Chương 5: Dạ tiệc

Tống Trạch trở về nhà. Bố Tống luôn bận việc và sinh sống ở nước ngoài nên ngôi nhà hiện tại chỉ có cậu, anh trai cùng với một dì bảo mẫu họ Chương.

Mẹ của Tống Trạch vì khi sinh cậu gặp khó khăn nên không lâu, sau khi cậu lên bốn đã liền kiệt quệ mà qua đời. Trước khi mất, bà đã nhờ cậy bạn thân lúc bấy giờ của mình cũng chính là dì Chương - Chương Châu Ủy ở bên chăm sóc cho cậu.

Dì Chương hiền lành tốt tính cũng đã xem cậu như con trai của mình mà chăm nom, mãi cho đến hiện tại khi Tống Trạch đã lớn bà vẫn ân cần mà ở lại chăm sóc luôn cho cả nhà cậu, đối với Tống Trạch bà đã sớm là người mẹ thứ hai của cậu ta.

Nhưng với Tống Trạch hiện tại thì lại khác, cậu biết rõ hoàn toàn bộ mặt của người này. Bề ngoài bà luôn đối xử tốt với Tống Trạch, chẳng qua vì muốn được nhà họ Tống nâng đỡ cũng như chu cấp, chứ thật ra đằng sau lưng thì bà ta luôn âm thầm ăn trộm cũng như kiếm thêm tiền từ những bí mật kinh doanh của Tống gia.

Sự kiện phá sản của Tống gia sau này, cũng có một phần là nhờ vào công của người phụ nữ này. Bà ta lén trộm những giấy tờ làm ăn từ tay của anh trai Tống, sau đó lại bán ra thị trường đen nhằm kiếm miếng lời, liên tiếp gây ra vụ kiện tụng lớn giữa Tống gia và các đối thủ thương trường.

Thấy hai người tiến vào phòng khách, dì Chương liền bỏ điện thoại vào túi, tỏ vẻ hớn hở chạy ra đón:

"Tiểu Trạch đã về, con đói chưa? Dì có làm trước mấy món cho con, hay con muốn ăn cái khác thì nói dì, để dì nấu cho con ha?"

Tống Trạch thấy nụ cười của bà đã ngay lập tức cảm thấy ớn lạnh, nghĩ tới người phụ nữ vẻ ngoài hiền lành này lại đầy rẫy những điều dối trá.

Nhìn thấy bàn tay bà đang tiến đến gần, cậu rất muốn né tránh và hất nó ra xa, nhưng nghĩ tới người này đã nhọc công nuôi dưỡng và ở bên Tống Trạch một quãng thời gian dài, cậu liền bình tĩnh lại mà đối mặt. Ngượng nghịu đưa tay đỡ lấy tay bà, Tống Trạch nở một nụ cười lễ phép nhưng xa cách: "Dì à, được rồi. Con mới đi đường về nên cũng không ăn nhiều đâu"

Khóe môi Chương Châu Ủy khẽ run, bà cười ngượng đáp: "Ây dô, phải rồi, dì quên mất. Vậy tiểu Trạch buổi chiều muốn ăn gì thì nói trước với dì để dì chuẩn bị nhé"

"Vâng" nói rồi Tống Trạch tạm biệt bà, cậu cùng Tống Minh Viễn xách va li đi thẳng lên phòng trên lầu. Đột nhiên vừa lên tới lầu đằng sau lưng cậu bỗng truyền đến giọng nói nghi hoặc của Tống Minh Viễn:

"Có chuyện gì à?"

Cậu khó hiểu quay người lại: "Vâng?"

Tống Minh Viễn nhíu mày quan sát cậu một lúc rồi nói: "Không có gì"

"Vậy em vào phòng đây" Dứt lời, cậu không một động tác thừa mà mở cửa phòng rồi đi thẳng vào trong. Cậu biết rõ anh đang nghĩ gì, biểu cảm của cậu vừa nãy nếu là Chương Châu Ủy thì chắc chắn sẽ nhìn không ra, nhưng với con mắt nhìn người của vị vừa là anh trai vừa là tổng tài nơi thương trường kia thì lại khác.

Tống Minh Viễn đứng ở ngoài, anh cau mày nhìn vào cánh cửa trước mặt. Anh cho rằng Tống Trạch đã biết được gì đó, nhưng cũng mong cậu đừng nên biết gì cả.

