CHƯƠNG 19 : SAI LẦM LỚN CỦA CẬU, CHÍNH LÀ ĐỂ CON MÌNH PHẢI GỌI NGƯỜI KHÁC LÀ BA

_ Mẹ nói sao ạ ?

Tiêu Lạc thoáng chốc sững người khi nghe những lời yêu cầu của Lăng phu nhân, rời khỏi Lăng Bạch Ngôn ? nhưng cô chưa từng có ý nghĩ đó.

Như hiểu ngay suy nghĩ của cô, Lăng phu nhân trưng mắt nhìn chằm chằm vào Tiêu Lạc sau đó khẽ nắm lấy tay cô nhỏ giọng :

_ Tiểu Lạc à ! mẹ biết con rất yêu Bạch Ngôn không muốn rời xa nó, nhưng xin con hãy vì bản thân và bé Shin mà nghe lời mẹ mà rời xa Bạch Ngôn được không ?

_ Mẹ...chuyện này

Thấy Tiêu Lạc vẫn còn lưỡng lự khiến Lăng phu nhân không khỏi sốt ruột đành phải bất đắc dĩ.

_ Nghe mẹ, tình yêu ấy nói đúng hơn chỉ gói gọn trong tiếc nuối và nước mắt, con hà cớ gì ôm mãi những bi lụy đó ? Tiểu Lạc, con là người bắt đầu vậy tại sao không tự mình kết thúc tất cả ?

Tiêu Lạc bất ngờ khẽ hai đưa tay ôm chặt lấy mặt khóc nức nở. Mỗi lời của Lăng phu nhân nói ra hoàn toàn rất đúng, cô hà cớ gì ôm mãi những nỗi bị lụy chứ ? sao cô không nên tự mình kết thúc chứ ?

Thời gian qua cô đã cố gồng mình để trở nên mạnh mẽ, vờ bản thân không hề biết buồn nhưng thật ra tận thẳm sâu cõi lòng Tiêu Lạc luôn ẩn chứa những đợt sóng gào thét. Mọi niềm vui, nỗi buồn đều mang tên Lăng Bạch Ngôn nhưng mãi mãi anh chẳng hề hay biết.

Nhưng đó mới chính là điều mà Tiêu Lạc đáng tiếc nhất khi cho một tấm chân tình nhưng trao sai người. Đến thời khắc này, khi đã cảm nhận được niềm đau đã đủ nỗi buồn lan sâu, cả một bầu trời thương nhớ ấy Tiêu Lạc đành tâm buông bỏ.

Hít một hơi thở thật sâu, Tiêu Lạc khẽ ngẩng đầu lên nhìn Lăng phu nhân đành khẽ cười gượng.

_ Được thưa mẹ, con đồng ý với mẹ rời khỏi Lăng Bạch Ngôn và sẽ cùng bé Shin đến Cộng Đồng Séc ạ

_ Ừm ! quyết định đúng đắn lắm, mẹ đã để đơn ly hôn trong phòng của con rồi, ký xong con hãy đem đến phòng Lăng Bạch Ngôn

Tiêu Lạc khẽ lau nhẹ khoé mắt vẫn đang còn đọng nước, sau đó gật đầu rồi đứng phắt dậy đi thẳng lên lầu, nhìn bóng lưng mảnh khảnh của cô khiến lòng Lăng phu nhân không khỏi đau xót.

_ Con bé này, nhìn thì dịu dàng uyển chuyển nhưng tính tình lại quật cường y hệt Đường Nguyệt vậy !

Cạch.

Bước vào phòng khẽ đóng khép cửa lại, Tiêu Lạc khẽ bước từng bước chân đi đến bàn trang điểm, nói là bàn trang điểm nhưng lại trống rỗng không chứa một thứ mỹ phẩm nào, khoé môi cô khẽ cười nhạt lên một cái.

Nhìn vào tờ giấy ly hôn mà cõi lòng Tiêu Lạc lại nặng trĩu vô cùng, bàn tay thon thả mà run run cầm lấy cây bút lên bất ngờ một giọt nước mắt giọt xuống và dính thẳng vào tờ giấy. Lưỡng lự một hồi lâu cuối cùng cô cũng đã quyết định ký đơn ly hôn với Lăng Bạch Ngôn.

