Chương 15

Tiêu Tấn xem như không nghe thấy lời cảnh cáo của Hàn Lam Nguyệt mà nhào nhào đến bắt lấy Xài Hồ.

Hàn Lam Nguyệt muốn ngăn lại hành động của Tiêu Tấn nhưng lại bị Sở Bắc Dực giữ lại.

'' Bỏ ta ra... ''

Hàn Lam Nguyệt trừng mắt hét vào mặt Sở Bắc Dực.

Ánh mắt của hắn bây giờ đã giăng đầy hắc tuyến, lại dám vì nam nhân kia mà hét vào mặt hắn như vậy, điều mà trước giờ chưa ai dám làm.

Tình hình bên trong đã căng như giây đàn.

Xài Hồ thì nhất quyết không chịu đi, đến ngay cả bản thân cũng không bảo vệ được thì làm sao bảo vệ chủ tử, Xài Hồ lại tiếp tục đánh nhau với Tiêu Tấn.

Thấy Xài Hồ đang bị thương như vậy, nếu còn đánh nữa thì đến mạng cũng không còn.

Hàn Lam Nguyệt muốn vùng ra đi ngăn cản bọn họ lại, nhưng tay lại bị Sở Bắc Dực giữ lại, hắn bóp chặt đến nỗi khiến cô cảm thấy đau đớn.

'' Rốt cuộc thì ngươi phát điên cái gì vậy, ngươi không một lý do chính đáng mà chạy đến hỏi tội ta, đánh người của ta.''

Hàn Lam Nguyệt thật sự tức giận, chỉ vừa nghe người khác đồn đại vài câu, không điều tra rõ ràng đã chạy đến bắt người.

'' Ngươi thân là nữ nhân đã có gia thất, lại chạy đến khách điếm làm gì, còn đưa về một nam nhân, ngươi xem Dực vương phủ là nơi nào? ''

Sở Bắc Dực cũng tức giận không kém, nhưng Hàn Lam Nguyệt không có thời gian giải thích và tiếp tục đoi co cùng hắn, nàng không nghĩ thêm gì nữa, trực tiếp ra đòn đánh tới người của Sở Bắc Dực.

Nàng làm vậy vốn là muốn thoát khỏi tay Sở Bắc Dực, nhưng hắn lại cho rằng nàng đánh hắn là vì thẹn quá hóa giận.

Cứ như vậy phu thê bọn họ đánh đến cửa nhà tan nát không ai nhường ai, đồ vật sang trọng bây giờ lại thành một đống hoang phế, ai nấy cũng sợ hãi tìm một góc mà nắp vào.

Sở Lăng Hào càng nhìn càng háo hức, hắn cũng muốn can ngăn lắm nhưng phu thê nhà người ta đang giận nhau, hắn lại không tiện xen vào, chỉ có thể đứng một bên xem kịch.

Thấy không thể khống chế được Hàn Lam Nguyệt, Sở Bắc Dực ngày càng dùng thêm lực đánh về phía nàng, mỗi chiêu thức mà Hàn Lam Nguyệt đánh ra đều rất kỳ lạ, không biết là học ở môn phái nào lại lợi hại như vậy, hắn chưa từng lãnh ngộ qua.

Tiêu Tấn và Xài Hồ vẫn đang tiếp tục đọ sức, vì Xài Hồ đã bị thương nên chỉ có thể né đòn tấn công của Tiêu Tấn, bên này Sở Bắc Dực và Hàn Lam Nguyệt đánh đến hăng say, bốn người bọn họ cảm thấy bên trong quá chặt hẹp nên đã dọn trận chiến tra ngoài cho rộng rãi, đánh từ trong sảnh ra đến ngoài sân.

Sở Bắc Dực đang rất tức giận, nàng rốt của đã học võ công bao lâu rồi vậy, nàng không dùng đến nội lực mà vẫn có thể tiếp chiêu của hắn, quả thực là có chút bản lĩnh.

Hàn Lam Nguyệt lại tiếp tục vận dụng tất cả những gì mình đã học được ở kiếp trước để đối phó với tên phu quân hờ này, cũng không hổ danh là chiến thần, nhưng nàng là ai chứ, khiếp trước chịu huấn luyện tàn khốc như vậy đâu phải chỉ để rèn luyện thân thể.

Dực Vương phủ hôm nay náo nhiệt hơn bình thường, các gia nhân trong phủ cũng hiếu kì kéo đến xem, Vương Gia và vương phi đại chiến ba trăm hiệp.

Bây giờ Hàn Lam Nguyệt không phòng thủ nữa mà chuyển thành tấn công, mỗi một quyền cước nàng đánh ra đều mang theo sát khí.

