[ Đam Mỹ Ngược ] THẰNG KHỜ
2. Giấc Mơ Đáng Sợ
Hỷ Luân - bạn thụ
tôi yêu em...nhiều lắm !
cậu ta nói ra những lời khó nói nhất
tình cảm mà cậu ta dành cho em là yêu chứ không phải thích nữa rồi
thứ tình cảm sâu đậm ấy chỉ mong em biết được chứ cậu ta cũng chẳng mong em sẽ vui vẻ mà chấp nhận
nếu em không chấp nhận cũng chẳng sao cả
tiếp tục làm bạn cũng tốt mà
Hỷ Luân - bạn thụ
" tôi yêu em ! yêu nhiều lắm ! nhiều lắm "
Hỷ Luân - bạn thụ
" tôi chẳng cầu mong em sẽ chấp nhận thứ tình cảm ghê tởm này ! "
Hỷ Luân - bạn thụ
" chúng ta mãi mãi là bạn ! "
Hỷ Luân - bạn thụ
* vuốt má em *
Hỷ Luân - bạn thụ
" em gầy qua đấy bảo bối~ "
1 tay luồn qua eo , tay còn lại với lấy chiếc mền rồi đắp lên người em
Hỷ Luân - bạn thụ
* hôn lên trán em *
Hỷ Luân - bạn thụ
" em mà thấy được hành động này...chắc tôi sẽ bị chửi là kinh tởm mất "
Hỷ Luân - bạn thụ
* ôm chặt em *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* ngủ say *
rồi cậu ta cũng từ từ chìm vào giấc ngủ
Hỷ Luân - bạn thụ
* ngủ say*
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
" cái cảnh tượng gì đây ? "
em đang đứng trước ngôi biệt thự mà mình sinh sống
nó đang chìm vào trong biển lửa
cái nơi chứa bao nhiêu là kỉ niệm buồn , vui của em
nó...đang chìm sâu vào biển lửa
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* ánh mắt vô hồn *
biết là cha , mẹ vẫn còn đang ở bên trong đó nhưng mà
em...đến 1 giọt nước mắt cũng chẳng thấy đâu
em đưa tay lần mò khuôn mặt của mình
tại sao lại khô đến vậy ?
tại sao lại không có nước mắt ?
nó...biến đi đâu mất rồi ?
vẫn là ánh mắt vô hồn ấy nhìn chằm chằm ngôi biệt thự kia
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* nhìn Như Tân *
Cao Như Tân - hầu nữ
Th..Thiếu Gia !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
hửm ?
Cao Như Tân - hầu nữ
ng...người đừng có làm tôi sợ mà !
ánh mắt ấy như đang chìm sâu vào bóng tối vậy
không có 1 chút ánh sáng nào trong đó cả !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
trống rỗng rồi !
Bạch Quy Nhân - quản gia
hả ?
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* vẫn nhìn Như Tân *
ai mà dám nhìn vào nó chứ
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
Nghiêm Nghiêm !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
hả ?
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
em...bị làm sao vậy hả ?
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
nói chuyện điên rồ gì vậy ?
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
bình tĩnh lại đi Nghiêm Nghiêm !
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
anh biết là em rất đau lòng
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
nhưng đừng nhìn mọi người bằng ánh mắt đó nữa !
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
muốn khóc thì cứ khóc đi ! dựa vào anh mà khóc này !
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
tại sao phải dùng đến ánh mắt đó ?
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
ha...em cũng khóc cho nhẹ nhõm hơn nhưng mà...
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
em không khóc được !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
tới 1 giọt nước mắt cũng chẳng thể nào rơi được !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
cha , mẹ vẫn đang còn trong đó !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
họ vẫn còn ở trong đó ! em phải cứu cha , mẹ
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
em phải cứu họ !
em vô thức bước từng bước vào biển lửa ấy
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
* kéo tay em * Nghiêm Nghiêm ! KHÔNG ĐƯỢC !
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
em tĩnh táo lại đi Nghiêm Nghiêm ! xe cứu hỏa...đã gọi xe cứu hỏa rồi !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
cha , mẹ vẫn còn ở trong đó !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
CHA , MẸ VẪN ĐANG CÒN Ở TRONG ĐÓ ĐẤY ! * quát lớn *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
BUÔNG EM RA ! BUÔNG EM RA !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
EM PHẢI CỨU CHA MẸ ! ANH BUÔNG EM RA
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
hức...buông ra
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
em vậy là nộp mạng cho tử thần đấy ! bình tĩnh lại đi
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
ha...
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
hức...hức...BUÔNG TAY EM RA !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
EM NÓI ANH BUÔNG RA ! BUÔNG RA NHANH LÊN !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
e...em phải cứu cha mẹ ! em phải cứu họ hức...hức
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
xe cứu hỏa tới rồi kìa ! cha mẹ sẽ được cứu thôi
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
bình tĩnh lại đi * ôm chặt em vào lòng *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
hức...hức * vùng vẫy *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
hức...hức...
