Đến nơi Kiều An há hốc kinh ngạc
Trước mắt cô là chiếc du thuyền rất lớn, được trang trí vô cùng lộng lẫy , xa hoa. Đẹp đến mức không còn từ gì để tả....
Đình Sâm thấy cô ngơ ngẩn đứng nhìn thì cười ôn nhu nói:
" Kiều An chúng ta vào thôi, bên trong còn nhiều thứ để cô khám phá lắm đó " Nói rồi anh bước đi bỏ cô lẽo đẽo theo sau
Vừa bước vào đã có người chờ sẵn kính cẩn cúi đầu chào, dẫn đường cho anh đi đến căn phòng cao nhất dành cho khách Vip rất long trọng.
.....
ĐÌNH Sâm đi đến bên giường nới lỏng cà vạt mệt mỏi ngồi xuống nói:
" Đêm nay cô ở lại đây cùng ta , bữa tiệc này sẽ kết thúc sau hai ngày nữa , ngày mai tiệc sẽ chính thức bắt đầu. "
Nói xong Đình Sâm cởi bỏ áo vét bước vào trong phòng tắm để lại Kiều An đứng thất thần ở đó....một lúc sau Đình Sâm bước ra , trên người chỉ quấn duy nhất một chiếc khăn tắm để lộ cơ bụng rắn chắc cùng làn da bánh mật khỏe khoắn.
Bờ vai rộng lớn vững chải cùng mái tóc vẫn còn ước rủ xuống vần trán làm anh càng trở nên ma mị ,cuống hút .
Kiều An xấu hỗ che mặt quay người đi hướng khác, Đình Sâm thấy cô như thế thì phì cười, cố ý bước đến trước mặt cô cúi xuống sát bên tai nói:
" Kiều An tôi ra ngoài trước, một chút nữa cô xuống sau nhá..."
Kiều An nhắm mắt úp mặt vào tường , chờ anh thay đồ xong bước ra ngoài rồi cô mới dám mở mắt mà trái tim cứ đập loạn liên hồi . Cô đưa tay lên áp vào má đang nóng hừng hực của mình mà vỗ vỗ cho tỉnh táo.
Còn trong lúc thất thần trấn tỉnh bản thân , thì Mạch Thành từ ngoài bước vào gọi cô:
" Kiều An em làm gì mà đứng thừ người đó thế , mau ra ngoài đi , đêm hôm nay có tiệc buffet đấy. Mau lên anh dẫn em đi ,vị thiếu gia khó tính của em đang chờ đó...."
Cô nghe thế thì giật mình quay lại cười hề ...hề...với anh bước ra đi cùng. Mạch Thành vui tính nên trong lúc đi đến đó anh kể đủ mọi chuyện trên trời dưới mây cho cô nghe , vì nơi này quá lớn nên một lúc sau hai người họ mới đến sảnh chính.
" Đình Sâm tôi đem Kiều An đến rồi nè..." Mạch Thành đang nói chuyện với Kiều An vui vẻ nên khi vừa thấy Đình Sâm anh ta nói hơi lớn.
Vừa dứt câu rất nhiều cặp mắt nhìn về phía bọn họ.Kiều An thấy nhiều người nhìn về hướng mình thì lo sợ, cúi đầu không dám nhìn mà cứ đi thẳng.
Biết mình lỡ lời Mạch Thành nhìn Đình Sâm đưa tay lên gãi gãi đầu cười hì..hì..mà trong tim gào thét mong Đình Sâm không tính xổ với anh ta.
Cứ mãi lo cắm đầu đi Kiều An không hề để ý Đình Sâm đang đứng trước mặt mình , mà đậm sầm vào anh.
" Ui da...." Kiều An ngã ngửa ra đằng sau.
1...2...3..vẫn chưa thấy đau Kiều An từ từ mở mắt ra gương mặt của Đình Sâm gần mình trong gan tất , thì ra là anh đỡ lấy cô.
Giọng nói trầm khàn băng lãnh của Đình Sâm cất lên: " Kiều An cô không sao chứ..."
Kiều An nghe vậy thì giật mình đứng thẳng người dậy gật gật đầu , hoảng hốt nói :
" Dạ thưa thiếu gia tôi không sao , cảm ơn thiếu gia đã đỡ. ..."
" Cô không sao thì tốt , mau đến kia lấy thức ăn đem đến bàn rồi cùng ăn." Đình Sâm chỉ tay về hướng bàn buffet gần đó.
Kiều An nghe thế thì cúi đầu chào rời đi , Vì là người chịu trách nhiệm chăm sóc cho anh , nên cô rất hiểu rõ về khẩu vị , chưa tới 5 phút sau cô đã chuẩn bị xong hết thẩy cho cả ba .
