CHƯƠNG 07 : TÔI SẼ KHÔNG BAO GIỜ HỐI HẬN

Lăng Bạch Ngôn sau khi đã thỏa mãn nhu cầu xong, anh mặc lại quần áo cho chỉnh tề rồi nhanh chóng rời khỏi phòng của Tiêu Lạc và không thèm đoái hoài đến thân thể nhơ nhuốc của cô. Nhưng trước khi rời đi anh còn không quên bỏ lại vài câu lạnh tanh nói.

_ Nhớ uống tránh thai vào, tôi không muốn có con với người như cô

Nhìn bóng lưng vững chắc của Lăng Bạch Ngôn đang dần khuất đi mà tâm trạng cô trở nên tồi tệ, Tiêu Lạc nằm bất động trên giường không hề nhúc nhắc nhưng hai bên hốc mắt bắt đầu ửng đỏ lên, nối tiếp là hai hàng nước mắt giọt xuống.

Tại sao vậy ? ông trời muốn cô như thế này mới hài lòng sao ? rốt cuộc cô đã làm điều gì sai mà phải chịu đựng những chuyện không vui mà chỉ nhận toàn đau khổ thôi vậy.

Đã có những lúc Tiêu Lạc mong mình không nên tồn tại trên thế gian này, để rồi mỗi đêm lệ tràn khoé mi.

_ Liệu lòng mình có bình yên hơn nếu trốn chạy thế gian này ?

Tiêu Lạc khẽ nở nụ cười nhạt nhòa vì những đau thương chồng chất giữa những tháng ngày tươi đẹp qua. Thật sự nhiều lần cô rất căm ghét bản thân mình vì chẳng thể đón nhận yêu thương, dù là vậy nhưng cô vẫn sẽ cố gắng đứng dậy bước tiếp.

Đêm tối mịt mù không chút ánh sáng Tiêu Lạc không nên quen với nó nhưng nó lại quá đỗi thân quen, nên cô như thể mà vào giấc mộng. Sẽ ổn thôi, cho dù nỗi đau này khiến cô như tan biến hay khắp nơi là những đám mây đen giăng mù bầu trời thì mọi chuyện sẽ ổn thôi mà.

Dưới bầu trời xanh lạnh lẽo Tiêu Lạc khẽ mở đôi mắt lung linh như hai viên dạ minh châu đang nhắm nghiền ra, cô có chút choáng váng bởi ánh nắng chói chang chiếu rọi vào gương mặt xinh đẹp của cô. Hít một hơi thở thật sâu, Tiêu Lạc mới bần thần ngồi dậy nhưng phía dưới vẫn còn cảm giác đau nhói nên cô rất chi là nhẹ nhàng mà xỏ dép bước xuống giường.

Ngắm nghía thân thể mình trong gương, thấy được sự nhơ nhuốc trong cơ thể mình Tiêu Lạc không khỏi cười chế giễu. Tắm rửa cho sạch sẽ sau đó cô mặc cho mình bộ váy cổ đức chất nhung tăm dáng suông, một lần nữa Tiêu Lạc ngắm nhìn mình trong gương rồi khe khẽ trong miệng.

_ Phù, mọi thứ rồi cũng sẽ đâu vào đấy thôi !

Xong xuôi mọi việc Tiêu Lạc mới đi xuống dưới lầu, mắt trông thấy quản gia Ân cùng người hầu đang dọn thức ăn lên bàn, cô khẽ cười rồi nhanh đến chỗ ông.

_ Chào bác Ân ạ

_ Ồ, Tiểu Lạc ! cô mau ngồi xuống ăn sáng đi, chúng tôi sắp dọn thức ăn lên xong rồi

_ Dạ, không cần đâu ạ tôi sắp trễ giờ học nấu ăn rồi nên bữa sáng hôm nay tôi sẽ không dùng, bác giúp tôi dọn dẹp lại nhé

Dứt lời, Tiêu Lạc lịch sự khẽ gật đầu chào quản gia Ân rồi quay người định đi thì bị ông hơi rống giọng gọi ngược cô lại.