______________

Rất nhanh đã đến buổi tối thứ bảy, ngày Tạ gia tổ chức tiệc mừng.

Tống Trạch mở cửa xe, cậu thay một bộ âu phục thượng hạng màu xám nhạt, cà vạt màu đen sọc, bộ âu phục được cắt may vừa khít với cơ thể, làm nổi bật lên thân hình mảnh mai của thiếu niên. Ngũ quan tinh xảo tuấn tú, khi khuôn mặt không có biểu tình gì sẽ toát ra vẻ kiêu ngạo cùng lãnh đạm do từ nhỏ đã quen sống trong nhung lụa.

Cậu nhàn rỗi, dựa người vào ghế phụ lái.

Tống Minh Viễn liền quăng cho cậu một cái hộp rồi chậm rãi bình phẩm: "Trông cũng ra dáng phết"

Thiếu niên không nói gì đã mở cái hộp ra, thứ bên trong làm cậu có hơi bất ngờ. Nhưng một lúc sau cậu liền nhớ lại, không chỉ cậu mà Tống Trạch kia cũng rất thích chocolate, nhất là chocolate hạnh nhân. Vậy nên việc anh trai nhớ tới sở thích của em trai cũng không có gì làm lạ.

"Sao thế? Không còn thích à?" Giọng nói của Tống Minh Viễn đưa người quay trở lại thực tại, anh nhướng mày nhìn cậu.

Tống Trạch lắc đầu, mở một viên chocolate ném vào miệng, âm thầm gọi hệ thống ra trò chuyện: "Hệ thống, cái này cũng tính là phù hợp 100% à?"

[Cũng có thể xem là như vậy] Hệ thống rất nhanh liền đáp lại

"Không lẽ tất cả mọi thứ về tôi và Tống Trạch đều giống nhau như đúc?"

[Đúng vậy, chính là giống nhau như đúc, hai người không có điểm nào khác nhau cả]

Cậu trầm ngâm một lúc, rồi nhỏ giọng nói trong miệng: "Không đâu, có lẽ có một điểm tôi chắc chắn khác Tống Trạch."

[???] Hệ thống ngay lập tức khó hiểu mà đầy dấu hỏi chấm

Xe chạy về hướng cổng khách sạn thuộc quyền sở hữu của Tạ gia. Hoa viên trước cổng khách sạn trang nhã thanh tân, đài phun nước phản chiếu ánh đèn lung linh óng ánh. Hoàn toàn nổi bật lên vẻ xa hoa đắt đỏ của giới giàu có.

Dừng xe xong, Tống Minh Viễn cùng cậu đi vào trong, nhân viên lễ tân đứng ở cánh cửa lớn màu bạc sau khi nhận thiếp mời liền dẫn hai người đi đến sảnh lớn ở lầu năm, lầu này là nơi lớn nhất ở khách sạn chỉ được dùng riêng để tổ chức tiệc cho giới thượng lưu cao cấp.

"Anh còn chút việc bên kia, mày ở một mình được chứ?"

Cậu gật đầu: "Được"

Anh nhướng mày, không an tâm lắm, nhưng không còn cách nào khác vẫn đành phải để cậu lại một mình: "Lâu lắm rồi mới xuất hiện, đừng có quậy là được"

Nhìn vào giờ được hiển thị trên điện thoại, Tống Trạch thầm nghĩ cậu và anh trai lần này có lẽ đến hơi sớm, buổi tiệc còn chưa bắt đầu, các nhân vật chính nhà Tạ gia cùng với các gia thế lớn khác vẫn chưa có mặc đầy đủ. Chần chờ một lúc cậu quyết định vẫn là nên đi lên gác lầu ngồi đợi họ tới.