Một lúc sau Tiêu Lạc bước vào phòng ngủ của Lăng Bạch Ngôn, một mùi hương thơm mang hương vị trầm hương quen thuộc của anh sọc thẳng vào mũi Tiêu Lạc khiến cô lại cảm giác luyến tiếc.

Đặt tờ giấy ly hôn xuống bàn, Tiêu Lạc bất thình lình rút từ trong túi xách ra một vòng tay cung linh hoa thiên cốt. Vòng tay này vốn dĩ là của Lăng Bạch Ngôn từng tặng cho cô, vậy Tiêu Lạc cô trao lại cho anh sau đó cô còn kèm theo một tờ giấy trắng nhỏ đặt xuống bên cạnh tờ giấy ly hôn.

_ Lăng Bạch Ngôn ! tôi từng chọn yêu anh trong im lặng. Bởi vì trong im lặng, tôi không còn cảm thấy mình bị từ chối nhưng bây giờ có lẽ đã quá đủ để tôi buông bỏ rồi

_ Tôi buông tay anh rồi đấy, sẽ không ràng buộc anh nữa và cũng không làm phiền đến cuộc sống của anh, tạm biệt !

Dứt lời, Tiêu Lạc không hề nghoảnh mặt lại mà thẳng thừng mở cửa ra ngoài, lúc cô đi xuống đã thấy Vương Tư Truy ngồi nghiêm chỉnh trong phòng khách, trên tay còn không quên bế bé Shin.

Lăng phu nhân tinh mắt thấy cô liền lên tiếng hỏi :

_ Tiểu Lạc, xong rồi sao ? con vẫn còn ổn chứ ?

_ Không sao đâu mẹ, con ổn !

Tiêu Lạc khẽ cười gượng, sau đó tiến về phía Vương Tư Truy khẽ ôm lấy bé Shin từ trong tay anh ta. Vương Tư Truy nhìn đồng hồ trên cổ tay rồi mới trịnh trọng lên tiếng :

_ Tiêu Lạc, giờ thời gian không còn nhiều nữa chúng ta cũng phải đến sân bay

_ Nhanh vậy sao ?

Dứt lời, Tiêu Lạc giao lại bé Shin cho Vương Tư Truy, còn bản thân đi đến nắm lấy bàn tay của Lăng phu nhân ánh mắt ngập tràn rơm rớm nước mắt.

_ Mẹ ! con sẽ nhớ mẹ nhiều lắm, trong thời gian này phải để mẹ cô đơn rồi nhưng mà mẹ phải hứa với con là phải giữ gìn sức khỏe có được không

_ Đưa con ngốc này, mẹ đương nhiên sẽ giữ gìn sức khỏe để chờ ngày con quay về

Tiêu Lạc không cầm được nước mắt được nữa liền bật khóc nức nở cũng thuận tay ôm chầm lấy Lăng phu nhân siết chặt lại.

Lăng phu nhân chỉ lặng lẽ rơi nước mắt nhưng không quên đưa tay vỗ về trên lưng Tiêu Lạc, một lúc sau hai người họ mới buông nhau ra, Lăng phu nhân khẽ vỗ vỗ nhẹ vào vai cô :

_ Được rồi, đã đến lúc con phải đi rồi đó nếu còn chừng chừ là trễ chuyến bay đấy

_ Vậy...con đi đây ạ, sẽ nhanh thôi con sẽ quay trở về với mẹ, Tạm Biệt Mẹ !

Lăng phu nhân gật đầu trong nước mắt lã chã, bà không nỡ để Tiêu Lạc đi nhưng vì hạnh phúc sau này của cô đành để cho cô. Tiêu Lạc luyến tiếc nghoảnh mặt lại nhìn Lăng phu nhân khẽ cười nhưng trong lòng lại không đỡ rời đi một chút nào.

...

Lăng Bạch Ngôn mệt mỏi ngã người ra thành ghế nhưng đang xoay lưng với trợ lý Trầm Lăng, anh khẽ đưa tay day day trán mình.