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
ngoan nào ! nín đi nín đi !
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
cha mẹ sẽ được cứu thôi mà * vẫn ôm chặt *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* vùng vẫy *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
hức...hức...buông em ra !
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
không buông ! buông ra để em nhảy vào biển lửa kia sao ?
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
anh không có ngốc ! anh không phải là thằng ngốc !
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
em nghĩ anh sẽ buông ra sao ? không đời nào !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* vùng vẫy * b...buông ra
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
đừng ôm chặt nữa mà !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
kh...khó thở * yếu đi *
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
* thả lỏng *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* ngất *
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
* xoa đầu em * rồi sẽ ổn thôi ! sẽ ổn thôi
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
không sao hết ! sẽ không đâu !
anh an ủi , dỗ dành cậu rồi lại quay sang an ủi bản thân mình
ngọn lửa đã được dập tắt rồi
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
" cha mẹ chắc chắc sẽ không sao đâu ! "
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
" mọi thứ rồi sẽ ổn cả thôi ! "
Cao Như Tân - hầu nữ
Đại Thiếu Gia !
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
suỵt !
Cao Như Tân - hầu nữ
th...thi thể của Phu Nhân và Lão Gia đã được đem ra rồi !
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
thi thể ?
Cao Như Tân - hầu nữ
vâng ! là thi thể
Cao Như Tân - hầu nữ
ngọn lửa đã lan vào trong phòng của 2 người họ !
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
lo liệu hậu sự đàng hoàng ! nhất định không được để cho Nghiêm Nghiêm biết !
Cao Như Tân - hầu nữ
vâng !
???
Thẩm Thu Nghiêm ! đã đến lúc thoát ra khỏi ác mộng rồi
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* tỉnh dậy * ha...
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
giấc mơ đó...
em quay sang nhìn Luân Luân
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
" ngủ say rồi ! "
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
" nơi này đã bị cháy ở trong giấc mơ của mình ! "
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
" chỉ mong nó không phải giấc mơ tiên tri "
em suy nghĩ 1 lúc rồi lại nằm xuống ngủ tiếp
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
nè nè ! Luân Luân ! dậy đi
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
mặt trời lên tới đỉnh đầu rồi kìa !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
dậy mạnh lên * đánh Luân *
Hỷ Luân - bạn thụ
ưm~ đang ngủ ngon mà trời !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
ngủ gì nữa mà ngủ !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
dậy nhanh lên ! còn xuống ăn sáng nữa
Hỷ Luân - bạn thụ
biết rồi mà !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
nhanh lên ! * nghiêm khắc *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
dám " ừm " ?
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
biết điều đó ! nhanh lên nghe chưa !
Hỷ Luân - bạn thụ
biết rồi mà ! nạt người ta quài !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
biết rồi thì nhanh lên ! còn nằm ở đó nữa
Hỷ Luân - bạn thụ
mệt ghê á nha !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
NHANH !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* bỏ đi *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
" giấc mơ đó rốt cuộc là sao đây ? "
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
" thôi ! dẹp cái đó qua 1 bên vậy ! "
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
cha ! mẹ ! con xuống rồi đây
Hồ Lục Nghiên - mẹ thụ
Luân Luân đâu rồi con ?
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
cậu ấy vẫn còn trên phòng ! có thể là đang vệ sinh cá nhân hay gì đó
Hồ Lục Nghiên - mẹ thụ
vậy chúng ta đợi 1 chút đi ! ha ?
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
dạ !
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
dạ !
Thẩm Lăng - cha thụ
* im lặng *
Hỷ Luân - bạn thụ
mọi người ! xin lỗi nha ! để mọi người phải đợi rồi
Thẩm Lăng Tam - anh thụ
không sao đâu ! ngồi xuống ăn đi !
Hồ Lục Nghiên - mẹ thụ
cứ tự nhiên nha !
Hỷ Luân - bạn thụ
dạ thưa bác !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
lâu chết đi được ! mày ngủ thêm hả ?
Hỷ Luân - bạn thụ
làm gì có ! tại phải tìm đồ 1 xíu ý mà
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
mất thời gian !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
ăn đi !
Hỷ Luân - bạn thụ
biết rồi mà !
Thẩm Lăng - cha thụ
" ồn ào thật ! "
Thẩm Lăng - cha thụ
* bỏ đi *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
cha ! người không ăn sao ?
Hồ Lục Nghiên - mẹ thụ
kệ đi ! cha con trước giờ ghét ồn ào mà
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
lát nữa con sẽ mang đồ ăn lên cho cha !
Hồ Lục Nghiên - mẹ thụ
được ! chuyện này giao cho con
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
dạ !