Sở Bắc Dực lúc này cảm nhận được luồng khí lạnh phát ra từ Hàn Lam Nguyệt, khí tức này cũng thật bức người, hắn lại dùng thêm vài phần sức lực đánh về phía Hàn Lam Nguyệt.

Ngay lúc này Xài Hồ như đã cạn kiệt sức lực, Tiêu Tấn thừa thời xông đến tóm chặt lấy cổ áo của Xài Hồ, Xài Hồ quyết liệt chống trả muốn thoát khỏi tay tiêu Tấn, rồi đột nhiên,, xoẹt,, một tiếng y phục xé rách.

Hàn Lam Nguyệt vì tiếng đó mà phân tâm, trong lúc không chú ý đã bị trúng một chưởng của Sở Bắc Dực, hắn vốn nghĩ nàng có thể tránh được, chứ không hề muốn đã thương nàng.

'' Sao ngươi không tránh ''

Sở Bắc Dực thu lại nội lực.

Hàn Lam Nguyệt nằm trên đất phun ra một ngụm máu, nhưng nàng không quan tâm đến vết thương của mình, cũng như câu hỏi của Sở Bắc Dực mà chỉ tập trung vào trên người của Xài hồ.

Quả nhiên điều mà nàng lo lắng đã sảy ra.

Tiêu Tấn lúc này cả người đơ ra, trợn mắt há mồm mà lui lại vài bước vì cảnh xuân sắc trước mắt, sau đó là vội quay mặt đi chỗ khác

Sở Bắc Dực nhíu mày nhìn theo ánh mắt của Hàn Lam Nguyệt thì cũng lập tức quay đi, cùng lúc đó Hàn Lam Nguyệt cũng hét lên

'' Không ai được nhìn ''

Nói rồi nàng cởi áo ngoài cửa mình chạy đến che chắn cho Xài Hồ.

'' Ta xin lỗi ''

Hàn Lam Nguyệt ôm lấy Xài Hồ vào lòng mà liên tục xin lỗi.

'' Thì ra Người mà vương phi mang về không phải một nam nhân, mà là một nữ nhân ''

'' Vậy là chúng ta đã hiểu lầm vương phi rồi ''

'' Tôi đã nói mà, Vương phi sẽ không làm ra những việc như vậy ''

Đám gia nhân rôm rả bàn luận.

'' Các ngươi cút hết cho ta ''

Hàn Lam Nguyệt tức giận, ánh mắt như toé ra lửa mà gầm lên khiến bọn họ ai nấy đều sợ hãi chạy đi hết.

Sở Bắc Dực lúc này lại thở hắc ra một hơi, người kia là nữ nhân, vậy là nàng không làm điều có lỗi với hắn, hắn trong phút chốc như được trút đi gánh nặng trong lòng.

Tiêu Tấn lúc này như chết đứng tại chỗ, mặt đỏ tía tai, theo Vương Gia chinh chiến bao năm, hắn chưa bao giờ bị rơi vào tình cảnh thế này, có khi nào vương phi sẽ phế luôn đôi mắt và đôi tay này của hắn không

Nghĩ đến đây hắn nhìn xuống tay mình, trên tay vẫn còn cầm mảnh y phục của Xài Hồ, rồi lại hoảng hồn quăng xuống đất.

'' Nếu hôm nay ai trong các người hé lộ nữa chữ ra ngoài, ta thề sẽ cho các người chết không toàn thay ''

Giọng nói Hàn Lam Nguyệt lạnh băng, cả người đằng đằng tử khí, dường như bây giờ mà tới gần sẽ bị vương phi nghiền nát vậy, khiến cho La Thiên ẩn nắp trên cây và Tiêu Tấn cũng thấy lạnh sống lưng.

Khí thế này chỉ có bằng hoặc hơn chứ không hề kém người được xưng là Chiến Thần Vương Gia nào đó.

Nói xong Hàn Lam Nguyệt dìu Xài Hồ vào trong phòng, giao lại cho Tiểu Lan và Tiểu Nhu chăm sóc.

'' Phiền ngươi nhổ hai cái đinh ngoài sân đi giùm ta, sẵn tiện bảo hắn bồi thường tiền thiệt hại tài sản và thuốc men cho ta ''

Hàn Lam Nguyệt nói với Sở Lăng Hào, hắn theo hướng ngoài sân mà nhìn ra, Hoàng huynh Tiêu Tấn vẫn còn đứng ngoài sân.

'' Nếu không còn gì thì mời các người về cho ''

Sở Lăng Hào đã được chứng kiến khả năng của vị hoàng tẩu này, bây giờ hắn không dại mà động vào, chỉ có thể ngoan ngoãn mà ra về.

'' Vậy hoàng tẩu Nghĩ ngơi đi nhé, đệ lui về đây ''

Sở Lăng Hào vừa đi thì Liễu Như Yên cũng lẳng lặng ra về.

