#2: "Vua"
Nhân vật tổng hợp
Học sinh 1 (Nam): Này. Mày biết gì không. *Thì thầm*
Nhân vật tổng hợp
Học sinh 2 (Nam): Biết gì cơ? *Tò mò*
Nhân vật tổng hợp
Học sinh 1 (Nam): Cái thằng Kisaki ấy. Nghe đồn là sau mỗi buổi học nó đều ra sân sau của trường và ngồi dưới gốc cây nói chuyện với ai đó đấy.
Nhân vật tổng hợp
Học sinh 2 (Nam): Thế á! Nhưng cũng có gì đặc biệt đâu? Chỉ là nói chuyện với người khác thôi mà.
Nhân vật tổng hợp
Học sinh 1 (Nam): Mày không hiểu à? Nếu chỉ thế thôi thì người ta nói làm gì! Mà là thằng Kisaki ấy, nó nói chuyện với không khí đấy!
Nhân vật tổng hợp
Học sinh 2 (Nam): Hả!? Thật luôn!? *Bất ngờ*
Nhân vật tổng hợp
Học sinh 3 (Nam): Là thật đó. Có hôm tao ở lại trực nhật muộn tình cờ nhìn thấy nó mà. *Từ đâu đó chen vào nói chuyện cùng*
Nhân vật tổng hợp
Học sinh 2 (Nam): Vậy khả năng là Kisaki đang nói chuyện với ma. Còn nếu không phải chắc là do nó bị bệnh tự kỉ. Tự nói chuyện với chính bản thân mình. *Ngẫm nghĩ*
Nhân vật tổng hợp
Học sinh 1 (Nam): Chắc là nó bị tự kỉ thật chứ lấy đâu ra ma! *Đập đập bàn*
Nhân vật tổng hợp
Học sinh 3 (Nam): Đúng đấy! Chắc thằng đấy không có bạn chơi cùng nên đâm ra tự kỉ đấy mà! *Cười*
Nhân vật tổng hợp
Học sinh 2 (Nam): Chắc chắn rồi! *Cười lớn*
Kisaki Tetta (Nhỏ)
.... *Ngồi gần đó + Làm bài*
Kisaki Tetta (Nhỏ)
"Phiền thật đấy..."
Dạo gần đây trường Kisaki có rất nhiều tin đồn về việc hắn hay ngồi nói chuyện một mình.
Vì thế nên những người ở trường truyền tai nhau rằng Kisaki nhìn thấy ma và hắn có khả năng nói chuyện với ma.
Một số người không tin thì nói hắn bị tự kỉ.
Cá nhân hắn thì thấy điều này rất phiền.
Chính bởi mấy cái tin đồn nhảm nhí đó mà cứ mỗi lần đi ra sau sân trường là cả một bè lũ kéo nhau lén lút đi theo Kisaki để xem hắn làm gì.
Kisaki biết thừa việc mình bị theo dõi đấy.
Nhưng chẳng qua là hắn không nói thôi.
Kisaki Tetta (Nhỏ)
"Mình mà mạnh thêm một chút nữa thì chắc chắn mình sẽ nhào vào đánh hết bọn đấy." *Nghiến răng*
Tại vì nhiều người lén lút nhìn Kisaki quá nên Takemichi đâm ra hay sợ hãi và thỉnh thoảng sẽ trốn đi.
Điều này làm Kisaki rất khó chịu.
<Reng... Reng... Reng...>
Chuông báo hiệu tan học lại một lần nữa vang lên.
Nhân vật tổng hợp
Tất cả học sinh trong lớp của Kisaki: YEAHH!!! ĐƯỢC VỀ RỒI!!! *Ùa ra khỏi lớp*
Kisaki Tetta (Nhỏ)
... *Nhìn lên*
Kisaki Tetta (Nhỏ)
"Về hết rồi à..."
Mai là ngày mà Kisaki phải trực nhật nên hắn quyết định hôm nay sẽ dọn dẹp luôn để mai đến trường không cần phải làm nữa.
