Kể từ ngày Kiều An về đây cũng đã được hai tháng. Hằng ngày Đình Sâm đều đứng từ xa nhìn cô loay hoay trong bếp , chuẩn bị cơm nước cho mình làm lòng anh cảm thấy bình yên đến lạ.
" Chào thiếu gia mọi thứ đã chuẩn bị xong, mời thiếu gia vào dùng."
ĐÌNH Sâm nghe thế thì ngước mặt lên nhìn cô, vô tình hai ánh mắt chạm vào nhau làm gương mặt cô ngại ngùng ửng đỏ cúi đầu xin phép rời đi.
Đình Sâm thấy thế thì phì cười vì độ đáng yêu của cô.Ăn xong anh lên phòng thay một bộ vét vô cùng sang trọng bước xuống lái xe rời đi.
...
Đêm đã khuya mà Đình Sâm vẫn chưa trở về nên cô đành ngồi đợi , vì nhiệm vụ mà quản gia giao cho cô là ( chăm sóc cho vị thiếu gia này )....
Đình Sâm loạn choạng bước vào , trên người nồng nặc mùi rượu, nhìn Kiều An mà miệng cứ lẩm bẩm cái tên Tố Nguyệt. Cô đi đến đỡ lấy anh dìu trở về phòng rồi lấy khăn lau mặt cho anh thoải mái , cởi bớt áo khoác ngoài và chăm sóc cho anh gần như cả đêm. Vì mệt mỏi nên gần sáng cô đã ngủ thiếp đi.
...
Ánh nắng buổi sớm luồn vào cửa xổ khiến Đình Sâm cau mày mở mắt .
Anh vừa ngồi dậy đã thấy Kiều An ngồi kế bên giường ngủ say . Nhìn cô anh nở một nụ cười ấm áp , bước xuống nhẹ nhàn bế cô đặt lên giường của mình.
Nhìn gương mặt đáng yêu khi ngủ của cô anh đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve rồi hôn lên má cô một cái thật nhẹ thì thầm gì đó rồi rời đi.
Vừa bước xuống nhà anh liền căn dặn quản gia đừng đánh thức cô . Quản gia nghe anh nói thế thì rất vui mừng , vì bà biết anh đã có tình cảm với cô gái nhỏ này rồi. Đã rất lâu kể từ ngày người đó mất đi anh chưa từng vui và thoải mái như bây giờ, gần như cô gái ấy đã mang đi tất cả tia nắng ấm áp trong anh.
Tuy Kiều An mới đến đây nhưng trên dưới người làm trong biệt thự ai cũng đều yêu mến và quý bởi tính dễ gần ,thân thiện hiền lành của cô.
...****************...
Một tháng sau
" Kiều An ngày mốt cô cùng tôi đến một bữa tiệc "
Kiều An nghe thế thì khó hiểu nhìn anh rụt rè hỏi:
" Thưa thiếu gia , thiếu gia đi tiệc dẫn tôi theo làm gì. Thiếu gia cần tôi đến đó chuẩn bị gì sao ạ ?. "
" Ừm. đúng thế, hôm đó tôi có buổi làm ăn quan trọng nên dẫn cô theo chuẩn bị quần áo cho tôi ."
" Cô không cần chuẩn bị gì cả hôm đó chỉ đi theo tôi là được. "
Kiều An nghe thế thì không thắc mắc gì nữa , lại miệt mài làm công việc của mình.
Cô là một cô gái ngây thơ thuần khiết thì làm sao có thể phát hiện điều bất thường ranh ma đến từ anh. Dì quản gia là người từng trải nên việc này làm sao có thể qua mắt được bà chứ.
Buổi tiệc đó không phải làm ăn gì cả , mà chỉ đơn giản là tiệc xã giao chúc mừng công ty thắng được dự án lớn , mở tiệc để chiêu đãi và mượn cớ để dẫn cô đến đó chơi mà thôi...
...****************...
" Kiều An lâu rồi không gặp em khỏe chứ ..."
Kiều An thấy Mạch Thành thì cười tít mắt
" Anh Mạch Thành lâu quá không gặp em nhớ anh rồi đó...em vẫn rất khỏe...cảm ơn anh..."
" Ừm. Hôm nay chúng ta cùng nhau đến đó, em chuẩn bị xong hết chưa ? " Mạch Thành hí hửng trả lời.
" Em thì có gì mà chuẩn bị chứ !!! em chỉ đem theo vài bộ vét cho thiếu gia thôi...."