Trong phòng làm việc của Lăng Bạch Ngôn giờ đây trở nên căng thẳng nói đúng hơn người căng thẳng là trợ lý Trầm Lăng.

Cậu ta khẽ lau nhẹ mồ hôi trên trán rồi mới khe khẽ lên tiếng :

_ Chủ tịch !

_ Trầm Lăng, cậu nói xem ? nếu trái tim trở nên kích động khi thấy người nào đó thì sẽ là gì ?

Nghe câu hỏi của Lăng Bạch Ngôn, đối với trợ lý Trầm Lăng tương đối khó để trả lời nên tức thời câm nín, lặng ngắt như tờ vài giây sau khi cảm nhận được sắc lạnh u ám xuất phát từ Lăng Bạch Ngôn, cậu ta nhanh chóng trả lời bừa.

_ Dạ thưa Chủ tịch là...là yêu hoặc thích người đó thưa ngài

_ Hửm, vậy sao ?

Lăng Bạch Ngôn bất ngờ rơi vào trầm ngâm, nhưng lại nghe giọng nói của trợ lý Trầm Lăng lần nữa :

_ Chủ tịch ! có một điều tôi muốn nói với ngài, nếu như trong tim ngài có Tiêu tiểu thư thì mọi thứ tự khắc sẽ trở nên đặt biệt, ngài cảm thấy vậy không ?

Bất ngờ Lăng Bạch Ngôn đứng phắt dậy sau đó vội vàng cầm lấy áo khoác chạy nhanh ra khỏi phòng làm việc, để lại trợ lý Trầm Lăng vẫn đang ngơ ngác.

Ủa ???

Khoảng chừng ba mươi phút Lăng Bạch Ngôn đã đến dinh thự Thống Châu, điều đầu tiên anh làm chính là gọi tên cô.

_ Tiêu Lạc !

Không ai trả lời, anh lấy làm kỳ lạ vừa có một chút khó chịu nhưng khi ánh mắt hổ phách của anh va phải Lăng phu nhân ngồi uy nghiêm trong phòng khách đang thư thái nhâm nhi ly trà.

Lăng Bạch Ngôn tức thời khựng bước chân lại không dám bước tiếp trong lòng anh thoáng chốc kinh hãi tột độ, khoé môi Lăng phu nhân khẽ nhếch lên sau đó uống một ngụm trà rồi khẽ đặt tách trà xuống bàn.

Quay ngoắt sang Lăng Bạch Ngôn bằng cặp mắt sắc lạnh, bà bất ngờ bình thản lên tiếng :

_ Con sao vậy ? thấy mẹ cứ như thấy quái vật vậy ? mau lại đây

Chợt sau lưng Lăng Bạch Ngôn ớn lạnh cảm giác không muốn bước đến, nhưng khi thấy Lăng phu nhân không kiên nhẫn đành miễn cưỡng đi đến chỗ bà.

CHAT !

Còn chưa kịp nói gì thì đã nhận ngay cái tát đau điếng vào mặt, Lăng phu nhân dường như không hề thương tiếc mà dùng hết sức vung tay tát mạnh vào gương mặt anh.

_ Mẹ !

Hai mắt Lăng Bạch Ngôn trợn tròn nhìn bà như không thể tin được, trên khoé môi anh vẫn còn vương vãi vết máu.

_ Thằng con khôn nạn, trong thời gian qua mày đã làm những gì rồi với Tiểu Lạc hả ? mà bây giờ còn mở mồm gọi tên con bé, mày không thấy mày chưa đủ xấu hổ hay sao ?

Lăng Bạch Ngôn thoáng chốc sững sờ nhưng sau đó lại nhởn nhơ hỏi lại bà :

_ Vậy cô ta đâu ?

_ Mày...Hừ ! đi rồi

Nghe đến Tiêu Lạc rời đi thì trong lòng anh không khỏi khó chịu vừa có cảm mắt, anh đi đến nắm lấy hai bả vai Lăng phu nhân gắt gổng hỏi ngược lại.

_ Đi rồi ? ý mẹ là sao con không hiểu ?