Kisaki Tetta (Nhỏ)
*Đứng dậy + Cất sách vở vào cặp*
Kisaki Tetta (Nhỏ)
"Dọn dẹp thôi..." *Xắn tay áo*
Kisaki Tetta (Nhỏ)
"Xong rồi." *Phủi bụi*
Đáng lẽ ra là có hai người cùng trực nhật cơ.
Nhưng tên kia đã dồn hết công việc cho Kisaki rồi.
Kisaki thì không biết phải phản kháng lại như thế nào.
Kisaki Tetta (Nhỏ)
"Đi thôi!" *Chạy vội ra khỏi lớp*
Kisaki Tetta (Nhỏ)
"Chắc chắn Take-chan đang đợi mình ở dưới đó. Không được để cho cậu ấy đợi lâu." *Chạy thật nhanh*
--- Sân sau của trường ---
Tiếng chạy vội vàng của ai đó xé tan không khí yên tĩnh vốn có của nơi đây.
Kisaki Tetta (Nhỏ)
"Take-chan... Take-chan..."
Hanagaki Takemichi
! *Nhận thấy + Quay lại*
Hanagaki Takemichi
Tet-chan! Cậu đến rồi! *Ngồi trên cây + Vẫy tay*
Kisaki Tetta (Nhỏ)
Ừ. Tớ đến rồi đây. *Chạy lại chỗ Takemichi*
Dù có bị đồn đại linh tinh hay bị soi mói thì Kisaki cũng cảm thấy khá tốt.
Vì mấy người trong trường không nhìn thấy Takemichi khi hắn đang nói chuyện với em.
Bởi không nhìn thấy được nên bọn họ sẽ không biết được vẻ đẹp tuyệt vời có một không hai của em, sẽ không có ai si mê em.
Và Kisaki sẽ an tâm rằng Takemichi chỉ là bảo vật của một mình hắn thôi.
---------------------------------------
--------------------------
Hanagaki Takemichi
*Đang đứng dựa vào gốc cây đợi Kisaki*
Hanagaki Takemichi
"Các học sinh đã tan học hết rồi mà..." *Nhìn*
Hanagaki Takemichi
"Sao Tet-chan vẫn chưa đến nhỉ?..."
Hanagaki Takemichi
"Chẳng lẽ cậu ấy lại không đến nữa ư...?" *Buồn*
Đã được một tuần kể từ lần cuối Takemichi gặp Kisaki rồi.
Không biết vì lí do gì mà hắn chẳng còn đến gặp em nữa.
Hôm nào em cũng kiên nhẫn đứng đợi hắn ở sân sau trường.
Hanagaki Takemichi
... *Quay mặt lại*
???
*Làm rơi cặp sách xuống đất*
Hanagaki Takemichi
!!! *Giật mình quay mặt lại*
Tachibana Hinata (Nam - Nhỏ)
*Thẫn thờ + Nhìn Takemichi không chớp mắt*
Tachibana Hinata (Nam - Nhỏ)
Tachibana Hinata (Nam - Nhỏ)
"Là thiên thần thật kìa... Đẹp quá đi..."
Tachibana Hinata (Nam - Nhỏ)
Người đầu tiên sau mẹ mình Hinata nhận định là rất xinh đẹp.
Đây không phải là người, đây là một sinh vật có sự tồn tại đặc biệt và cao quý hơn cả con người.
Hanagaki Takemichi
"Ai đây?" *Nhíu mày nhìn người đang đứng trước mặt*
Trước mặt Takemichi là một người con trai có mái tóc màu hồng cam cùng với gương mặt điển trai được làm nổi bật với nốt ruồi dưới môi.
Người đấy hình như đang nhìn chằm chằm Takemichi thì phải?
Hanagaki Takemichi
*Khó chịu*
Hanagaki Takemichi
*Biến mất*
Tachibana Hinata (Nam - Nhỏ)
A... Này! *Bất ngờ*
Tachibana Hinata (Nam - Nhỏ)
"... Trốn mất rồi..." *Hụt hẫng*
Tachibana Hinata (Nam - Nhỏ)
Hinata chưa kịp nói gì mà thiên thần kia đã biến mất rồi sao.