_ Ờ, Tiểu Lạc này

_ Sao vậy bác Ân ?

Tiêu Lạc theo quán tính quay người lại hỏi, nhưng quản gia Ân trong thoáng chốc lại khó xử khi sắp sửa nói ra một chuyện, đấu tranh tâm lý vài giây ông mới lên tiếng.

_ Tiểu Lạc, thật ra thì Thiếu gia đã căn dặn rằng không cho cô đến lớp học nấu ăn nữa, nếu ngài ấy phát hiện ra sẽ đánh gãy chân của cô

_ Sao cơ ?

Không cho cô đến lớp học nấu ăn nữa ? Lăng Bạch Ngôn làm vậy là có ý gì đây ? hai bàn tay Tiêu Lạc khẽ siết chặt lại, Lăng Bạch Ngôn thật sự vì tức giận chuyện Vương Tư Truy đưa cô về nhà hay có mục đích khác, trong lòng cô không hề cam tâm nhưng cô lấy quyền gì để phản kháng lại anh.

Tiêu Lạc buồn bực xoay người đi lên lầu, quản gia Ân nhìn theo bóng lưng của cô mà khẽ thở dài một cách bất lực.

...

Lăng Bạch Ngôn thong thả nằm ngửa người ra sau thành ghế nhưng hai mắt đang nhắm nghiền lại mặc cho Tần Bác Văn đang xử lý vết thương trên cánh tay.

Miệng mồm Tần Bác Văn bắt đầu khua môi múa mép.

_ Đặt kíp nổ trên tuyến đường Lạc Thành ? có phải mấy người kia là bị điên rồi hay không, nhưng mà có thương vong gì không ?

Tuy đôi mắt hổ phách đang nhắm nghiền lại nhưng Lăng Bạch Ngôn vẫn không quên nhàn nhạt trả lời anh ta.

_ Không, chỉ là xe của tôi phát nổ quá lớn nên có chút va chạm hàng loạt xe phía sau

_ Vậy thì tốt rồi, nhưng mà vụ sắp đặt kíp nổ nhỏ này không lẽ có liên quan đến bọn người Hắc Y đó chứ ?

Bất ngờ Lăng Bạch Ngôn mở choàng mắt lên, sau đó rơi vào trạng thái trầm ngâm một lúc sau mới lên tiếng.

_ Tuy bọn chúng không lộ ra thân phận nhưng tôi có thể đón được phần nào là bọn chúng làm

_ Hầy, vậy cậu tính làm gì tiếp theo ?

Lăng Bạch Ngôn khẽ cong môi lên cười khẩy, làm gì tiếp theo à ? tất nhiên là chưa thể, chỉ là anh vẫn muốn Vận Trù Duy Ác khoảng một thời gian sau đó hành động luôn một thể.

_ Tôi không biết, nhưng tạm thời chúng ta vẫn không nên rút dây động rừng một cách nhanh được

_ Hiểu rồi ! thôi không nói chuyện này nữa, hãy nói chuyện về cô vợ nhỏ đáng thương của cậu đi

Ngay lập tức Vương Tư Truy nhận ngay ánh mắt sắc lạnh của Lăng Bạch Ngôn, anh ta nhất thời ngồi khép người lại. Ngày đàn ông này, cả người đều toát lên ra hơi thở nguy hiểm.

_ Cậu thử mở mồm nhắc đến cô ta lần nữa xem, tôi sẽ cho cậu nhanh đi chuyển kiếp thật đấy

Dứt lời, Lăng Bạch Ngôn với tâm trạng không vui liền đứng phắt dậy định rời đi thì bất ngờ nghe giọng nói đầy nghiêm túc của Vương Tư Truy khiến anh thoáng chốc khựng bước chân lại.

_ Lăng Bạch Ngôn ! hà cớ gì cậu phải đối xử tàn nhẫn, lạnh nhạt với vợ của mình như vậy ? cậu không thấy cô ấy rất đáng thương sao ?