Hỷ Luân - bạn thụ
ăn đi nè ! * gắp thức ăn cho em *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
tao tự gắp được !
Hỷ Luân - bạn thụ
đừng có lạnh nhạt như vậy chứ ! mày làm tao buồn rồi đó !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
buồn kệ mày ! * phũ phàng *
trong đầu em chỉ có lời tỏ tình đêm qua và giấc mơ đáng sợ ấy
em chẳng thể nào quên đi được giấc mơ đó
trong giấc mơ , cái nơi mà em đang sinh sống đã chìm sâu vào biển lửa
cha , mẹ cũng đã vong mạng trong biển lửa ấy
em chỉ biết la hét , gào khóc trong lúc đó
em luôn miệng kêu người anh của mình buông tay ra
em luôn miệng nói sẽ cứu cha , mẹ
em khóc đến mức ngất lịm đi trong vòng tay của anh mình
anh ta còn không muốn cho em biết về cái chết của 2 người họ
em rơi vào bế tắc , tuyệt vọng
chẳng thể làm gì ngoài việc trơ mắt nhìn những kỉ niệm tươi đẹp của bản thân tan thành mây khói
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
" càng nhớ đến nó lại càng thấy sợ ! "
Hồ Lục Nghiên - mẹ thụ
Nghiêm nhi ! Nghiêm nhi
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* hoàn hồn *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
mẹ gọi con ?
Hồ Lục Nghiên - mẹ thụ
con đang suy nghĩ cái gì vậy hả ?
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
không có !
Hồ Lục Nghiên - mẹ thụ
lo mà ăn đi !
Hồ Lục Nghiên - mẹ thụ
đừng có suy nghĩ lung tung là được !
Hỷ Luân - bạn thụ
Nghiêm Nghiêm !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
hả ? có chuyện gì không ?
Hỷ Luân - bạn thụ
cậu...có phải là đang suy nghĩ về lời tỏ tình đó không ? * nói nhỏ vào tai em *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
làm gì có chứ !
Hồ Lục Nghiên - mẹ thụ
2 đứa ! rốt cuộc là có chuyện gì vậy hả ?
Hồ Lục Nghiên - mẹ thụ
Nghiêm nhi ! mẹ thấy con lạ lắm đó
Hồ Lục Nghiên - mẹ thụ
con có ổn không vậy ?
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
ổn mà mẹ ! ổn mà ! không sao hết á
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
con xin phép về phòng trước ạ !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* bỏ đi *
Hồ Lục Nghiên - mẹ thụ
Nghiê-
Hồ Lục Nghiên - mẹ thụ
haizz !
Hỷ Luân - bạn thụ
bác , để con lên xem thử nha !
Hồ Lục Nghiên - mẹ thụ
con lên đi ! mang đồ ăn lên cho nó này
Hỷ Luân - bạn thụ
dạ ! * về phòng *
trong phòng của Thu Nghiêm
Hỷ Luân - bạn thụ
Nghiêm Nghiêm ! có chuyện gì vậy ?
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* làm lơ *
Hỷ Luân - bạn thụ
Nghiêm Nghiêm à !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* làm lơ *
Hỷ Luân - bạn thụ
đừng có giận nữa mà !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* làm lơ *
Hỷ Luân - bạn thụ
có phải là vì chuyện đêm qua không ?
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* vẫn làm lơ *
Hỷ Luân - bạn thụ
NGHIÊM NGHIÊM ! * nắm chặt bắp tay của em *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
ưm~ đau !
Hỷ Luân - bạn thụ
tại sao lại phải làm lơ tao như vậy ? hả ?
Hỷ Luân - bạn thụ
mày có ghét tao thì nói đại đi ! tại sao phải bày ra cái bộ mặt đó !
Hỷ Luân - bạn thụ
kinh tởm chết đi được !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
hả ? * trợn tròn mắt *
Hỷ Luân - bạn thụ
hả cái gì mà hả ? tao nói là cái bộ mặt này của mày kinh tởm chết đi được !
Hỷ Luân - bạn thụ
MÀY NGHE CHƯA HẢ ?
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* sợ , run *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
t...tao xin lỗi !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
tao biết là tao sai rồi ! tao xin lỗi mà !
Hỷ Luân - bạn thụ
ha...xin lỗi ?
Hỷ Luân - bạn thụ
xin lỗi có bù đắp được tổn thương trong lòng tao không ? hả ?
Hỷ Luân - bạn thụ
CÓ ĐƯỢC KHÔNG ?
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
tao xin lỗi mà !
Hỷ Luân - bạn thụ
kinh tởm !
Hỷ Luân - bạn thụ
KINH TỞM !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* cúi gằm mặt xuống *
???
