Chương 7: Đề nghị ly hôn

“Rất tốt, vậy cô thử chết cho tôi xem.” Tống Thần Vũ cách cô một bước dừng lại nhoẻn miệng nói.

Đỗ Lan Hương sững sờ, không thể tin được anh ta vậy mà bảo cô chết, cô nên làm thế nào?

Bàn tay cầm mảnh sành có chút đau đớn, cô lại nói: “Mạng sống là của tôi không ai có thể kêu tôi đi chết, Tống Thần Vũ, nếu anh không thể buông tha cho tôi vậy thì chúng ta sống chết một lần, tôi thà chết trong trận chiến cũng sẽ không tự mình giết mình.”

Đây là hành động ngu ngốc đến cỡ nào, cô không đời nào lại nghe anh làm bậy, cô chết rồi thì sao? Xuống địa ngục hay lên thiên đường?

Điều đó không quan trọng, vấn đề là chết rồi cô sẽ không tồn tại trên thế gian này nữa, nếu không phải đường cùng ai lại đi chọn chết.

Với màn đáp trả của cô Tống Thần Vũ có chút phức tạp, cả tháng nay người phụ nữ này có khi nào phản kháng lại anh, chỉ có răm rắp nghe theo, vậy mà hôm nay lại cả gan nói ra những lời này, chưa kể còn động tay chân.

Tống Thần Vũ càng thêm nghi ngờ cô là gián điệp của kẻ kia, nếu vậy cũng đừng trách anh không biết ra tay nhẹ nhàng với phụ nữ.

Đỗ Lan Hương cảm thấy đầu óc có chút quay cuồng, cô lắc đầu mấy cái cho thanh tỉnh lại nhìn thấy Tống Thần Vũ hóa thành hai người.

Không xong, cô đến cực hạn rồi.

Thân hình của Đỗ Lan Hương bắt đầu đổ về phía trước lại cố giữ bản thân mình bình tĩnh, cảnh giác người trước mắt nhưng có làm sao cũng không tỉnh táo nổi, cuối cùng té xuống đất.

Tống Thần Vũ chỉ lạnh nhạt nhìn người phụ nữ nằm dưới mảnh vỡ, hoàn toàn không có ý định nâng cô lên, anh nhìn lướt qua cô một cái lại ra khỏi căn phòng.

Đỗ Lan Hương chỉ là không chống đỡ được cơ thể nên mới ngã rạp xuống đất, thực chất cô cũng chưa ngất xỉu, nghe thấy tiếng chân và tiếng đóng cửa cô mới lần lần đứng dậy, sớm biết ngất xỉu hữu hiệu cô đã sớm dùng rồi, đỡ vất vả đánh nhau với anh ta.

Khó khăn lắm cô mới đứng dậy được lại nhịn đau đi đến ngăn tủ trước giường tìm bông băng, Trịnh Lan Hương thường xuyên bị Tống Thần Vũ làm thương hắn sẽ có đồ băng bó.

Quả nhiên lục tủ một hồi có mấy chai thuốc đỏ và một đống bông băng, cô nhanh chóng băng lại cầm máu sau đó mệt mỏi nằm lăn ra giường.

Phải nói hôm nay là một ngày kinh khủng đối với cô, những ngày tiếp theo cô nên làm sao mới tốt đây? Cô không thể cứ để người nơi này hành hạ mãi thế được.

Mà người đàn ông này muốn trả thù Trịnh Lan Hương để cô ta làm osin mặc người hầu khinh bỉ cũng quá lắm rồi, tối đến lại đi làm hành động này, anh ta liệu có bị bệnh hay không?

Đáng tiếc cô không phải là người trực tiếp đọc quyển truyện nên chỉ nhớ sơ lược về nội dung còn những chi tiết nhỏ nhặt căn bản cô không quan tâm.

Ai mà ngờ đâu có một ngày mình lại xuyên thành một nhân vật trong truyện thế này, đúng là đủ khắc khoải.