Hàn Lam Nguyệt đi đến đỡ Diệp Liên Hoa lên, nàng ấy vẫn còn tỉnh táo.

'' Nguyệt tỷ, tỷ bị thương rồi ''

Diệp Liên Hoa nhìn khoé môi Hàn Lam Nguyệt còn vương lại vệt máu mà lo lắng.

'' Ta không sao, đã liên luỵ đến hai muội rồi ''

Dù sao cũng do nàng mang người về nên mới sảy ra cớ sự này.

'' Tỷ nói gì vậy, chúng ta không sợ gì hết ''

Hạ An Vân vừa đỡ Diệp Liên Hoa vừa nói.

'' Ta bảo người đưa các muội trở về, và gọi đại phu xem thương thế cho muội nhé ''

'' Vậy tỷ cũng phải tự chăm sóc mình đấy nhé ''

Hạ An Vân nói xong thì cùng các nha hoàn dìu nhau trở về.

Khi trong sảnh chỉ còn lại một mình Hàn Lam Nguyệt thì nàng vội ôm lấy ngực mà thổ huyết, một chưởng kia có nội lực nên không nhẹ chút nào, bây giờ nàng đã biết thế nào là võ công thời cổ đại rồi.

Nãy giờ nàng vẫn luôn có gắng để bản thân không suy yếu trước mặt kẻ khác, nhưng đến bây giờ nàng không thể giả vờ nổi nữa, nàng ôm lấy lồng ngực mà lảo đảo khụy xuống nền đất.

Nàng nhắm mắt chờ đợi cái tiếp đất trong bất lực, cứ tưởng là sẽ ngã thêm một cú đâu, không ngờ lại xuất hiện một bàn tay rắn chắc giữ lại ngay eo nàng.

Hàn Lam Nguyệt theo phản xạ quay lại nhìn xem là ai.

'' Ngài còn chưa đi? ''

khi nhìn thấy người đỡ mình là Sở Bắc Dực thì nàng vội muốn vùng vẫy ra.

Hot

Comments

[NaRi}_l

[NaRi}_l

đoạn đầu cười đoạn giữa tức đoạn cuối...( 0 biết diễn tả sao luôn)

2024-03-19

1

Đặng Diệp Nhi

Đặng Diệp Nhi

quay xe gấp không kịp đội mũ luôn bây 🥲

2024-02-26

3

Minh Minh

Minh Minh

cú quay xe gấp quá

2023-12-26

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21 . Bạch Hổ.
22 Chương 22. Thuần hóa hổ
23 Chương 23. Ai mới là người chiến thắng cuối cùng.
24 Chương 24. Trà độc
25 Chương 25. Sủng phi của vương gia.
26 Chương 26. Đại tiểu thư Hồ Điệp
27 Chương 27. Giam vào ngục, tuyệt tình.
28 Chương 28. Hiểu lầm, Hôn mê bất tỉnh
29 Chương 29. Trái không đi, phải không đi.
30 Chương 30. Vì chàng sẽ không tin tưởng ta
31 Chương 31. Cô nam quả nữ chung phòng.
32 Chương 32. Ngươi diễn cho ai xem?
33 Chương 33. Ta đánh đấy, thì sao?
34 Chương 34. Âm thầm bảo vệ nàng.
35 Chương 35. Rơi xuống vực.
36 Chương 36. Hang động có ma, Chu Trọng Sinh
37 Chương 37. Hoặc là hưu ta.
38 Chương 38. Thông báo.
39 Chương 39. Thế kỷ 21
40 Chương 40. Nội gián của quân Hán.
41 Chương 41. Hán Sở giao tranh.
42 Chương 42. Xem cho nàng trước.
43 Chương 43. Khải hoàn trở về, Chiến Thần Vương Phi.
44 Chương 44. Dược liệu bổ thận tráng dương.
45 Chương 45. Nhưng ta chỉ muốn nàng.
46 Chương 46. Đao kiếm không có mắt.
47 Chương 47. Độc cổ trùng, ánh mắt kẻ tương tư.
48 Chương 48. Hưu thư đã viết rồi.
49 Chương 49. Ác bá cướp đoạt dân nữ.
50 Chương 50. Viên phòng ( H+ )
51 Chương 51. Nương tử... nàng thật đẹp.
52 Chương 52. An hoà Quận Chúa kính rượu.
53 Chương 53. Yến tiệc hoàng gia.
54 Chương 54. Thích khách.
55 chương 55. Lén lút tư tình cùng nam nhân.
56 Chương 56. Ba phần bất lực, bảy phần nuông chiều, thập phần ôn nhu.
57 Chương 57. Quận chúa bị xử phạt.
58 Chương 58. Nổi bất an
59 Chương 59. Tận cùng của nỗi tuyệt vọng.
60 Chương 60. Đau thương đã bọc phát đến chẳng còn lại gì.
61 Chương 61. Độc phụ ! mẹ nào con nấy.
62 Chương 62. Thủ đoạn tàn độc!
63 Chương 63. Tự sát, nổi đau xé lòng.
64 Chương 64. Trả thù.
65 Thông báo.
66 Chương 66. Vẫn còn có ta gánh giúp nàng.
67 Chương 67. Ta nợ nàng ấy một mạng
68 Chương 68. Trễ một bước, cũng là trễ cả đời.
69 Chương 69. Diệp Liên Hoa nổi giận
70 Chương 70. Hoắc gia lụi tàn.
71 Chương 71. tội chết có thể miễn, nhưng tội sống khó tha
72 Chương 72. Báo ân thế nào ?
73 Chương 73. Sống một cuộc đời cô độc.
74 Chương 74. Hàn Lam Nguyệt Mang Thai.
75 Chương 75. Cầu xin ngài đừng hưu ta
76 Chương 76. Như vậy cũng quá bi thương cho nàng đi.
77 Chương 77. Diệp Liên Hoa qua đời.
78 Chương 78. Người có tình đều đến được với nhau, hạnh phúc mỹ mãn .
Chapter

