Cũng một tháng nay Triệu Tuệ An chỉ đi học rồi về nhà. Cô không dám đi làm nữa vì sợ anh sẽ nổi giận .
Hoắc Kiến Vũ đang làm việc ở thư phòng thì bà Hoắc gọi đến, anh nhíu mày nghe máy .
" Alo "
(" Kiến Vũ à, vợ con đâu sao mẹ gọi không được ?")
" Con đang thư phòng làm việc , mẹ tìm cô ấy có việc gì? " anh nhíu mày
(" À ,Không có việc gì , ngày mai hai đứa rảnh không qua nhà chính ăn cơm , mẹ nhớ Tuệ An rồi")
" Được , mai con sẽ qua "
(" Đừng làm việc nhiều quá , quan tâm đến vợ một chút , con bé đã chịu đau khổ nhiều rồi ")
" Con biết rồi "
Hoắc Kiến Vũ chỉ nói vậy thôi chứ anh đâu rảnh quan tâm ai, đặc biệt là người con gái anh không để trong lòng kia. Và thế là anh tiếp tục vùi đầu vào công việc đến 11 giờ mới quay về phòng ngủ .
Vừa đóng cửa thư phòng thì tầm nhìn của anh va vào cánh cửa phòng kế bên. Hoắc Kiến Vũ lặng lẽ đứng một lúc lâu mới đi lại mở cửa.
Mở cửa phòng ra, anh nhìn thấy Triệu Tuệ An đang ngồi bó gối cô đơn ở giữa giường , mắt thì nhìn hướng về phía bầu trời đêm tĩnh mịch.
Hoắc Kiến Vũ đứng nhìn tấm lưng cô độc của Triệu Tuệ An mà lòng dâng lên niềm chua xót khó tả gì đó . Anh đóng cửa quay về phòng ngủ của mình, cố dằn lại cái cảm xúc vừa rồi.
Sáng hôm sau ,Hoắc Kiến Vũ ngồi ở sofa nhâm nhi tách cafe của mình thì Triệu Tuệ An đi xuống, anh bảo:
" Vào thay đồ , cùng tôi về nhà chính "
" Vâng "
Trên xe Triệu Tuệ An nhìn ngắm đường phố bên ngoài, Hoắc Kiến Vũ thì làm việc trên laptop. Trừ khi đi qua nhà chính thì cô không bao giờ dám ngồi gần anh vì cô biết anh rất ghét mình.
" Đại thiếu gia , thiếu phu nhân "
" Vâng "
" Ây Kiến Vũ , Tuệ An mau vào nhà "
Bà Hoắc vừa thấy cô đã mỉm cười vui mừng, bà xem Triệu Tuệ An như con ruột của mình .
" Ba mẹ, con mới qua "
" Qua ngồi với mẹ "
" Sao dạo này con ốm hơn vậy ? Không ăn đầy đủ hay sao? " bà Hoắc nói tiếp
" Dạ có mà , chắc tại con học nhiều quá nên mới gầy đi thôi ạ "
" Hay Kiến Vũ nó không đối tốt với con "
" Dạ không có, anh ấy rất tốt , do con học nhiều thôi "
" Hazzz Hoắc gia không có tiền nuôi nổi con dâu hay sao? "
" Dạ không có , con ở nhà cũng buồn chán lắm ạ. "
" Ừ , Kiến Vũ bắt nạt con , con nói với mẹ, mẹ sẽ mắng nó "
" Dạ , không có đâu mẹ " Cô cười tươi
" Tuần sau chúng ta đi thăm mộ của ba mẹ con , hai đứa sắp xếp đi nha "
"Mẹ à , hay là con với ba mẹ đi được rồi , anh Kiến Vũ rất bận công việc "
"Công việc gì chứ ? Tập đoàn có Kiến Thành , đi một buổi tập đoàn không phá sản được đâu " mẹ Hoắc nói mà lườm anh
" À dạ " Cô ngại ngùng quay qua nhìn anh
" Thôi , chúng ta vào ăn cơm trưa thôi " Ông hoắc nói
" Dạ "
Bà Hoắc nắm tay của Triệu Tuệ An đi vào trong phòng bếp , nhưng vừa tới bàn ăn thì dạ dày của cô bỗng cuộn trào lên. Cô lập tức chạy ngay vào phòng vệ sinh nôi ói, bà Hoắc vui mừng mỉm cười, xem ra con trai của bà cũng khá lắm.
" Con ngửi mùi thịt cá thì buồn nôn sao? "
" Dạ , hay mọi người ăn trưa đi, con ra ngoài ngồi nghỉ ngơi một lát ạ "
" Tuệ An, con có thai phải không ? "
Triệu Tuệ An nghe hai chữ có thai mà mắt to trợn ngược, có thai ? Cô và Hoắc Kiến Vũ đến ngủ còn không ngủ một chung giường thì làm sao có thai được chứ.
" Không có ,chắc con bị đau dạ dày thôi ạ "
" Chắc chắn là mang thai rồi , để mẹ bảo quản gia đi gọi bác sĩ tới kiểm tra. " Mẹ Hoắc cười vui vẻ đi ra bảo quản gia
Hoắc Kiến Vũ khó chịu kéo tay của cô lên phòng đóng cửa lại. Cô có thai ? Chắc chắn đứa bé không phải là con của anh. Anh như vậy mà bị cấm sừng, nuôi con người khác sao ?
" Cô có thai ?"
"Không có , chỉ đau dạ dày thôi "
" Thật ?"