Đỗ Lan Hương vắt tay lên trán suy nghĩ một hồi cũng chìm vào giấc ngủ, hy vọng sẽ là một đêm bình yên.

Bên ngoài đám người hầu lại run rẩy đối diện với cặp mắt hung ác của Tống Thần Vũ, không ai nghĩ anh lại đột nhiên đi ra nên không ai kịp chạy đi.

“Dám nghe lén.” Tống Thần Vũ nhếch môi cười một cách quỷ dị.

Đám người vội vàng quỳ xuống cầu xin: “Thiếu gia tha tội, chúng tôi, chúng tôi lần sau không dám nữa.”

“Tôi đuổi các người khỏi đây liền không có lần sau, ý các người là vậy sao?” Âm thanh của Tống Thanh Vũ vừa lạnh lẽo vừa ma mị, làm người ta càng thêm sợ hãi.

Một người can đảm nói: “Thiếu gia, chúng tôi chỉ vi phạm một lần, mong anh cho chúng tôi một cơ hội ở lại.”

“Phải, phải, chúng tôi cần công việc này, xin cậu khoan hồng độ lượng.” Đám người cùng đồng loạt xin xỏ.

Tống Thần Vũ lại nở một nụ cười tuyệt luân kèm theo giọng nói âm trầm: “Tốt thôi, các người nếu ở lại sẽ phải mất một thứ gì đó, chẳng hạn như… đôi tai.”

Đám người nghe vậy lạnh cả sống lưng không ai dám xin xỏ nữa.

Tống Thần Vũ cứ thế lướt qua bọn họ đi về phòng của mình, cái bóng lấp ló đứng ở một góc nhìn theo bóng dáng của anh, ánh mắt có chút sâu xa.

Hôm sau biệt thự thiếu đi năm người giúp việc, ai cũng biết nguyên nhân là gì nhưng không ai dám lên tiếng bàn tán.

Chính vì thế gà còn chưa gáy Đỗ Lan Hương đã bị người gọi dậy. nói đúng hơn là la hét gọi dậy.

“Trịnh Lan Hương, dậy mau cho tôi, còn tính ngủ đến khi nào hả? Mọi người đã dậy hết rồi, cô đừng có mà lười biếng.”

Đỗ Lan Hương ong hết cả tai, hôm qua ngủ trễ hai mắt không thể nào mở ra nổi, cô chỉ động đậy mí mắt một chút không có dấu hiệu mở mắt ra.

Cô hầu kia vô cùng tức giận nắm lấy tóc của Đỗ Lan Hương giật mạnh: “Cô dậy hay chưa, bộ là heo hả mà mãi không dậy.”

Đỗ Lan Hương đau đến phát tỉnh, lúc này đã có thể mở mắt ra nhìn người trước mặt, cô hầu này có thân hình khá to con nên sức lực cũng lớn, một hít một ngụm khí lạnh cũng nhàn nhạt nói: “Buông tôi ra.”

“Buông cái gì, mày dậy đi rồi tao buông.” Cô hầu kia ngược lại nắm chặt tóc cô hơn.

Đỗ Lan Hương cảm thấy da đầu tê dại, lẽ nào người trong nhà này đều thích dùng bạo lực nói chuyện sao? Thế thì cũng đừng trách cô.

Trong lúc cô hầu không phòng bị gì Đỗ Lan Hương đã nâng tay tạo thành một cú đấm đánh thật mạnh vào bụng cô ta.

Cú đánh không nhẹ chút nào, cô hầu đau đến vật vã buộc phải buông tay ra ngồi xuống đất ôm bụng.

“Cô, cô dám đánh tôi.” Cô ta chỉ tay về phía cô khó khăn nặn từng chữ.

“Có gì mà tôi không dám.” Khuôn mặt của Đỗ Lan Hương lạnh lùng hiếm thấy, không ngờ mới sáng sớm cô đã phải vận động như vậy rồi, đúng là một buổi sáng yên lành mà.

