Đúng như lời hứa với mẹ nuôi thím ta cho cô đi học lại còn cùng trường với các con của cô ta. Ngày ngày phải xách cặp đến trường cho thằng con đó - Tử Lân. Về nhà thì phải nghe những lời mắc nhiếc của bà ta rồi phải làm những việc mà Tử Lân sai không làm lại phải nhịn ăn hay bị đánh. Người chú kia thì không nói gì để mặc vợ con làm những trò như vậy. Cứ thế đến nay cũng gần 10 năm Minh Nguyệt ở nhà đó rồi. Ở đó không khác gì địa ngục với cô. Cô chỉ mong ba mẹ nuôi trở về nhưng không có lẽ họ lại giống ba mẹ ruột cô. Nhiều lúc cô nghĩ ai rồi cũng sẽ bỏ mình đi hay sao. Cô nói ông trời thật bất công từ cha mẹ ruột đến ba mẹ nuôi đều rời xa cô.
Ở nhà này cô luôn tự hỏi lòng mình có nên bỏ đi hay không cô đã chịu không nổi nữa rồi. Lúc đi học thì làm đề tớ cho thằng con trai họ. Về thì đến bà thím kia. Thế là tối đó cô đã quyết định bỏ đi. Cô lôi chiếc cặp của mình ra rồi cho quần áo hay hồ sơ học bạ giấy tùy thân. Cô đăng kí trường chuyên trên thành phố nhưng gia đình này muốn cô nghỉ học cô không chịu cô muốn mình học thật giỏi có thế kiếm tiền nuôi bản thân trước rồi bố mẹ nuôi và người anh trai xấu số của cô.
Đợi đến 12h đêm chạy ra cổng chính chèo lên đó rồi nhảy qua bên kia. Đi được một lúc thì ở đâu có 2 người đang lôi một cô gái. Cô gái đó hét lên dằng co với hai tên đó thấy thế cô nhặt ở chân hòn gạch lớn đập lên đầu tên đang đứng trước mặt cô thế là tên đó ngã xuống tên còn lại thấy đồng đội minh như thế thì thả lỏng cô gái đó ra tiến đến chỗ cô. Cô nhanh hơn đạp vào hạ bôn của hắn thế là cũng ngã xuống vừa ngã vừa ôm cái đó. Cái tướng ngã làm cô mắc cười nhưng giờ phút này thì không thể. Cô chạy đến chỗ cô gái kia kéo tay chạy nhanh ra khỏi đó chỉ còn vài trăm mét là đến đường cái đi đến thành phố. Hai cô đã thấm mệt khi chạy nên quyết định không chạy nữa mà đi bộ.
-Cảm ơn cậu nha.
-Không có gì.
-Để mình gọi người đến đón bọn mình cậu biết đây là đâu không?
-Biết đây là đường xxx gần trung tâm thành phố.
-Ừ. Có vẻ cô gái này rất giàu có nhìn cách ăn mặc là cô đã biết rồi. Còn điện thoại nữa.
-Cậu sao lại bị vậy?
-À mình đi chơi cũng còn hơn tháng nữa là thi tuyển sinh vào lớp 10 rồi còn gì. Chuẩn bị về chưa kịp gọi người nhà thì có hai tên đó bắt mình rồi đánh ngất mình đến khi mình tỉnh thì chạy trốn nhưng bọn họ biết thì chúng đến lôi mình về thì cậu đến.
-Trông cậu đúng chất con nhà giàu.
-Ừ bố mẹ mình kinh doanh mà. Còn cậu khuya rồi sao ở đây.
-Mình bỏ nhà đi.
-Hả. Tại sao vậy cậu mau về đi?
-Không mình cố gắng tránh xa gia đình đó lắm rồi.
-Sao vậy?
Thế là Minh Nguyệt kể cho cô bạn đó cuộc sống của mình ở nhà bà thím đó.
-Trời nếu mình là cậu mình cũng làm vậy. Giờ cậu không nhà không của vậy về nhà mình đi.
-Hả sao được?
-Mình nói được là được xe đến rồi kìa.
-Mời tiểu thư.
-Lên thôi.
Cô thấy mình giờ chẳng còn gì nên lên xe luôn. Nếu có sai cũng do ông trời trêu đùa số phận cô thôi.
-À nói từ nãy đến giờ mình chưa biết tên cậu.
-Mình tên Minh Nguyệt còn cậu?
-Mình là Thiết An.
-Ừ tên thật hay.
-À chú bố mẹ cháu đâu rồi?
-Hai ông bà nghe tin cô chưa về thì trực tiếp đi tìm cô rồi lúc cô gọi vẫn chưa về chắc giờ đang trên đường về biệt thự đấy ạ.
-Vâng.
Về đến nhà cũng 1h sáng bố mẹ Thiết An vẫn chưa về nên dẫn Minh Nguyệt lên lầu tầng dành cho khách lấy quần áo của mình đưa cho cô mặc rồi bảo cô ngủ ở phòng này trước đi sau này có gì sẽ đổi sau. Cô nhìn căn phòng này rộng hơn phòng ngủ trước của cô đến 3 phòng gộp lại. Lại còn sang trọng nữa không nghĩ nhiều mà đánh một giấc đến sáng mai. Lúc bắt đầu chìm vào giấc ngủ trong đầu cô đã nghĩ ' cuộc sống mình từ này sẽ bước sang một trang mới. Sáng mai thức dậy mình sẽ không còn là Minh Nguyệt nhu nhược nữa rồi'.
Updated 106 Episodes
Comments