" hi vọng sống giảm còn 95% "
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
m...mày cứ chửi đi ! chửi cho thỏa mãn đi ! CỨ CHỬI ĐI !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
mày đánh tao luôn cũng được này ! mày đánh tao luôn đi
Hỷ Luân - bạn thụ
* tát em * cái này là do mày khiêu khích tao thôi !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
m...mày-
Hỷ Luân - bạn thụ
do mày khiêu khích tao trước mà ! * áp sát *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* im lặng *
Hỷ Luân - bạn thụ
có muốn tao đánh 1 thêm cái nữa để này tỉnh ra không ?
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* cúi gằm mặt *
Hỷ Luân - bạn thụ
* nâng cằm em * nói gì đi chứ ! câm rồi hả ?
Hỷ Luân - bạn thụ
MÀY BỊ CÂM RỒI HẢ ?
từ trước đến giờ , cậu ta chưa bao giờ quát mắng em nặng nề như thế này
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* trùm mền kín mít *
Hỷ Luân - bạn thụ
mày muốn im thì cứ im đi ! * bỏ đi *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
hức...hức...Luân Luân !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
ng...người lúc nãy có phải là mày không vậy ?
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
hức...hức...
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* khóc nấc *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
Luân Luân ! trả Luân Luân lại đây !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
trả Luân Luân lại đây cho tôi !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* ngủ quên *
Hỷ Luân - bạn thụ
* bước vào phòng *
Hỷ Luân - bạn thụ
* giở mền ra *
Hỷ Luân - bạn thụ
" ngủ rồi ! "
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
ưm~ Luân Luân * nói mớ *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
hức...* khóc nấc *
Hỷ Luân - bạn thụ
* sờ trán em *
Hỷ Luân - bạn thụ
" hả ? nóng quá đi mất ! sốt rồi sao ? "
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
ưm~ * mở mắt *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
m...mày-
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
BỎ TAY RA !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
Đ...ĐỪNG CÓ ĐỤNG VÀO NGƯỜI TAO !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
CÚT !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
hức...hức
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
MÀY CÚT NGAY CHO TAO ! MÀY KHÔNG PHẢI LÀ LUÂN LUÂN CỦA TAO
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
TRẢ LUÂN LUÂN LẠI ĐÂY
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
hức...trả Luân Luân lại đây !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
làm ơn đi mà ! hãy trả Luân Luân lại đây !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
tôi xin cậu ! l..làm ơn trả Luân Luân lại đây cho tôi
Hỷ Luân - bạn thụ
MÀY ĂN NÓI KHÙNG , ĐIÊN GÌ VẬY HẢ ?
Hỷ Luân - bạn thụ
TAO LÀ HỶ LUÂN ! LÀ HỶ LUÂN ! MÀY NGHE RÕ CHƯA ? TAO CHÍNH LÀ HỶ LUÂN
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
kh...không * lắc đầu *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
kh...ông...Hỷ Luân sẽ không bao giờ đánh tao !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
Hỷ Luân sẽ không bao giờ chửi tao !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
m...mày không phải là Hỷ Luân mà tao quen biết !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
mau trả Hỷ Luân lại đây ! trả cậu ấy lại đây cho tao !
Hỷ Luân - bạn thụ
MÀY TÍNH LÀM KHÙNG , LÀM ĐIÊN ĐẾN BAO GIỜ HẢ ?
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
đ...đau * ôm bên mặt bị tát *
Hỷ Luân - bạn thụ
cũng biết đau ?
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
* gật đầu liên tục * hức...
Hỷ Luân - bạn thụ
nhìn mày khóc tởm thật !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
làm ơn trả lại Luân Luân cho tôi !
Hồ Lục Nghiên - mẹ thụ
2 đứa ! có chuyện gì vậy ?
Hồ Lục Nghiên - mẹ thụ
* bước vào *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
m...mẹ ! * chạy tới ôm bà *
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
hức...hức...mẹ !
Hồ Lục Nghiên - mẹ thụ
thôi nào ! đừng khóc nữa ! có chuyện gì vậy hả ?
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
c...cậu ta đánh con !
Hồ Lục Nghiên - mẹ thụ
haizz bạn bè đánh nhau là chuyện bình thường ! sao phải khóc chứ ?
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
đ...đau lắm !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
cậu ta còn chửi còn nữa !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
cậu ta nói con là thứ kinh tởm !
Thẩm Thu Nghiêm - thụ
cậu ta đánh đau lắm !
Hồ Lục Nghiên - mẹ thụ
bạn bè đánh nhau là chuyện bình thường thôi mà con ! đừng có khóc nữa
Hồ Lục Nghiên - mẹ thụ
con là con trai , khóc lóc nhìn chẳng ra làm sao hết ! nín đi
Satou Onata - tác giả nè
chap này đến đây hoi
Satou Onata - tác giả nè
bái bai~
Comments