" Thật " Cô gật đầu chắc nịt
Hoắc Kiến Vũ híp mắt rồi bỏ đi ra ngoài , tốt nhất là không có thai, nếu không dù thế nào thì đứa bé này cũng không được sinh ra. Cháu đích tôn của Hoắc gia không thể chảy dòng máu của người khác .
Một lát thì bác sĩ tới khám, Triệu Tuệ An không làm việc thẹn nên cũng chẳng có gì để sợ sệt lo lắng.
" Hoắc phu nhân , thiếu phu nhân chỉ bị suy nhược cơ thể với bị đau dạ dày do ăn không đủ bữa "
" Ừ, quản gia tiễn bác sĩ Vỹ về đi "
Bà Hoắc có vẻ buồn bã, bà cứ nghĩ sắp được bé cháu .
" Mẹ ..."
Tuệ An thấy bà Hoắc thất vọng mà không biết nói sao, cứ ngập ngừng ấp úng.
" Không sao , hai đứa còn trẻ, sớm muộn gì cũng có con thôi. Hai đứa chỉ mới kết hôn hơn một tháng thôi mà "
" Vâng " Cô cúi mặt nói
" Con nghỉ ngơi đi , mẹ xuống bảo người làm nấu cháo cho con "
" Con cảm ơn mẹ "
Vì trời mưa tầm tả kéo dài nên ba mẹ Hoắc bảo Hoắc Kiến Vũ và Triệu Tuệ An ở lại, và cả hai cũng đồng ý.
Vì ở nhà chính nên cả hai không thể nào không ở chung một phòng, nếu ở khác phòng, chẳng khác nào thừa nhận với ông bà Hoắc rằng cô và anh vẫn chưa viên phòng .
*Cạch*
Cửa phòng tắm mở ra, Triệu Tuệ An hơi bối rối vì lần đầu phải ở chung phòng với anh.
Hoắc Kiến Vũ nằm dài trên giường nhắm mắt như đã ngủ . Cô thấy vậy liền đi lại ghế sofa ngồi xuống .
reng reng reng
Là điện thoại của Triệu Tuệ An
" Alo "
(" Tuệ An cậu hôm nay sao lại nghỉ học? " )
Tống Minh Huy là người học cùng khoa với Triệu Tuệ An và cũng đang thương thầm cô , khi biết cô có chồng anh đã rất buồn và đau lòng.
" À , hôm nay mình có công chuyện, mình đã bảo Y Nhung gửi mail rồi "
(" Vậy à , ngày mai cậu rảnh không? Chúng ta cùng Y Nhung đi xem phim được không ?)
" Để mình xem đã "
(" Được , vậy không làm phiền cậu . Tạm biệt )
" Tạm biệt "
Triệu Tuệ An cúp máy rồi đi ban công đứng nhìn cảnh đêm, hít thở không khí trong lành. Ở chung phòng với anh, cô cảm thấy ngột ngạt khó chịu quá.
Hoắc Kiến Vũ mở mắt nhìn vào bóng lưng nhỏ bé của cô .
Đối với anh, phụ nữ đều giống nhau chỉ có tiền với tiền mà không bao giờ có tình yêu . Bởi vì anh đã từng bị người yêu phản bội và còn cả gan lấy cắp hợp đồng của anh cho tình nhân bên ngoài.
Hoắc Kiến Vũ cảm giác được ai đó đang ở bên ngoài lén lút nhìn vào. Trùng hợp lúc đó Triệu Tuệ An quay trở vào phòng, vừa bước vào thì cô đã bị anh lao tới ôm chầm lấy thân thể .
" Mẹ tôi đang nhìn "
Hoắc Kiến Vũ nói nhỏ vào tai cô.
Triệu Tuệ An vừa mới hiểu được thì môi mình đã bị Hoắc Kiến Vũ mút lấy ,cô đẩy người anh ra nhưng thể .
Hoắc Kiến Vũ vừa hôn vừa đi lại phía giường ngã xuống .
" Ưm....ưm...ưm " Triệu Tuệ An cố gắng đẩy Hoắc Kiến Vũ ra nhưng anh quá nặng, lại rất cuồng nhiệt. Nếu chỉ là đóng kịch sao lại mạnh bạo như vậy chứ?
Hoắc Kiến Vũ cảm nhận được mẹ mình đã rời đi ngay lập tức buông Triệu Tuệ An ra, đứng dậy lau miệng với biểu cảm như đang rất dơ bẩn.
Triệu Tuệ An ngồi dậy với đầu óc mơ màng , cô đứng dậy chạy lại sofa ngồi xuống.
Hoắc Kiến Vũ đã châm lửa thế đó nhưng rồi anh lại lạnh nhạt đi khóa trái cửa lại, tắt đèn đi ngủ bỏ cô bơ vơ ngồi đó.
Triệu Tuệ An bị anh hôn nên mặt cô đỏ bừng lên , đầu óc thì quay cuồng , trái tim thì đập loạn xạ . Cô nằm xuống sofa mà không ngủ được cứ nhớ đến hình ảnh vừa rồi. Cô không thể ngăn cản được trái tim của mình yêu anh .
Một người rất tàn nhẫn!
Updated 59 Episodes
Comments
Lucie Nguyễn
cứ tưởng....hoá ra là có mẹ
2025-03-23
1
Arina{xò chám}
má,lm nổi da cá sấu🐊🥶
2025-02-27
0
Cá Con Nhỏ
Vơ đũa thì đừng vơ cả bó , ng như ông bị cắm sừng là đúng r
2025-02-12
2