_ Hừ, Tôi nói con bé đã rời khỏi đây cùng Vương Tư Truy rồi, đơn ly hôn đang ngồi trong phòng hóng để mày lên ký

_ Ly hôn ư ?

Lăng Bạch Ngôn điên cuồng lắc đầu, còn Lăng phu nhân không nói gì chỉ hừ lạnh sau đó khoanh tay lại nhìn biểu cảm thảm hại của Lăng Bạch Ngôn lúc này.

_ Tôi sẽ không bao giờ ký vào đơn ly hôn đánh chết cũng không, bằng bất cứ giá nào tôi phải đưa em về, Tiêu Lạc !

Rút điện thoại trong túi quần ra, bấm một dãy số quen thuộc chính là Vương Tư Truy, rất nhanh đầu dây bên kia truyền đến giọng nói trầm thấp :

_ Alo !

_ Vương Tư Truy ! cậu mau đưa Tiêu Lạc trở về đây ngay, tôi không cho phép cậu đưa cô ấy đi

Khoé môi Vương Tư Truy không ngừng co giật nhưng hai tay đã siết chặt, Lăng Bạch Ngôn ! là cái thá gì mà dám ra lệnh muốn anh ta đưa Tiêu Lạc trở về, không đời nào !

Anh ta khẽ quay sang nhìn Tiêu Lạc sau đó chậm rãi lên tiếng :

_ Lăng Bạch Ngôn ! sai lầm của một thằng đàn ông như cậu là để con mình gọi người đàn ông khác là ba đấy

Tút...Tút...Tút !!!

Dứt lời, Vương Tư Truy đã thẳng thừng ngắt kết nối.

Bụp.

Lăng Bạch Ngôn như chết lặng ngay tại chỗ, lời của Vương Tư Truy lúc này cứ văng vẳng bên tai anh khiến anh nhất thời đập vỡ nát cái điện thoại trong tay, bất ngờ anh ôm chặt lấy đầu hét toang lên.

Nhìn bộ dạng này của anh, Lăng phu nhân thấy cũng tội nghiệp nhưng vẫn ung dung không nói gì chỉ bình thản nhâm nhi lại ly trà.

Ngay sau đó bà phán một câu khiến Lăng Bạch Ngôn hoàn toàn khựng người lại :

_ Người cần thì không có, người có thì không biết trân trọng !

Mọi người hãy Theo Dõi, Like và Vote giúp tôi nhé, nếu có chỗ nào còn sai sót thì hãy cmt lên nhé ! ➡️👍👍