Cô không quan tâm cô hầu mà đi thẳng vào nhà tắm, hai ba động tác đã vệ sinh cá nhân xong sau đó bước ra bên ngoài, không biết vì do cơ địa hay cú đánh có lực sát thương lớn cô hầu kia vẫn chưa thể đứng dậy được, nhưng mà cô cũng không rảnh quan tâm cô ta, bây giờ cô muốn đi gặp Tống Thần Vũ, nói chuyện với anh.

Qua một đêm suy nghĩ cô đã đưa ra một quyết định có chút táo báo để thoát căn nhà này.

Thấy cô đi ra khỏi phòng cô hầu gào lên: “Này, Trịnh Lan Hương, cô đánh tôi tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cô.”

Đỗ Lan Hương cũng không quay đầu lại chỉ nói: “Được, tôi chờ.”

“Cô…” Cô hầu tức giận mà không thể làm gì chỉ nhìn theo bóng dáng của Đỗ Lan Hương.

Vừa ra khỏi phòng đi chưa được bao lâu Đỗ Lan Hương liền nhìn thấy người đàn ông mặc bộ đồ tây màu đen đi về hướng này, hóa ra phòng của anh ta cũng không cách cô bao xa.

Tống Thần Vũ cũng nhìn thấy cô nhưng không hề chú tâm, lúc anh bước xuống cầu thang Đỗ Lan Hương nhanh chóng lên tiếng: “Tống Thần Vũ, anh khoan đi đã, tôi có chuyện muốn nói với anh.”

Tống Thần Vũ nghe thấy nhưng không có ý định dừng lại mà cứ thế đi xuống cầu thang.

Cô hiểu người đàn ông này là muốn làm lơ mình, cho nên vội vàng đuổi theo nói sau lưng: “Tống Thần Vũ, chúng ta ly hôn đi.”

Câu nói của cô thành công khiến Tống Thần Vũ dừng bước, mà cũng khiến mấy người hầu đang ở đó kinh sợ.