" Wao...ngon quá, Kiều An em thật biết chọn món đó. Toàn là món anh và Đình Sâm thích. " Mạch Thành hí hửng nói
ĐÌNH Sâm nghe thế thì cau mày khó chịu quay qua Kiều An nói:
" Kiều An tôi kêu cô chỉ lấy cho chúng ta thôi , sao cô lại lấy cho Mạch Thành nữa thế....?."
Mạch Thành nghe người bạn lâu năm của mình đối xử như thế thì giả bộ đau lòng nói:
" Này Lăng tổng không ít kỷ như thế chứ , Kiều An cũng chỉ lấy thêm một phần nữa cho tôi thôi mà , anh làm tôi đau lòng quá..." giọng Mạch Thành ủy khuất kể lễ.
ĐÌNH Sâm vẻ mặt nghiêm nghị liếc Mạch Thành bằng cặp mắt sắc bén rồi ngồi xuống bàn ăn. Mạch Thành và Kiều An ăn uống rất vui....chỉ duy nhất một người từ đầu đến cuối chỉ có một bộ mặt đằng đằng sát khí,mà hai người họ vô tư nên không nhận ra.
Khi cả ba đang vui vẻ dùng cơm thì có một cặp mắt cứ nhìn đâm đâm về phía cô. Nghiến răng , nghiến lợi kêu ken két nói :
" Hứ....mày cũng chỉ là một con người hầu , tao không tin vì mày mà anh ấy sẽ động tới tao.Lăng Đình Sâm chỉ duy nhất của một mình Kim Ánh Lệ tao thôi...." cô ta đứng đó nhìn cô từ xa cười tà ác.
....
Ăn uống xong cả ba về phòng nghỉ ngơi để chuẩn bị cho buổi tiệc ngày mai.Một mình Mạch Thành ở phòng nên anh ta về đến nơi là ngã nhào ra đó ngủ không biết trời trăng gì nữa.
Kiều An loay hoay không biết phải làm sao, trong phòng chỉ có một cái giường nên cô đành trải chăn xuống sàn ngủ.
ĐÌNH Sâm thay đồ bước ra thấy Kiều An nằm dưới sàn anh khó chịu nói :
" Kiều An sao cô không lên giường nằm mà lại nằm đó. "
Kiều An nghe thế thì cúi đầu run rẫy đáp: " Dạ thưa thiếu gia , chỉ có một cái giường tôi mà ngủ rồi thiếu gia ngủ ở đâu. "
" Hay là tôi tìm người tìm đại một phòng nào đó tôi dọn đến ngủ là được .Thiếu gia cứ ngủ ở đây cho thoải mái. "
Đình Sâm nghe vậy liền hằng giọng
" Cô không cần đi , ở đây không còn phòng trống nào đâu . "
" Tôi và cô ngủ chung , mỗi người một nửa giường không ai động đến ai là được. "
" Cô không cần phải sợ,tôi không có ăn thịt cô đâu mà lo. Người như cô có cho tôi cũng không thèm , người gầy như bộ xương tôi không có hứng thú..."
( chứ không phải thèm muốn chớt mà bày đặt sạo )
Nói xong Đình Sâm bước lên giường nhìn cô quát: " Còn không mau lên , ngồi đó làm gì. "
Giọng anh hung dữ làm cho cô sợ hãi chạy tọt lên giường , lấy gối chặn làm đôi chiếc giường rồi trùm kín chăn một lúc thì thiếp đi khi nào không hay.
Đợi cô ngủ say Đình Sâm nhích lại gần , để gối qua một bên tiến đến ôm lấy cô vào lòng...cảm giác ấm áp , cùng mùi thơm nhè nhẹ của hoa oải hương làm anh vô cùng dễ chịu.Được ôm cô như thế mọi cảm giác mệt mỏi cũng tan biến.
ĐÌNH Sâm ôm cô làm đủ trò xấu mà cô chẳng hề hay biết ngủ như chết.
Updated 82 Episodes
Comments
Nhu Ngoc 22
a thấy MT và chị cười nói vui vẻ mặt a đen như lun rồi kìa, " chứ hông phải phái muốn chết mà còn sạo" ulatrơi mắc cười chết lun ó🤣🤣🤣 tuy a nói như vậy mà phải như vậy đâu chị ơi, chị bị lừa rồi đó ổng dở trò xấu kìa, ả trà xanh 9 hiệu xuất hiện rồi kìa
2022-09-18
1
Mọt ăn tạp
Chap này hay quá
2022-01-06
1
Sabrina Lagrange
Wow! Có thịt ko z anh?
2022-01-05
1