Hot

Comments

TN

TN

ủa ê cộng đồng séc 🥰

2025-02-28

0

trap girls 🥀

trap girls 🥀

khó chịu dùm na9

2025-02-25

0

Rubi

Rubi

Vừa cái nư tao

2025-03-10

0

Toàn bộ
Chapter
1 CHƯƠNG 01 : CÔ KHÔNG CÓ TƯ CÁCH NÀO ĐỂ LÀM VỢ CỦA TÔI CẢ
2 CHƯƠNG 02 : TÔI CẢM THẤY THẬT GÁNH NẶNG KHI CÔ QUAN TÂM ĐẾN TÔI ĐẤY
3 CHƯƠNG 03 : BỊ NHỐT ĐẾN TẬN BA NGÀY
4 CHƯƠNG 04 : NGÔN CA LÀ LĂNG BẠCH NGÔN
5 CHƯƠNG 05 : XẢY RA QUAN HỆ
6 CHƯƠNG 06 : CHIẾM ĐOẠT
7 CHƯƠNG 07 : TÔI SẼ KHÔNG BAO GIỜ HỐI HẬN
8 CHƯƠNG 08 : HÔN TRỘM
9 CHƯƠNG 09 : TÔI MUỐN GƯƠNG MẶT NÀY CỦA CÔ THẤM ĐẪM DỊCH TRẮNG CỦA TÔI
10 CHƯƠNG 10 : MANG THAI
11 CHƯƠNG 11 : TRÚNG ĐẠN
12 CHƯƠNG 12 : HẮN TA LÀ KẺ BĂNG LÃNH LUÔN XEM THƯỜNG VỢ CỦA MÌNH
13 CHƯƠNG 13 : KHÔNG PHẢI CON TÔI
14 CHƯƠNG 14 : CÔ BÉ SHIN ĐƯỢC SINH RA
15 CHƯƠNG 15 : MỘT SỰ ĐÁNG YÊU CỦA BÉ SHIN
16 CHƯƠNG 16 : PHIỀN PHỨC
17 CHƯƠNG 17 : BÉ SHIN THÍCH ĐƯỢC LĂNG BẠCH NGÔN BẾ BỔNG
18 CHƯƠNG 18 : LĂNG PHU NHÂN
19 CHƯƠNG 19 : SAI LẦM LỚN CỦA CẬU, CHÍNH LÀ ĐỂ CON MÌNH PHẢI GỌI NGƯỜI KHÁC LÀ BA
20 CHƯƠNG 20 : HỐI HẬN RỒI
21 CHƯƠNG 21 : TIN VUI QUÁ BẤT NGỜ
22 CHƯƠNG 22 : ĐÃ ĐẾN LÚC PHẢI ĐỐI MẶT RỒI
23 CHƯƠNG 23 : QUYẾT KHÔNG THA THỨ
24 CHƯƠNG 24 : KHÔNG CHO PHÉP BƯỚC VÀO LĂNG GIA
25 CHƯƠNG 25 : BỆNH VÔ CẢM
26 CHƯƠNG 26 : HAI ANH EM HỌ LĂNG
27 CHƯƠNG 27 : HAY CỨ ĐỂ CON THAY ĐỒ GIÚP ANH ẤY
28 CHƯƠNG 28 : LĂNG BẠCH NGÔN HOANG MANG
29 CHƯƠNG 29 : TRÈO TƯỜNG VƯỢT LAN CAN CHỈ ĐỂ GẶP EM
30 CHƯƠNG 30 : CHÚC EM SỚM LÀ CỦA ANH
31 CHƯƠNG 31 : LẦN HẸN HÒ ĐẦU TIÊN
32 CHƯƠNG 32 : ANH CÓ THỂ LÔI NHAN SẮC VÀ CẢ BODY RA THÌ ĐẺ LẬP KỶ LỤC LUÔN
33 CHƯƠNG 33 : LƯU UYỂN TIỆP
34 CHƯƠNG 34 : DA MẶT CÒN DÀY HƠN CẢ GÓC CỦA BỨC TƯỜNG
35 CHƯƠNG 35 : KỊP THỜI CHẮN NGANG
36 CHƯƠNG 36 : QUAY VỀ LẠI DINH THỰ THỐNG CHÂU
37 CHƯƠNG 37 : LƯU UYỂN TIỆP LẠI GÂY SỰ
38 CHƯƠNG 38 : BẺ GÃY CỔ TAY CỦA LƯU UYỂN TIỆP
39 CHƯƠNG 39 : DẠO NÀY CHẲNG THẤY CÁI HỢP ĐỒNG KHOAN GIẾNG NÀO CẢ THẾ VỢ ?