Tachibana Hinata (Nam - Nhỏ)
"Không biết liệu có được gặp lại thiên thần nhỏ không..."
Tachibana Hinata (Nam - Nhỏ)
"Không sao! Đã gặp một lần thì chắc chắn sẽ còn gặp lại lần nữa thôi!" *Nắm chặt tay + Ánh mắt quyết tâm*
Tachibana Hinata (Nam - Nhỏ)
Tachibana Hinata (Nam - Nhỏ)
"Lần tiếp theo gặp lại mình chắc chắn sẽ làm quen được với thiên thần và hỏi tên của thiên thần!"
Hanagaki Takemichi
"Hưm... Mình đang đi đâu vậy nhỉ?" *Đang đi trên đường*
Hanagaki Takemichi
"Nhắc mới nhớ..."
Hanagaki Takemichi
"Không biết bây giờ cha mẹ mình thế nào rồi nhỉ?" *Lo lắng + Hơi buồn*
Thế giới nơi Takemichi sống vốn không phải nơi này.
Sự thật là nơi em sống là một thế giới khác, cách biệt với thế giới thực của con người.
Takemichi cũng không biết bằng cách nào mà em tự nhiên xuất hiện ở thế giới con người nữa.
Tính ra là được khoảng hơn năm từ khi em bắt đầu sống ở thế giới con người rồi.
Bởi vì không ai nhìn thấy em nên di chuyển cũng tiện.
Hanagaki Takemichi
"Có mùi gì đó rất thơm!" *Ngửi ngửi + Mắt sáng lên*
Hanagaki Takemichi
"Chắc chắn là đồ ăn rồi!" *Vui vẻ + Dang rộng cánh*
Bình thường thì Takemichi sẽ thu cánh lại nhưng khi nào mà em vui thì em sẽ mở cánh to ra.
Hanagaki Takemichi
*Đi theo mùi hương*
Hanagaki Takemichi
!!! *Bất ngờ*
Hanagaki Takemichi
"Có... Có người bị thương!" *Sợ hãi*
Trong một con hẻm, có một cậu nhóc chạc tuổi Takemichi đang ngồi dựa vào tường, cơ thể đầy vết thương.
Xung quanh cậu bé ấy là hai tên to xác đang nằm ngổn ngang với cái đầu đầy máu.
Hanagaki Takemichi
Này... Này! Cậu gì ơi! Cậu có sao không!? *Lo lắng + Chạy đến*
Cậu bé kia ngẩng mặt lên nhìn Takemichi.
Biểu cảm đầu tiên của cậu ta là thờ ơ sau đó bất ngờ, sững sờ và rồi nhìn Takemichi không chớp mắt.
Hanagaki Takemichi
"Woa... Cậu ấy đẹp thật đấy."
Takemichi phải công nhận là cậu bạn này rất đẹp.
Đôi mắt màu xanh dương hơi rũ xuống cùng với hàng lông mi dài cong vuốt.
Mái tóc màu trắng được vuốt ngược một bên và bên còn lại thả xuống rất đẹp.
Takemichi ngưỡng mộ vẻ đẹp của người này quá đi.
???
*Nhìn chằm chằm Takemichi*
Hanagaki Takemichi
Để tớ chữa trị vết thương cho cậu nhé. *Dịu dàng + Nhẹ nhàng*
???
*Đưa tay cho Takemichi*
Hanagaki Takemichi
Cảm ơn cậu nhé. *Cười nhẹ*
Hanagaki Takemichi
*Xoa lên những chỗ bị thương*
???
!!! *Bất ngờ + Mở to mắt nhìn*
Những vết thương được tay Takemichi chạm vào đều biến mất, kể cả những vết thương nặng.
Hanagaki Takemichi
Tớ tên là Hanagaki Takemichi. Còn cậu? *Vừa chữa vừa nói*
Hanagaki Takemichi
Hả? *Ngẩng mặt lên nhìn người trước mặt*
Sanzu Haruchiyo (Akashi Haruchiyo - Nhỏ)
Tao là Sanzu Haruchiyo.