Hot

Comments

🤡

🤡

trước giờ bộ ra tay nhẹ lắm hả

2023-09-27

5

Lá🍃

Lá🍃

mẹ kiếp

2023-03-20

0

Đỗ Hữu Đức

Đỗ Hữu Đức

2022-12-09

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Người đàn ông xa lạ
2 Chương 2: Chồng của tôi là anh sao?
3 Chương 3: Thân phận của nữ phụ
4 Chương 4: Làm lụng vất vả
5 Chương 5: Giằng co cùng Tống Thần Vũ
6 Chương 6: Phản kháng tới cùng
7 Chương 7: Đề nghị ly hôn
8 Chương 8: Tống Thần Vũ nghi ngờ
9 Chương 9: Chạy trốn
10 Chương 10: Bị bắt lại
11 Chương 11: Trừng phạt: ngâm trong nước
12 Chương 12: Sốt nặng
13 Chương 13: Thử
14 Chương 14: Tống Linh Chi
15 Chương 15: Làm khó
16 Chương 16: Chơi ngược
17 Chương 17: Mặt đối mặt
18 Chương 18: Trao đổi
19 Chương 19: Nhé ông xã!
20 Chương 20: Không cần làm việc
21 Chương 21: Vũ Thiên Hoàng
22 Chương 22: Dự tiệc
23 Chương 23: Không làm gì cũng dính chưởng.
24 Chương 24: Vạch trần chuyện xấu
25 Chương 25: Nữ chính xuất hiện
26 Chương 26: Tạ Phi Phi bị đẩy
27 Chương 27: Giao cô cho người khác
28 Chương 28: Xem camera chứng minh
29 Chương 29: Người của tôi, kẻ nào dám đụng?
30 Chương 30: Ăn mỳ
31 Chương 31: Vũ Thiên Hoàng đến tìm
32 Chương 32: Giao đấu cùng Vũ Thiên Hoàng
33 Chương 33: Thoát khỏi nguy hiểm
34 Chương 34: Được thả tự do
35 Chương 35: Bắt cướp
36 Chương 36: Cảnh cáo
37 Chương 37: Động đất sao?
38 Chương 38: Hôn thê cũ của Tống Thần Vũ
39 Chương 39: Đối diện với Lý Kim Yến
40 Chương 40: Kế hoạch bỏ trốn
41 Chương 41: Kế hoạch bỏ trốn (2)
42 Chương 42: Bắt mèo con
43 Chương 43: Bị chặn đường
44 Chương 44: Tống Thần Vũ xuất hiện
45 Chương 45: Thương lượng với anh
46 Chương 46: Lối ra
47 Chương 47: Hổ trắng và chim đỏ
48 Chương 48: Đánh nhau với hổ
49 Chương 49: Đối diện với rắn
50 Chương 50: Lựa chọn
51 Chương 51: Lời cảnh cáo cuối cùng
52 Chương 52: Hoàn cảnh của nguyên thân
53 Chương 53: Kế hoạch thu mua Đảo Vân Giang
54 Chương 54: Trên bờ vực phá sản
55 Chương 55: Cầu xin
56 Chương 56: Lời cảnh cáo của Đỗ Lan Hương
57 Chương 57: Cuộc trò chuyện với bà Bích
58 Chương 58: Là anh đấy
59 Chương 59: Hát tặng anh một bài
60 Chương 60: Gọi điện cho Tống Thần Vũ
61 Chương 61: Misa tiểu thư cùng ba yêu cầu
62 Chương 62: Mẹ vợ, con rể
63 Chương 63: Tham gia bữa tiệc (1)
64 Chương 64: Tham gia bữa tiệc (2)
65 Chương 65: Ăn bánh uống rượu
66 Chương 66: Người đàn ông mâu thuẫn
67 Chương 67: Vú Hoa tự tử
68 Chương 68: Thuê phòng trọ