Hai tay Lăng Bạch Ngôn siết chặt thành quyền nhưng vẫn kiên nhẫn im lặng và không hề hé môi lấy một tiếng, Vương Tư Truy theo thế cũng bất ngờ đứng phắt dậy nhưng đều đáng không ngờ đến anh ta lại bình thản vung tay đấm mạnh vào mặt Lăng Bạch Ngôn.

Bốp !

Vì chưa kịp phòng thủ nên theo bản năng Lăng Bạch Ngôn bổ nhào xuống ghế, khoé môi anh bất chợt khẽ co giật lên một cái sau đó thẳng thừng đưa tay lau đi vết máu đang rơm rớm trên khóe miệng kia.

Ha

Lăng Bạch Ngôn lòm còm bò người dậy, bỗng chốc ánh mắt anh nhìn Vương Tư Truy một cách khá ngạc nhiên, còn anh ta chỉ bình thản để mặc cho anh nhìn.

_ Tôi biết cậu vẫn chưa thể quên được cô gái nhỏ của cậu nhưng xin cậu đừng mang nỗi bi lụy mà tàn nhẫn với một cô gái đáng thương như Tiêu Lạc, cô ấy đáng được yêu thương chứ không phải để cho cậu hành hạ

Ngừng hơi một chút sau đó Vương Tư Truy tiếp tục nói.

_ Nếu cậu không trân trọng được cô ấy thì hãy buông tha cho cô ấy. Tôi nói cậu nghe, một ngày nào đó cậu sẽ phải hối hận những chuyện cậu đã từng làm đấy, Lăng Bạch Ngôn !

Nhưng ngược lại Lăng Bạch Ngôn chỉ nở một nụ cười lạnh, một mực đứng dậy sau đó lạnh nhạt nói.

_ Tôi sẽ không bao giờ hối hận

Mọi người hãy Theo Dõi, Like và Vote giúp tôi nhé, nếu có chỗ nào sai sót thì hãy cmt lên nhé ➡️👍👍

Hot

Comments

Nguyễn Đỗ Minh Nguyệt

Nguyễn Đỗ Minh Nguyệt

Đoán được chứ không phải là đón viết mấy từ phổ thoing á chứ đừng viết từ theo vùng miền vì viết theo vùng miền thì nó sẽ làm cho câu truyện nó không được hay á (ykr)