40 CHƯƠNG 40 : BẤT NGỜ GẶP LẠI VƯƠNG TƯ TRUY
41 CHƯƠNG 41 : VẠCH RÕ RANH GIỚI TÌNH YÊU
42 CHƯƠNG 42 : THÁCH THỨC
43 CHƯƠNG 43 : RA MẮT VỚI HAI ÔNG BÀ VƯƠNG
44 CHƯƠNG 44 : YÊU THÌ VẪN CÒN YÊU, NHƯNG CHẲNG DÁM HI VỌNG NHIỀU
45 CHƯƠNG 45 : CHÁN CHỒNG
46 CHƯƠNG 46 : ANH GIÀ
47 CHƯƠNG 47 : ĐI NHẬN LỖI NHƯNG KHÔNG MAY VÀO HANG CỌP
48 CHƯƠNG 48 : SỰ NHAM HIỂM CỦA VƯƠNG TƯ TRUY
49 CHƯƠNG 49 : CƯỠNG BỨC
50 CHƯƠNG 50 : QUYẾT ĐỊNH RỜI ĐI
51 CHƯƠNG 51 : ANH PHÁT HIỆN RA BẢN THÂN SỚM ĐÃ YÊU EM
52 CHƯƠNG 52 : EM MÀ DÁM TỚI GẦN, ANH SẼ THỊT EM THỊT ĐẤY
53 CHƯƠNG 53 : SAI CHỒNG NHƯ SAI CON
54 CHƯƠNG 54 : ANH ẤY CHƯA BAO GIỜ TÔN TRỌNG TÌNH CẢM CỦA TỚ
55 CHƯƠNG 55 : LĂNG BẠCH NGÔN GẶP CHUYỆN
56 CHƯƠNG 56 : TỘT CÙNG CỦA SỰ ĐAU LÒNG LÀ SỰ TRỐNG RỖNG
57 CHƯƠNG 57 : MƯỢN CƠN GIÓ ĐỂ NÓI RẰNG EM ĐANG RẤT NHỚ ANH
58 CHƯƠNG 58 : BUỐT GIÁ CON TIM, LẠNH LẼO TRONG CÔ ĐỘC
59 CHƯƠNG 59 : EM SẼ KHÔNG TỪ BỎ CHO ĐẾN KHI EM TÌM THẤY XÁC CỦA ANH
60 CHƯƠNG 60 : NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐIÊN NÀY, DÁM NHẬN BẬY TÔI LÀ CHỒNG Ư ?
61 CHƯƠNG 61 : KHẢ NĂNG MIỄN DỊCH VỚI THỨ KÍCH THÍCH
62 CHƯƠNG 62 : THA HỒ MÀ KIỂM TRA ANH TỪNG LI TỪNG TÍ MỘT
63 CHƯƠNG 63 : XIN THA THỨ VÀ CHO CƠ HỘI
64 CHƯƠNG 64 : DẪN VỀ VƯƠNG GIA
65 CHƯƠNG 65 : CHÚNG TA SẼ MÃI KHÔNG BUÔNG TAY
66 CHƯƠNG 66 : QUYẾN RŨ THẤT BẠI
67 CHƯƠNG 67 : NẾU ĐÃ KHÔNG TÔN TRỌNG NGƯỜI KHÁC THÌ TỐT NHẤT ĐỪNG NÊN MỞ MIỆNG
68 CHƯƠNG 68 : TIỂU CÔNG CHÚA CỦA VƯƠNG TƯ TRUY VÀ THẨM DAO
69 CHƯƠNG 69 : BỆNH MÁU TRẮNG
70 CHƯƠNG 70 : XIN EM ĐỪNG HIỂU LẦM ANH
71 CHƯƠNG 71 : KẾT CỤC LƯU UYỂN TIỆP
72 CHƯƠNG 72 : THIÊU SỐNG
73 CHƯƠNG 73 : NGOAN CỐ
74 CHƯƠNG 74 : CHẤT VẤN LĂNG BẠCH NGÔN
75 CHƯƠNG 75 : ANH TỈNH RỒI ĐÂY THƯA VỢ YÊU !
76 CHƯƠNG 76 : XUẤT VIỆN
77 CHƯƠNG 77 : NGÀY TRỌNG ĐẠI CỦA VƯƠNG TƯ TRUY VÀ THẨM DAO
78 CHƯƠNG 78 : CÓ QUA CÓ LẠI MỚI TOẠI LÒNG NHAU
79 CHƯƠNG 79 : KẾT THÚC CỦA SỰ VIÊN MÃN
80 PR TRUYỆN MỚI
Chapter