Hot

Comments

Bạch Tuộc Đâyyy

Bạch Tuộc Đâyyy

Tống*

2022-04-12

1

𝓒𝓸 𝓑𝓮 𝓑𝓪𝓸 𝓑𝓲𝓷𝓱

𝓒𝓸 𝓑𝓮 𝓑𝓪𝓸 𝓑𝓲𝓷𝓱

𝓗𝓸𝓃𝓰𝓰𝓰𝓰𝓰𝓰𝓰

2022-03-19

4

Mạn Mạn🦚

Mạn Mạn🦚

Éc O Éc 🌚

2022-03-19

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Xuyên không
2 Chương 2: Bi kịch
3 Chương 3: Giai đoạn 2
4 Chương 4: Trở về
5 Chương 5: Dạ tiệc
6 Chương 6: Gia thế
7 Chương 7: Trở lại
8 Chương 8: Vả mặt
9 Chương 9: Miếng táo
10 Chương 10: Hình phạt
11 Chương 11: Nhát gan
12 Chương 12: Học sinh chuyển trường
13 Chương 13: Bạn cùng lớp
14 Chương 14: Ngồi cùng bàn
15 Chương 15: Bài viết trên diễn đàn
16 Chương 16: Mở lời về cùng nhau
17 Chương 17: Chủ động nhiều hơn đi
18 Chương 18: Tôi chưa 18
19 Chương 19: Cưỡng hôn
20 Chương 20: Nhận ra điều quái lạ
21 Chương 21: Tin nhắn
22 Chương 22: "Họ giàu họ có quyền"
23 Chương 23: Cô nàng lớp trưởng
24 Chương 24: Cảm xúc được giấu kín
25 Chương 25: Đình chỉ học
26 Chương 26: Hai thanh Chocolate
27 Chương 27: Người kia là ai?
28 Chương 28: Chương Chình?
29 Chương 29: Khởi kiện
30 Chương 30: Danh dự, nhân phẩm
31 Chương 31: Lâm Mịch là ai?
32 Chương 32: Xuất phát
33 Chương 33: Ngủ cùng phòng
34 Chương 34: Chủ động ôm
35 Chương 35: Ngủ ngon
36 Chương 36: Buổi sáng
37 Chương 37: Tàu lượn siêu tốc
38 Chương 38: Mười hai năm?
39 Chương 39: Xem phim
40 Chương 39: "Mặt trời"
41 Ngoại truyện: Cô nhóc và hai ba ba
42 Chương 40: Xem phim
43 Chương 41: Tôm và Mực
44 Chương 42: Cảm xúc khó tả
45 Chương 43: Không dành cho cậu
46 Chương 44: Cùng đón sinh nhật
47 Chương 45: "Tôi đã thích em từ rất lâu..."
48 Chương 46: "Xin lỗi Tạ Vũ..."
49 Chương 47: Ngày sinh nhật sốt cao
50 Chương 48: Tống Quốc Oai?
51 Chương 49: Quan hệ giữa Tống Trạch và bố?
52 Chương 50: Cô đơn và giấc mơ
53 Chương 51: Lời xin lỗi
54 Chương 52: Lâm Mịch
55 Chương 51: Đụng mặt Lâm Mịch
56 Chương 53: Hack ID giả?
57 Chương 54: Thiệp mời sinh nhật
58 Chương 55: Vương Mễ
59 Chương 56: Bóng rổ
60 Chương 57: Thầy Từ
61 Chương 58: Cùng đến nhà Trịnh Quang
62 Chương 59: Giấc mơ lại ập đến
63 Chương 60: Dịu dàng nhưng chật vật
64 Chương 61: Tiệc sinh nhật Lâm Mịch
65 Chương 62: Vật cưng của Lâm Mịch
66 Chương 63: Trời mưa
67 Chương 64: Những kí ức đã quên
68 Chương 65: Làm lại cuộc đời
69 Chương 66: Trân trọng từng giây phút
70 Chương 67: Cuộc gọi gần nửa đêm
71 Chương 68: Khi tức giận sẽ rất đáng sợ
72 Chương 69: “Chỉ đêm nay thôi.”
73 Chương 70: “Em đây.”
74 Chương 71: Người thân
75 Chương 72: “Muốn là gia đình của anh.”
76 Chương 73: Trưởng thành rất tốt?
77 Chương 74: “Chắc anh ấy cần cái gia sản đấy!”
78 Chương 75: Phương Hà – Bạn học mới
79 Chương 76: Bạn trai của tôi
80 Chương 77: Kiếp trước kiếp này
81 Chương 78: Món quà của bố mẹ
82 Chương 79: Một ngày bình thường vào cuối năm
83 Chương 80: Bình yên trước giông bão
84 Chương 81: Người đàn ông lạnh nhạt
85 Chương 82: Tuổi thơ không muốn nhớ lại
86 Chương 83
87 Thông báo:
88 Thông báo:
Chapter

