Hơn 6h tối Hoắc Kiến Vũ đi về nhà.
" Thiếu gia mới về "
" Ừ "
" Ngài ăn cơm tối luôn không hay chờ thiếu phu nhân về "
" Cô ta đi đâu? " anh cau nhẹ mày hỏi .
" À thiếu phu nhân đi học , có nói 6h sẽ trở về nhưng đã hơn 6h rồi vẫn chưa thấy về . "
"Ừ "
" Hay là bảo tài xế đi đón thiếu phu nhân "
"Ông mặc xác cô ta " Hoắc Kiến Vũ đi lại sofa ngồi xuống .
Hơn 10 phút Triệu Tuệ An mới lang thang đi vào biệt thự, vừa bước vào đã gặp ngay gương mặt lạnh như băng của anh.
Cô không quan tâm dự đi thẳng lên phòng thì bị tiếng nói của anh kéo lại.
" Cô đi đâu ?"
" Đi lên phòng "
" Tôi hỏi cô sáng giờ đi đâu? " Anh đi lại gần nâng cầm cô lên.
" Đi đâu anh quan tâm làm gì ? Tôi không phải là vợ của anh , tôi không có nhiệm vụ phải báo cáo với anh " Cô hất tay anh ra khỏi cầm mình.
Hoắc Kiến Vũ nổi giận bóp lấy cổ cô dồn vào tường. Xưa nay chưa ai dám thái độ với anh như vậy, cô là tự mình chuốc lấy đừng trách anh tàn nhẫn .
" Tôi hỏi một lần nữa cô đi đâu? "
" Tôi ...đi ....học "
" Đi học mà từ sáng tới giờ sao? Cô muốn ra ngoài làm xấu mặt tôi sao? " Anh thả tay ra.
khụ khụ khụ
" Tôi còn phải ...phải ghé chỗ làm nên về trể... khụ khụ "
" Đi làm ? "
" Ừ "
Hoắc Kiến Vũ một lần nữa bóp lấy cổ cô.
" Cô ăn nói với tôi như vậy sao? Còn nữa, ai cũng biết cô là vợ của tôi mà phải đi làm sao? Cô muốn làm xấu mặt tôi ở bên ngoài."
" Buông ....ra ..." Mặt Triệu Tuệ An đỏ lên
Hoắc Kiến Vũ vung tay xô cô ngã thẳng dưới nền nhà, rồi rút trong túi áo vest một tấm thẻ đen văng thẳng vào mặt cô.
" Lấy thẻ này sài , tôi cấm cô đi ra ngoài làm xấu mặt tôi , sau này đi học là phải về nhà liền , nếu tôi biết cô không nghe lời hậu quả không đơn giản như thế này đâu "
Hoắc Kiến Vũ nói rồi đi thẳng lên phòng, Triệu Tuệ An nằm sòng dưới đất ho liên tục .Cô cầm tấm thẻ đen của anh lên mà bật khóc nức nở, cuộc đời của cô sao toàn màu đen thế này.
" Ba mẹ em rất mệt , con muốn đi theo hai người , con rất muốn "
" Thiếu phu nhân , người có sao không? "
Bác quản gia khi nãy nhìn thấy nhưng không dám ngăn cản. Ông sợ ngăn cản thì anh càng tức giận nổi điên lên thêm..
" Bác .." cô ôm chầm lấy quản gia.
"Thiếu phu nhân, người đừng khóc nữa "
" Bác , bác đừng nói cho ba mẹ biết , họ sẽ lo , con không sao "
" Được , tôi sẽ không nói "
....
Ngày hôm sau vì sợ Hoắc Kiến Vũ nổi giận nên Triệu Tuệ An chờ anh ăn sáng và đi làm mới dám xuống nhà.