Sanzu Haruchiyo (Akashi Haruchiyo - Nhỏ)
Hanagaki Takemichi
Vậy à. Tên cậu đẹp ghê ha. *Khẽ cười*
Sanzu Haruchiyo (Akashi Haruchiyo - Nhỏ)
... *Nhìn Takemichi chăm chú*
Sanzu Haruchiyo (Akashi Haruchiyo - Nhỏ)
Hanagaki Takemichi
Xong hết rồi này. *Cười tươi + Đứng dậy*
Hanagaki Takemichi
Từ sau cậu phải cẩn thận nha.
Sanzu Haruchiyo (Akashi Haruchiyo - Nhỏ)
... Biết rồi. *Gật đầu nhẹ*
Sanzu Haruchiyo (Akashi Haruchiyo - Nhỏ)
Mày... Là thiên thần hả? *Ngập ngừng*
Sanzu Haruchiyo (Akashi Haruchiyo - Nhỏ)
Hanagaki Takemichi
Đúng vậy a. Cậu nhìn thấy tớ mà nhỉ? *Dang rộng cánh ra*
Hanagaki Takemichi
Bình thường mọi người chẳng nhìn thấy đâu. Là tại cậu có đôi mắt hiếm đó.
Sanzu Haruchiyo (Akashi Haruchiyo - Nhỏ)
Mày... Không sợ tao sao?
Sanzu Haruchiyo (Akashi Haruchiyo - Nhỏ)
Vết sẹo hai bên khóe môi của Sanzu rất đáng sợ.
Đó là hắn thấy vậy và những người khác cũng có cảm nhận như vậy khi nhìn thấy hắn.
Trông mặt hắn thật xấu xí và đáng sợ.
Hanagaki Takemichi
??? Tại sao phải sợ? *Nghiêng đầu + Khó hiểu*
Sanzu Haruchiyo (Akashi Haruchiyo - Nhỏ)
Tại... Tại vì tao có vết sẹo rất xấu... *Cúi mặt xuống*
Sanzu Haruchiyo (Akashi Haruchiyo - Nhỏ)
Hanagaki Takemichi
Không! Không xấu chút nào đâu! Mặt Sanzu-kun rất đẹp đó! *Nắm lấy tay Sanzu*
Sanzu Haruchiyo (Akashi Haruchiyo - Nhỏ)
!!! *Ngạc nhiên*
Sanzu Haruchiyo (Akashi Haruchiyo - Nhỏ)
Hanagaki Takemichi
Vì vậy nên Sanzu-kun đừng có tự ti nhé. Vẻ đẹp của cậu không phải ai cũng có đâu. *Cười hiền*
Sanzu Haruchiyo (Akashi Haruchiyo - Nhỏ)
*Mắt đột nhiên lóe lên một tia sáng*
Sanzu Haruchiyo (Akashi Haruchiyo - Nhỏ)
Người đầu tiên sau anh trai hắn chấp nhận vết sẹo của hắn.
Không những thế còn chữa trị cho hắn nữa.
Sanzu Haruchiyo (Akashi Haruchiyo - Nhỏ)
"Cuối cùng..."
Sanzu Haruchiyo (Akashi Haruchiyo - Nhỏ)
"Cũng đã tìm được rồi."
Sanzu Haruchiyo (Akashi Haruchiyo - Nhỏ)
""Vua" của tôi."
Sanzu Haruchiyo (Akashi Haruchiyo - Nhỏ)
Thiên thần xinh đẹp rực rỡ sắc nắng này.
Chắc chắn là "Vua" của hắn.
Comments
yin_yin(qhzz)✨✨✨
nhấc cái bàn lên phang vào mặt là đc í mà✔️✔️✔️
2025-01-24
0
☆°Soutaro°☆💣
lớp tao mà có đứa vậy là tao đéo dẹp
2025-02-16
0
đcm vai gãy
nghĩ thì cũng hơi buồn thiệt..
2025-01-12
0