Cả hai mỗi người cứ một câu làm cho ai đó nảy giờ ngồi đây mà như vô hình, lửa giận bốc lên tận đầu liếc nhìn Mạch Thành.
" Mạch Thành anh dạo này thân với Kiều An lắm thì phải...." Đình Sâm nhìn Mạch Thành nghiến răng nghiến lợi
Mạch Thành nghe thế thì đổ mồ hôi hột cười hì hì không đáp.
ĐÌNH Sâm kéo tay Kiều An đi ra xe làm cô giật mình hơi sợ vì vẻ mặt khó chịu của anh hiện giờ. Cô cũng không biết mình đã làm sai chuyện gì nên đành lẽo đẽo theo sau.
...
Mạch Thành nghe có mùi giấm chua thì trong đầu loé lên một ý nghĩ điên rồ.
[ không lẽ tên này thích Kiều An ? ]
[ không thể nào Kiều An mới tới đây mới hơn ba tháng lẽ nào thích người ta nhanh đến như thế. ]
[ Chắc chắn là nghiệp quật hắn rồi, mới ngày nào đụng người ta bỏ đi , bắt ông đây đến dọn tàn cuộc, bây giờ lại thích. Ha ...ha...ông đây phải ngồi xem kịch hay mới được......]
Đang mãi mê suy nghĩ, cười điên dại với suy nghĩ của mình thì Mạch Thành bị quản gia vỗ vai làm giật mình nhìn quản gia
" Trời... dì Trần , dì làm con hết hồn..." Mạch Thành ôm ngực thở hỗn hễnh.
Quản gia nghe thế thì vỗ vỗ tay anh
" Con làm gì mà đứng cười một mình thế ? thiếu gia cùng Kiều An chạy xe đi từ nãy giờ rồi, sao con còn đứng đây. " dì quản gia khó hiểu nhìn anh.
Mạch Thành nghe thế thì quay người lại, chiếc xe anh lái đến đã bốc hơi từ lâu , khiến anh tức tới đỏ mặt mắng chửi.
" Tên khốn kíp Lăng Đình Sâm này , xe tôi lái đến mà anh dám chạy mất. "
" Tôi mà đến đó bầm anh quăn cho sấu ăn , đúng là cái đồ khó ưa , hiếm có khó tìm...."
" Ông đây sui lắm mới dính đến anh đó , tôi cầu mong cho Kiều An sẽ không thích anh cho anh bị nghiệp quật chết cho rồi..." Mạch Thành tức đỏ mặt
Quản gia Trần nghe thế thì bụm miệng cười nói:
" Mạch Thành con gan thật đó giám chửi thiếu gia, nếu như thiếu gia biết được dì chắc chắn con sẽ có một vé đi Châu Phi đó..."
Mạch Thành nghe thế thì xanh mặt quay qua dì quản gia cười nịnh đi lại vuốt ve bà :
" Ha.. ha..ha...con chỉ nói chơi thôi dì đừng như thế chứ.!!!...ha ha...dì đừng nói cho anh ta biết nha..'' Mạch Thành nịnh bợ dụi đầu vào lòng bà.
Mạch Thành và Đình Sâm là hai người bạn ....Anh còn là lão tứ của băng hắc đạo mà Đình Sâm là người đứng đầu nên anh mới dám mắng chửi như thế.
Nếu là người khác đã đi đời nhà ma rồi...nhưng nếu để anh ta biết được thì sẽ có một vé miễn phí du lịch Châu Phi thật khủng khiếp. Anh ta đã đi một lần rồi nên giờ vẫn còn ám ảnh , sợ hãi mỗi khi nhớ đến.
Dì quản gia nhìn Mạch Thành cười bảo:" Con mau đi đi, nếu không thiếu gia mà đợi lâu sẽ xử con thật đó..."
Mạch Thành nghe thế thì chạy như bay ra ngoài đón xe đi đến đó.
Updated 82 Episodes
Comments
Nhu Ngoc 22
a thích chị rồi kìa mà ổng còn e ngại, nguyên hủ giấm chua lè chua lét lun rồi kìa a ơi, Mạch Thành ổng cũng nhây quá he đọc mà cười muốn nội thương với ổng lun đó và ổng cũng đi 1 chuyến du lịch ở Châu Phi nhớ đời lun rồi kìa
2022-09-18
2
Mậu Doanh
Phái phái người ta rồi chớ gì😆
2022-01-23
2
Mọt ăn tạp
Haha đây là tình trạng của Việt Anh ế quá lâu
2022-01-06
1