2025-02-17

0

Ái Lê

Ái Lê

hì để xem có xanh ruột ko, ko hối hận đồ a mạnh miệng lám😅

2025-03-02

0

Huệ Hoa

Huệ Hoa

hình như au nhầm Tần Bác Văn vs Vương Tư Truy

2025-02-21

0

Toàn bộ
Chapter
1 CHƯƠNG 01 : CÔ KHÔNG CÓ TƯ CÁCH NÀO ĐỂ LÀM VỢ CỦA TÔI CẢ
2 CHƯƠNG 02 : TÔI CẢM THẤY THẬT GÁNH NẶNG KHI CÔ QUAN TÂM ĐẾN TÔI ĐẤY
3 CHƯƠNG 03 : BỊ NHỐT ĐẾN TẬN BA NGÀY
4 CHƯƠNG 04 : NGÔN CA LÀ LĂNG BẠCH NGÔN
5 CHƯƠNG 05 : XẢY RA QUAN HỆ
6 CHƯƠNG 06 : CHIẾM ĐOẠT
7 CHƯƠNG 07 : TÔI SẼ KHÔNG BAO GIỜ HỐI HẬN
8 CHƯƠNG 08 : HÔN TRỘM
9 CHƯƠNG 09 : TÔI MUỐN GƯƠNG MẶT NÀY CỦA CÔ THẤM ĐẪM DỊCH TRẮNG CỦA TÔI
10 CHƯƠNG 10 : MANG THAI
11 CHƯƠNG 11 : TRÚNG ĐẠN
12 CHƯƠNG 12 : HẮN TA LÀ KẺ BĂNG LÃNH LUÔN XEM THƯỜNG VỢ CỦA MÌNH
13 CHƯƠNG 13 : KHÔNG PHẢI CON TÔI
14 CHƯƠNG 14 : CÔ BÉ SHIN ĐƯỢC SINH RA
15 CHƯƠNG 15 : MỘT SỰ ĐÁNG YÊU CỦA BÉ SHIN
16 CHƯƠNG 16 : PHIỀN PHỨC
17 CHƯƠNG 17 : BÉ SHIN THÍCH ĐƯỢC LĂNG BẠCH NGÔN BẾ BỔNG
18 CHƯƠNG 18 : LĂNG PHU NHÂN
19 CHƯƠNG 19 : SAI LẦM LỚN CỦA CẬU, CHÍNH LÀ ĐỂ CON MÌNH PHẢI GỌI NGƯỜI KHÁC LÀ BA
20 CHƯƠNG 20 : HỐI HẬN RỒI
21 CHƯƠNG 21 : TIN VUI QUÁ BẤT NGỜ
22 CHƯƠNG 22 : ĐÃ ĐẾN LÚC PHẢI ĐỐI MẶT RỒI
23 CHƯƠNG 23 : QUYẾT KHÔNG THA THỨ
24 CHƯƠNG 24 : KHÔNG CHO PHÉP BƯỚC VÀO LĂNG GIA
25 CHƯƠNG 25 : BỆNH VÔ CẢM
26 CHƯƠNG 26 : HAI ANH EM HỌ LĂNG
27 CHƯƠNG 27 : HAY CỨ ĐỂ CON THAY ĐỒ GIÚP ANH ẤY
28 CHƯƠNG 28 : LĂNG BẠCH NGÔN HOANG MANG
29 CHƯƠNG 29 : TRÈO TƯỜNG VƯỢT LAN CAN CHỈ ĐỂ GẶP EM
30 CHƯƠNG 30 : CHÚC EM SỚM LÀ CỦA ANH
31 CHƯƠNG 31 : LẦN HẸN HÒ ĐẦU TIÊN
32 CHƯƠNG 32 : ANH CÓ THỂ LÔI NHAN SẮC VÀ CẢ BODY RA THÌ ĐẺ LẬP KỶ LỤC LUÔN
33 CHƯƠNG 33 : LƯU UYỂN TIỆP
34 CHƯƠNG 34 : DA MẶT CÒN DÀY HƠN CẢ GÓC CỦA BỨC TƯỜNG
35 CHƯƠNG 35 : KỊP THỜI CHẮN NGANG
36 CHƯƠNG 36 : QUAY VỀ LẠI DINH THỰ THỐNG CHÂU
37 CHƯƠNG 37 : LƯU UYỂN TIỆP LẠI GÂY SỰ
38 CHƯƠNG 38 : BẺ GÃY CỔ TAY CỦA LƯU UYỂN TIỆP
39 CHƯƠNG 39 : DẠO NÀY CHẲNG THẤY CÁI HỢP ĐỒNG KHOAN GIẾNG NÀO CẢ THẾ VỢ ?