Updated 80 Episodes

1
CHƯƠNG 01 : CÔ KHÔNG CÓ TƯ CÁCH NÀO ĐỂ LÀM VỢ CỦA TÔI CẢ
2
CHƯƠNG 02 : TÔI CẢM THẤY THẬT GÁNH NẶNG KHI CÔ QUAN TÂM ĐẾN TÔI ĐẤY
3
CHƯƠNG 03 : BỊ NHỐT ĐẾN TẬN BA NGÀY
4
CHƯƠNG 04 : NGÔN CA LÀ LĂNG BẠCH NGÔN
5
CHƯƠNG 05 : XẢY RA QUAN HỆ
6
CHƯƠNG 06 : CHIẾM ĐOẠT
7
CHƯƠNG 07 : TÔI SẼ KHÔNG BAO GIỜ HỐI HẬN
8
CHƯƠNG 08 : HÔN TRỘM
9
CHƯƠNG 09 : TÔI MUỐN GƯƠNG MẶT NÀY CỦA CÔ THẤM ĐẪM DỊCH TRẮNG CỦA TÔI
10
CHƯƠNG 10 : MANG THAI
11
CHƯƠNG 11 : TRÚNG ĐẠN
12
CHƯƠNG 12 : HẮN TA LÀ KẺ BĂNG LÃNH LUÔN XEM THƯỜNG VỢ CỦA MÌNH
13
CHƯƠNG 13 : KHÔNG PHẢI CON TÔI
14
CHƯƠNG 14 : CÔ BÉ SHIN ĐƯỢC SINH RA
15
CHƯƠNG 15 : MỘT SỰ ĐÁNG YÊU CỦA BÉ SHIN
16
CHƯƠNG 16 : PHIỀN PHỨC
17
CHƯƠNG 17 : BÉ SHIN THÍCH ĐƯỢC LĂNG BẠCH NGÔN BẾ BỔNG
18
CHƯƠNG 18 : LĂNG PHU NHÂN
19
CHƯƠNG 19 : SAI LẦM LỚN CỦA CẬU, CHÍNH LÀ ĐỂ CON MÌNH PHẢI GỌI NGƯỜI KHÁC LÀ BA
20
CHƯƠNG 20 : HỐI HẬN RỒI
21
CHƯƠNG 21 : TIN VUI QUÁ BẤT NGỜ
22
CHƯƠNG 22 : ĐÃ ĐẾN LÚC PHẢI ĐỐI MẶT RỒI
23
CHƯƠNG 23 : QUYẾT KHÔNG THA THỨ
24
CHƯƠNG 24 : KHÔNG CHO PHÉP BƯỚC VÀO LĂNG GIA
25
CHƯƠNG 25 : BỆNH VÔ CẢM
26
CHƯƠNG 26 : HAI ANH EM HỌ LĂNG
27
CHƯƠNG 27 : HAY CỨ ĐỂ CON THAY ĐỒ GIÚP ANH ẤY
28
CHƯƠNG 28 : LĂNG BẠCH NGÔN HOANG MANG
29
CHƯƠNG 29 : TRÈO TƯỜNG VƯỢT LAN CAN CHỈ ĐỂ GẶP EM
30
CHƯƠNG 30 : CHÚC EM SỚM LÀ CỦA ANH
31
CHƯƠNG 31 : LẦN HẸN HÒ ĐẦU TIÊN
32
CHƯƠNG 32 : ANH CÓ THỂ LÔI NHAN SẮC VÀ CẢ BODY RA THÌ ĐẺ LẬP KỶ LỤC LUÔN
33
CHƯƠNG 33 : LƯU UYỂN TIỆP
34
CHƯƠNG 34 : DA MẶT CÒN DÀY HƠN CẢ GÓC CỦA BỨC TƯỜNG
35
CHƯƠNG 35 : KỊP THỜI CHẮN NGANG
36
CHƯƠNG 36 : QUAY VỀ LẠI DINH THỰ THỐNG CHÂU
37
CHƯƠNG 37 : LƯU UYỂN TIỆP LẠI GÂY SỰ
38
CHƯƠNG 38 : BẺ GÃY CỔ TAY CỦA LƯU UYỂN TIỆP
39
CHƯƠNG 39 : DẠO NÀY CHẲNG THẤY CÁI HỢP ĐỒNG KHOAN GIẾNG NÀO CẢ THẾ VỢ ?
40
CHƯƠNG 40 : BẤT NGỜ GẶP LẠI VƯƠNG TƯ TRUY
41
CHƯƠNG 41 : VẠCH RÕ RANH GIỚI TÌNH YÊU
42
CHƯƠNG 42 : THÁCH THỨC