69 Chương 69: Mượn tiền
70 Chương 70: Thương lượng, đàm phán
71 Chương 71: Gây xích mích ở tập đoàn Vũ Nam
72 Chương 72: Đàm phán cùng Vũ Thiên Hoàng
73 Chương 73: Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa
74 Chương 74: Tức giận
75 Chương 75: Nói chuyện với Tạ Phi Phi
76 Chương 76: Con sói màu trắng
77 Chương 77: Muốn kết bạn cùng Tạ Phi Phi
78 Chương 78: Bị làm khó
79 Chương 79: Bị tạm giam
80 Chương 80: Tống Thần Vũ đến
81 Chương 81: Tạ Phi Phi bị bao vây
82 Chương 82: Kẹt thang máy, gặp côn đồ
83 Chương 83: Rằm tháng tám
84 Chương 84: Câu chuyện về Trứng
85 Chương 85: Ăn mặn đi
86 Chương 86: Gặp trong thang máy
87 Chương 87: Ký hợp đồng
88 Chương 88: Pha cua gắt
89 Chương 89: Vị khách không ngờ tới
90 Chương 90: Sự đụng độ giữa hai người đàn ông
91 Chương 91: Kế hoạch của Chu Thượng
92 Chương 92: Khách lạ nửa đêm
93 Chương 93: Bằng chứng trước mặt
94 Chương 94: Bị giam lỏng
95 Chương 95: Không có cơm ăn
96 Chương 96: Con sói lại xuất hiện
97 Chương 97: Tâm sự cùng sói
98 Chương 98: Nhiệm vụ bất khả kháng
99 Chương 99: Đối đáp cùng quản gia
100 Chương 100: Lại bị thương
101 Chương 101: Phẫn nộ
102 Chương 102: Phát hiện
103 Chương 103: Tiếng súng, tiếng sói
104 Chương 104: Vợ chồng kết hợp
105 Chương 105: Náo loạn biệt thự
106 Chương 106: Cận kề cái chết
107 Chương 107: Người pk Thú
108 Chương 108: Lê Vương xuất hiện
109 Chương 109: Quản gia tạm thời
110 Chương 110: Cùng nhau tỉnh dậy
111 Chương 111: Tức giận ra tay
112 Chương 112: Một chút quan tâm
113 Chương 113: Hành hạ
114 Chương 114: Mục tiêu mới
115 Chương 115: Em là vợ tôi
116 Chương 116: Mọi chuyện do em quyết định
117 Chương 117: Cuộc gọi từ bà Bích
118 Chương 118: Trịnh Văn Nhân đe dọa
119 Chương 119: Bắt đầu tin tưởng
120 Chương 120: Ôm
121 Chương 121: Chuyện cũ
122 Chương 122: Bắn
123 Chương 123: Bữa cơm
124 Chương 124: Tỉnh ngộ
125 Chương 125: Cầu xin
126 Chương 126: Chất vấn Chu Thượng
127 Chương 127: Đến gặp Trương Hải Nam
128 Chương 128: Tôi sẽ tốt với em cả đời
129 Chương 129: Con làm mẹ chịu
130 Chương 130: Bom
131 Chương 131: Tống Thần Vũ, anh đến rồi
132 Chương 132: Em gánh nổi
133 Chương 133: Chỉ cần anh ra tay
134 Chương 134: Gặp bà Tuyền
135 Chương 135: Sự thật
136 Chương 136: Chúc mừng sinh nhật em
137 Chương 137: Nấu ăn đáp lễ
138 Chương 138: Lý Kim Yến hẹn gặp
139 Chương 139: Nói chuyện cùng Hoàng Khang
140 Chương 140: Ở cùng tôi