Updated 78 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21 . Bạch Hổ.
22
Chương 22. Thuần hóa hổ
23
Chương 23. Ai mới là người chiến thắng cuối cùng.
24
Chương 24. Trà độc
25
Chương 25. Sủng phi của vương gia.
26
Chương 26. Đại tiểu thư Hồ Điệp
27
Chương 27. Giam vào ngục, tuyệt tình.
28
Chương 28. Hiểu lầm, Hôn mê bất tỉnh
29
Chương 29. Trái không đi, phải không đi.
30
Chương 30. Vì chàng sẽ không tin tưởng ta
31
Chương 31. Cô nam quả nữ chung phòng.
32
Chương 32. Ngươi diễn cho ai xem?
33
Chương 33. Ta đánh đấy, thì sao?
34
Chương 34. Âm thầm bảo vệ nàng.
35
Chương 35. Rơi xuống vực.
36
Chương 36. Hang động có ma, Chu Trọng Sinh
37
Chương 37. Hoặc là hưu ta.
38
Chương 38. Thông báo.
39
Chương 39. Thế kỷ 21
40
Chương 40. Nội gián của quân Hán.
41
Chương 41. Hán Sở giao tranh.
42
Chương 42. Xem cho nàng trước.
43
Chương 43. Khải hoàn trở về, Chiến Thần Vương Phi.
44
Chương 44. Dược liệu bổ thận tráng dương.
45
Chương 45. Nhưng ta chỉ muốn nàng.
46
Chương 46. Đao kiếm không có mắt.
47
Chương 47. Độc cổ trùng, ánh mắt kẻ tương tư.
48
Chương 48. Hưu thư đã viết rồi.
49
Chương 49. Ác bá cướp đoạt dân nữ.
50
Chương 50. Viên phòng ( H+ )
51
Chương 51. Nương tử... nàng thật đẹp.
52
Chương 52. An hoà Quận Chúa kính rượu.
53
Chương 53. Yến tiệc hoàng gia.
54
Chương 54. Thích khách.
55
chương 55. Lén lút tư tình cùng nam nhân.
56
Chương 56. Ba phần bất lực, bảy phần nuông chiều, thập phần ôn nhu.
57
Chương 57. Quận chúa bị xử phạt.
58
Chương 58. Nổi bất an
59
Chương 59. Tận cùng của nỗi tuyệt vọng.
60
Chương 60. Đau thương đã bọc phát đến chẳng còn lại gì.
61
Chương 61. Độc phụ ! mẹ nào con nấy.
62
Chương 62. Thủ đoạn tàn độc!
63
Chương 63. Tự sát, nổi đau xé lòng.
64
Chương 64. Trả thù.
65
Thông báo.
66
Chương 66. Vẫn còn có ta gánh giúp nàng.
67
Chương 67. Ta nợ nàng ấy một mạng
68
Chương 68. Trễ một bước, cũng là trễ cả đời.
69
Chương 69. Diệp Liên Hoa nổi giận
70
Chương 70. Hoắc gia lụi tàn.
71
Chương 71. tội chết có thể miễn, nhưng tội sống khó tha
72
Chương 72. Báo ân thế nào ?
73
Chương 73. Sống một cuộc đời cô độc.
74
Chương 74. Hàn Lam Nguyệt Mang Thai.
75
Chương 75. Cầu xin ngài đừng hưu ta
76
Chương 76. Như vậy cũng quá bi thương cho nàng đi.
77
Chương 77. Diệp Liên Hoa qua đời.
78
Chương 78. Người có tình đều đến được với nhau, hạnh phúc mỹ mãn .

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play