43
CHƯƠNG 43 : RA MẮT VỚI HAI ÔNG BÀ VƯƠNG
44
CHƯƠNG 44 : YÊU THÌ VẪN CÒN YÊU, NHƯNG CHẲNG DÁM HI VỌNG NHIỀU
45
CHƯƠNG 45 : CHÁN CHỒNG
46
CHƯƠNG 46 : ANH GIÀ
47
CHƯƠNG 47 : ĐI NHẬN LỖI NHƯNG KHÔNG MAY VÀO HANG CỌP
48
CHƯƠNG 48 : SỰ NHAM HIỂM CỦA VƯƠNG TƯ TRUY
49
CHƯƠNG 49 : CƯỠNG BỨC
50
CHƯƠNG 50 : QUYẾT ĐỊNH RỜI ĐI
51
CHƯƠNG 51 : ANH PHÁT HIỆN RA BẢN THÂN SỚM ĐÃ YÊU EM
52
CHƯƠNG 52 : EM MÀ DÁM TỚI GẦN, ANH SẼ THỊT EM THỊT ĐẤY
53
CHƯƠNG 53 : SAI CHỒNG NHƯ SAI CON
54
CHƯƠNG 54 : ANH ẤY CHƯA BAO GIỜ TÔN TRỌNG TÌNH CẢM CỦA TỚ
55
CHƯƠNG 55 : LĂNG BẠCH NGÔN GẶP CHUYỆN
56
CHƯƠNG 56 : TỘT CÙNG CỦA SỰ ĐAU LÒNG LÀ SỰ TRỐNG RỖNG
57
CHƯƠNG 57 : MƯỢN CƠN GIÓ ĐỂ NÓI RẰNG EM ĐANG RẤT NHỚ ANH
58
CHƯƠNG 58 : BUỐT GIÁ CON TIM, LẠNH LẼO TRONG CÔ ĐỘC
59
CHƯƠNG 59 : EM SẼ KHÔNG TỪ BỎ CHO ĐẾN KHI EM TÌM THẤY XÁC CỦA ANH
60
CHƯƠNG 60 : NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐIÊN NÀY, DÁM NHẬN BẬY TÔI LÀ CHỒNG Ư ?
61
CHƯƠNG 61 : KHẢ NĂNG MIỄN DỊCH VỚI THỨ KÍCH THÍCH
62
CHƯƠNG 62 : THA HỒ MÀ KIỂM TRA ANH TỪNG LI TỪNG TÍ MỘT
63
CHƯƠNG 63 : XIN THA THỨ VÀ CHO CƠ HỘI
64
CHƯƠNG 64 : DẪN VỀ VƯƠNG GIA
65
CHƯƠNG 65 : CHÚNG TA SẼ MÃI KHÔNG BUÔNG TAY
66
CHƯƠNG 66 : QUYẾN RŨ THẤT BẠI
67
CHƯƠNG 67 : NẾU ĐÃ KHÔNG TÔN TRỌNG NGƯỜI KHÁC THÌ TỐT NHẤT ĐỪNG NÊN MỞ MIỆNG
68
CHƯƠNG 68 : TIỂU CÔNG CHÚA CỦA VƯƠNG TƯ TRUY VÀ THẨM DAO
69
CHƯƠNG 69 : BỆNH MÁU TRẮNG
70
CHƯƠNG 70 : XIN EM ĐỪNG HIỂU LẦM ANH
71
CHƯƠNG 71 : KẾT CỤC LƯU UYỂN TIỆP
72
CHƯƠNG 72 : THIÊU SỐNG
73
CHƯƠNG 73 : NGOAN CỐ
74
CHƯƠNG 74 : CHẤT VẤN LĂNG BẠCH NGÔN
75
CHƯƠNG 75 : ANH TỈNH RỒI ĐÂY THƯA VỢ YÊU !
76
CHƯƠNG 76 : XUẤT VIỆN
77
CHƯƠNG 77 : NGÀY TRỌNG ĐẠI CỦA VƯƠNG TƯ TRUY VÀ THẨM DAO
78
CHƯƠNG 78 : CÓ QUA CÓ LẠI MỚI TOẠI LÒNG NHAU
79
CHƯƠNG 79 : KẾT THÚC CỦA SỰ VIÊN MÃN
80
PR TRUYỆN MỚI

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play