141 Chương 141: Vũ Thiên Hoàng đến hỏi tội
142 Chương 142: Lời hứa
143 Chương 143: Chứng cứ
144 Chương 144: Nửa ngày
145 Chương 145: Bức tranh
146 Chương 146: Sự thật bất ngờ: Tống Thần Vũ là Sói
147 Chương 147: Đơn ly hôn
148 Chương 148: Lời thật lòng
149 Chương 149: Uống rượu
150 Chương 150: Anh sai rồi
151 Chương 151: Lời yêu ngọt ngào
152 Chương 152: Chu Thượng chạy thoát
153 Chương 153: Vùng đất kỳ bí
154 Chương 154: Gặp kẻ hống hách
155 Chương 155: Ông xã, nhân viên của anh bắt nạt em
156 Chương 156: Bà chủ tốt
157 Chương 157: Bị phát hiện
158 Chương 158: Đỗ Lan Hương gặp nguy
159 Chương 159: Gặp gỡ Trương Hải Nam
160 Chương 160: Tống Thần Vũ đến
161 Chương 161: Chúng ta phải cùng nhau
162 Chương 162: Anh không muốn có con
163 Chương 163: Cô giận rồi?
164 Chương 164: Biến thân đột ngột
165 Chương 165: Lẻn vào mật thất
166 Chương 166: Cùng nhau chiến đấu
167 Chương 167: Dọn dẹp sạch sẽ
168 Chương 168: Biến thành người
169 Chương 169: Trêu chọc
170 Chương 170: Em muốn ở trên, anh không được phản kháng
171 Chương 171: Bảo vệ
172 Chương 172: Không muốn anh đi
173 Chương 173: Tống Thần Vũ ra tay
174 Chương 174: Đón anh về
175 Chương 175: Đe dọa
176 Chương 176: Kết cục của Chu Thượng
177 Chương 177: Cô gái kỳ lạ
178 Chương 178: Bà đồng Tâm Liên
179 Chương 179: Cứu người
180 Chương 180: Đón em
181 Chương 181: Khuyên giải
182 Chương 182: Tiến vào vùng đất Miên
183 Chương 183: Lạc vào ảo trận
184 Chương 184: Làng Hoa Cải
185 Chương 185: Hy vọng tan biến
186 Chương 186: Tống Thần Vũ xấu hổ
187 Chương 187: Tống Linh Chi ghé thăm
188 Chương 188: Thiên đường tình yêu
189 Chương 189: Lệ Thủy
190 Chương 190: Bất an
191 Chương 191: Đến lúc cô phải đi rồi
192 Chương 192: Thần Vũ, tạm biệt anh
193 Chương 193: Rời đi
194 Chương 194: Trốn anh, đến vùng đất Miên
195 Chương 195: Cô chết rồi!
196 Chương 196: Bức thư
197 Chương 197: Nỗi đau không ai thấu
198 Chương 198: Sống lại
199 Chương 199: Trở về
200 Chương 200: Ý nguyện của hai người
201 Chương 201: Sợi dây chuyền hình Lệ Châu Hoa
202 Chương 202: Không thể chạm lấy nhau
203 Chương 203: Linh hồn không thể tìm lối về
204 Chương 204: Mẹ và con gái
205 Chương 205: Thật hay mơ?
206 Chương 206: Anh muốn theo cô
207 Chương 207: Tống Thần Vũ ra tay
208 Chương 208: Em trở về rồi
209 Chương 209: Kết thúc
210 Đôi dòng tâm tình của tác giả
211 Chương 210: Phiên ngoại 1
212 Chương 211: Phiên ngoại 2
Chapter