40 CHƯƠNG 40 : BẤT NGỜ GẶP LẠI VƯƠNG TƯ TRUY
41 CHƯƠNG 41 : VẠCH RÕ RANH GIỚI TÌNH YÊU
42 CHƯƠNG 42 : THÁCH THỨC
43 CHƯƠNG 43 : RA MẮT VỚI HAI ÔNG BÀ VƯƠNG
44 CHƯƠNG 44 : YÊU THÌ VẪN CÒN YÊU, NHƯNG CHẲNG DÁM HI VỌNG NHIỀU
45 CHƯƠNG 45 : CHÁN CHỒNG
46 CHƯƠNG 46 : ANH GIÀ
47 CHƯƠNG 47 : ĐI NHẬN LỖI NHƯNG KHÔNG MAY VÀO HANG CỌP
48 CHƯƠNG 48 : SỰ NHAM HIỂM CỦA VƯƠNG TƯ TRUY
49 CHƯƠNG 49 : CƯỠNG BỨC
50 CHƯƠNG 50 : QUYẾT ĐỊNH RỜI ĐI
51 CHƯƠNG 51 : ANH PHÁT HIỆN RA BẢN THÂN SỚM ĐÃ YÊU EM
52 CHƯƠNG 52 : EM MÀ DÁM TỚI GẦN, ANH SẼ THỊT EM THỊT ĐẤY
53 CHƯƠNG 53 : SAI CHỒNG NHƯ SAI CON
54 CHƯƠNG 54 : ANH ẤY CHƯA BAO GIỜ TÔN TRỌNG TÌNH CẢM CỦA TỚ
55 CHƯƠNG 55 : LĂNG BẠCH NGÔN GẶP CHUYỆN
56 CHƯƠNG 56 : TỘT CÙNG CỦA SỰ ĐAU LÒNG LÀ SỰ TRỐNG RỖNG
57 CHƯƠNG 57 : MƯỢN CƠN GIÓ ĐỂ NÓI RẰNG EM ĐANG RẤT NHỚ ANH
58 CHƯƠNG 58 : BUỐT GIÁ CON TIM, LẠNH LẼO TRONG CÔ ĐỘC
59 CHƯƠNG 59 : EM SẼ KHÔNG TỪ BỎ CHO ĐẾN KHI EM TÌM THẤY XÁC CỦA ANH
60 CHƯƠNG 60 : NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐIÊN NÀY, DÁM NHẬN BẬY TÔI LÀ CHỒNG Ư ?
61 CHƯƠNG 61 : KHẢ NĂNG MIỄN DỊCH VỚI THỨ KÍCH THÍCH
62 CHƯƠNG 62 : THA HỒ MÀ KIỂM TRA ANH TỪNG LI TỪNG TÍ MỘT
63 CHƯƠNG 63 : XIN THA THỨ VÀ CHO CƠ HỘI
64 CHƯƠNG 64 : DẪN VỀ VƯƠNG GIA
65 CHƯƠNG 65 : CHÚNG TA SẼ MÃI KHÔNG BUÔNG TAY
66 CHƯƠNG 66 : QUYẾN RŨ THẤT BẠI
67 CHƯƠNG 67 : NẾU ĐÃ KHÔNG TÔN TRỌNG NGƯỜI KHÁC THÌ TỐT NHẤT ĐỪNG NÊN MỞ MIỆNG
68 CHƯƠNG 68 : TIỂU CÔNG CHÚA CỦA VƯƠNG TƯ TRUY VÀ THẨM DAO
69 CHƯƠNG 69 : BỆNH MÁU TRẮNG
70 CHƯƠNG 70 : XIN EM ĐỪNG HIỂU LẦM ANH
71 CHƯƠNG 71 : KẾT CỤC LƯU UYỂN TIỆP
72 CHƯƠNG 72 : THIÊU SỐNG
73 CHƯƠNG 73 : NGOAN CỐ
74 CHƯƠNG 74 : CHẤT VẤN LĂNG BẠCH NGÔN
75 CHƯƠNG 75 : ANH TỈNH RỒI ĐÂY THƯA VỢ YÊU !
76 CHƯƠNG 76 : XUẤT VIỆN
77 CHƯƠNG 77 : NGÀY TRỌNG ĐẠI CỦA VƯƠNG TƯ TRUY VÀ THẨM DAO
78 CHƯƠNG 78 : CÓ QUA CÓ LẠI MỚI TOẠI LÒNG NHAU
79 CHƯƠNG 79 : KẾT THÚC CỦA SỰ VIÊN MÃN
80 PR TRUYỆN MỚI
Chapter