" Thiếu phu nhân, cổ con bị bầm tím rồi " bác quản gia nói
" À , dạ , con đã thoa thuốc rồi, chắc vài hôm sẽ tan thôi "
" Thiệt thòi cho con rồi , hay là con nói với phu nhân đi , thiếu gia rất thương phu nhân "
" Không cần đâu , làm như vậy anh ấy sẽ ghét con thêm . Con đã xin nghỉ học ba ngày, đợi tan vết bầm con mới đi học "
" Thiếu phu nhân "
Đôi mắt của quản gia đỏ lên vì thấy thương cho Triệu Tuệ An, cô ôm chầm lấy ông lên tiếng:
" Bác , sao lại khóc ? Từ lúc ba mẹ con mất con phải sống với bà ngoại và cậu mợ , mọi người rất thương con có cả ba mẹ Hoắc cũng vậy ,nên con không thấy buồn gì cả "
Triệu Tuệ An nói mà nước mắt chảy dài xuống theo khuôn mặt trắng ngần xinh đẹp. Ngoài miệng thì nói vậy thôi chứ trong lòng của cô đang rất đau, rất rất đau.
" Con nói không buồn nhưng sao lại khóc? "
" Thật , bây giờ con còn có bác thương con , nên con thấy rất an ủi mà " cô cố gắng cười
...----------------...
Chiều đến, Triệu Tuệ An đi xuống phòng bếp cùng người làm nấu ăn. Nằm không trên giường cô cảm thấy rất buồn chán, cô đã quen phải làm này làm kia.
" Thiếu phu nhân , người không cần vào bếp đâu , phu nhân biết sẽ la "
" Không sao đâu chị , em không có việc gì làm rất buồn.
Sáu giờ tối, Hoắc Kiến Vũ đi làm trở về, vừa bước vào quản gia đã chạy ra chào hỏi.
"Thiếu gia mới về "
" Ừ , cô ta đi học về chưa? "
" Hôm nay thiếu phu nhân không khỏe nên đã xin nghỉ học , hiện giờ thiếu phu nhân đang trong bếp nấu cơm cho ngài "
Hoắc Kiến Vũ không nói gì, đi thẳng vào trong phòng bếp . Nhìn thấy cô gái mặc đầm rộng hai dây mà xanh rêu dài qua gối, nước da trắng sáng hút hồn làm anh cảm thấy có chút xao xuyến, lưu luyến nhìn mãi.
Phải nói Triệu Tuệ An rất xinh đẹp!
" Thiếu phu nhân , thiếu gia mới về "
Quản gia thấy vậy liền lên tiếng. Triệu Tuệ An theo quán tính quay người lại thì bắt gặp ánh mắt sâu kín, lạnh lùng của anh đang nhìn mình thì cúi đầu Cô đã sợ anh lắm rồi, sợ những lúc anh nổi giận, lí nhí lên tiếng:
" Anh ...anh mới về sao? "
" Tôi khát nước , lấy nước cho tôi "
Triêu Tuệ An không nói gì đi lại rót nước vào ly, xong rồi đưa đến cho anh.
" Nước của anh "
Triêu Tuệ An đi lại gần thì Hoắc Kiến Vũ, lúc này anh nhìn thấy rõ dấu tay mình hôm qua để lại trên cổ trắng ngần của cô.
" Anh ăn cơm luôn không ? Để tôi dọn lên "
" Ừ "
Triệu Tuệ An dọn cơm cho Hoắc Kiến Vũ xong rồi ra ngoài vườn tưới hoa và cây xanh, cô không dám ngồi gần anh càng không dám đối diện ăn cơm với anh .
Hoắc Kiến Vũ ăn xong lên phòng tắm rửa, tắm xong thì anh ra ban công hít thở không khí trong lành, định sau đó sang thư phòng giải quyết công việc thì vô tình bắt gặp Triệu Tuệ An đang cầm vòi nước tưới hoa.
Triệu Tuệ An vừa tưới vừa nhìn ngắm những bông hoa rồi nở nụ cười làm lộ hai cái đồng tiền xinh đẹp . Nhìn thấy cô hồn nhiên, vui vẻ, xinh đẹp như vậy làm trái tim băng giá của anh bỗng nhiên lại bồi hồi, xao xuyến.
Hoắc Kiến Vũ vỗ vào đầu mình, anh rung động cái gì chứ ?
Người đẹp xung quanh anh không thiếu, chỉ là anh quá chán ghét mà thôi.
...----------------...
Updated 59 Episodes
Comments
Trương Thi Điệu
anh nhà chưa gì đã ngược chị nhà
2025-03-02
0
Arina{xò chám}
tự nhiên thấy anh này cũng hiền..
2025-02-27
0
Arina{xò chám}
gia trưởng mới lo đc cho eim😎😎
2025-02-27
0