Updated 212 Episodes

1
Chương 1: Người đàn ông xa lạ
2
Chương 2: Chồng của tôi là anh sao?
3
Chương 3: Thân phận của nữ phụ
4
Chương 4: Làm lụng vất vả
5
Chương 5: Giằng co cùng Tống Thần Vũ
6
Chương 6: Phản kháng tới cùng
7
Chương 7: Đề nghị ly hôn
8
Chương 8: Tống Thần Vũ nghi ngờ
9
Chương 9: Chạy trốn
10
Chương 10: Bị bắt lại
11
Chương 11: Trừng phạt: ngâm trong nước
12
Chương 12: Sốt nặng
13
Chương 13: Thử
14
Chương 14: Tống Linh Chi
15
Chương 15: Làm khó
16
Chương 16: Chơi ngược
17
Chương 17: Mặt đối mặt
18
Chương 18: Trao đổi
19
Chương 19: Nhé ông xã!
20
Chương 20: Không cần làm việc
21
Chương 21: Vũ Thiên Hoàng
22
Chương 22: Dự tiệc
23
Chương 23: Không làm gì cũng dính chưởng.
24
Chương 24: Vạch trần chuyện xấu
25
Chương 25: Nữ chính xuất hiện
26
Chương 26: Tạ Phi Phi bị đẩy
27
Chương 27: Giao cô cho người khác
28
Chương 28: Xem camera chứng minh
29
Chương 29: Người của tôi, kẻ nào dám đụng?
30
Chương 30: Ăn mỳ
31
Chương 31: Vũ Thiên Hoàng đến tìm
32
Chương 32: Giao đấu cùng Vũ Thiên Hoàng
33
Chương 33: Thoát khỏi nguy hiểm
34
Chương 34: Được thả tự do
35
Chương 35: Bắt cướp
36
Chương 36: Cảnh cáo
37
Chương 37: Động đất sao?
38
Chương 38: Hôn thê cũ của Tống Thần Vũ
39
Chương 39: Đối diện với Lý Kim Yến
40
Chương 40: Kế hoạch bỏ trốn
41
Chương 41: Kế hoạch bỏ trốn (2)
42
Chương 42: Bắt mèo con
43
Chương 43: Bị chặn đường
44
Chương 44: Tống Thần Vũ xuất hiện
45
Chương 45: Thương lượng với anh
46
Chương 46: Lối ra
47
Chương 47: Hổ trắng và chim đỏ
48
Chương 48: Đánh nhau với hổ
49
Chương 49: Đối diện với rắn
50
Chương 50: Lựa chọn
51
Chương 51: Lời cảnh cáo cuối cùng
52
Chương 52: Hoàn cảnh của nguyên thân
53
Chương 53: Kế hoạch thu mua Đảo Vân Giang
54
Chương 54: Trên bờ vực phá sản
55
Chương 55: Cầu xin
56
Chương 56: Lời cảnh cáo của Đỗ Lan Hương
57
Chương 57: Cuộc trò chuyện với bà Bích
58
Chương 58: Là anh đấy
59
Chương 59: Hát tặng anh một bài
60
Chương 60: Gọi điện cho Tống Thần Vũ
61
Chương 61: Misa tiểu thư cùng ba yêu cầu
62
Chương 62: Mẹ vợ, con rể
63
Chương 63: Tham gia bữa tiệc (1)
64
Chương 64: Tham gia bữa tiệc (2)
65
Chương 65: Ăn bánh uống rượu
66
Chương 66: Người đàn ông mâu thuẫn
67
Chương 67: Vú Hoa tự tử
68
Chương 68: Thuê phòng trọ
69
Chương 69: Mượn tiền
70
Chương 70: Thương lượng, đàm phán
71
Chương 71: Gây xích mích ở tập đoàn Vũ Nam
72
Chương 72: Đàm phán cùng Vũ Thiên Hoàng
73
Chương 73: Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa
74
Chương 74: Tức giận
75
Chương 75: Nói chuyện với Tạ Phi Phi
76
Chương 76: Con sói màu trắng
77
Chương 77: Muốn kết bạn cùng Tạ Phi Phi
78
Chương 78: Bị làm khó
79
Chương 79: Bị tạm giam
80
Chương 80: Tống Thần Vũ đến
81
Chương 81: Tạ Phi Phi bị bao vây
82
Chương 82: Kẹt thang máy, gặp côn đồ
83
Chương 83: Rằm tháng tám
84
Chương 84: Câu chuyện về Trứng
85
Chương 85: Ăn mặn đi
86
Chương 86: Gặp trong thang máy
87
Chương 87: Ký hợp đồng
88
Chương 88: Pha cua gắt
89
Chương 89: Vị khách không ngờ tới
90
Chương 90: Sự đụng độ giữa hai người đàn ông
91
Chương 91: Kế hoạch của Chu Thượng
92
Chương 92: Khách lạ nửa đêm
93
Chương 93: Bằng chứng trước mặt
94
Chương 94: Bị giam lỏng
95
Chương 95: Không có cơm ăn
96
Chương 96: Con sói lại xuất hiện
97
Chương 97: Tâm sự cùng sói
98
Chương 98: Nhiệm vụ bất khả kháng
99
Chương 99: Đối đáp cùng quản gia
100
Chương 100: Lại bị thương
101
Chương 101: Phẫn nộ
102
Chương 102: Phát hiện
103
Chương 103: Tiếng súng, tiếng sói
104
Chương 104: Vợ chồng kết hợp
105
Chương 105: Náo loạn biệt thự
106
Chương 106: Cận kề cái chết
107