Updated 80 Episodes

1
CHƯƠNG 01 : CÔ KHÔNG CÓ TƯ CÁCH NÀO ĐỂ LÀM VỢ CỦA TÔI CẢ
2
CHƯƠNG 02 : TÔI CẢM THẤY THẬT GÁNH NẶNG KHI CÔ QUAN TÂM ĐẾN TÔI ĐẤY
3
CHƯƠNG 03 : BỊ NHỐT ĐẾN TẬN BA NGÀY
4
CHƯƠNG 04 : NGÔN CA LÀ LĂNG BẠCH NGÔN
5
CHƯƠNG 05 : XẢY RA QUAN HỆ
6
CHƯƠNG 06 : CHIẾM ĐOẠT
7
CHƯƠNG 07 : TÔI SẼ KHÔNG BAO GIỜ HỐI HẬN
8
CHƯƠNG 08 : HÔN TRỘM
9
CHƯƠNG 09 : TÔI MUỐN GƯƠNG MẶT NÀY CỦA CÔ THẤM ĐẪM DỊCH TRẮNG CỦA TÔI
10
CHƯƠNG 10 : MANG THAI
11
CHƯƠNG 11 : TRÚNG ĐẠN
12
CHƯƠNG 12 : HẮN TA LÀ KẺ BĂNG LÃNH LUÔN XEM THƯỜNG VỢ CỦA MÌNH
13
CHƯƠNG 13 : KHÔNG PHẢI CON TÔI
14
CHƯƠNG 14 : CÔ BÉ SHIN ĐƯỢC SINH RA
15
CHƯƠNG 15 : MỘT SỰ ĐÁNG YÊU CỦA BÉ SHIN
16
CHƯƠNG 16 : PHIỀN PHỨC
17
CHƯƠNG 17 : BÉ SHIN THÍCH ĐƯỢC LĂNG BẠCH NGÔN BẾ BỔNG
18
CHƯƠNG 18 : LĂNG PHU NHÂN
19
CHƯƠNG 19 : SAI LẦM LỚN CỦA CẬU, CHÍNH LÀ ĐỂ CON MÌNH PHẢI GỌI NGƯỜI KHÁC LÀ BA
20
CHƯƠNG 20 : HỐI HẬN RỒI
21
CHƯƠNG 21 : TIN VUI QUÁ BẤT NGỜ
22
CHƯƠNG 22 : ĐÃ ĐẾN LÚC PHẢI ĐỐI MẶT RỒI
23
CHƯƠNG 23 : QUYẾT KHÔNG THA THỨ
24
CHƯƠNG 24 : KHÔNG CHO PHÉP BƯỚC VÀO LĂNG GIA
25
CHƯƠNG 25 : BỆNH VÔ CẢM
26
CHƯƠNG 26 : HAI ANH EM HỌ LĂNG
27
CHƯƠNG 27 : HAY CỨ ĐỂ CON THAY ĐỒ GIÚP ANH ẤY
28
CHƯƠNG 28 : LĂNG BẠCH NGÔN HOANG MANG
29
CHƯƠNG 29 : TRÈO TƯỜNG VƯỢT LAN CAN CHỈ ĐỂ GẶP EM
30
CHƯƠNG 30 : CHÚC EM SỚM LÀ CỦA ANH
31
CHƯƠNG 31 : LẦN HẸN HÒ ĐẦU TIÊN
32
CHƯƠNG 32 : ANH CÓ THỂ LÔI NHAN SẮC VÀ CẢ BODY RA THÌ ĐẺ LẬP KỶ LỤC LUÔN
33
CHƯƠNG 33 : LƯU UYỂN TIỆP
34
CHƯƠNG 34 : DA MẶT CÒN DÀY HƠN CẢ GÓC CỦA BỨC TƯỜNG
35
CHƯƠNG 35 : KỊP THỜI CHẮN NGANG
36
CHƯƠNG 36 : QUAY VỀ LẠI DINH THỰ THỐNG CHÂU
37
CHƯƠNG 37 : LƯU UYỂN TIỆP LẠI GÂY SỰ
38
CHƯƠNG 38 : BẺ GÃY CỔ TAY CỦA LƯU UYỂN TIỆP
39
CHƯƠNG 39 : DẠO NÀY CHẲNG THẤY CÁI HỢP ĐỒNG KHOAN GIẾNG NÀO CẢ THẾ VỢ ?
40
CHƯƠNG 40 : BẤT NGỜ GẶP LẠI VƯƠNG TƯ TRUY
41
CHƯƠNG 41 : VẠCH RÕ RANH GIỚI TÌNH YÊU
42
CHƯƠNG 42 : THÁCH THỨC
