Chap 2

"Coi chừng!!!"
Âm thanh ai đó hét lên Trạch Khiển vừa định hình được thì đã thấy một chiếc xe tông vào mình... ý thức cậu một lần nữa mất đi
Này! đùa đấy à ông đây vừa bị tông một cú rồi giờ lại cái tình thế gì đây? chả lẽ ông trời không thương xót tôi đến mức cho tôi bị xe tông phải hai lần mới hả dạ chứ?
Tỉnh dậy! vừa mở mắt thì mùi thuốc khử trùng đã xộc thẳng vào mũi cậu, cậu bây giờ toàn thân băng bó chả khác gì xác ướp cả
"Cố lên, cố lên..."
Trạch Khiển
Trạch Khiển
Chậc! gì đây, trường học à?
Trạch Khiển nhìn xuống phía dưới sân, một đám đông tập họp reo hò cổ vũ. Nhân vật chính là 2 người ở giữa, một tên liên tục dùng tay đấm thẳng vào mặt người phía dưới trước sự cổ vũ của mọi người
Cậu lại nhớ đến việc mình bị xe tông lúc trước, họ vẫn vậy thế giới thật đáng sợ. Tại sao lại có thể trơ mắt nhìn người bị đánh đến sắp chết thế kia? nhưng đây cũng không phải việc của cậu,kể cả có muốn thì với cái thân tàn này cậu cũng chả làm gì được.
Một lát sau y tá vào kiểm tra sức khỏe cho cậu, Trạch Khiển liền buộc miệng hỏi vài câu
Trạch Khiển
Trạch Khiển
Ờm...cho hỏi ai là người đưa tôi vào bệnh viện thế?
Nhận Vật Quần Chúng
Nhận Vật Quần Chúng
Y tá: là một cậu thanh niên bế cậu vào
Trạch Khiển
Trạch Khiển
Vậy sao? À tôi có thể-
chưa kịp nói hết câu thì cô y tá đã nói giọng nghiêm chỉnh ngắt ngang lời Trạch Khiển
Nhận Vật Quần Chúng
Nhận Vật Quần Chúng
Y tá: không cần nói nhiều nữa, cậu phải ở bệnh viện một vài ngày để kiểm tra sức khỏe đấy
Trạch Khiển
Trạch Khiển
Ờm...tôi hiểu rồi
Trạch Khiển gương mặt có chút buồn bã, cậu vốn định xin thông tin liên lạc của người đã giúp mình để cảm ơn nhưng xem ra là không thể rồi
Nhận Vật Quần Chúng
Nhận Vật Quần Chúng
Y tá: xong việc rồi, tôi ra ngoài đây. Cậu nhớ chăm sóc bản thân kỹ hạn chế chạm vào vết thương, ngày mai tôi sẽ kiểm tra sức khỏe cho cậu
Trạch Khiển
Trạch Khiển
Được rồi
Cô y tá bước ra khỏi phòng bệnh, căn phòng một lần nữa trở nên hiu quạnh. Thấm thoát đã xế chiều, ánh nắng chiều tà chiếu vào phòng bệnh đỏ đỏ làm không gian càng thêm tĩnh lặng.
Trạch Khiển vô tình nhìn thấy sơ yếu lí lịch của bản thân đặt trên bàn cạnh bên, liền nhặt lấy mà nhìn sơ qua.
Trạch Khiển
Trạch Khiển
Họ và tên: Trạch Khiển 17 tuổi...
Trạch Khiển
Trạch Khiển
Hể gì cơ? 17 tuổi? Mình đã 27 tuổi rồi mà
Trạch Khiển
Trạch Khiển
Con trai nhà họ Trạch, được gia đình cưng chiều nhưng bản tính vốn ngang ngược, lại thêm gia thế cao sang nên càng ngông cuồng.
Trạch Khiển
Trạch Khiển
Sao càng đọc càng ức chế thế này. Trạch gia vốn tôn nghiêm gia giáo tại sao con trai tính tình lại ngông cuồng kêu ngạo thế?
Cậu định đọc tiếp nhưng đột nhiên cánh cửa bị kéo mạnh ra khiến cậu giật mình mà làm rơi sơ yếu lí lịch xuống.
Trạch Khiển
Trạch Khiển
A-Ai vậy?
----- Còn tiếp -----
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play