Chương 107: Người pk Thú
108
Chương 108: Lê Vương xuất hiện
109
Chương 109: Quản gia tạm thời
110
Chương 110: Cùng nhau tỉnh dậy
111
Chương 111: Tức giận ra tay
112
Chương 112: Một chút quan tâm
113
Chương 113: Hành hạ
114
Chương 114: Mục tiêu mới
115
Chương 115: Em là vợ tôi
116
Chương 116: Mọi chuyện do em quyết định
117
Chương 117: Cuộc gọi từ bà Bích
118
Chương 118: Trịnh Văn Nhân đe dọa
119
Chương 119: Bắt đầu tin tưởng
120
Chương 120: Ôm
121
Chương 121: Chuyện cũ
122
Chương 122: Bắn
123
Chương 123: Bữa cơm
124
Chương 124: Tỉnh ngộ
125
Chương 125: Cầu xin
126
Chương 126: Chất vấn Chu Thượng
127
Chương 127: Đến gặp Trương Hải Nam
128
Chương 128: Tôi sẽ tốt với em cả đời
129
Chương 129: Con làm mẹ chịu
130
Chương 130: Bom
131
Chương 131: Tống Thần Vũ, anh đến rồi
132
Chương 132: Em gánh nổi
133
Chương 133: Chỉ cần anh ra tay
134
Chương 134: Gặp bà Tuyền
135
Chương 135: Sự thật
136
Chương 136: Chúc mừng sinh nhật em
137
Chương 137: Nấu ăn đáp lễ
138
Chương 138: Lý Kim Yến hẹn gặp
139
Chương 139: Nói chuyện cùng Hoàng Khang
140
Chương 140: Ở cùng tôi
141
Chương 141: Vũ Thiên Hoàng đến hỏi tội
142
Chương 142: Lời hứa
143
Chương 143: Chứng cứ
144
Chương 144: Nửa ngày
145
Chương 145: Bức tranh
146
Chương 146: Sự thật bất ngờ: Tống Thần Vũ là Sói
147
Chương 147: Đơn ly hôn
148
Chương 148: Lời thật lòng
149
Chương 149: Uống rượu
150
Chương 150: Anh sai rồi
151
Chương 151: Lời yêu ngọt ngào
152
Chương 152: Chu Thượng chạy thoát
153
Chương 153: Vùng đất kỳ bí
154
Chương 154: Gặp kẻ hống hách
155
Chương 155: Ông xã, nhân viên của anh bắt nạt em
156
Chương 156: Bà chủ tốt
157
Chương 157: Bị phát hiện
158
Chương 158: Đỗ Lan Hương gặp nguy
159
Chương 159: Gặp gỡ Trương Hải Nam
160
Chương 160: Tống Thần Vũ đến
161
Chương 161: Chúng ta phải cùng nhau
162
Chương 162: Anh không muốn có con
163
Chương 163: Cô giận rồi?
164
Chương 164: Biến thân đột ngột
165
Chương 165: Lẻn vào mật thất
166
Chương 166: Cùng nhau chiến đấu
167
Chương 167: Dọn dẹp sạch sẽ
168
Chương 168: Biến thành người
169
Chương 169: Trêu chọc
170
Chương 170: Em muốn ở trên, anh không được phản kháng
171
Chương 171: Bảo vệ
172
Chương 172: Không muốn anh đi
173
Chương 173: Tống Thần Vũ ra tay
174
Chương 174: Đón anh về
175
Chương 175: Đe dọa
176
Chương 176: Kết cục của Chu Thượng
177
Chương 177: Cô gái kỳ lạ
178
Chương 178: Bà đồng Tâm Liên
179
Chương 179: Cứu người
180
Chương 180: Đón em
181
Chương 181: Khuyên giải
182
Chương 182: Tiến vào vùng đất Miên
183
Chương 183: Lạc vào ảo trận
184
Chương 184: Làng Hoa Cải
185
Chương 185: Hy vọng tan biến
186
Chương 186: Tống Thần Vũ xấu hổ
187
Chương 187: Tống Linh Chi ghé thăm
188
Chương 188: Thiên đường tình yêu
189
Chương 189: Lệ Thủy
190
Chương 190: Bất an
191
Chương 191: Đến lúc cô phải đi rồi
192
Chương 192: Thần Vũ, tạm biệt anh
193
Chương 193: Rời đi
194
Chương 194: Trốn anh, đến vùng đất Miên
195
Chương 195: Cô chết rồi!
196
Chương 196: Bức thư
197
Chương 197: Nỗi đau không ai thấu
198
Chương 198: Sống lại
199
Chương 199: Trở về
200
Chương 200: Ý nguyện của hai người
201
Chương 201: Sợi dây chuyền hình Lệ Châu Hoa
202
Chương 202: Không thể chạm lấy nhau
203
Chương 203: Linh hồn không thể tìm lối về
204
Chương 204: Mẹ và con gái
205
Chương 205: Thật hay mơ?
206
Chương 206: Anh muốn theo cô
207
Chương 207: Tống Thần Vũ ra tay
208
Chương 208: Em trở về rồi
209
Chương 209: Kết thúc
210
Đôi dòng tâm tình của tác giả
211
Chương 210: Phiên ngoại 1
212
Chương 211: Phiên ngoại 2

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play