43
CHƯƠNG 43 : RA MẮT VỚI HAI ÔNG BÀ VƯƠNG
44
CHƯƠNG 44 : YÊU THÌ VẪN CÒN YÊU, NHƯNG CHẲNG DÁM HI VỌNG NHIỀU
45
CHƯƠNG 45 : CHÁN CHỒNG
46
CHƯƠNG 46 : ANH GIÀ
47
CHƯƠNG 47 : ĐI NHẬN LỖI NHƯNG KHÔNG MAY VÀO HANG CỌP
48
CHƯƠNG 48 : SỰ NHAM HIỂM CỦA VƯƠNG TƯ TRUY
49
CHƯƠNG 49 : CƯỠNG BỨC
50
CHƯƠNG 50 : QUYẾT ĐỊNH RỜI ĐI
51
CHƯƠNG 51 : ANH PHÁT HIỆN RA BẢN THÂN SỚM ĐÃ YÊU EM
52
CHƯƠNG 52 : EM MÀ DÁM TỚI GẦN, ANH SẼ THỊT EM THỊT ĐẤY
53
CHƯƠNG 53 : SAI CHỒNG NHƯ SAI CON
54
CHƯƠNG 54 : ANH ẤY CHƯA BAO GIỜ TÔN TRỌNG TÌNH CẢM CỦA TỚ
55
CHƯƠNG 55 : LĂNG BẠCH NGÔN GẶP CHUYỆN
56
CHƯƠNG 56 : TỘT CÙNG CỦA SỰ ĐAU LÒNG LÀ SỰ TRỐNG RỖNG
57
CHƯƠNG 57 : MƯỢN CƠN GIÓ ĐỂ NÓI RẰNG EM ĐANG RẤT NHỚ ANH
58
CHƯƠNG 58 : BUỐT GIÁ CON TIM, LẠNH LẼO TRONG CÔ ĐỘC
59
CHƯƠNG 59 : EM SẼ KHÔNG TỪ BỎ CHO ĐẾN KHI EM TÌM THẤY XÁC CỦA ANH
60
CHƯƠNG 60 : NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐIÊN NÀY, DÁM NHẬN BẬY TÔI LÀ CHỒNG Ư ?
61
CHƯƠNG 61 : KHẢ NĂNG MIỄN DỊCH VỚI THỨ KÍCH THÍCH
62
CHƯƠNG 62 : THA HỒ MÀ KIỂM TRA ANH TỪNG LI TỪNG TÍ MỘT
63
CHƯƠNG 63 : XIN THA THỨ VÀ CHO CƠ HỘI
64
CHƯƠNG 64 : DẪN VỀ VƯƠNG GIA
65
CHƯƠNG 65 : CHÚNG TA SẼ MÃI KHÔNG BUÔNG TAY
66
CHƯƠNG 66 : QUYẾN RŨ THẤT BẠI
67
CHƯƠNG 67 : NẾU ĐÃ KHÔNG TÔN TRỌNG NGƯỜI KHÁC THÌ TỐT NHẤT ĐỪNG NÊN MỞ MIỆNG
68
CHƯƠNG 68 : TIỂU CÔNG CHÚA CỦA VƯƠNG TƯ TRUY VÀ THẨM DAO
69
CHƯƠNG 69 : BỆNH MÁU TRẮNG
70
CHƯƠNG 70 : XIN EM ĐỪNG HIỂU LẦM ANH
71
CHƯƠNG 71 : KẾT CỤC LƯU UYỂN TIỆP
72
CHƯƠNG 72 : THIÊU SỐNG
73
CHƯƠNG 73 : NGOAN CỐ
74
CHƯƠNG 74 : CHẤT VẤN LĂNG BẠCH NGÔN
75
CHƯƠNG 75 : ANH TỈNH RỒI ĐÂY THƯA VỢ YÊU !
76
CHƯƠNG 76 : XUẤT VIỆN
77
CHƯƠNG 77 : NGÀY TRỌNG ĐẠI CỦA VƯƠNG TƯ TRUY VÀ THẨM DAO
78
CHƯƠNG 78 : CÓ QUA CÓ LẠI MỚI TOẠI LÒNG NHAU
79
CHƯƠNG 79 : KẾT THÚC CỦA SỰ VIÊN MÃN
80
PR TRUYỆN MỚI

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play