cậu đang ốm nặng
Cố Lưu Niên
Ha..hộc..hộc (khó thở)
Trạch Văn Phong
(tiến tới chỗ cậu)
Cố Lưu Niên
Làm ơn..cứu..tôi..với tôi..hộc..khó..thở quá..hộc
Trạch Văn Phong
(đỡ cậu dậy)
Anh cầm bịch thuốc lên thì sững sờ,vì nó không phải loại thuốc cảm thông thường mà là thuốc gây mê,có cả thuốc..độc
Anh bế cậu ngồi vào trong xe của mình rồi chạy thẳng về ngôi biệt thự.Nhìn sơ qua cũng có thể biết ngôi biệt thự này chỉ có những người trong giới thượng lưu mới có thể chiếm được.
Trạch Văn Phong
Quản gia Ôn
quản gia Ôn
Có tôi,thưa ngài..
Trạch Văn Phong
Chăm sóc người này giúp tôi
quản gia Ôn
Vâng thưa ngài!
Trời cũng đã tờ mờ sáng..vài tia ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào mắt cậu làm cậu nửa tỉnh nửa mê.
Cố Lưu Niên
Ở đây là đâu vậy chứ..
Cố Lưu Niên
Aa..ngày hôm qua..
Trạch Văn Phong
Tỉnh rồi sao?
Cố Lưu Niên
(lùi lại ngồi vào trong góc phòng)
Cố Lưu Niên
A..anh là ai..vậy..(run rẫy bần bật)
Trạch Văn Phong
Tôi là ân nhân cậu đấy
Giọng nói lẫn khuôn mặt đều hoà hợp nhau,nó lạnh đến nỗi khiến cậu phải sởn gai óc..
Cố Lưu Niên
(nhắm tịt mắt)
Trạch Văn Phong
(tiến lại gần)
Trạch Văn Phong
(nhẹ giọng xuống) Cậu ở đâu?
Trạch Văn Phong
Tôi đang cố dịu dàng với cậu có thể đó
Trạch Văn Phong
Tôi chở cậu về..(rời đi)
Cố Lưu Niên
Kh..không tôi tự về được..không cần đâu..
Trạch Văn Phong
(ngạc nhiên) Tại sao?
Cố Lưu Niên
T..tại..tại (lắp bắp)
Trạch Văn Phong
Tôi nói đưa cậu về là đưa,không bàn cãi
Trạch Văn Phong
Cậu đi vscn đi,tôi chờ ở dưới
Trạch Văn Phong
À mà quên,cậu tên gì ?
Cố Lưu Niên
Cố..Lưu Niên..
Trạch Văn Phong
Được..tôi tên Trạch Văn Phong..nhớ cái tên đó nhé~
Vì sao tối qua cậu cầm bịch thuốc mê và thuốc độc?
Tên chủ trọ kia là một kẻ giết người không gớm tay,giết xong lại quăng ra bãi đất trống.Đến khi cậu phát hiện được,hắn đã hù doạ và ép cậu đi mua thuốc mê và thuốc độc để hắn giết người khác nếu không hắn sẽ giết cậu trong 1 nốt nhạc
Đêm tối qua vì tâm lý hỗn loạn cậu đã không dám về nơi đó..nơi toàn mùi máu lạnh của người chết oan..
Cậu không muốn làm điều đó,nhưng biết làm sao..hoàn cảnh đưa đẩy
Cố Lưu Niên
A,bịch thuốc..bịch thuốc đâu rồi..
Cậu nhanh chóng vscn xong thì chạy xuống tìm anh
Cố Lưu Niên
B..bịch thuốc cảm..tối..qua của tôi..
Trạch Văn Phong
Tôi vứt rồi
Trạch Văn Phong
Cậu giấu diếm chả giỏi gì cả (nắm tay cậu)
Trạch Văn Phong
Mau đi đến chỗ cậu ở thôi
Cố Lưu Niên
T..từ từ..không được..à..?
Sau khi đến chỗ trọ đó cậu cứ nấp sau lưng anh không dám hé mặt ra
???
Ô~ Là Niên Niên à vào đây thôi con
Trạch Văn Phong
Có tôi ở đây mà còn không biết phép tắc sao?
???
Hử..đừng làm tốn thời gian tao,đưa thằng đó ra đây
Trạch Văn Phong
Cho cơ hội sống lại không muốn sống sao?
Chưa kịp dứt lời anh rút ra một khẩu súng chỉa vào đầu hắn
Trạch Văn Phong
Cái sọ này mà bể thì..
???
To..tôi xin lỗi,xin ngài tha mạng
Không đợi hắn cầu xin tha thiết anh bắn thẳng hắn chết tươi tại chỗ
Máu đỏ bắn lên mặt anh,nhưng khuôn mặt đầy sát khí âm u đó vẫn không thay đổi.
Cố Lưu Niên
A...Anh làm gì vậy..hắn chết,CHẾT rồi!?
Cố Lưu Niên
Hư..hức..hức..ha..
Anh ân cần xoay qua ôm cậu vào trong lòng,thuộc hạ của anh phải há hốc mồm vì từ trước đến nay..Một tên không mang nỗi 1 thứ gọi là cảm xúc mà ngày hôm nay lại vỗ về một người chỉ mới gặp vào tối qua..
thuộc hạ
Trời đất..mày thấy cái tao đang thấy chứ!?
thuộc hạ
Tao sắp tè đến nơi rồi nè..thật là chuyện động trời..
Trạch Văn Phong
Mau dọn xác rồi thiêu hay làm gì tuỳ
Trạch Văn Phong
(vuốt ve lưng cậu) Không sao..cậu an toàn rồi..Sau này cứ ở lại với tôi,đừng có quay về khu trọ rẻ rách này ? Nghe chưa ?
Cố Lưu Niên
Hư..hức..tôi..tôi (giọng yếu ớt)
Trạch Văn Phong
Được rồi không cần gáng nói (bế cậu)
Cậu như nhẹ trong lòng đi một phần rất lớn,lần đầu tiên cảm nhận được sự an toàn tuyệt đối,được người khác bảo vệ..
Cố Lưu Niên
(lim dim chìm vào giấc ngủ sau 1 trận vỡ oà cảm xúc)
Trạch Văn Phong
(cười bất lực) Cứ như 1 đứa nhóc lên 3
Trạch Văn Phong
Cậu sẽ là của tôi~ Thỏ con~ (vuốt ve đôi môi đỏ hồng của cậu)
Comments