Updated 88 Episodes

1
Chương 1: Xuyên không
2
Chương 2: Bi kịch
3
Chương 3: Giai đoạn 2
4
Chương 4: Trở về
5
Chương 5: Dạ tiệc
6
Chương 6: Gia thế
7
Chương 7: Trở lại
8
Chương 8: Vả mặt
9
Chương 9: Miếng táo
10
Chương 10: Hình phạt
11
Chương 11: Nhát gan
12
Chương 12: Học sinh chuyển trường
13
Chương 13: Bạn cùng lớp
14
Chương 14: Ngồi cùng bàn
15
Chương 15: Bài viết trên diễn đàn
16
Chương 16: Mở lời về cùng nhau
17
Chương 17: Chủ động nhiều hơn đi
18
Chương 18: Tôi chưa 18
19
Chương 19: Cưỡng hôn
20
Chương 20: Nhận ra điều quái lạ
21
Chương 21: Tin nhắn
22
Chương 22: "Họ giàu họ có quyền"
23
Chương 23: Cô nàng lớp trưởng
24
Chương 24: Cảm xúc được giấu kín
25
Chương 25: Đình chỉ học
26
Chương 26: Hai thanh Chocolate
27
Chương 27: Người kia là ai?
28
Chương 28: Chương Chình?
29
Chương 29: Khởi kiện
30
Chương 30: Danh dự, nhân phẩm
31
Chương 31: Lâm Mịch là ai?
32
Chương 32: Xuất phát
33
Chương 33: Ngủ cùng phòng
34
Chương 34: Chủ động ôm
35
Chương 35: Ngủ ngon
36
Chương 36: Buổi sáng
37
Chương 37: Tàu lượn siêu tốc
38
Chương 38: Mười hai năm?
39
Chương 39: Xem phim
40
Chương 39: "Mặt trời"
41
Ngoại truyện: Cô nhóc và hai ba ba
42
Chương 40: Xem phim
43
Chương 41: Tôm và Mực
44
Chương 42: Cảm xúc khó tả
45
Chương 43: Không dành cho cậu
46
Chương 44: Cùng đón sinh nhật
47
Chương 45: "Tôi đã thích em từ rất lâu..."
48
Chương 46: "Xin lỗi Tạ Vũ..."
49
Chương 47: Ngày sinh nhật sốt cao
50
Chương 48: Tống Quốc Oai?
51
Chương 49: Quan hệ giữa Tống Trạch và bố?
52
Chương 50: Cô đơn và giấc mơ
53
Chương 51: Lời xin lỗi
54
Chương 52: Lâm Mịch
55
Chương 51: Đụng mặt Lâm Mịch
56
Chương 53: Hack ID giả?
57
Chương 54: Thiệp mời sinh nhật
58
Chương 55: Vương Mễ
59
Chương 56: Bóng rổ
60
Chương 57: Thầy Từ
61
Chương 58: Cùng đến nhà Trịnh Quang
62
Chương 59: Giấc mơ lại ập đến
63
Chương 60: Dịu dàng nhưng chật vật
64
Chương 61: Tiệc sinh nhật Lâm Mịch
65
Chương 62: Vật cưng của Lâm Mịch
66
Chương 63: Trời mưa
67
Chương 64: Những kí ức đã quên
68
Chương 65: Làm lại cuộc đời
69
Chương 66: Trân trọng từng giây phút
70
Chương 67: Cuộc gọi gần nửa đêm
71
Chương 68: Khi tức giận sẽ rất đáng sợ
72
Chương 69: “Chỉ đêm nay thôi.”
73
Chương 70: “Em đây.”
74
Chương 71: Người thân
75
Chương 72: “Muốn là gia đình của anh.”
76
Chương 73: Trưởng thành rất tốt?
77
Chương 74: “Chắc anh ấy cần cái gia sản đấy!”
78
Chương 75: Phương Hà – Bạn học mới
79
Chương 76: Bạn trai của tôi
80
Chương 77: Kiếp trước kiếp này
81
Chương 78: Món quà của bố mẹ
82
Chương 79: Một ngày bình thường vào cuối năm
83
Chương 80: Bình yên trước giông bão
84
Chương 81: Người đàn ông lạnh nhạt
85
Chương 82: Tuổi thơ không muốn nhớ lại
86
Chương 83
87
Thông báo:
88
Thông báo:

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play